[Đồng nhân HP] Đại Xà Vương Không Ăn Thỏ

Quyển 2 - Chương 24: Celestial Ball




Buổi trưa, vừa ngồi xuống bàn ăn cùng Sirius, hôm nay Sabrina chạy tới ngồi bên phía bàn Gryffindor, và tụi Gryffindor thì lại rất chào đón cô. Trái ngược hẳn với thái độ xa lánh của Slytherin mỗi khi Sirius Black sang chỗ họ ngồi. Potter cứ liên tục đứng dậy với chộp trái banh Snitch vàng ngu ngốc của nó. Nhưng cậu ta đúng là được sinh ra để làm một Tầm thủ, trong phạm vi bàn ăn 5 người mà cậu ta không bắt trượt trái Snitch dù chỉ một cú nào hết.

- Sao nào, đã thấy sự tiến bộ vượt bậc của tôi chưa hả Sabrina? Tôi đã cho đám tụi Slytherin nhà bồ một trận ra trò.

- Cậu nghĩ xem nếu có mình ở đó thì có phải cậu nên nhường lại sân khấu cho mình không hả, James Potter?

- Tớ không thèm chấp với cậu. Sắp tới cứ đấu một trận là biết. Mà các cậu nghe gì chưa, thầy Dumbledore lát nữa sẽ công bố một sự kiện quan trọng cửa trường chúng ta đấy? Potter nói liên hồi, đem nước miếng văng tùm lum. Bộ dáng lôi thôi, đầu tóc thì rối bù. Lily thật đúng là có con mắt, Sabrina thầm bội phục hai người này.

- Những điều bí mật khiến tớ cảm thấy lo lắng. Bao tử tớ quặn đau nè. Peter một bên lí nhí lên tiếng.

- Bồ đau là vì bồ đang đói. Sabrina nói, Peter nhìn nó đôi mắt lại như đẫm nước.

Ở chính giữa bàn giáo viên, hôm nay tất cả mọi người đều có mặt đông đủ, kể cả hai người thường xuyên vắng mặt trong giờ ăn nhất là cô Sybill Trelawney và thầy Thomas cũng đều có mặt ở đó. Cụ Dumbledore đứng trước cái bục hình con chim đại bàng sải cánh, cụ chắp tay, mỉm cười hóm hỉnh với bọn trẻ:

- Ta đoán là các con đang tự hỏi tại sao ta lại gọi mọi người tập trung đông đủ ở đây?

- Như chúng ta đã biết, trường chúng ta năm nay đã đạt chức vô địch trong kỳ thi Đấu tay đôi Phù thủy Quốc Tế. thật là một vinh hạnh. Đó là một điều đáng được tuyên dương. Ta ở đây để thông báo cho các con một tin vui, đó là ta sẽ tổ chức cho các con một buổi dạ tiệc Celestial Ball, nó đang được chuẩn bị và sẽ bắt đầu tiến hành trong tuần này. Ta đã nhắc đến trong thư của những học sinh năm Bốn. Nhưng vì sự kiện đặc biệt của chúng ta đến từ những học sinh năm Hai nhà Slytherin và Gryffindor. Nên ta rất vui lòng thông báo đến toàn trường là tất cả các con đều có thể tham dự. Một vũ hội năm nay, được tổ chức ngay tại Đại sảnh đường này. Cụ Dumbledore ngừng một lúc rồi cụ lại tiếp tục:

- Sẽ có âm nhạc, sắc màu lễ hội, những điều sẽ khiến cái đầu các con được thoải mái và tất nhiên, sẽ có bạn nhảy. Có ai có câu hỏi gì không?

- Thưa thầy chúng con có thể giúp trang trí Celestial Ball được không ạ? Sabrina đứng dậy nói. Mặt cô bé vui mừng trông thấy.

- Những học sinh sẽ được chọn bởi các Huynh trưởng của Nhà mình để trang trí buổi tiệc, trò Sandal. Thầy Dumbledore mỉm cười với cô.

