Độc Sủng Điền Viên Man Thê

Chương 96: Rời đi




Chương Trước Cài ĐặtChương Sau

AdsHộp hoa tươi Thuần Khiết

“Tiểu Mễ, ngươi muốn đi đâu? Đường về Hắc Phong trại ở bên này mà!” Lý Thụy Nhiên vội vàng bắt kịp bóng dáng nhỏ thần tốc phía trước.

“Ai nói với ngươi bản tiểu thư phải về Hắc Phong trại!” Bạch Tiểu Mễ không quan tâm nói, hiện tại trên người nàng cũng không giống lúc trước vừa mới đi tới thế giới đây thân không một xu, hơn nữa trải qua khoảng thời gian này cùng Lý Thụy Nhiên, Bạch Tiểu Mễ cũng biết rõ ràng, chỉ cần chính mình không gây chuyện, ở bên ngoài giả vờ sống trên cơ bản không vấn đề gì, chuyện rời khỏi Hắc Phong trại từ trước cho tới này không cách nào thực hiện, vừa vặn có thể làm tốt.

Có điều hiện tại thêm một người, Bạch Tiểu Mễ đang suy nghĩ, có nên làm hắn hôn mê, sau đó mới trốn chạy, như vậy nàng và người Hắc Phong trại không còn liên quan rồi.

“Cái gì, ngươi không tính toán về Hắc Phong trại sao, làm sao được phép chứ?” Lý Thụy nhiên không nghĩ tới Bạch Tiểu Mễ lại có ý nghĩ như vậy, nhanh chóng đuổi tới ngăn cản bước chân Bạch Tiểu Mễ đi về phía trước.

“Vì cái gì không thể? Ngươi cũng thấy đấy, Lý Mặc Nhiên hiện tại ở Lam Tinh phủ, về sau có lẽ cũng sẽ không về Hắc Phong trại, áp trại phu nhân như ta có cũng được mà không có cũng không sao, ta có trở về hay không cũng đều giống nhau mà thôi?” Bạch Tiểu Mễ bị ép dừng lại, nhìn Lý Thụy nói lý lẽ.

Xem ra vừa rồi nên dùng thuốc mê đem chuốc mê tên này, sau đó mới đi, nhìn xem, hiện tại hắn đã thành trở ngại rồi?

Có đôi khi làm việc cũng phải cân nhắc kết quả phía sau, Bạch Tiểu Mễ có chút hối hận nhìn Lý Thụy nhiên, tên này đối với nàng không sai, nếu không nàng cũng sẽ không mềm lòng.

“Sẽ không, Đại ca yêu Đại tẩu như vậy, không có khả năng không trở về Hắc Phong trại!” Lý Thụy nhiên khẳng định nói, Đại ca đối tốt với Đại tẩu là chuyện tất cả người trong Hắc Phong trại đều biết.

“Đó cũng phải là dưới tình huống hắn đã khôi phục trí nhớ!” Thân thể Bạch Tiểu Mễ hơi ngừng lại, sắc mặt khẽ tối sầm, vốn cho rằng hắn đã khôi phục trí nhớ, nhưng ngay hôm trước bị Lý Mặc Nhiên mạnh mẽ mang ra ngoài, Bạch Tiểu Mễ phát hiện bất đồng trong đó, chỉ là Lý Mặc Nhiên quả nhiên là người thông minh phúc hắc, thiếu chút nữa nàng đã bị gạt rồi.

Nếu chưa khôi phục trí nhớ, vì sao phải giả vờ như đã khôi phục? Bạch Tiểu Mễ có chút khó hiểu, nhưng cũng không cần biết, về sau ngươi đi đường lớn của người, ta đi cầu nhỏ của ta, đường của ai người ấy đi.

Bạch Tiểu Mễ dám ở lúc này trốn chạy, kỳ thật cũng biết Lý Mặc Nhiên hiện tại đụng phải Mạc Tư phiền toái, nên không có nhiều tinh lực tìm đến nàng, với lại Bạch Tiểu Mễ tin tưởng, nàng cứ ngược đường mà đi, hắn nhất định không đoán ra được.

