Đơn Xin Ly Hôn

Chương 37: Tiệm Bánh Ngọt Sunny




Sau khi yến hội Chanh Hoa kết thúc, nội dung của yến hội ngày thứ hai đã xuất hiện trên các tiêu đề các mặt báo và trang mạng.

Hơn nữa tấm ảnh đầu tiên được tất cả các phóng viện lựa chọn toàn bộ đều là Trình Cẩn.Lúc nhìn thấy bức ảnh đó, bản thân Trình Cẩn cũng có chút ngốc.

Ảnh chụp đúng lúc cậu đang đan tất, ống kính đã ghi lai toàn bộ vẻ tập trung nghiêm túc của cậu.

Trang phục trên người rõ ràng không phù hợp với môi trường của bữa tiệc, nhưng không biết tại sao, nó lại rất đặc biệt.Bức ảnh này không hề gây náo động, điều khiến mọi người bàn tán lại là bức ảnh được chụp khi thượng tướng Lục Đào véo má cậu.Hình ảnh của Lục Đào trong lòng công chúng không chỉ mạnh mẽ, tuấn mỹ, còn có lãnh mạc, nghiêm túc, không ngờ lại có thể cườ ngọt ngào như vậy, hơn nữa còn làm ra những hành động thân mật.Quả thật giống một con người mới vậy!Nhưng yến hội lần này cuối cùng đã tiết lộ danh tính của bạn đời của anh.

Việc tiểu thiếu gia Trình gia kiêu ngạo có tiếng lại là bạn đời của anh, khiến đại bộ phận mọi người đều kinh ngạc, chuyện phá sản của Trình gia lại được mọi người nhắc đến, thảo luận nóng hổi trên mạng vài ngày.Trình Cẩn không ngờ rằng kết quả lại thành ra như thế này, năm nay không phải váy bầu trời sao của Tề Miên Miên, cũng không phải bộ lễ phục lấp lánh của Liên Vụ, mà lại là trang phục hầu gái của cậu.

Cậu càng không nghĩ đến, trong yến tiệc Chanh hoa tiếp theo, lại có rất nhiều người mặc trang phục hầu gái đến bắt mắt.Trình Cẩn không còn là tiểu thiếu gia khi nhận được sự quan tâm của mọi người liền cao hứng nữa.

Những bức ảnh của cậu được lan truyền rộng rãi.

Điều duy nhất khiến cậu bận tâm là lo lắng sẽ bị anh trai và cha mình nhìn thấy, đặc biệt là anh trai, nếu anh nhìn thấy, không biết trong lòng sẽ có suy nghĩ gì.

Nhưng Trình Cẩn không dám hỏi, luôn cảm thấy hơi xấu hổ.Điều cậu muốn làm nhất bây giờ là lấy phiếu ăn tráng miệng từ tiệm Sunny Cake và đưa chồng đi nếm thử.Cửa hàng đồ tráng miệng trên tinh cầu Đế chế rất nhiều, nhưng chắc chắn tiệm Sunny Cake là thành công nhất, tiệm không chỉ mở trên tinh cầu Đế chế mà còn có chuỗi chi nhánh trên mọi tinh cầu.

Các sản phẩm mới của tiệm được tung ra rất nhanh, hầu như mỗi tuần đều có món mới, hơn nữa không chỉ mùi vị ngon, mà vẻ ngoài cũng đẹp mắt, thích hợp để đăng trên trang cá nhân.

Tiệm còn có một đặc điểm khác, chính là cửa hàng.Ở tinh cầu Đế chế, cửa hàng của tiệm Sunny Cake được thiết kế theo kiểu trôi nổi.

Nhìn từ xa giống như khinh khí cầu treo lơ lửng trên bầu trời, đặc biệt dễ thấy và chói mắt, màu sắc trang trí sặc sỡ, dưới ánh sáng mặt trời, khiến tâm trạng con người trở lên tốt hơn.Và nơi đây cũng là thánh địa hẹn hò của các cặp tình nhân.Trong tiệm không chỉ có những món ăn nhẹ ngon miệng, đồ uống thơm ngon, mà còn có rất nhiều đò chơi nhỏ xinh.

