Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc

Chương 111




Kinh Thành hoàng cung, trên điện Sùng Chính, Triệu Khải Hâm đang nghe lũ triều thần nghị luận như mọi ngày.

“Báo.Tám trăm dặm khẩn cấp báo!"

“Tám trăm dặm khẩn cấp?" Các vị đại thần ở dưới có chút sửng sốt.

“Truyền." Triệu Khải Hâm cả người khí thế ra lệnh, những đại thần phía dưới kia chỉ cảm thấy hô hấp hơi chậm lại, cùng nhau ngẩng đầu hướng lên vị Hoàng đế trên cao.

“Trình lên." Giọng nói uy nghiêm của Triệu Khải Hâm vang lên trên đại điện.

Các đại thần chờ Triệu Khải Hâm xem xong tấu chương, mà Triệu Khải Hâm sau khi xem hết nội dung trên tấu chương lại trầm mặc chốc lát.

“Tấu chương là của Hàn tướng quân đang trấn thủ biên cương dâng lên, Thát tử đột nhiên xâm chiếm biên giới Cảnh Hi vương triều của ta, hơn nữa khí thế lại hung mãnh, Hàn tướng quân thỉnh cầu trợ giúp." Triệu Khải Hâm cau mày nói, đối với chuyện Thát tử thời điểm này xâm chiếm biên cảnh cảm thấy rất nghi ngờ, thời điểm hiện tại chính là lúc tài nguyên trên thảo nguyên phong phú nhất, làm sao sẽ chọn thời điểm này xâm chiếm biên cương? Không phải nên nghỉ ngơi lấy lại sức sao?

“Bẩm hoàng thượng, trên tấu chương của Hàn tướng quân không có nói lý do vì sao Thát tử xâm chiếm biên cương sao?" Các vị đại thần cũng có nghi ngờ giống với Triệu Khải Hâm, có thể nói biết chuyện này mọi người sẽ nghi ngờ, dưới tình huống bình thường, mỗi lần Thát tử xâm chiếm biên cương đều là để lấy lương thực, dĩ nhiên cũng có khi không phải là vì lương thực, nhưng vô luận là vì cái gì, đầu thu chắc là sẽ không khởi xướng chiến tranh.

“Trẫm tin tưởng hiện tại Hàn tướng quân đã phái người đi thăm dò, vậy thì hiện tại các khanh hãy nói cho trẫm biết một vài biện pháp để có thể trợ giúp được cho Hàn tướng quân đi?" Triệu Khải Hâm nhìn phía đại thần phía dưới hỏi.

Sau khi trải qua sự kiện mưu phản lần trước của An vương, triều đình đã cử đi một nhóm người thần phục An vương, hiện tại được cất nhắc lên đều là thần tử mới, trong đó có cả đại tộc thế gia và cũng có hàn môn tử đệ, Triệu Khải Hâm coi trọng chính là năng lực cá nhân.

“Hoàng thượng, vi thần cho rằng nên phái La Hữu Minh La tướng quân tiến về phía biên cương." Người đang đảm nhiệm chức Tả Tướng - Lưu Minh Đạt tiến lên phía trước nói.

“Thần nghĩ nên bàn lại." Hữu Tướng cũng tiến lên.

Sau đó chính là một loạt âm thanh xì xào bàn tán qua lại, Triệu Khải Hâm đối với chuyện này cũng không cảm thấy có gì kỳ quái, La Hữu Minh là hàn môn tử đệ, nhưng lại là một tướng sĩ rất có tài năng, nếu như nhìn trước mắt mà nói thì dẫn dắt quân đội tác chiến mười lần thì có tới chín lần đại thắng, một lần tiểu bại. Mặc dù không phải là Bách Chiến Bách Thắng nhưng mà làm được như vậy cũng rất tốt.

“La Hữu Minh tiến lên nghe chỉ."

Chuyện trên triều đình lần này giải quyết hình như rất đơn giản, dù sao ý kiến của mọi người cũng giống nhau hoàn toàn mà không có tranh đấu, hình như cả triều đình đang rất hài hòa.

Nhưng thật sự thì việc tranh đấu giữa hàn môn tử đệ cùng con em thế gia một chút cũng không ít đi, mà việc tranh giành giữa quan viên thế gia cũng là không ít. Chỉ là việc La Hữu Minh xuất chinh có thể để cho mọi người đều đồng ý thì dĩ nhiên là các phe khắp nơi đã có sự suy tính trước.

