Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1035: Không dễ ức hiếp




Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm hóa ra thật sự cô đã gặp phải loại người cực kỳ ngu rồi, một con heo khinh thường người Hoa.

Chúng ta đều biết rằng, giờ kinh tế Trung Hoa đang đi lên, phát triển nhanh chóng. Dân cư Trung Hoa cũng nhiều nhất thế giới, kinh tế các quốc gia trên toàn thế giới đều có chung một nhịp thở với Trung Hoa.

Chỉ riêng về khách du lịch, rất nhiều quốc gia nếu không có người Hoa đi du lịch tiêu tiền vào, sao có thể kiếm nhiều tiền như vậy?

Bọn người kia không biết cảm ơn thì thôi, vậy mà từ đáy lòng vẫn khinh thường người Hoa, não thật là có vấn đề.

Tên mặp kia chửi rủa xong là đã giơ một đấm tới trước mặt Kỷ Hi Nguyệt, nghĩ rằng một nắm đấm là có thể đánh cho mặt con điếm này nở hoa!

Người phụ nữ lớn tuổi sợ hãi tới mức hét lên một tiếng, nhắm hai mắt lại, không dám nhìn kết quả, nhưng bực bội và tức giận trong lòng không thể kìm chế.

Hơn nữa còn có áy náy, tiểu thư này vì bà nên mới bị tên mập này đánh trả thù.

Nhưng hình ảnh dự đoán đã không xảy ra.

Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên ra tay, đỡ lấy nắm đấm to béo của tên mập, ngay sau đó một cánh tay khác cũng nắm thành nắm đấm, đấm vào khuôn mặt như bánh nướng lớn của hắn ta.

“A!” Hét lên một tiếng, người phụ nữ trợn mắt, nhưng âm thanh bà nghe được không phải tiếng hét thảm thiết của Kỷ Hi Nguyệt, mà là tiếng hét thảm thiết của tên mập, đã nhìn thấy cả người tên mập lảo đảo lùi về phía sau.

Hơn nữa trên cả khuôn mặt, máu mũi phun ra, hắn ta bịt mũi khiến trên tay cũng đầy máu, nhìn rất đáng sợ.

Khách hàng bên ngoài không nhiều lắm, nhưng họ đều chạy tới xem tình hình, nhân viên cửa hàng cũng tới xem, đều sợ hãi và kinh ngạc mà nhìn nắm đấm nhỏ bé kia của Kỷ Hi Nguyệt, không ngờ rằng vị tiểu thư này còn có thể đánh nhau.

“Con điếm thối chết tiệt!” Tất nhiên tên mặp này không chịu phục, cho rằng Kỷ Hi Nguyệt linh hoạt, hơn nữa do bản thân quá bất cẩn, cho nên lập tức lại nắm chặt nắm đấm đánh về phía Kỷ Hi Nguyệt.

Hơn nữa lúc này hắn dùng cả hai tay, một tay định giữ chặt bả vai của Kỷ Hi Nguyệt, sau đó một nắm đấm khác có thể đánh tơi bời cô gái này.

Người phụ nữ không cử động được, vẫn nằm trên bàn cà phê với tư thế vặn vẹo kì quặc, nhưng bà vẫn vô cùng sợ hãi, hét lên vài tiếng cầu cứu bằng Tiếng Anh.

Nhưng cảnh sát chưa tới, những người khác cũng không dám đứng lên giúp đỡ. Dù sao nhìn người đàn ông mập mặp kia hung hăng như vậy, không phải loại người bọn họ khó có thể khuyên can, nếu không cẩn thận bị ăn một quyền, bản thân mình cũng sẽ chịu tai ương, khám bệnh ở đây cũng rất đắt đỏ.

Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt lóe lên sát khí. Nếu không phải vì không được phép giết người thì cô đã tức giận tới nỗi chém con heo này thành tám phần!

Đàn ông đánh phụ nữ đã không đúng, vậy mà hắn lại đánh cả người lớn tuổi, gầy yếu hơn mình. Loại người này chắc chắn không có một chút lương tâm nào.

Thù hận dân tộc là một chuyện, nhưng bản tính dơ bẩn là một chuyện khác.

Chỉ là ở trước mặt bao người, Kỷ Hi Nguyệt không thể trắng trợn sử dụng khí công, nhưng cô vẫn có thể dạy người này một bài học.

Cho nên lúc tên mập xông lên, Kỷ Hi Nguyệt nhanh nhẹn tung một chân, trực tiếp đạp thẳng vào đũng quần của hắn.

Cảm giác mềm như bông khiến Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy ghê tởm, cho nên cô tăng thêm lực, tên mập tức khắc kêu la thản thiết như heo bị chọc tiết, ngay sau đó cả người trực tiếp ngã văng ra ngoài, va vào mấy cái bàn cà phê phía sau.

Nhưng hắn dường như không cảm giác được đau đớn do va chạm, mà lại dùng đôi tay che lại đũng quần, nằm trên mặt đất lăn lộn, không ngừng la hét thảm thiết, dáng vẻ vô cùng đau khổ.

Cảnh tượng này làm mọi người nhìn đều kinh ngạc sững sờ.

“Công phu Trung Hoa không phải chỉ là nói suông thôi đâu, người Hoa cũng không phải dễ ức hiếp! Đồ heo mập chết tiệt!” Kỷ Hi Nguyệt quát lớn, khiến tất cả mọi người trừng lớn mắt.