- Thưa thầy, em có thể mang bạn nhảy tới dạ vũ chứ ạ? Ý con là một cô gái, không phải là hoa quả. Sirius đứng bật dậy ngay để nói.

- Đúng vậy, mỗi một người tham dự dạ vũ sẽ đi cùng với một bạn học với tư cách là một khách mời, cậu Black. Thầy Dumbledore nhìn về phía Sirius.

- Và trang phục cho buổi tiệc sẽ là lễ phục theo nghi thức. Các trò, giờ cac trò có thể vục đầu vào bữa ăn của mình để có sức chuẩn bị cho vũ hội Celestial Ball của chúng ta. Những thông tin chi tiết sẽ được cập nhập tới các trò trong thời gian tới.

Cả trường vỗ tay rào rào, đám Gryffindor còn đứng lên cả bàn quăng áo chùng một vòng để nhảy múa ăn mừng. Sabrina nhìn về phía bàn giáo viên, thấy Thomas cũng đang mỉm cười hài lòng. Chiều nay cô sẽ có tiết Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, cô cảm thấy có chút mong chờ tiết học này. Dù gì cô cũng cho rằng bộ dáng mỗi khi cầm đũa của Voldemort là đẹp nhất. Thưởng thức cái đẹp thì không có gì là sai trái cả?

Ngay khi rời khỏi bàn ăn Đại sảnh đường, Sabrina trở về phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin, mật khẩu là: "Pride." Bức chân dung bèn lách mình để lộ cửa ra vào cho cô. Bước tới gần lò sưởi và mở ra cuộn giấy da cùng bút lông ngỗng và mực. Sabrina gửi thư về cho ông bà Sandal, họ đã rất vui mừng khi biết cô đạt chức Vô địch cuộc thi năm nay. Hứa là sẽ có món quà lớn gửi tặng cô. Nhưng giờ thì Sabrina nghĩ là không cần nữa, cô cần thông báo cho ông bà biết về buổi dạ vũ Celestial Ball sắp tới và nhắn bà may giúp cô lễ phục. Sabrina biết mình có thể hoàn toàn tin tưởng vào tay nghề thủ công của bà Elizabeth mà.

Còn chuyện về sự thật thân thế của cô, cô dự định sẽ trở về nhà và nói chuyện nghiêm túc với ông bà. Chắc họ sẽ chấp nhận chuyện đó thôi. Sabrina có chút đau đầu về nguồn gốc có phần chằng chịt của mình. Nhưng cô không còn cách nào khác, cô không muốn phải giữ bí mật với hai người nữa. Đó là lừa dối họ, theo như Sirius giảng giải với cô. Cậu ấy có thể là một đứa con nổi loạn, nhưng nhất định là một đứa trẻ chân thật.

Vì con Olivier đang ở nhà cùng ông bà nên cô bé sẽ phải dùng tới cú của trường để gửi thư. Cô bé rảo bước về phía chuồng cú tít tận rìa sân trường. Chiếc chuồng cú của Hogwarts cao lắm, nó cao và thẳng tắp ở dưới để rồi phình ra một cách kỳ dị phần trên. Trên đó có rất nhiều những ô cửa vòm, có vài con cú vẫn đang đậu trên đó. Và dưới những ô cửa đó thì toàn là cứt chim trắng xóa vương vãi. Bên trong chuồng cú là những cái hốc để làm tổ của bọn cú. Có hàng chục con cú đang ngủ ở đó.

Chọn lấy một con cú xám khỏe mạnh, Sabrina đổ đầy cóng thức ăn cho nó. Sau đó cô bé buộc bức thư vào chân con cú. Xoa xoa đầu nó, nói:

- Em hãy gửi thư về cho ông bà chị nghen. Không cần đi nhanh đâu, nhưng nhớ đi cẩn thận. Khi về chị sẽ thiết đãi em món thịt chuột. Thấy thế nào?

