Độc Hậu Ở Trên, Trẫm Ở Dưới!

Chương 110




“Rốt cuộc các ngươi có thừa nhận ta là Thánh hoàng hay không?” Noãn Noãn không để ý tới bọn họ, chỉ nhàn nhạt hỏi, trong mắt chứa đựng mị quang.

Mặc dù biết chuyện có kỳ quặc, nhưng việc đã đến nước này, Mộ Dung Thánh Anh và Long Khê đều gật đầu một cái.

Noãn Noãn nhẹ nhàng cười một tiếng, đang định muốn tuyên bố gì  đó, chỉ thấy Long Kỳ mắt sắc tối sầm lại, một đạo ánh sáng ngân quang nhanh chóng bay đến.

Noãn Noãn nhàn nhạt cười nhẹ, đứng bất động, đang trong nháy mắt Long Kỳ sẽ đánh đến, Mộ Dung Thánh Anh và Long Khê cả hai đều ra sức nhảy một cái, như muốn ngăn cản phía trước cho Noãn Noãn.

Chỉ là tất cả bọn họ đều chậm một bước, một bóng trắng bay tới, trong khi tất cả mọi người đều không thấy rõ chuyện gì sắp xảy ra, hai người từ trên đài cao nhanh chóng lăn xuống, lập tức lăn xuống khe suối Hàng Long.

Truyền thuyết khe suối Hàng Long là địa ngục của dũng sĩ Hộ Long, tất cả những dũng sĩ Hộ Long rơi xuống khe suối Hàng Long, bất luận võ côn cao cường như thế nào, đều chỉ có một con đường chết.

Sắc mặt Noãn Noãn đại biến, bóng người kia… Như phi! Như phi, tại sao muốn làm như vậy?

“Mẫu hậu!” Gần như đồng thời, Mộ Dung Thánh Anh và Long Khê đều chạy về khe suối Hàng Long, nhưng lại bị Noãn Noãn kéo lại.

“Các ngươi hãy nghe ta nói!” Ngăn ở trước hai người, Noãn Noãn giang hai cánh tay, ngăn cản bọn họ.

Hai đôi mắt cũng phiếm hồng quang, hai người đều lạnh lùng nhìn về phía Noãn Noãn: “Đây chính là kết quả nàng muốn thật sao? Quyền thế đối với nàng quan trọng như vậy sao? Tại sao nàng lại…”

Bất luận kẻ nào cũng có thể làm Thánh hoàng, duy chỉ có Noãn Noãn là không thể. Hai người bọn họ đều chuẩn bị buông tha tất cả, chuyện này qua đi liền cùng Noãn Noãn tiêu dao giang hồ, đầu bạc răng long, tại sao Noãn Noãn lại….

Noãn Noãn chậm rãi quét qua hai người, có lẽ chỉ có lúc này, Mộ Dung Thánh Anh và Lận Khiêm mới giống như hai huynh đệ! Trong đầu chợt lóe lên khuôn mặt khẩn cầu của Như phi, Noãn Noãn chậm rãi xoay mặt lại, lạnh lùng nói: “Ta đã đồng ý với mẫu hậu các ngươi phải chăm sóc các ngươi, cho nên, ta sẽ không để cho các ngươi nhảy xuống đó!”

“Chăm sóc chúng ta?” Hai người cùng lúc cười lạnh thành tiếng.

Noãn Noãn nhàn nhạt xoay người lại: “Các ngươi không biết chứ? Ta đã kết bái tỷ muội với Như phi, nói cách khác ta chính là dì các ngươi, hiểu chưa?”

Lời này vừa nói ra, không riêng Mộ Dung Thánh Anh và Long Khê hai người sửng sốt, tất cả mọi người ở chỗ này cũng đều sửng sốt. Người yêu biến thành dì? Đây là tình trạng gì?

“Dì?” Gần như là đồng thời, hai người cúi đầu phun ra một chữ buồn cười này.

Noãn Noãn mắt sắc tối sầm lại: “Khe suối Hàng Long, ta sẽ phái người đi xuống dưới tìm kiếm, hai người các ngươi thì yên ổn mà đợi cho ta! Phượng Phiên Long Cẩm, bây giờ hai người các ngươi thần phục rồi, dẫn hai người bọn họ đi!”

Khóe môi hai người Phượng Phiên Long Cẩm còn mang theo máu tươi, không dám nhìn về người phát hiệu lệnh cho bọn họ.

“Sao? Cần Thánh hoàng ta tự làm sao?” Noãn Noãn xoay người cười lạnh, giơ thật cao Ngạo Long Quyết trong tay lên.

Phượng Phiên và Long Cẩm liếc nhau một cái, gian nan tiến lên nhỏ giọng nói: “Xin hai vị Điện hạ…”

“Ta không phải là Điện hạ của các ngươi, ta là Hoàng đế Vương triều Mộ Dung!” Mộ Dung Thánh Anh lạnh lùng mở miệng, không muốn giống như Long Khê được gọi là Điện hạ.

“Điện hạ Hộ Long điện chỉ có một mình Long Khê ta, các ngươi…” Long Khê cũng đồng thời mở miệng.

“Tốt lắm, không lên tranh cãi, nhanh chóng đi xuống đi!” Âm thanh lạnh lẽo uy nghiêm của Noãn Noãn vang lên, Phượng Phiên và Long Cẩm  nhanh chóng mỗi người dắt một vị đi xuống.

Long Khê và Mộ Dung Thánh Anh ngoái đầu nhìn lại, ánh mắt đều là uất ức và không hiểu, nhiều hơn còn lại là nghi ngờ.

Mắt nhìn phía trước, không nhìn bọn họ, Noãn Noãn mặc cho hai người bọn họ bị người dẫn đi, chỉ có như vậy, về sau nàng mới có thể kết thúc được mọi chuyện.