Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 557: Trị liệu, trái tim sống lại 12




Edit: V.O

Để có hiệu quả trị liệu tốt nhất, mỗi loại dược liệu đều là 500 năm trở lên, trong đó 25 loại là 1000 năm, còn có bảy loại là 3000 năm, một loại quý giá nhất là Yêu Hồn Tuyết Liên 5000 năm.

Cái này cũng chưa tính, ngoại trừ vài loại dược liệu năm, ba ngàn năm, những cái khác gần như đều đã được mài thành mấy cân, mấy chục cân phấn, chắt lọc ra phần tinh túy bên trong nó để thả vào.

Giá trị một thùng thuốc tắm này gần như đã có thể mua được một nửa Đại lục Hiên Thổ!

Nếu không phải Ám Dạ Đế Quốc tài đại khí thô (ý nói nhiều của cải), sẽ hoàn toàn không lấy ra nhiều dược liệu quý giá như vậy, những tông môn siêu cấp bản địa này thấy, không biết lại đau lòng bao nhiêu.

Đợi cho nước thuốc hoàn toàn ngấm vào thân thể Dạ Quân Mạc, ngưng tụ ra linh khí, phát huy tác dụng, Bạch Vũ cũng đã bắt đầu chuẩn bị bước thứ hai.

Nàng lấy dao găm ra, cẩn thận rạch ngực Dạ Quân Mạc.

Bởi vì có linh khí và sức sống vô hạn ở trong thân thể Dạ Quân Mạc, cho dù thân xác không có linh hồn cũng bắt đầu chảy máu.

Tay chân Bạch Vũ rất nhanh, không đợi máu chảy ra, nháy mắt thả trái tim vào. Lực lượng sinh mạng cường đại bắt đầu tràn ngập trong ngực Dạ Quân Mạc, chủ động tiếp nhận trái tim hắn, chữa trị thân thể hắn.

Bạch Vũ nhìn chằm chằm trái tim Dạ Quân Mạc đập dần dần dung nhập vào trong thân thể, nối liền với mạch máu.

Gần trái tim có rất nhiều mạch máu, chữa trị cực kỳ chậm, linh khí không ngừng tràn vào, chỉ có bộ phận rất nhỏ đang thong thả chữa trị, tỉ suất sử dụng rất thấp.

Bạch Vũ cũng biết phần lớn linh khí và sức sống đều đã bị lãng phí, nhưng nàng không có biện pháp khác tốt hơn, nếu không nàng cũng sẽ không đau lòng một thùng lớn thuốc tắm vô giá như vậy để không ngừng cung cấp linh khí cho Dạ Quân Mạc.

Chỉ cần dược hiệu của thuốc tắm vẫn còn, diendanlequydon – V.O, linh khí và sức sống sẽ không dứt, có thể chống đỡ đến lúc thân thể Dạ Quân Mạc hoàn thành chữa trị.

Bạch Vũ dùng linh khí cầm máu cho Dạ Quân Mạc, Ám Lân và Ám Hồ lẳng lặng nhìn, cả căn phòng yên tĩnh đến mức ngay cả một cây trâm rớt xuống cũng có thể nghe thấy.

Ám Ưng canh giữ ở bên ngoài, chỉ biết hắn sẽ không tính để cho bất kỳ ai xông tới nữa, cho dù là năm vị Vương.

Ròng rã hai canh giờ, rốt cục hoàn thành chữa trị.

Bạch Vũ lập tức khép miệng vết thương của Dạ Quân Mạc lại, lại để cho hắn ngâm trong thuốc tắm một lúc lâu, mới vớt hắn ra, đặt ở trên giường.

"Ngươi xác định không có vấn đề rồi chứ?" Giọng Ám Lân có chút khàn khàn hỏi.

Tìm về trái tim của Dạ Quân Mạc là chuyện bọn họ luôn luôn làm vạn năm này, bây giờ rốt cục đã tìm được, còn nhìn thấy Bạch Vũ tự tay trả lại trái tim vào như cũ cho Dạ Quân Mạc. Ngược lại, hắn có cảm giác không biết phải làm sao.

"Xác định đã chữa trị xong. Thân thể chàng ấy đã lành lặn không còn thiếu hụt, bây giờ chỉ cần phục hồi linh hồn như cũ là được rồi." Bạch Vũ nâng khuôn mặt anh tuấn của Dạ Quân Mạc, bởi vì có sức sống, mặt hắn đã không trắng xanh  giống như lúc trước, thật sự giống như ngủ thiếp đi.

"Ngươi tính khi nào thì bắt đầu?" Ám Hồ hỏi.

"Đương nhiên là càng nhanh càng tốt." Bạch Vũ nói: "Nhưng ta cần một chỗ an toàn tuyệt đối."

"Mật thất được không?" Ám Lân hỏi.

Bạch Vũ lắc đầu: "Không được, Khế ước chiêu hồn nhất định phải ở nơi trống trải, đương nhiên là chỗ gần gũi. Mật thất khép kín, không được."

Vậy thì có phần phiền phức, tìm một chỗ trống trải cũng không khó, khó chính là không để cho người phát hiện, cho dù là Sáng Thế Thần Điện hay là người mình cũng phải gạt. Muốn cùng lúc giấu diếm hai thế lực lớn khủng bố nhất trên đời này, Ám Lân cảm thấy đầu lại bắt đầu đau rồi.

Hắn bất đắc dĩ gõ gõ đầu: "Hai ngày này ngươi nghỉ ngơi trước, dưỡng đủ tinh thần chuẩn bị, chỗ để ta tới sắp xếp."

Sau đó, Bạch Vũ dẫn Dạ Quân Mạc đến mật thất, bên ngoài giao cho Ám Lân xử lý.