Không sai Bạch Tiểu Mễ căn bản không có tính toán rời khỏi phủ thành Lam Tinh, Hắc Phong trại là hướng Bắc, nhưng hiện tại Bạch Tiểu Mễ lại ở hướng Nam, nơi Bạch Tiểu Mễ biết là bờ biển, ra biển cách không xa là một hòn đảo nhỏ, đảo nhỏ này là khi Bạch Tiểu Mễ ở Lam Tinh phủ đi dạo vô ý nghe thấy, về sau còn tìm một chút tư liệu xem.

Bạch Tiểu Mễ tính toán ở đó định cư, tên chết tiệt Lý Mặc Nhiên kia cho dù khôi phục trí nhớ tìm đến nàng, cũng không nhất định có thể tìm thấy nàng, hiện tại phiền toái chỉ có vị trước mắt này.

“Cái gì? Tiểu Mễ, Đại ca không phải đã khôi phục trí nhớ sao?” Lý Thụy nhiên kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, cũng không thể trách Lý Thụy nhiên, dù sao sau khi đi tới Lam Tinh phủ, Lý Mặc Nhiên trên cơ bản đều cùng một chỗ với Bạch Tiểu Mễ, nhìn thấy Lý Mặc Nhiên đối đãi với Bạch Tiểu Mễ vẫn sủng nịch như trước, hắn tự nhiên cho rằng Đại ca nhà mình đã khôi phục trí nhớ, nếu không làm sao có thể đối Bạch Tiểu Mễ tốt như vậy.

Hiện tại nghe Bạch Tiểu Mễ nói, chẳng lẽ là hắn nghĩ nhầm rồi.

“Không có, chỉ là do hắn giả bộ cực kỳ giống!” Trong đầu Bạch Tiểu Mễ xuất hiện khuôn mặt Đại hồ tử thật thà phúc hậu tươi cười, sủng nịch lấy lòng gọi nàng, những thứ này quả thật giống như trước, càng như vậy, Bạch Tiểu Mễ càng hoài nghi, quả nhiên thời điểm nhắc tới hiệp nghị mới phát hiện khả nghi, bất quá lúc ấy nàng chưa có xác định.

Về sau vài ngày quan sát lúc này mới từ từ nhìn ra.

Cũng bởi vì nhìn ra hắn không có khôi phục trí nhớ, càng khiến Bạch Tiểu Mễ bất an, không có khôi phục trí nhớ, như thế liền chứng minh Lý Mặc Nhiên đối với nàng không còn tình cảm như trước, thế nhưng hắn lại cố gắng biểu hiện giống trước, này không thể không khiến Bạch Tiểu Mễ hoài nghi trước kia ở Hắc Phong trại, Lý Mặc Nhiên có thật tình đối với nàng hay không.

Dù sao biểu hiện của hắn thật sự không chê vào đâu được, hắn thật sự thích nàng sao? Bạch Tiểu Mễ nhất thời mê mang, đây cũng là nguyên nhân nàng vì sao quyết định chân chính rời khỏi, Bạch Tiểu Mễ ban đầu còn có một chút cảm giác với Lý Mặc Nhiên, nhưng hiện tại nàng lại không dám tin.

Hơn nữa hôm nay nàng vừa đánh nữ nhân kia, Lý Mặc Nhiên liền đuổi tới, Bạch Tiểu Mễ không nhận ra là hắn nhớ nàng, vừa nghĩ liền cho rằng hắn là vì muốn tìm lại công đạo cho nàng ta?

Hắn thật có cảm tình với Tư Nguyên kia sao? Hồi tưởng lại lần đầu tiên hai người gặp mặt rồi ở chung, tâm Bạch Tiểu Mễ nhất thời không thoải mái, nếu có cảm tình với Tư Nguyên, vì sao lại đối xử tốt với nàng chứ? Chẳng lẽ muốn đẩy nàng về phía trước, là muốn bảo hộ cho Tư Nguyên?

Tuy hắn đã tiếp nhận Lam Tinh phủ nhưng có lẽ vẫn còn địch nhân! Nghĩ tới đây, tâm Bạch Tiểu Mễ lại càng lạnh vài phần? Đẩy nàng đến nơi đầu sóng ngọn gió, sau đó bảo hộ cho người hắn chân chính để ý tới?