Con cú quác quác lên hai tiếng rồi vỗ đôi cánh mập mạp to ụ của nó bay đi. Cô vừa bước ra ngoài cửa thì đã thấy một thân ảnh áo đen dựa vào bức tường cạnh đó.

- Chào em, thật vui vì gặp được em ở đây.

- Em chào thầy, thầy Thomas. Bên trong còn rất nhiều cú, thầy cũng gửi thư ấy ạ?

Không phải hắn vẫn thường liên lạc với thuộc hạ bằng hình xăm có ấn chú là đầu lâu với một con rắn ngoằn ngoèo trên đó hay sao? Hắn cũng cần gửi thư nữa?

- À không, ta đã đứng đợi em ở đây.

- Ngài theo dõi em?

- Không, ta nghĩ là em sẽ đi gửi thư. Ta đã được thầy Slughorn tin tưởng để bàn giao lại trách nhiệm trang trí buổi tiệc lại cho ta, thầy ấy rất tin tưởng vào năng lực của ta.

- Em không chắc là thầy sẽ nói với em điều gì? Sabrina có chút chần chừ. Cô bé cứ vậy tự động đưa tay lên cằm tỏ vẻ nghĩ suy. "Em đã mong là thầy sẽ nói chuyện với em về việc ai sẽ là người thầy đưa đến Celestial Ball."

Voldemort đỏ mặt, hắn nhíu mày, mím môi lại mà nhìn Sabrina:

- Ta không thể nghĩ ra một bạn nhảy sau khi bị từ chối lần cuối cùng, giờ thì ta cần phải suy nghĩ về việc trang trí buổi tiệc đó như thế nào thì hơn.

Sabrina cười cười, điệu bộ vì bị nói trúng tim đen mà cười có phần cứng ngắc:

- Thầy là phù thủy nổi tiếng nhất trường ta. Thầy sẽ làm tốt trách nhiệm được giao thôi.

- Đã có tin đồn xấu về ta, nó nói rằng ta không thể trang trí nổi bất cứ thứ gì vì khiếu thẩm mỹ của ta quá u tối. Ta không thể nào phán tán những tin đồn như vậy. Ta quá tử tế!

- Em tin tưởng vào nhân phẩm của thầy. Sabrina vỗ tay Voldemort như đồng chí mà tự hào nói với hắn.

Nhân phẩm của Voldemort là vấn đề cần phải xem xét lại một cách kỹ lưỡng. Vì dù bản chất hắn được miêu tả khác biệt hoàn toàn so với phiên bản Voldemort trước mặt ta. Nhưng ta cũng không chắc rằng bản thân mình hiểu hắn. Nhưng tin tưởng vào hắn. Trừ nhân phẩm ra thì ta có.

- Dumbledore còn nói rằng dạo này ta quá tốt. Ai đó lại có thể quá tốt được ư? Có vấn đề gì với việc tốt đẹp vậy?

- Thầy Dumbledore có lẽ nghĩ rằng ngài thích hợp với việc dạy học hơn là đi đánh nhau ở bên ngoài đấy.

- Kẻ thù không đội trời chung lại muốn giúp ta sao?

- Thầy ấy là người đầu tiên tới mời ngài đi học, còn nói với ngài bản thân ngài chính là phù thủy. Bản thân ngài là ai. Sabrina vung tay đáp trả hắn kịch liệt. Hắn có vấn đề gì với những người muốn giúp hắn vậy, những năm tháng hắn học hành tại Hogwarts lẽ ra hắn đã có thể chọn một con đường khác, nhưng hắn, tên cố chấp này, hắn đã không lựa chọn cho mình hạnh phúc và vui vẻ.

- Không phải bản thân ta là ai, chính ta mới là người đã khám phá ra hay sao?

- Ngài nhầm rồi, tuy thầy Dumbledore đến và cho ngài biết bố mẹ ngài là ai. Nhưng thầy ấy luôn có ý riêng của thầy ấy. Ngài nghĩ rằng thầy ấy sẽ muốn để một đứa trẻ biết được những sự thật dối trá xung quanh cái chết của mẹ nó hay sao?

