Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 325: Trùng hợp vậy sao? (I)




“Được!” Triệu Húc Hàn vừa dứt lời liền cúp máy.

“….!” Kỷ Hi  Nguyệt trố mắt nhìn điện thoại bị cúp ngang.

Người này cũng xoay chuyển nhanh thật? Anh Hàn, tôn nghiêm của anh đâu? Nguyên tắc của anh đâu?

Sao cứ có cảm giác cô lại bị cho vào tròng vậy?

Kỷ Hi Nguyệt uất ức nhìn thím Lý.

“Không được sao?” Thím Lý buồn bã nói.

Kỷ Hi Nguyệt lắc đầu: “Không phải, là tối nay cháu phải massage cho anh Hàn.”

Thím Lý thoáng sững người, sau đó vui mừng nói: “Thật sao? Quá tuyệt với! Tiểu thư, cô thực sự  rất tốt, tôi sẽ đi làm đồ ăn ngon cho cô.”

“Thím Lý, nhưng cháu không muốn massage cho anh Hàn!” Kỷ Hi Nguyệt ở phía sau chực khóc.

“Sợ gì chứ? Giữa cô và cậu chủ còn gì phải thẹn thùng.” Thím Lý nhìn cô bằng ánh mắt nham nhở, sau đó bật cười bỏ vào phòng bếp.

“….!” Môi Kỷ Hi Nguyệt run rẩy.

Thím Lý, không phải như thế đâu, sao thím lại hiểu lầm sâu sắc như vậy? Cháu sợ! Huhuhu.

Kỷ Hi Nguyệt khóc không ra nước mắt, nhưng sau khi đến văn phòng làm việc lại trở về dáng vẻ tràn đầy sinh lực.

“Chị Nguyệt, tôi đã kiếm được địa chỉ của Tần Hạo từ chỗ Ngô Phương Châu, anh ta ở khu dân cư Mai Hoa.” Liễu Đông thấy cô tới thì vội vàng nói với cô.

Vốn dĩ Kỷ Hi Nguyệt định hôm nay sẽ tự đi hỏi, nhưng không ngờ Liễu Đông lại tích cực như vậy.

“Haha, hơn nữa còn có lộ trình ngày hôm nay của Tần Hạo.” Liễu Đông đưa tờ giấy qua cho cô, là một bản fax.

“Của Ngô Phương Châu luôn sao?’ Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc nói.

Liễu Đông gật đầu: “Anh ấy lấy từ chỗ thư ký của Tần Hạo ở Bất Động Sản Kỷ Tinh.”

Kỷ Hi Nguyệt nhướng mày, mặc dù cô là đại tiểu thư, nhưng lại không biết một chút gì về công việc làm ăn của bố, là tại vì cô không có hứng thú với kinh doanh.

Huống hồ Bất Động Sản Kỷ Tinh là chú hai của cô quản lý, thành ra cô càng không hiểu gì về nó.

Có khả năng là toàn bộ Bất Động Sản Kỷ Tinh cô chỉ  biết một người là Tần Hạo.

Kỷ Hi Nguyệt đọc lịch trình của Tần Hạo: “Theo dõi lịch trình của anh ta thì có ích gì? Anh ta đang làm việc, muốn theo dõi thì phải xem sau khi anh ta tan ca đã làm những chuyện gì ấy.”

Liễu Đông cũng công nhận: “Vậy phải làm thế nào? Tan ca mới đi phục kích sao?”

“Buổi trưa có thể đi xem xem.” Kỷ Hi Nguyệt nhớ lần trước Tần Hạo gặp Dư Giang là vào buổi trưa, mà trên lịch trình lại để trống buổi trưa.

Liễu Đông xem xong, nhíu mày nói: “Mười giờ anh ta đi gặp khách hàng ở sân golf, có khả năng buổi trưa sẽ đi ăn cơm với khách hàng luôn. Ủa, là sân golf Tinh Diệu. Tối qua dì Tuyết của tôi cũng nói hôm nay phải tới sân golf này. Trùng hợp vậy?”

Kỷ Hi Nguyệt lập tức nhích đầu lại: “Thật sao? Dì Tuyết của cậu không đi làm à?”

“Đúng vậy. Nhưng công ty tài chính của dì ấy thỉnh thoảng cũng phải làm mấy dịch vụ thuê ngoài*, nên gặp khách hàng cũng là chuyện bình thường. Chị cũng biết có một số nghiệp vụ tài chính ‘khuất mặt’ mà.” Liễu Đông cười nói.

(Dịch vụ thuê  ngoài (Outsourcing): là hình thức sử dụng những nguồn lực bên ngoài để thực hiện công việc mà đáng lẽ ra nhân viên trong công ty cần đảm nhiệm. Thuê ngoài là phương án chuyển giao lại công việc cho người cung cấp dịch cụ có chất lượng và chuyên môn cao. Ví dụ như công ty thuê ngoài tài chính Saigon Translation cung cấp các dịch vụ như lập ngân sách tài chính, quản lý dòng tiền, sắp xếp các khoản vay ngân hàng, hỗ trợ thẩm định việc sáp nhập và thu mua…. cho các công ty khác cần thuê– nguồn: Google.)

“Cậu cũng biết mấy cái này?” Kỷ Hi Nguyệt có chút kinh ngạc.

“Tôi đâu còn bé bỏng nữa mà cái gì cũng không hiểu. Dì Tuyết từng nói với tôi rất nhiều.” Liễu Đông mếu máo nói.

Kỷ Hi Nguyệt lại hỏi: “Dì Tuyết của cậu có nói từng đi làm dịch vụ thuê ngoài tài chính?”

“Phải. Nhưng họ làm theo yêu cầu của khách hàng, khách hàng cung cấp cho họ số liệu là chuyện bình thường,chỉ không biết là có khớp với dữ liệu gốc hay không thôi. Dì Tuyết tôi nói miễn sao không làm việc phạm pháp là được.” Liễu Đông đáp.

Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh, kiếp trước Đường Tuyết Mai làm chuyện thuận tay đắc chí đó chắc không phạm pháp?

Có vẻ Liễu Đông không hề biết dì Tuyết của cậu rốt cuộc là người phụ nữ nham hiểm như thế nào.

“Cậu nói có khi nào khách hàng của dì Tuyết là Tần Hạo không?” Kỷ Hi Nguyệt cho Liễu Đông một suy đoán táo bạo.