Độc Tôn Tam Giới

Chương 2922: Yến gia rung chuyển (2)




Yến Vạn Hữu cho tới bây giờ là không thích Yến Vạn Quân, một mực xem Yến Vạn Quân là cái đinh trong mắt. Lúc này, tìm được cơ hội làm khó dễ, hắn như thế nào sẽ nương tay?

Nhưng Yến Vạn Trọng lại thản nhiên nói:

- Vạn Hữu trưởng lão, lời nói cũng không thể nói như vậy. Những năm này Vạn Quân trưởng lão vì gia tộc làm ra hi sinh, đã đủ nhiều rồi. Công lao của hắn, mọi người cũng rõ như ban ngày. Đổi lại là Vạn Hữu trưởng lão ngươi, muốn ngươi hi sinh người nhà của mình, ngươi sẽ thống khoái như vậy sao? Hơn nữa, hiện tại chuyện này xuất hiện chuyển cơ, vì cái gì Yến gia chúng ta không thể lợi dụng lần chuyển cơ này?

- Chuyển cơ? Cái chuyển cơ gì?

Yến Vạn Hữu cười lạnh.

- Ngươi muốn nói cái gì? Nói Thiệu Uyên kia sao? Thiệu Uyên cầu hôn? Nghe rất sung sướng. Thế nhưng mà, các ngươi có nghĩ tới không, thiên tài luận kiếm, Thiệu Uyên gặp được Hạ Hầu Tông, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Thiên phú đan đạo của hắn lại cao, có cái rắm dùng? Người chết đèn tắt, cầu hôn, chỉ là một cái bong bóng xinh đẹp, vừa đâm liền phá.

Ngữ khí của Yến Vạn Hữu rất khinh thường, nhìn ra được, hắn khó chịu với Yến Vạn Quân, đối với Thiệu Uyên đồng dạng rất khó chịu. Hắn cảm thấy, sau khi người trẻ tuổi kia xuất hiện ở Yến gia, Yến Vạn Hữu hắn cho tới bây giờ sẽ không thuận lợi qua.

- Vạn Hữu trưởng lão, cái này cũng khó mà nói. Hiện tại Thiệu Uyên đại biểu chính là Vĩnh Hằng Thánh Địa, ngươi cảm thấy nếu như hắn không nắm chắc, sẽ dám làm như thế sao? Hắn dám cầu hôn, lại được Thánh Địa ủng hộ, chuyện này, ta xem rất có thể thực hiện. Nếu như có thể lựa chọn, vì cái gì nhất định phải hi sinh Hoàng Nhi? Vì cái gì không thể thành toàn người trẻ tuổi? Vì cái gì không thể mượn cơ hội cùng Thánh Địa làm tốt quan hệ? Chẳng lẽ chúng ta e ngại Hạ Hầu gia tộc, thì nhất định phải đi đắc tội Vĩnh Hằng Thánh Địa sao? Các ngươi đừng quên, Thần Quốc này, vẫn là Thần Quốc do Thánh Địa khống chế, không phải là Thần Quốc do Hạ Hầu gia tộc khống chế!

Ngữ khí của Yến Vạn Trọng cũng rất nặng. Hắn là đứng bên Yến Vạn Quân.

Yến Vạn Hữu cười quái dị nói:

- Yến Vạn Trọng, ngươi cùng Yến Vạn Quân quan hệ tốt, thay hắn ra mặt, cái này có thể hiểu được. Bất quá ngươi nhất định phải tinh tường một sự thật. Hạ Hầu Tông, mới là trẻ tuổi đệ nhất thiên tài. Trên Thiên tài luận kiếm, Thiệu Uyên gặp được hắn, chỉ có một kết cục, cái kia chính là chết! Một người sắp chết, đề nghị của hắn, cũng đáng để ngươi xem trọng?

- Thánh Địa thiên tài xuất hiện lớp lớp, ngươi sao biết tên thiên tài này, nhất định là người sắp chết? Trước khi Thiệu Uyên khiêu chiến Thạch Huyền, ai dám nghĩ hắn có thể đánh bại Thạch Huyền? Người trẻ tuổi này, nhất định là thiên tài sáng tạo kỳ tích, là thiên tuyển chi nhân. Nói không chừng hào quang của Hạ Hầu Tông, ở dưới hào quang của Thiệu Uyên, sẽ ảm đạm thất sắc.

- Ha ha ha, ngươi thật đúng là dám nghĩ a. Có người có thể che đậy hào quang của Hạ Hầu Tông?

Yến Vạn Hữu cười quái dị liên tục.

- Ta xem các ngươi là nằm mơ giữa ban ngày a. Tại Vĩnh Hằng Thánh Địa, trước 5000 năm, sau 5000 năm, cũng khó có khả năng xuất hiện thiên tài vượt qua Hạ Hầu Tông!

- Yến Vạn Hữu!

Yến Vạn Quân một mực không nói chuyện, lúc này cũng nghe không nổi nữa.