Rất nhiều người đến đây ăn, không chỉ là muốn thử mỹ vị, mà thực ra còn muốn “tặng phẩm”.

Trình Cẩn sau khi lấy phiếu thưởng ra, chọn hai chiếc bánh hương vị khác nhau và hai loại đồ uống, cũng được tặng một vật phẩm nhỏ."Là một chiếc móc khóa." Trình Cẩn mở hộp quà nhỏ, sau khi nhìn thấy bên trong, mắt cậu sáng lên "La một chiếc móc khóa hình tinh cầu.

Đẹp quá!" Rõ ràng chỉ là tặng phẩm, nhưng nó được làm rất tinh xảo, quả bóng tròn tròn nhỏ nhỏ, khi nhìn gần hơn, gần như có thể nhìn thấy núi, sông và các tòa nhà đô thị bên trong.Lục Đào liếc nhìn, nói: “Là mô hình tinh cầu số 12”“Tinh cầu số 12?” Trình Cẩn lại cẩn thận nhìn, nhưng không thể phân biệt được.

“Anh làm sao có thể nhìn ra?”“Ở đó có một một hồ nước lớn nhất thế giới.

Các thành phố lớn hầu như được xây dựng trên mặt nước.

Em nhìn kỹ đi."Trình Cẩn gần như chạm lông mi của mình lên tinh cầu, đợi đến khi xem rõ, mới phấn khích nói, “Là thật nha! Wow, đẹp quá, nước còn chảy nữa!” Trình Cẩn ngạc nhiên và vui mừng, “Đây cũng quá tuyệt rồi, chỉ là một tặng phẩm, lại có thể làm chi tiết như vậy.”"Món quà này có cả một bộ.

Tổng cộng có bảy mươi hai" Đột nhiên có một giọng nói truyền đến.

Ngay khi Trình Cẩn nhìn lên, liền nhìn thấy anh em Rigel đang đứng trước bàn, người nói chuyện là Eureka, Ngải Tuyết mỉm cười hướng cậu vẫy tay cháo hỏi.Eureka ngồi xuống một chiếc ghế khác bên cạnh bàn của họ, “Nói rõ hơn một chút, tôi đã thu thập được 70 cái móc khoá, chỉ thiếu 2 cái.” Eureka dáng vẻ ngạo mạn, liếc nhìn chiếc móc khoá trên tay Trình Cẩn, “Cái của cậu, tôi có 9 cái rồi.”Trình Cẩn có chút ngạc nhiên, “Hai người sao lại đến?”Ngải Tuyết cười nói: “Em trai tôi muốn đến đây ăn đồ ngọt, tôi đi cùng, thật trùng hợp nha, lại gặp hai người.”Trình Cẩn cười, "Thật là trùng hợp." Sau đó, cậu nói: “Hai người muốn ăn cái gì? Tôi mời.” Phiếu thưởng trên tay cậu có hạn chế, chỉ có thể cung cấp món tráng miệng cho hai người một lần trong ngày, nếu muốn nhiều hơn, cần chi tiền để mua.Ngải Tuyết cười nói: “Đã gọi xong món rồi, đợi tí nữa sẽ mang đến.” Anh lại nhin Lục Đào, mỉm cười, “Lão bạn hữu, không để ý cũng nhau ngồi chung ban chứ? Có phải làm phiền hai người hẹn hò không?”Mặt Trình Cẩn đột nhiên đỏ, trong khi Lục Đào vẫn bình tĩnh, “Thật sự đã làm phiền, nhưng không sao,” Anh nhìn Trình Cẩn, “Dù sao chúng tôi là bạn đời hợp pháp, thời gain bên nhau rất nhiều.”Trình Cẩn luôn cảm thấy trong lời nói của mình có cái gì đó khiến người ta xấu hổ, vì vậy cậu nhanh chóng chuyển chủ đề, "Eureka, hai tinh cầu chưa thu thập được là gì?”Eureka nói: "Một cái là tinh cầu Đế chế, đây là “loại Bá Vương”, số lượng rất ít, nghe nói toàn thế giới chỉ lưu hành có 72 cái.”Trình Cẩn nói: “Vậy chẳng phải rất khó để có được nó sao?”Eureka trông tự tin, “Tôi đến ăn mỗi ngày, chắc chắn sẽ lấy được nó!”lúc nói còn nắm chặt nắm đấm.