Voldemort cúi đầu, ôm chặt lấy ta. Ta không thể thấy rõ được hắn biểu cảm trên khuôn mặt hắn. Nhưng những cái mơn man xác thịt có chút tê rần này, nó khiến ta có chút tê tái. Mái tóc xoăn xoăn màu đen của hắn rất thơm, thơm mùi cỏ ngọt. Hắn đang run rẩy ư, hắn cũng cảm thấy như ta sao? Nhưng rồi hắn buông ta ra, lững thững bước xuống cầu thang bỏ đi mà không nói lời nào. Ta đã nói gì sai rồi sao? Hắn là đang đau lòng.

Ta tự trách bản thân mình rất nhiều. tận cho tới khi vào lớp môn hắn dạy. Ta lại thấy khó khăn khi bước vào lớp học. Ta vừa tới ngồi xuống bàn thôi, còn chưa kịp giở cặp sách ra thì một đám con gái cả Slytherin và Gryffindor đều chạy lại phía ta, từ lúc nào mà chúng trở nên thân thiết vậy. Ngay sau khi được thông báo sẽ tổ chức Celestial Ball ư?

Chúng hỏi ta về hiệu lực của thuốc Chế tạo mỹ nhân, thuốc này sẽ dùng trong bao lâu. Ta cá là cô gái nào cũng muốn mình trông thật xinh đẹp trong ngày lễ quan trọng của đời người. Ta cũng rất tận tình chỉ dạy chúng rằng thuốc Chế tạo mỹ nhân chỉ có hiệu lực trong vòng 1 giờ đồng hồ, ngươi sẽ phải uống liên tục nó để duy trì vẻ ngoài hoàn hảo. giống như nàng Lọ Lem chỉ được đi dự dạ vũ tới 12 giờ đêm thôi vậy.

Thì ra bọn trẻ ở thế giới phù thủy không có đọc truyện cổ tích Muggle. Vậy là ta đành phải kể cho bọn chúng nghe về câu chuyện nàng Lọ Lem và chiếc giầy trong suốt của cô ta. Tận cho đến khi Thomas đã vào lớp và hắn kêu rằng: "Trật tự!" Mới thành công giải thoát ta ra khỏi đám đông đang hỏi to gọi nhỏ.

Ta thầm cảm ơn hắn. Hôm nay hắn mặc một chiếc áo sơ mi đen, thắt cavat rất lịch sự, bên ngoài là chiếc áo chùng đen đơn giản. Nhưng ta thích nhìn hắn như thế này, trong hắn thật giống một vị thần tiên cao lãnh, không màng thế sự nhân gian. Dù hắn có không phải vậy, hắn có là kẻ tham lam thì khi nhìn hắn cầm đôi đũa thôi. Ngươi cũng sẽ chỉ còn nhớ tới hình bóng đó trong tâm trí ngươi.

Ta nói không sai, hôm nay bọn ta học về Vipera Evanesca – Bùa hỏa thiêu rắn. Bùa này dùng để thiêu cháy rắn thành làn khói đen. Không phải Voldemort quá cô đơn, nên muốn cử động tay chân một chút, tạo việc làm cho đám trẻ con bằng cách gợi ý chúng giết Nagini, sủng vật của hắn đấy chứ?

Hắn giơ cao đũa lên trước mặt. Bộ dáng nghiêm túc như bước lên sàn đấu tay đôi. Ta đã để ý rất kỹ rồi, Voldemort cầm đũa luôn luôn giơ lên thẳng trước mặt hắn. Ra đòn cũng vậy, đều là những đòn chính diện vào đối phương. Tay hắn khi ra đòn đều sải tay rất rộng, ta có thể thấy được cơ bắp của hắn mỗi khi một làn gió lớn bùng lên đem áo chùng của hắn tung bay trong gió. Ta khi đó có phần xấu hổ, đã nhìn đến ngây người. Còn ta thì khác, mỗi khi ta ra đòn, đũa luôn luôn giơ về phía bên phải, tay ta uyển chuyển hơn với những đòn tấn công tầm gần.

