Đồng Đội Của Tôi Lại Cắn Người Rồi, Làm Sao Bây Giờ???

Chương 13




Editor: Anne

10 giờ sáng, ký túc xá của chiến đội GG vẫn hoàn toàn yên tĩnh, khi tuyển thủ phụ trợ chiến đội GG Tiểu Kiều ra cửa, liền thấy tuyển thủ đánh dã chiến đội bọn họ Đại Thánh ngồi xổm ven tường với dáng vẻ tự hỏi nhân sinh.

Tiểu Kiều Kiều đi đến bên người Đại Thánh, ngồi xổm xuống song song với anh.

Tiểu Kiều Kiều: “Hầu ca, anh đang làm gì đấy?”

Đại Thánh: ” Anh đang nghĩ một chuyện.”

Tiểu Kiều Kiều an ủi nói, “Mang thai ngoài ý muốn không cần sợ, chúng ta cùng nhau nghĩ cách.”

Đại thánh: “Đội trưởng, anh khuyên cậu nên thiện lương chút.”

Tiểu Kiều Kiều nhìn về phía Đại Thánh, ” Anh rốt cuộc đã làm gì thế?”

Đại Thánh hạ giọng hỏi, ” Chuyện của Đường Trên và ADC cậu đã nghe được chưa?”

Tối qua chiến đội được nghỉ, khi Hoa Bán Sơ bắt được Thiên Quang và Cực Lạc đánh bạc, Tiểu Kiều Kiều cùng Đại Thánh cũng không ở chiến đội, tuy nhiên sáng nay phía chính phủ sẽ phái tổ điều tra đến đây ngay, vì vậy Uý Lam đã nhắn tin cho Tiểu Kiều Kiều và Đại Thánh, Uý Lam đã nói qua một lần chuyện này cho bọn họ, phòng cho bọn họ đột nhiên thấy tổ điều tra bên phía chính phủ sẽ sợ hãi.

Tiểu Kiều Kiều nghe thấy Đại Thánh hỏi chuyện, gật gật đầu, “Anh Uý Lam đã nói rồi.”

Đại Thánh mang bộ dáng cao thâm, “Thế sự vô thường* nha.”

(*Thế sự vô thường có nghĩa là hoàn cảnh, xã hội, sự vật, tự nhiên xung quanh chúng ta luôn thay đổi không ngừng)

Tiểu Kiều Kiều nhìn về phía Đại Thánh, Đại Thánh tiếp tục nói, “Thi đấu mùa xuân khi đó, chiến đội ta đúng là một cái đùi lớn, kết quả sau kỳ chuyển nhượng, chiến đội ngay lập tức tìm cho chúng ta một vị baba và hai vị cha, không nghĩ tới khi anh vừa chuẩn bị nằm thắng ở thi đấu mùa hạ, một vị baba kia đã song sát giết cả hai vị cha.”

Tiểu Kiều Kiều cảm thấy rất có đạo lý, cậu thế mà không còn lời gì để nói.

Đại Thánh hướng Tiểu Kiều Kiều hỏi, “Đội trưởng, Hoa Bán Sơ đã cùng cậu nói chuyện chưa?”

Tiểu Kiều Kiều lắc đầu, “Chưa từng nói qua cái gì.”

Đại Thánh: “Baba, cậu ấy đúng là một sát thủ tình cảm.”

Tiểu Kiều Kiều: “Sát thủ tình cảm tối hôm qua mới lên hot search, một người chơi người qua đường bắt chẹt fans của Thập Lục, bị sát thủ tình cảm làm mất mặt bằng nhiều cách, tôi đã xem một video được ai đó quay lại, khi cậu ấy solo đồng thời đạt được cả một tháp, một giết, một trăm đao, siêu cấp khủng bố.”

Đại Thánh chân thành hỏi, “Nếu cậu nói cậu ấy khủng bố như vậy liệu thi đấu mùa hạ chúng ta ba đánh năm có thể thắng không, dù sao hai đồng đội kia cũng đã đi rồi.”

Tiểu Kiều Kiều vừa định trả lời, cửa phòng đối diện bọn họ lại bị người mở ra, Hoa Bán Sơ đứng ở cửa, khó hiểu nhìn Đại Thánh và Tiểu Kiều Kiều ngồi xổm ven tường đối diện, Đại Thánh còn không chờ Hoa Bán Sơ nói nửa lời, chủ động hét lên với khát vọng sống cực mạnh, “Ba ba!”

Hoa Bán Sơ:……

Tiểu Kiều Kiều nhìn Đại Thánh, lại nhìn Hoa Bán Sơ, so sánh với Đại Thánh cậu còn có liêm sỉ, cậu không gọi baba theo Đại Thánh mà chào hỏi tương đối bình thường, “Sớm vậy.”

Hoa Bán Sơ hơi gật đầu, cũng đáp câu sớm, sau đó liền đi.

Đại Thánh nhìn bóng dáng Hoa Bán Sơ rời đi, cảm thán nói, “Không hổ là baba, thật lạnh lùng, sau này trên sân khi đấu cậu có dám chỉ huy cậu ấy không?”

Tiểu Kiều Kiều: “Ba đánh năm thì chỉ huy cái gì, mọi người vui vẻ là tốt rồi.”

Đại Thánh:……

Đại Thánh và Tiểu Kiều Kiều đang lo lắng việc chiến đội không tìm đủ năm tuyển thủ, thật ra Hoa Bán Sơ cũng có một đêm không ngủ ngon, tối hôm qua cậu đi tìm người phụ trách Kiều Mục phía chính phủ nói chuyện vài câu, Kiều Mục nói với cậu là hãy nỗ lực trở thành tương lai LPL.

