Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1150: Cơn sóng trước chết trên bờ cát




“Đúng ha. Có điều có rất nhiều chuyện, đồ đệ đều trò giỏi hơn thầy, cái này gọi là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát! Ha ha ha.” Kỷ Hi Nguyệt rất kiêu ngạo, cười ha hả.

Thiết Quý Hoành nhìn cô cười, lắc đầu nói: “Tiểu Nguyệt, em cũng đừng nói quá vẹn toàn, một lát thua sẽ mất mặt.”

“Em chưa bao giờ sợ mất mặt, mất mặt cũng không đáng giá mấy đồng. Chỉ có mấy người đàn ông các anh mới sĩ diện như vậy, bây giờ em sĩ diện là tốt, còn Long Bân, ha ha, tôi cảm thấy anh sẽ thua!” Kỷ Hi Nguyệt ngoắc tay với anh ta, ý là kêu Long Bân xuất chiêu trước.

Long Bân nhìn Triệu Húc Hàn, Triệu Húc Hàn gật đầu với anh ấy, nói: “Cẩn thận chút, đại tiểu thư đã không giống trước kia.”

Triệu Húc Hàn cảm thấy mình nói ra những lời này là lạ, nhưng Kỷ Hi Nguyệt thật sự xưa không bằng nay, nếu không phải vẫn luôn chứng kiến cô mạnh lên, chỉ sợ anh cũng khó tin vào hai mắt của mình.

Long Bân gật đầu, sau đó gương mặt tuấn tú trở nên lạnh lùng, khí công toàn thân bộc phát ra.

Thiết Quý Hoành và Triệu Húc Hàn lùi ra, đều có thể cảm nhận khí áp của anh ấy. Chẳng qua bên Kỷ Hi Nguyệt hoàn toàn không có, giống như nhìn thấy một cô gái trẻ nhu nhược.

“Đại tiểu thư, đắc tội!” Long Bân nói xong, trực tiếp bay lên không trung, lập tức đá một cước mạnh về phía mặt Kỷ Hi Nguyệt.

“Mẹ kiếp, Long Bân, chiêu này của anh quá độc ác rồi! Vừa xuất chiêu đã muốn hủy dung tôi! Cái này tôi nhịn không được!” Nháy mắt hơi thở mãnh liệt của Kỷ Hi Nguyệt bộc phát ra, sau đó hai tay lập tức đan chéo trước mặt.

Chân Long Bân trực tiếp đá trúng hai tay bắt chéo của Kỷ Hi Nguyệt, nhưng không đá lui Kỷ Hi Nguyệt, ngược lại bị cô đẩy ra trong nháy mắt.

Thân thể anh ấy vút lên trời cao, lập tức cảm nhận được một luồng sức mạnh mạnh mẽ, sau đó bị đẩy bay ra ngoài, sau đó anh ấy trở mình trên trời cao, rơi xuống phía đối diện.

Vẻ mặt anh ấy khẽ biến, sức lực Kỷ Hi Nguyệt rất mạnh. Mặc dù vừa rồi anh mới xuất ra sức lực tầng năm, nhưng một chiêu kia anh cũng cảm giác được mình cũng không dốc hết toàn lực.

“Không cần giữ lại sức đâu, nếu không sẽ bị đánh đó!” Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười một tiếng, sau đó ngoắc tay khiêu khích Long Bân lần nữa.

Khóe miệng Triệu Húc Hàn và Thiết Quý Hoành đều co giật, Tiêu Ân đứng ở cửa lại có vẻ mặt cười khổ, cao thủ chính là cao thủ, không phải người bình thường như anh ấy có thể vượt qua.

Đáng tiếc anh ấy không tốt số như vậy, hoàn toàn vận không ra khí, đời này khí công và anh đã vô duyên. Thế nên cho dù bản lĩnh anh khá hơn nữa, gặp phải người luyện khí công thì vẫn là con đường chết.

Tiêu Ân ngẫm nghĩ cảm thấy bi thương và bất công, đáng tiếc chỉ vô dụng.

Long Bân bay vọt, nhào tới lần nữa, lần này là hai quả đấm, chỉ là Kỷ Hi Nguyệt không để cho anh ấy tới gần, lập tức xoay người đá một cái, một cước đá trên nắm tay Long Bân.

Nháy mắt Long Bân bị đá bay ra ngoài, sức mạnh lần này của Kỷ Hi Nguyệt lớn hơn vừa nãy, khiến anh ấy cực kỳ hoảng sợ.

Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, nói: “Sao hả?”

Sau khi Long Bân rơi xuống đất, còn lui về sau hai bước, nói: “Đại tiểu thư, sao thực lực của cô mạnh vậy?”

“Tôi cũng không biết, có thể chiêu thức của tôi không tốt như các anh, thế nên dựa vào sức mạnh khí công bổ sung?” Kỷ Hi Nguyệt nhún vai.

Tất cả mọi người có cảm giác muốn hộc máu, người phụ nữ giả bộ thật sự đến chẳng cho bọn họ chút thể diện nào, thế nên vẻ mặt của mọi người đều khó coi như giẫm phải phân.

“Tại sao lại nồng hậu như vậy, tôi luyện lâu như vậy cũng không bằng cô một tháng?” Long Bân bị đả kích.

Thật ra Triệu Húc Hàn nghĩ thầm anh ấy thì tính là gì, anh huấn luyện còn lâu hơn anh ấy, nhưng cũng có cảm giác không bằng cô gái này. Tối hôm qua hỗ trợ lẫn nhau tu khí công, anh đã đã lĩnh hội ra.