Trình Cẩn bật cười nhẹ, nhưng cũng có chút lo lắng: “Mỗi ngày đều ăn đồ ngọt, cơ thể sẽ không có vấn đề gì sao?"“Ồ, đừng lo lắng về điều đó.” Ngải Tuyết mỉm cười, “Cơ thể của cậu ấy dường như tiêu hoá đường rất tốt, cậu ấy đã ăn 22 năm rồi cũng không có vấn đề gì.”“22 năm?” Trình Cẩn sửng sốt, đột nhiên nghĩ đến một câu hỏi khác, “Eureka bao nhiêu tuổi?”Ngải Tuyết cười nói: “23 tuổi, kém hơn tôi 4 tuổi.”Trình Cẩn khó tin nhìn chằm chằm đại hán thô bạo trước mắt, hạ cằm tỏ vẻ kinh ngạc: “Eureka…còn nhỏ hơn tôi?”Eureka mặt thể hiện đó là điều đương nhiên, “Đúng vậy” Lại nhìn chằm chằm vào món tráng miệng trước mặt Trình Cẩn, “Tiểu Trình Cẩn, phần này của cậu…đợi tí nữa có thể, có thể cho tôi thử một miếng? Chỉ một miếng, tôi tí nữa sẽ dùng dĩa sạch để lấy.”Nhìn thấy đối phương sắp chảy nước miếng, Trình Cẩn nhanh chóng nói: “Đương nhiên có thể” Lại có chút hơi sợ hãi nhìn Ngải Tuyết: “Vì vậy thật ra ăn nhiều đồ ngọt vẫn là không tốt đúng không?”Ngải Tuyết bật cười: “Ý của cậu là em trai tôi già sao?”Tất nhiên! Eureka làm sao giống người mới hai mươi ba tuổi!Nhưng lẽ ra cậu phải nghĩ đến điều đó từ lâu, bởi vì cậu nghe Eureka gọi Ngạn Thất là “anh họ”, Ngạn Thất gần bằng tuổi cậu, chỉ lớn hơn cậu nửa tuổi, vì vậy theo suy đoán, tuổi của Eureka nên bé hơn mình.Eureka rõ ràng là không quan tâm đến tuổi tác, vừa nhìn chằm chằm chiếc bánh kem của Trình Cẩn, vừa nuốt nước bọt nói: “Một tinh cầu khác tôi chưa thu thập được là tinh cầu Lục”Trình Cẩn căn bản không lưu tâm, nhưng sau khi nghe thấy hai chữ "tinh cầu Lục", cậu liền trở nên nghiêm túc.

Cậu nhớ anh trai nói muốn đưa cậu rời đi, và điểm đến trong tương lai của họ sẽ là tinh cầu Lục.

Trình Cẩn trong lòng rối bời, những rất nhanh giả vờ bình tình hỏi: “Tại sao? Tinh cầu Lục cũng hiếm sao?”Eureka có chút buồn bực, “Không khó, có mấy người mua một lần liền có, nhưng tôi lần nào cũng không đụng trúng, mỗi ngày đều đến…”Trình Cẩn giả vờ vô ý hỏi: "Tinh cầu Lục như thế nào?"“Một tinh cầu rất bình thường.” Người trả lời câu hỏi của cậu là Lục Đào: “Kinh tế xếp hàng trung bình thấp trên toàn bộ các tinh cầu, Khí hậu có 4 mùa rõ rệt, nếu có đặc điểm gì đặc biệt thì nước đương đối lạnh, nhưng không kết băng, vì vậy sản xuất cá tương đối ngon.”“Ah?” Trình Cẩn hơi ngạc nhiên, “Ông xã, anh ngay cả cái này cũng biết? Tại sao nước lại tương tối lạnh?”Lục Đào: “Ở đó có một ngọn núi lửa đã tắt, ngọn núi lửa đã chặn nhiệt, nhưng vì nó vẫn tồn tại nên dù thời tiết có lạnh đến đâu, nước chảy trên sông vẫn không bị đóng băng.