Hắn đứng đó, dáng thẳng tắp, hôm nay tóc hắn đã cắt ngắn hơn rồi. Ta chưa từng được thấy hắn lại đẹp trai đến vậy. Có lẽ là do uy lực từ chiếc đũa chăng, chiếc đũa đã làm tăng mị lực của hắn lên như một vật phẩm hỗ trợ?

Ta nghe thấy đám con gái từ khi hắn bước ra làm mẫu động tác đều là rì rầm bàn tán khuôn mặt khả nghi. Ta đã cố trườn mình ra sau để nghe lỏm cuộc nói chuyện cho được rõ hơn. "Cậu nghĩ là dùng Chế tạo mỹ nhân rồi giáo sư Thomas sẽ đồng ý đi dự tiệc với tớ chứ?" Ta tức giận bước đến trước mặt cô ta, nhìn cô ta như một cây cải thảo, bộ dáng tiền bối mà chân thành khuyên bảo: "Cậu có nghĩ là con mắt của giáo sư Thomas có thể phân biệt được bùa chú, tác dụng phép thuật của chúng lên người sử dụng hay không?" Ta chỉ nói vậy thôi, nếu cô ta thông minh thì cô ta sẽ hiểu rằng Voldemort có đôi mắt chiếu yêu của Tề thiên Đại thánh. Hắn nhìn yêu quái còn rõ hơn nhìn con người nữa kìa.

Nhưng ta cũng đã thành công khiến Thomas tức điên lên vì ta dám gây mất trật tự trong giờ học của hắn. Hắn bắt ta đứng lên thay hắn thực hiện bài giảng. Ta thật uất ức mà, ta là vì nghĩ cho ngươi.

Điệu bộ ta có chút buồn bực. Ta đứng về phía đối diện hắn trong căn phòng. Hắn bèn giơ đũa chỉ thẳng vào mặt ta. Không đến một cái nháy mắt, hắn vung đũa lên, tung cả hai tay ra sau, như trực chờ ôm một quả bom quyết định cảm tử với ta.

- Serpentsortia.

Đây là bùa gọi rắn, con rắn sẽ xuất hiện và tấn công mục tiêu. Mà con rắn do Chúa tể Hắc ám gọi ra thì đâu phải là một con rắn nhỏ dễ thương gì. Hắn gọi ra một con rắn to khổng lồ hệt như con trăn Nam Mỹ, nó phải cong mình đu xuống để tránh trần nhà cao ngút. Nó thở khò khè và nhe hai cái răng nanh lớn sắc nhọn về phía ta. Ta tuôn mồ hôi hột, gì cũng đã thấy. Nhưng cảm giác tội lỗi trong ta từ buổi trưa khiến ta có chút chần chừ muốn "đàm phán" với con rắn này.

- Bình tĩnh. Bình tĩnh. Không được tấn công ai cả.

Ta nói, nhưng chỉ phát ra vài tiếng xà xà. Khiến tất cả mọi người trong lớp học cùng rú hét lên ầm ĩ. Còn chỉ trỏ vào ta không ngớt. Ta chợt nhận thức được lý do vì sao chúng lại phản ứng dữ dội như vậy. Ta bèn định thần lại nói với con rắn lần cuối:

- Ta cũng không muốn làm ngươi bị thương. Nhưng bọn họ đang sợ hãi quá rồi. Nói rồi ta giơ đũa phép lên, phẩy nhẹ một đường: "Vipera Evanesce."