Thật ra từ trước Hoa Bán Sơ cũng không nghĩ nhiều, bố của cậu là huấn luyện viên LPL, cậu từ nhỏ đã ở trong căn cứ chiến đội BJ lớn lên, thiên phú trò chơi của cậu không kém, cho nên cậu sẽ trở thành một người tuyển thủ chuyên nghiệp.

Con đường chức nghiệp của Hoa Bán Sơ cứ thế mà diễn ra thuận lợi, cậu cũng chỉ là thuận lợi đi tới, chưa từng nghĩ tới có lẽ trừ bỏ bản thân là tuyển thủ chuyên nghiệp, thật ra cậu còn hoàn toàn có khả năng gánh được một số việc, mà sau khi sự việc Thiên Quang Cực Lạc xảy ra, sau khi Kiều Mục nói ra mong đợi đối với cậu, Hoa Bán Sơ cảm thấy kiếp sống chức nghiệp của mình hình như bắt đầu thay đổi, trừ việc làm tuyển thủ thi đấu, có lẽ con đường chức nghiệp này có thể càng khắc sâu ý nghĩa.

Hoa Bán Sơ không quan tâm tổ điều tra phía chính phủ đi vào chiến đội GG, cậu đi thẳng một đường ra cổng chính chiến đội GG, trực tiếp quẹo trái về tới chiến đội BJ, sau giữa trưa 12 giờ các tuyển thủ chuyên nghiệp đa số mới xuất hiện, trên đường đến văn phòng của bố Hoa Bán Sơ không gặp được ai, cậu đi vào trong văn phòng, nhìn thấy bố cậu đang gọi điện thoại.

Đổng Tịch nhìn thấy con trai tới, đầu tiên ông ấy làm động tác yên lặng đối với Hoa Bán Sơ, sau đó tiếp tục nói chuyện điện thoại, “Chiến đội các cậu tim thật thoáng, kỳ chuyển nhượng mở ra rồi mới nhớ đến phải tìm ADC, lại còn muốn tìm ADC tốt, cậu nói thế nào mà lại vô lý như vậy, con trai tôi tới, tôi không nói chuyện với cậu nữa, gặp lại sau!”

Đổng Tịch nói xong cúp điện thoại, ông ấy nhìn về phía Hoa Bán Sơ, thân thiết hỏi, “Chuyện gì thế con trai?”

Hoa Bán Sơ: “Bố giúp chiến đội chúng con tìm một ADC đi, phải giỏi.”

Đổng Tịch:……

Đổng Tịch: “Ta không có đứa con trai như con.”

Hoa Bán Sơ:……

Hoa Bán Sơ đi đến bên cạnh bàn làm việc Đổng Tịch, cậu cầm lấy cái bánh kem, có chút ghét bỏ nhìn nhìn, cuối cùng vẫnmở đóng gói ra chuẩn bị ăn, Hoa Bán Sơ vừa xé túi vừa nói, “Con nghiêm túc, chiến đội chúng con hiện tại dường như không có Đường Trên và ADC.”

Đổng Tịch: “Ta biết, giới thể thao điện tử rất lớn. Ngay sau khi nhóm điều tra chính thức đi vào sáng nay, tất cả các đội đều biết những gì họ nên biết, hiện tại huấn luyện viên trong diễn đàn đều ở khen ta trâu bò, đưa con trai ra, giải thi đấu mùa hạ không cần đánh đã đem một trong bốn chiến đội giải thi đấu mùa xuân đánh trượt một đội.”

Hoa Bán Sơ:……

Đổng Tịch đổ cốc nước ấm đặt ở trước mặt Hoa Bán Sơ, tiếp tục nói, “Không đùa con đâu, hiện tại lúc này, các con rất khó tìm được ADC giỏi, huấn luyện viên chiến đội FG vừa mới gọi điện thoại lại cho ta đấy, bọn họ cũng muốn mua ADC, hiện tại lúc này làm gì còn ADC tốt để mua nữa, thật ra năm nay kỳ chuyển nhượng mùa hạ, cũng chỉ có được Thiên Quang là ADC tốt, cậu ta bị chiến đội các con dùng số tiền lớn mua đi, sau có chuyện gì thì ta không phải nói nhiều.”

Hoa Bán Sơ trầm mặc không nói, mặc dù cậu cảm thấy việc báo cáo Thiên Quang và Cực Lạc là việc không hề sai, nhưng tình hình chiến đội đang rơi vào không còn dùng từ gian nan nữa, cậu chính xác muốn làm chút gì đó giúp đỡ chiến đội, Hoa Bán Sơ nhìn ngó Đổng Tịch, lại liếc liếc Đổng Tịch, Đổng Tịch cảnh giác lui ra phía sau.

Đổng Tịch: “Con trai à, con nhìn ta cũng vô dụng, Đường Trên, Đường Giữa gì đó, các con còn có thể từ khu thi đấu Hàn Quốc, vị trí Đi Rừng này, các con còn có thể đi Việt Nam, nhưng ADC luôn là hàng tốt nhất ở Trung Quốc, nếu con không mua được ở Trung Quốc có nghĩa là con không mua được, không chỉ là con, ngay cả khi bây giờ mẹ con đang đứng đây, ta cũng sẽ quỳ xuống nói với bà ấy là việc này ta không thể giúp.”

Hoa Bán Sơ:……

Bố, người thực sự quá nhát gan.

———————————