Như vậy trong khoảng thời gian này đối khác với Tư Nguyên, kỳ thật chỉ là vì bảo hộ nàng ta? Trong lòng Bạch Tiểu Mễ nhất thời thấy đau đớn. Nếu không phải lý do này, Bạch Tiểu Mễ nghĩ không ra Lý Mặc Nhiên vì cái gì rõ ràng không mất trí nhớ mà vẫn lừa gạt nàng.

Nghe xong lời Bạch Tiểu Mễ nói, Lý Thụy Nhiên lâm vào trầm tư, Bạch Tiểu Mễ cũng không nói thêm, bất quá nếu Lý Thụy nhiên dám mật báo, nàng sẽ bỏ mặc hắn ở lại, tự mình đi, Bạch Tiểu Mễ tin tưởng vào tốc độ hiện tại với công năng mới của Gạo đã được nâng cấp, có bảo đảm này nên Bạch Tiểu Mễ vẫn để Lý Thụy nhiên đứng đây suy nghĩ.

“Đại ca vì sao lại làm như vậy?” Hồi lâu sau Lý Thụy nhiên khó hiểu hỏi.

“Có lẽ là vì bảo vệ người hắn muốn bảo vệ đi!” Bạch Tiểu Mễ rất nhanh áp chế tia đau đớn kia, lập tức nhìn về phía Lý Thụy Nhiên nói.

“Theo ý tứ của ngươi là hắn muốn bảo vệ cho thần y Tư Nguyên kia?” Lý Thụy Nhiên không phải ngu ngốc, qua lời nói của nàng cũng hiểu được ý tứ trong đó.

“Ai biết được?” Bạch Tiểu Mễ không sao cả vòng qua Lý Thụy Nhiên tiếp tục đi về phía trước.

Nhìn bóng dáng Bạch Tiểu Mễ cô đơn đi về phía trước, Lý Thụy nhiên do dự một phen rồi đi theo.

“Đại ca không phải người như vậy!” Đại ca sẽ không lợi dụng Tiểu Mễ.

“Hoặc là tiếp tục cùng ta, hoặc là hiện tại rời khỏi!” Bạch Tiểu Mễ không dừng bước, giọng nói lạnh lùng cho Lý Thụy Nhiên lựa chọn.

Lý Thụy Nhiên quay đầu nhìn về phía thiếu nữ bên người, trên mặt xuất hiện do dự, hắn có nên báo cho Đại ca không? Nếu Đại ca thật sự lợi dụng Tiểu Mễ, liệu hắn có thể chỉ đứng nhìn hay không?

Trong hai năm qua ở chung, Lý Thụy Nhiên đã hoàn toàn đem Bạch Tiểu Mễ trở thành Đại tẩu của hắn, cũng trở thành người nhà của mình, hiện tại đột nhiên biến thành như vậy, hắn có chút không biết nên lựa chọn như thế nào.

Để nàng một người rời đi, hắn lo lắng, nhưng báo tin cho Đại ca, nếu Đại ca thật sự không khôi phục trí nhớ mà chỉ là lợi dụng Tiểu Mễ, hắn thật sự có thể nhìn Tiểu Mễ bị lợi dụng?

Vấn đề này không ngừng bốc lên trong đầu Lý Thụy Nhiên. Trước khi suy xét rõ ràng, Lý Thụy Nhiên vẫn yên lặng đi theo Bạch Tiểu Mễ.

“Nếu đã quyết định đi theo ta, không thể mật báo, nếu không, ta chắc chắn sẽ có biện pháp đối phó ngươi!” Hiện tại Lý Thụy Nhiên không phải đối thủ của Bạch Tiểu Mễ, cho nên nàng nói những lời này tuyệt không khoa trương.

“Ngươi muốn đi đâu?” Lý Thụy Nhiên gật đầu rồi hỏi, còn có cách nào khác sao? Một mình Tiểu Mễ rời đi hắn sẽ lo lắng, hiện tại Đại ca lại mất trí nhớ, nếu có khôi phục trí nhớ, nhất định sẽ tìm đến, hắn chỉ cần trong khoảng thời gian này chiếu cố tốt Tiểu Mễ là được, nghĩ nhiều như vậy làm gì?