Hàn môn tử đệ cảm thấy việc để cho La Hữu Minh ra sân lần này là nở mày nở mặt một phen, mà con em thế gia thì lại cảm thấy lần chiến tranh này rất kỳ lạ, La Hữu Minh đi thì khả năng sẽ tổn thất trên chiến trường rất lớn, việc này đối với bọn họ mà nói là một tin tức tốt.

Hàn môn tử đệ vốn đều là quan, võ tướng mặc dù đều là từ phía dưới thăng đi lên, nhưng chân chính Nguyên soái vẫn là con em thế gia đảm nhiệm, hàn môn tử đệ mặc dù cũng có thể tiếp xúc được binh thư, nhưng dù sao cũng không có nhà học sâu xa. Học được gì đó thật sự có hạn.

Nhưng La Hữu Minh cũng rất đặc biệt, mặc dù cũng là hàn môn tử đệ, hơn nữa cũng là từ tiểu binh từng bước từng bước đi lên, nhưng hắn đối với binh pháp mà nói thì có thể gọi là trời sanh đã có Quỷ Tài thiên phú, binh thư gì đó mà hắn chỉ cần xem một lần là có thể hiểu, hơn nữa còn có thể áp dụng vô cùng dễ dàng.

Sự tình Triệu thác ở trên người của hắn một chút bóng dáng cũng không có?

Nguyên nhân chính là tay hắn nắm giữ binh quyền đã vượt qua thế gia bên này, trên triều đình, người của Triệu Khải Hâm đều sinh ra trong nghèo hèn, hai bên quyền lợi đã sắp ngang hàng rồi, bây giờ mặc dù còn dư lại mấy thế gia lớn, các thế gia này dùng người rất độ lượng rộng rãi, nhưng còn dư lại những tiểu thế gia cũng không nguyện ý để đệ tử nghèo hèn leo lên.

Dù sao đệ tử bần hàn càng nhiều thì bày tỏ việc những thế gia này con em có thể đạt được quan vị càng ít, lợi ích của bọn họ bị xâm phạm dĩ nhiên là phải mất hứng, có thể để cho bọn họ đem mất mãn phát tiết lên người Triệu Khải Hâm thì lại không dám. Triệu Khải Hâm thấy cách làm này thì phải nói không tốt cũng có mà cái tốt thì cũng có, ít nhất hiện tại bởi vì hai phe cạnh tranh đưa đến quan hệ trên triều đình, chánh sự xử lý hiệu suất cao rất nhiều.

Triệu Khải Hâm đối với tình huống này bày tỏ rất hài lòng, hắn dùng người coi trọng học thức, coi trọng năng lực cao thấp, không nói xuất xứ, cho nên muốn thăng quan thì chắc chắn là phải có năng lực.

Chuyện trên triều đình không có gạt nữ nhân hậu cung, Hàn Ngọc Cầm nghe được cha của mình đóng quân ở biên cương xảy ra chiến sự thì vừa lo lắng vừa vui mừng, lo lắng dĩ nhiên là vì an toàn của cha mình, vui mừng là hiện tại hoàng thượng cần dùng đến Hàn gia, đối với nàng là nữ nhi Hàn gia tự nhiên sẽ rất tốt.

Quả nhiên giống như Hàn Ngọc Cầm suy nghĩ, buổi tối hôm đó Triệu Khải Hâm đến cung của Hàn Ngọc Cầm ngủ lại.

Ở trong Vĩnh Ninh cung, Trương Vân Nguyệt đang ở cùng với mấy người Cúc Hoa và Xuân Hoa, nàng bây giờ đã xác định, coi như là họ thật sự bị người khác hãm hại thì trong thời điểm hiện tại nàng cũng không muốn dùng đến các nàng.

Vốn dĩ tin tức Triệu Khải Hâm đi cung Hoa Vũ truyền không tới được nơi này của nàng, mà thật ra thì chính nàng cũng sẽ không cố ý đi chú ý những thứ này, tiếp theo bởi vì nguyên nhân nàng mang thai nên Lý Ma Ma cũng sẽ không đem tin tức này nói cho nàng biết.