- Ngươi trái một câu Hạ Hầu Tông, phải một câu Hạ Hầu Tông. Trong nội tâm ngươi, đến cùng có Yến gia hay không? Những năm này Hạ Hầu gia tộc khi dễ Yến gia chúng ta như thế, ngươi ngược lại tập trung tinh thần mặt nóng đi dán mông lạnh, ngươi không e lệ sao? Ngươi không sợ liệt tổ liệt tông ở dưới cửu tuyền thay ngươi hổ thẹn sao?

Yến Vạn Quân thật sự là khí không chỗ đánh rồi.

Yến Vạn Hữu không ngừng hãm hại hắn, hắn có thể nhẫn. Bởi vì ở trên Bổ Thiên Thịnh Hội, hắn biết sở tác sở vi của mình, đối với quyền uy của Tộc trưởng là một loại tổn thương. Cho nên, hôm nay hắn hạ quyết tâm chịu tội. Thế nhưng mà, Yến Vạn Hữu kia không ngừng nói khoác Hạ Hầu Tông, cái này để cho Yến Vạn Quân thật sự là nghe không nổi nữa.

Nhưng Yến Vạn Hữu lại một chút cũng không cho là nhục, cười lạnh nói:

- Yến Vạn Hữu ta chỉ biết, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt. Yến gia chúng ta không bằng Hạ Hầu gia tộc, nhất định phải nhìn thẳng vào chênh lệch này. Chẳng lẽ cả đám đều như ngươi, biết rõ không bằng, còn không ngừng đi chọc giận người ta, đây không phải kiên cường, đây là tự rước lấy nhục, tự chiêu họa!

Không thể không nói, Yến Vạn Hữu này rất có thủ đoạn ngậm máu phun người.

Giờ phút này, trong nội tâm Yến Vạn Quân cũng có chút hứng thú hết thời, than nhẹ một tiếng, không có tranh cãi nữa, mà nói với Yến gia tộc trưởng:

- Tộc trưởng, Vạn Quân tuổi già sức yếu, lão hủ ngu ngốc. Sợ cũng vô lực vì gia tộc xuất lực. Mời Tộc trưởng lấy xuống danh hào Thái Thượng trưởng lão của ta, Yến Vạn Quân ta, từ nay về sau làm một người nhàn vân dã hạc, quy ẩn sơn dã.

Yến Vạn Trọng nghe Yến Vạn Quân nói như vậy, vội la lên:

- Vạn Quân trưởng lão, không thể nhụt chí a. Ngươi niên phú khỏe mạnh cường tráng, nói gì tới lão hủ? Nói sau, thế cục của gia tộc gian nan, càng cần loại người có đảm đương như ngươi chia sẻ. Lúc này ngươi vỗ bờ mông rời đi, thế lực gia tộc càng đơn bạc a.

Rất nhiều tộc lão cũng nhao nhao khuyên nhủ:

- Vạn Quân trưởng lão, ngươi không thể vứt bỏ chúng ta mà đi a. Gia tộc đại kế, cuối cùng cần trụ cột như ngươi chống. Ngươi đi, gia tộc liền mất một trụ cột.

- Tộc trưởng, tuy Vạn Quân trưởng lão có sai, nhưng cũng có nguyên do. Thuộc hạ cảm thấy, chúng ta một mã quy nhất mã, không thể chết níu không thả. Bên trong gia tộc rung chuyển, sẽ chỉ làm người thân đau đớn, kẻ thù sung sướng.

- Tộc trưởng, nhất định phải lưu Vạn Quân trưởng lão lại. Gia tộc cần loại tiền bối chính trực này. Nếu không tình cảnh của gia tộc chỉ càng thêm gian nan!

Yến gia tộc trưởng nghĩ trước lo sau, cũng không có khinh suất quyết định, mà than nhẹ một tiếng:

- Vạn Quân trưởng lão, sự tình trên Bổ Thiên Thịnh Hội, ngươi xác thực quá mức. Bất quá, niệm tình công lao những năm này của ngươi, bổn Tộc trưởng ở tình cảm tư nhân, có thể không so đo. Nhưng mà xuất phát từ gia tộc đại nghĩa, phải làm một ít trừng phạt với ngươi. Liền phạt ngươi mười năm bổng lộc a.

Mười năm bổng lộc, đối với Thái Thượng trưởng lão mà nói, là một khoản tiền lớn. Nhưng đồng thời, loại độ cao như Yến Vạn Quân, mười năm bổng lộc, sẽ không thương gân động cốt.

Yến Vạn Quân cũng không có mang ơn, trên thực tế, hắn đối với Yến gia tộc trưởng đồng dạng rất thất vọng, thậm chí đối với toàn bộ Yến gia, cũng có chút thất vọng.

Hắn là thật tâm muốn từ vị, quy ẩn sơn dã.

Chỉ là, với tư cách Thái Thượng trưởng lão của gia tộc, tâm trách nhiệm của hắn, lại thủy chung dứt bỏ không được mà thôi.

Một lát sau, Yến Vạn Quân thở dài:

- Tộc trưởng đại độ như thế, Vạn Quân không thể không tán thưởng.

Yến gia tộc trưởng gật gật đầu:

- Sự tình Vân Đà Sơn, Vạn Quân trưởng lão, các ngươi còn phải đảm đương một ít, thế cục gian nan, gia tộc cần lực lượng của các ngươi.