Con rắn bị đốt còn ra tro. Nhưng nó treo mình ở đó, nhìn ta mỉm cười rồi nhắm mắt. Ta cũng không biết Thomas bị làm sao khi gọi ra con vật nguy hiểm như này? Hắn có giận ta cũng không nên hơi tí là đụng tay đụng chân như vậy. Hệt như một đứa trẻ giận dỗi mẹ của chúng vậy. Ta có chút đau đầu vì nếu như hắn nghĩ thế thật thì ta chẳng còn cách nào khác ngoài hai lựa chọn. Một là mặc kệ hắn, như bao người mẹ vẫn làm, rồi đứa con trai sẽ phải nhận lỗi rồi quay trở lại lấy lòng mẹ mình để bà tiếp tục yêu thương nó. Hai là nghiêm khắc trừng phạt. Nhưng ta nghĩ ta không trừng phạt nổi hắn, hắn búng tay cái là ta đi đời. Khi xuống địa ngục cũng sẽ rất xấu hổ với đám quỷ? Một con quỷ già như ta lại bị một tên tự xưng là Chúa tể Hắc ám đánh cho ngủm củ tỏi mà quay trở lại địa ngục.

Giờ học kết thúc hắn cũng không có thèm nhìn ta lấy một cái. Hôm nay cả ta và Sirius đều được nghỉ sớm. Sau tiết học với Thomas là Sirius kéo ta đi luôn. Ta còn không kịp trở lại phòng sinh hoạt chung để thay quần áo.

Chúng ta đi qua rất nhiều cầu thang. Đưa chúng ta tận lên tầng bảy ở tòa tháp phía Bắc. Bên cạnh là bức tranh ngài Cadogan, căn phòng Cần thiết. Có lần cô Rakepick đã dẫn ta tới đây. Bên trong phòng là bộ ba Potter, Lupin cùng Peter đang ngồi sẵn ở đó. Căn phòng hôm nay tràn ngập những sách và các hình nhân để luyện tập phép thuật.

- Lupin đã nói là có thể tới căn Lều Hét. Nhưng tớ nghĩ là vì có thêm Sabrina, nên chúng ta học ở đây sẽ tốt hơn. Sirius nói.

- Các cậu sẽ học gì vậy? Sabrina nhìn cậu bé, ánh mắt tò mò.

Thực ra cô vẫn luôn thích làm thêm chút điệu bộ khuôn mặt với Sirius, như cười tươi thêm một chút, đem mắt cô híp lại như hai đường chỉ, hay là nhỏ giọng một chút như cô gái nói chuyện với người yêu, thỉnh thoảng ta còn chu môi và làm điệu bộ của mấy thiếu nữ nữa. Ta cũng thầm oán trách bản thân lắm chứ, nhưng trước tình yêu. Ta nghĩ cô gái nào cũng như vậy.

- Animagus, Hóa thú sư. Chúng ta sẽ trở thành những Hóa thú sư. Potter với người lên mà nói.

- Đó là phép thuật Biến hình cao cấp? Các cậu sẽ cần nhiều thời gian để học nó đấy. Sabrina nói.

- À nhưng chúng mình đã quyết tâm sẽ học được. Vì Lupin, cậu ấy sẽ chỉ tấn công con người trong khi bị hóa sói, còn với động vật thì không. Chúng ta sẽ biến thành động vật để cso thể ở bên cậu ấy an toàn trong kỳ trăng tròn. Sirius giảng giải cho bọn trẻ.

- Nhưng tớ đã được chọn để tham gia trang trí dạ vũ Celestial Ball. Tớ sẽ bận rộn hơn mà không thể tham gia với các cậu. Sabrina ngước nhìn Sirius, đôi mắt to xanh như đẫm nước. Trông cô bé có vẻ buồn rầu.

- Bọn tớ sẽ cùng giúp cậu một tay. Chúng ta sẽ trang trí nhanh thôi, còn ba nhà khác nữa mà. Sirius đặt tay lên vai cô, nhìn cô một cách chắn chắn.

Sirius luôn tốt với cô vậy đấy. Yên tâm chui đầu vào bẫy mà vẫn rất nhiệt tình. Nếu cậu ấy biết rằng cô phải trang trí buổi tiệc vì được đích thân giáo sư Gaunt chỉ định thì sẽ ra sao nhỉ? Sabrina không dám nghĩ.