Nhưng là hiện tại Cúc Hoa lại không chút do dự, lo lắng mà đem các loại tin tức nói cho nàng biết.

Nếu như là trước kia, những tin tức này chắc chắn sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đối với nàng, nhưng là hiện tại, trong lòng nàng nếu muốn nói đối (với) Triệu Khải Hâm không có hảo cảm đó là chuyện không thể nào. Bản thân Triệu Khải Hâm có điều kiện tốt hơn nhiều so với các nam tử ở thời hiện đại.

Dáng dấp của hắn so với các minh tinh trên màn ảnh kia tốt hơn nhiều, vóc người đẹp, kiến thức uyên bác, khí độ bất phàm, lại thêm thời gian dài đứng ở địa vị khí thế cường đại, cho nữ nhân một loại rất cảm giác an toàn, huống chi Triệu Khải Hâm đang đối mặt với nàng cũng không hư tình giả ý.

Có ấn tượng tốt, hơn nữa thời gian dài chung đụng tình cảm dĩ nhiên sẽ có một chút, hiện tại hắn đi ở với nữ nhân khác, nếu nói nàng không ghen tỵ đó là chuyện không thể nào.

Trương Vân Nguyệt mở trừng hai mắt, nàng vô cùng không thích Triệu Khải Hâm đi chỗ nữ nhân khác.

“Các ngươi lui xuống." Trương Vân Nguyệt lạnh lùng nói.

“Lý Ma Ma đem ba nàng cùng nhau đưa đi, ta không muốn bên cạnh có ba người như vậy hầu hạ, cũng không nguyện ý mỗi ngày nghe được có người cố ý kể một ít việc sẽ làm ta tức giận." Trương Vân Nguyệt nhìn Lý Ma Ma đứng ở một bên nói.

“Nô tì đã biết." Lý Ma Ma ở lúc Cúc Hoa mở miệng liền muốn ngăn trở, nhưng Trương Vân Nguyệt cũng không để cho nàng ngăn cản, đoán chừng cũng là chứa một chút mong đợi.

Hôm sau là một ngày rất bình thường, Trương Vân Nguyệt đang đi bộ để giúp ích cho việc tiêu hóa dễ dàng hơn sau khi ăn cơm.

Ngụy Đình đột nhiên dẫn một đám người tay cầm thánh chỉ đến Vĩnh Ninh cung.

“Thuần sung viện tiếp chỉ?" Khi Trương Vân Nguyệt chuẩn bị quỳ xuống, Ngụy Đình ngay lập tức cho người đỡ nàng rồi nói: “Nương nương không cần quỳ, hoàng thượng nói rồi, nương nương chỉ cần đứng là tốt rồi."

Sau khi Ngụy Đình đem thánh chỉ đọc xong, cười ha hả chúc mừng Trương Vân Nguyệt.

Trương Vân Nguyệt mồm có chút há hốc, nàng hoàn toàn không hiểu Triệu Khải Hâm làm thế nào lại đột nhiên thì cho nàng bay lên phân vị?

Hàn Ngọc Cầm nghe cung nữ truyền tin tức về, cả khuôn mặt cũng đỏ lên vì tức. Tại sao nàng ta lại được bay lên phân vị? Không phải mang thai sao? Coi như sanh con bay lên phân vị cũng nên là sinh xong đứa bé thì mới bay lên, mà không phải hiện tại đang mang thai liền bay lên? Hơn nữa cái này cũng ngoan độc, trực tiếp từ sung viện đứng cuối lên tới Ngũ phu nhân ở dưới Chiêu Nghi. Thuần chiêu nghi. Chiêu Nghi nhị phẩm, có phong hào bay lên nửa cấp vì từ Nhất Phẩm. Ngũ phu nhân là chính nhất phẩm.

“Nương nương ngài đừng nóng giận."

“Ta tại sao có thể không tức giận??" Hàn Ngọc Cầm trên mặt mang theo vẻ tức giận, chỉ là Hàn Ngọc Cầm lửa giận cũng không có duy trì quá lâu. Không quá nửa canh giờ, Ngụy Đình mang theo thánh chỉ cũng tới Hàn Ngọc Cầm bên này.

Chỉ là Hàn Ngọc Cầm đã là Quý Phi, bay lên phân vị là có thể, nhưng lại cho phong hào, trước kia Quý Phi chính là Quý Phi hiện tại thành Ngọc quý phi.