“Ngươi quyết định rồi hả?” Tuy đã sớm đoán được tên này sẽ đi cùng mình, đương nhiên Bạch Tiểu Mễ sẽ không tự mình đa tình cho rằng hắn vì thích nàng nên mới đi theo nàng, chắc hẳn là vì Lý Mặc Nhiên, Lý Mặc Nhiên thật sự có vận tốt? Có huynh đệ tốt như vậy.

“Uh`m!” Lý Thụy nhiên gật đầu, hắn có lựa chọn à? Nếu Đại ca khôi phục trí nhớ, biết hắn không chiếu cố tốt Tiểu Mễ, không trực tiếp giết hắn mới lạ, lại còn lão Tứ nữa chứ! Mạng của hắn thật khổ mà?

“Chúng ta đi ra đảo! Nghe nói nơi đó bốn mùa đều như mùa xuân, không có mùa đông!” Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Thụy nhiên gật đầu, thở dài nhẹ nhõm, kỳ thật nàng vẫn sợ tịch mịch!

“Ra đảo, Tiểu Mễ ngươi nghĩ ra đảo nào?” Lý Thụy Nhiên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hướng Bạch Tiểu Mễ, vì sao lại lên đảo?

“Cái đảo kia cụ thể tình huống thế nào ta không biết, nhưng nghe nói người trên đảo rất ít, không tranh sự đời, thích hợp chúng ta đi đến đó phát triển, nói không chừng tương lai đảo kia lại là của chúng ta!” Bạch Tiểu Mễ trong mắt hiện lên ánh sáng rọi, tính toán thích hợp đem nơi đó phát triển trở thành đại bản doanh của mình.

Hơn nữa nàng cũng học không ít trận pháp từ Lý Mặc Nhiên, nếu khả thi, việc biến hòn đảo đó thành một Đào hoa đảo thứ hai cũng không phải quá khó.

Lý Thụy Nhiên không có ý kiến, đi nơi nào không sao cả, lấy năng lực của Đại ca, nhất định có thể tìm thấy bọn họ.

Hiển nhiên Lý Thụy Nhiên đã xem nhẹ chỉ số thông minh của Bạch Tiểu Mễ, đây cũng là nguyên nhân vì sao Lý Mặc Nhiên mất một thời gian dài mới tìm thấy người.

Sau bốn canh giờ, hai người đã đến bên ngoài phủ thành Lam Tinh, đương nhiên bọn họ không vào thành, mà là vòng quanh thành Lam Tinh, ở kế bên cổng thành nam, Lý Thụy nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ bước vào một cái rừng cây nhỏ, hắn khó hiểu đi vào theo.

Vừa mới tiến vào rừng liền nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ thoát dây áo khiến người đơn thuần như Lý Thụy Nhiên sợ hãi, vội vàng quay đầu hỏi. “Ngươi muốn làm gì?”

Lời vừa dứt, vật gì đó nện trên thân hắn, Lý Thụy Nhiên phản xạ có điều kiện đem vật tiếp được, vừa nhìn thì phát hiện thực ra là một bộ nữ trang, mặt Lý Thụy Nhiên nhất thời càng đỏ vài phần.

“Ngươi đổi bộ đó đi.” Mặt Lý Thụy Nhiên hồng rực rỡ, tiếng nói nữ tử liền vang lên sau người.

“Cái gì? Ngươi muốn ta thay y phục nữ nhân sao, ta không cần!” Nam tử hán đại trượng phu, làm sao có thể mặc y phục nữ tử.

“Nếu không đổi, vậy ngươi trở về đi thôi!” Bạch Tiểu Mễ xuất hiện đã thay toàn thân y phục vải bố, tuy toàn thân y phục vải bố nhưng lại không tổn hao đến nét mỹ lệ của nàng.

“Cho dù muốn tránh Đại ca cũng không tất yếu phải thay y phục nữ tử nha!” Lý Thụy Nhiên tự nhiên có thể nghĩ đến dụng ý của Bạch Tiểu Mễ, ngay cả như vậy cũng không nên mặc y phục nữ tử!

Hắn tình nguyện phẫn thành cụ ông, cũng không nguyện biến thành nữ tử.