"Trình Cẩn ngây người gật đầu, và Ngải Tuyết cười hỏi, "Tiểu Cẩn chưa đi qua tinh cầu khác?”“Đều chưa đi.” Trình Cẩn lúc sinh ra đã ở trên tinh cầu Đế chế, từ nhỏ bị ảnh hưởng bởi tư tưởng rằng “tinh cầu Đế chế là nơi đẹp nhất thế giới” đối vưới những tinh cầu khác có định kiến.Ngải Tuyết sờ sờ cằm: “Tôi làm sao lại nhớ cậu đã nộp đơn xin vào quân đội rồi nhỉ?”“Lần đó cũng không đến tinh cầu khác, địa điểm hạ cạnh trực tiếp ở căn cứ chiến đấu.: Trình Cẩn cảm thấy hơi khó chịu khi nghĩ về điều này, “Hơn nữa ở đấy không lâu liền rời đi.” Chồng của cậu lúc đó không biết, cậu thực ra có chút lo lắng, thực sự sợ hãi khi rời khỏi tinh cầu Đế chế, lúc đó xuất phát, trên thực tế đã lấy hết dũng khí, được tinh là tình yêu lấn át nỗi sợ.Chủ đề này không thể tiếp tục, vì món tráng miệng của Ngải Tuyết đã xuất hiện.Lúc nhìn thấy chiếc bánh bốn tầng trước mặt Eureka, Trình Cẩn đầy vẻ trấn động, có chút thất lễ hỏi: “Cậu, cậu một người có thể ăn nhiều như thế này?”Eureka hào phóng, "Có muốn nếm thử một ít không?"Trình Cẩn nhanh chóng lắc đầu, nhưng Eureka không khách khí, cậu ta lấy một thìa lớn bánh ngọt của người khác đặt trước bánh của mình, mới tràn đầy mãn nguyện thưởng thức chúng.

Nhưng cậu ta ăn thức ăn quả thật có ma lục, khiến người khác cảm thấy món ăn đặc biệt ngon.

Trình Cẩn đã hoàn toàn từ bỏ ý định hẹn hò với chồng ngày hôm nay, bắt đầu thả lỏng tâm trạng nói chuyện với Eureka.

Eureka chắc chắn là một người bạn rất tốt, tuy không vui tính nhưng cậu ta rất thẳng thắn, nói nhiều và biết nhiều, sau khi thấy Trình Cẩn có vẻ hứng thú về các tinh cầu khác, cậu ta bắt đầu kể về kinh nghiệm một lần du lịch của mình.Bất giác, hai người đàn ông bên cạnh đã đi mất.Nhà vệ sinh của tiệm bánh cũng được làm rất dễ thương, các vòi nước đều có hình hoạt hình.

Lục Đào ấn xuống, nước ấm chảy ra, vừa rửa tay vừa nhìn người kia trong gương.Ngải Tuyết cũng đang rửa tay, chậm rãi, trên khuôn mặt lúc nào cũng treo một nụ cười nhẹ, làm anh ta cả người nhìn so với “chiến thần” không hề có liên quan.

Anh ta dường như nhận thấy lão bạn hữu đang nhìn chằm chằm vào mình, nhưng vẫn thong dong rửa sạch sẽ tay, mới nâng mí mắt lên, cười nói: “Thượng tướng đại nhân, làm nào?”Anh ta nói đùa: “Tôi rất đẹp đi? Nhìn chằm chằm vào tôi như thế, sẽ khiến tôi hiểu lầm.”Lục Đào không cười, thậm chí có thể nói là mặt vô cảm.

Một lúc sau, thậm chí dùng giọng trầm thấp hỏi: “Tại sao theo dõi tôi?”.