Quý Phi thoáng bình ổn lửa giận trong lòng, nhưng là phải nói hoàn toàn tiêu tán lại không thể nào.

“Hoàng thượng, tại sao ngài lại muốn làm như vậy?" Khi Triệu Khải Hâm đến chỗ Trương Vân Nguyệt nghỉ ngơi, nàng rất nghi ngờ hỏi.

Bây giờ là lúc Triệu Khải Hâm cần dùng đến Hàn gia, Hàn Ngọc Cầm thăng lên phân vị nàng có thể lý giải, nhưng cùng nàng có quan hệ gì? Đây không phải là cho nàng kéo {mục tiêu -oán hận} sao? Hoàng đế cũng sẽ không để cho nàng trở thành cái bia??? Trương Vân Nguyệt ở trong lòng cũng không thể xác định.

“Hiện tại, ta trọng dụng Hàn gia, nhất định phải phong thưởng cho Hàn Ngọc Cầm, nhưng cũng không muốn làm cho nàng quá đột xuất. Về phần Hàn Ngọc Cầm hận nàng, cái này nàng không cần phải lo lắng, ngày mai sẽ có người để cho nàng ta càng hận hơn." Triệu Khải Hâm mỉm cười nói.

Hắn coi như muốn một cái bia cũng sẽ không phải là Trương Vân Nguyệt, nàng không có bối cảnh, còn có một nhi tử, hơn nữa còn là nữ nhân mình để ý. Đúng vậy, hắn để ý nữ nhân này, từ ban sơ cảm thấy cô nương này có ý tứ còn muốn lợi dụng, càng về sau thì bởi vì đứa bé tồn tại còn đối với nàng nên để ý, càng về sau tại biệt viện xảy ra chuyện, từng điểm từng điểm đều làm thay đổi vị trí của nàng trong lòng hắn.

Hắn bây giờ không thể không thừa nhận, Trương Vân Nguyệt trong lòng hắn có vị trí không nhỏ, chỉ là đồng dạng hắn cũng có thể cảm thấy Trương Vân Nguyệt đối với hắn mặc dù cũng có một chút cảm giác, nhưng mà cảm giác này còn không có sâu đến trình độ yêu.

Hắn cũng không muốn có ít thứ còn chưa bắt đầu liền kết thúc.

Chỉ là Triệu Khải Hâm cũng không muốn đem Trương Vân Nguyệt che giấu hoàn toàn, mặc dù làm một Hoàng đế, thứ hắn để ý rất có thể mang đến cho người khác tai hoạ ngập đầu, nhưng hắn cũng không muốn người hắn để ý cả đời ở trong bóng tối, bây giờ hắn đang cố gắng, trước kia có mấy nữ nhân hắn không để ý xem như thế nào, nhưng hắn có thể bảo đảm sau này sẽ không có nữ nhân mới.

Hơn nữa hắn cũng sẽ sử dụng lực lượng tốt nhất của hắn để bảo vệ nữ nhân hắn để ý, cũng sẽ cho hắn để ý thân phận địa vị người đó. Hắn tin tưởng để cho người phụ nữ hắn để ý sẽ không thể hoàn toàn cái gì cũng không hiểu, thân là người ở địa vị thấp so sánh với người ở địa vị cao, hiển nhiên người ở địa vị thấp càng thêm nguy hiểm.

Trong hoàng cung cái khác không nhiều lắm, nhưng nâng cao đạp thấp nô tài là nhiều nhất, địa vị cao mặc dù nguy hiểm nhưng là những nô tài này cũng không dám tùy ý động thủ, hơn nữa đồng dạng phi tử địa vị cao hơn muốn động nàng cũng phải có nhiều lý do hơn đã.

Trương Vân Nguyệt nghe xong Triệu Khải Hâm nói, ngẩn người, lời này làm sao nghe được có chút kỳ quái đây? A, nàng thăng lên phân vị, hình như thành cái bia, nhưng là chỉ là một ngày lại có thêm cái bia nữa, thế nào đều giống như bảo vệ vậy? Trương Vân Nguyệt chỉ có cảm giác lòng của mình bùm bùm nhảy thật nhanh.

Cảm giác rất kỳ lạ à?