“Tại Lam Tinh phủ nơi nơi đều là cơ sở ngầm của Lý Mặc Nhiên, ngươi xác định không thay đổi là xong à.” Nói xong, Bạch Tiểu Mễ bày ra một chiếc bình nhỏ kỳ quái, đem chất lỏng trong bình nhỏ rót vào một bình lớn hơn rồi lập tức ra sức đong đưa bình.

“Nếu không ta phẫn thành cha ngươi nhé?” Lý Thụy Nhiên như thế nào cũng không chịu mặc y phục nữ trang.

Bạch Tiểu Mễ ngẩng đầu nhìn Lý Thụy Nhiên đang dùng vẻ mặt khó xử nhìn y phục nữ, “Phốc!” một tiếng bật cười, kỳ thật bộ dáng Lý Thụy Nhiên không sai, nếu thay nữ trang, cũng không khó coi, bất quá Bạch Tiểu Mễ cũng không quá áp bức hắn hay tính toán làm hắn khó xử.

“Được nha! Quần áo đã lựa xong, ngươi thả tóc ra đi, chúng ta nhuộm tóc!” Thời điểm tính toán rời đi, Bạch Tiểu Mễ đã sớm chuẩn bị mấy thứ này.

Tuy không nhuộm tốt như thuốc nhuộm tóc ở hiện đại, nhưng hiệu quả thay đổi màu tóc vẫn có, hơn nữa nàng nghĩ trước tiên che dấu tai mắt người trên đảo, điều này là quá đủ rồi.

“Nhuộm tóc!” Lý Thụy nhiên kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, chẳng lẽ Đại ca truyền bản lĩnh dịch dung truyền cho Tiểu Mễ? Kỳ thật bốn huynh đệ bọn họ, ngoại trừ lão Tứ là tóc đen và mắt đen tự nhiên, còn hắn, Đại ca và Nhị ca đều là tóc xanh và mắt màu lam.

“Đúng vậy! Không nhuộm tóc, cứ như vậy xuất hiện ở phủ thành Lam Tinh sẽ làm người khác chú ý!” Tuy trong thành cũng có người tóc đen mắt đen, nhưng không phải rất nhiều, Bạch Tiểu Mễ không muốn dẫn người chú ý.

“Cái kia…cái kia…kỳ thật ta vốn là tóc xanh!” Lý Thụy Nhiên chút do dự, nhưng vẫn nói ra sự thực.

“A!” Bạch Tiểu Mễ kinh ngạc nhìn về phía Lý Thụy Nhiên, muốn xác nhận vừa rồi kỳ thật nàng chỉ là nghe lầm.

“Ta, đại ca, Nhị ca đều là người Lam Tinh tộc, cho nên chúng ta tự nhiên cũng là tóc xanh mắt màu lam, bất quá đại ca dùng Dịch Dung Thuật, để thay đổi màu tóc và màu mắt của chúng ta!” Lý Thụy Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ trừng to mắt nhìn mình, liền ăn ngay nói thật, dù sao đại ca cùng Nhị ca đã lấy lại Lam Tinh phủ, chỉ cần hỏi thăm là có thể biết hoàng tộc Lam Tinh tộc vốn là là tóc xanh mắt màu lam.

Khá lắm, vậy mà có thể so với hiện đại, tóc nàng còn có thể lý giải nhưng còn màu mắt, nàng biết thời này không có các loại kính áp tròng xinh đẹp thay đổi màu mắt, bọn hắn là làm thế nào.

Bạch Tiểu Mễ trừng lớn tò mò nhìn mắt Lý Thụy Nhiên, nhất quyết muốn nghiên cứu ra đáp án.

“Màu mắt là do đại ca cho chúng ta ăn một loại dược liệu, sau đó liền biến sắc!” Thấy Bạch Tiểu Mễ nhìn chằm chằm hai mắt của mình, Lý Thụy Nhiên giải thích.

“Dược liệu gì khó lường như vậy nhỉ!” Bạch Tiểu Mễ khẽ động, nhìn Lý Thụy Nhiên hỏi, cũng không biết ăn dược này có thể khiến mắt mình biến thành màu lam hay không, nếu được, nàng cũng muốn thử một lần.