Cô ngồi đó tra cứu tư liệu từ những quyển sách dày cả thước cùng bọn trẻ. Trên bàn là la liệt sách chất thành từng chồng. Có quyển bị gấp nếp đánh dấu vào vẫn còn mở toang ra trên đó, có quyển vẫn giữ nếp sách nhưng lại bị gập vào. Bọn trẻ yên lặng đọc sách như trong một thư viện đích thực.

- Tớ nghĩ là ta có thể dùng Animagus Potion, một loại thuốc biến người uống thành Animagus. Một phù thủy có thể biến mình thành một con vật phản chiếu đặc điểm và tính cách của họ và trở lại theo ý muốn.

Cô nhớ rồi, của Sirius là một con chó đen to lớn. Có phải những tính cách như trung thành, dũng cảm, kiện định của Sirius đã phản chiếu lên Animagus của cậu không? Còn có, rất quấn người nữa. Potter là một con hươu đực nên kiêu hãnh, dũng cảm và luôn sẵn sàng chiến đấu. Kể cũng đúng lắm, chẳng phải Peter lại hóa thành một con chuột bẩn thỉu, mập ù ham ngủ hay sao? Trông hắn cũng thật giống với chuột lắm.

- Nhưng Animagus Potion là một độc dược cấp cao? Potter nhoài cả người qua đống sách trước mặt mà nói.

- Hôm nay chúng ta cũng đã điều chế một độc dược cao cấp đó thôi. Tớ sẽ nhờ Snape giúp đỡ. Sẽ không có vấn đề gì đâu. Sabrina đáp.

- Không được cho Snivellus biết. Potter rú lên.

- Cậu ấy tên Severus, James. Vì chúng ta sẽ tiến hành hóa thú mà không đăng ký với Bộ pháp thuật. nên Snape cũng sẽ không thể biết điều này, cậu ấy sẽ biết bí mật của Lupin mất. Sirius với lại bảo James Potter.

- Cậu ấy đã biết Lupin là người sói rồi. Nhưng cậu ấy đã không nói điều đó với bất cứ ai. Sabrina bĩu môi.

- Được rồi, thuốc Animagus được thực hiện rất khó khăn và phức tạp, chưa kể còn cần thời gian để được ủ đúng cách, nếu không hậu quả đáng sợ nếu thực hiện không chính xác chính là cậu chỉ hóa thú được một nửa thôi. Tớ nghe nói có người còn bị kẹt lại, nửa người nửa thú. Nên Sabrina cùng Snape sẽ giúp chúng ta điều chế. Nhưng cũng có rất nhiều pháp sư chọn đầu tư thời gian của họ vào việc luyện tập thực thế hơn. Chúng ta vẫn sẽ luyện tập hóa thú song song trong thời gian Sabrina chuẩn bị. Sabrina, chúng ta cần thời gian bao lâu? Sirius nói với Sabrina.

- Khoảng một tháng. Khi đó cũng đã xong Celestial Ball rồi, tớ sẽ có nhiều thời gian để chế thuốc hơn. Nếu cậu Potter đây không đụng độ với tớ trong trận chiến Quidditch sắp tới. Sabrina nói rồi lại lườm nguýt Potter. Cô giơ hai tay lên mắt rồi chỉ về phía cậu, ý chỉ ngươi cứ coi chừng ta đấy. Potter cũng không phải vừa, cậu đáp lại cô bằng một ngón tay thối.

- Vì mọi thành phần liên quan đến điều chế thuốc Animagus đều có sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Ví dụ như lá Mandrake phải được ngâm trong miệng cửa người uống cả tháng trời. Mà sương thì phải lấy từ một nơi trước đây không bị ánh sáng mặt trời hoặc con người chạm tới ít nhất trong bảy ngày. Nên tớ sẽ cần một tháng chuẩn bị nguyên liệu. Còn lá Mandrake các cậu phải lo vụ đó. Sabrina nói.