Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1223: Tôi cần phải làm lớn




Kỷ Hi Nguyệt lấy ra một tấm thẻ đen, nói: “Trong này có 1 tỷ đồng Euro, anh cứ việc buông tay làm lớn. Hơn nữa tôi yêu cầu tất cả nhanh chóng, càng lớn càng tốt, trở thành người đứng đầu giới điện ảnh!”

Cố Cửu nhìn thẻ đen, tròng mắt trừng ra, nói: “1 tỷ, 1 tỷ đồng Euro?”

“Đúng vậy, tôi ở sòng bạc thắng được. Chẳng qua chỉ có lúc đó, không thể lại mạo hiểm.” Sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt khá nghiêm túc, nói: “Cố thiếu, tiếp theo có thể Hàn thiếu sẽ có khó khăn. Trước khi ăn tết, tài sản của tôi nhất định phải đạt tới 10 tỷ dollar Mỹ!”

Cố Cửu nhìn khuôn mặt trầm trọng của Kỷ Hi Nguyệt, khuôn mặt tuấn tú lập tức trắng xanh, sau đó nói: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao nghiêm trọng vậy? 10 tỷ dollar Mỹ? Tiểu Nguyệt, số lượng này nhiều dọa người đó, cô biết không? Hàn thiếu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Kỷ Hi Nguyệt nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh ấy, nhìn chằm chằm phía sau cửa, bảo anh ấy tới gần.

Cố Cửu vội đi đến gần sát cô, Kỷ Hi Nguyệt nói nhỏ: “Anh Hàn bị các nguyên lão uy hiếp, cho nên anh Hàn chuẩn bị lật đổ sự thống trị của cdc nguyên lão. Đến lúc đó nhóm vân lão nhất định sẽ khống chế rất nhiều tài chính, anh Hàn sẽ gặp khủng hoảng kinh tế. Cho nên chúng ta cần chuẩn bị sẵn sàng trước.”

Sắc mặt Cố Cửu khó coi: “Cô cũng biết việc của các nguyên lão? Lúc trước Hàn thiếu ít nhắc tới, tôi thấy anh ta nhiều lần cũng rất bất đắc dĩ, không nghĩ tới rốt cuộc phải đi đến ngày này.”

“Ở Paris đã trải qua rất nhiều, dù sao hiện giờ thái độ của các nguyên lão chính là nếu anh Hàn gặp được nguy hiểm thì bọn họ đều sẽ không hỗ trợ. Như vậy hệ thống nguyên lão đã hoàn toàn biến chất ở Triệu gia, Anh Hàn sớm muộn gì cũng muốn trừ tận gốc.” Kỷ Hi Nguyệt nói.

Cố Cửu gật đầu, nói: “Điều này thật ra tôi cũng từng nghĩ đến, chỉ là cuối năm? Bây giờ đã tháng tám, tính nông lịch thì nhiều nhất chính là nửa năm.”

“Nửa năm có thể thay đổi rất nhiều chuyện, chúng ta chỉ cần ra nhiều kịch tốt, sau đó xoay người, trò chơi cũngm. Không chỉ có ở mỗi Cảng Thành, chúng ta còn cần đẩy hướng cả nước, đến lúc đó đừng nói 10 tỷ, hai mươi tỷ cũng không phải không có khả năng. Bây giờ là thời mọi ngườii trí, thời đại số liệu, chỉ cần có sản phẩm tốt, vận may tốt thì sẽ không sợ không có người mua.” Kỷ Hi Nguyệt phân tích cho anh ấy.

“Tôi hiểu, nhưng chỉ có nửa năm!” Cố Cửu dở khóc dở cười: “Quá khó, áp lực này cũng quá lớn.”

“Nhận người, đào người, chỉ cần có tiền thì không có gì không có khả năng! Cho dù đến lúc đó không được thì tôi cũng sẽ không trách anh đâu. Tôi chỉ thiết trí một mục tiêu, nếu thật sự làm không được thì tự thiếu chúng ta nỗ lực đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt vỗ vai của anh ấy, nói: “Tôi sẽ nghĩ biện pháp khác.”

“Được, nếu cô nói vậy thì tôi có thể làm to!” Cố Cửu cầm thẻ đen, tức khắc cảm thấy rất nặng. Chẳng qua nghĩ đến cô gái bé nhỏ này lại có thể thắng 1 tỷ đồng Euro trở về, thật không biết cô đi ra khỏi sòng bạc thế nào.

Chẳng qua nghĩ đến Kỷ Hi Nguyệt chính là người luyện khí công, mọi việc đều có thể.

Kỷ Hi Nguyệt và Cố Cửu đi vào nơi chụp ảnh của Trần Á Nam cũng tầm hơn 5 giờ.

“Học tỷ!” Trần Á Nam nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đi vào, tức khắc vui mừng mà nhảy lên, chạy tới chỗ Kỷ Hi Nguyệt.

Toàn bộ mọi người quay đầu lại, nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt thì cũng lập tức chào hỏi.

“Quấy rầy mọi người rồi, thật ngại quá.” Kỷ Hi Nguyệt thân thiết nói.

“Bọn em cũng sắp xong rồi, chỉ dư lại đoạn cuối cùng. Học tỷ, mau ăn cơm chiều, em mời chị ăn cơm!” Đôi mắt Trần Á Nam phát sáng, làm cả đám nhân viên công tác ở đây đều có thể nhìn ra anh thích Kỷ Hi Nguyệt.