[Đồng nhân HP] Đại Xà Vương Không Ăn Thỏ

Quyển 3 - Chương 29: Kỳ thi Pháp thuật Thường đẳng




Tháng Sáu đã tới, nhưng với những học sinh năm thứ năm nó chỉ có nghĩa là: Cưộc Thi Lấy chứng chỉ Pháp thuật thường đẳng cuối cùng cũng đã đến. Cái không khí nóng bức, ngột ngạt của tiết trời hè dường như làm cho tụi trẻ cảm thấy bí bách hơn bao giờ hết.

Giáo viên của bọn chúng không giao bài về nhà nữa, các tiết học được dành hết cho việc ôn lại các kiến thức mà những giáo sư đó cho rằng sẽ được cho trong bài kiểm tra. Một cách có chủ định, cái áp lực về sự mệt mỏi đã chiếm ở khắp mọi nơi mọi chỗ nhưng không phải là những cuộc thi OWL từ trong tâm trí của Sabrina. Thi thì ngươi vẫn sẽ phải thi thôi, lo lắng không giúp ích gì. Tốt hơn hết là nên thư giãn, dành tâm trí cho việc học thì hơn. Chỉ có bình tĩnh, thoải mái mới khiến tâm trí con người được hoạt động tốt nhất. Ta cho rằng vậy, nhưng tất cả những học sinh Năm thứ Năm lại không cho rằng điều đó là đúng.

Khắp nơi đều chỉ là quanh cảnh, học sinh ôn bài mọi lúc mọi nơi. Đến ham chơi như Potter hay lười học như Peter giờ đây cũng đang dí mặt vào cuốn sách của tụi nó y hệt như Snape. Những bức thư cú từ phụ huynh tụi trẻ bay tới tấp trong giờ ăn tại Đại sảnh đường. Có đứa còn nhận được cả Thư Sấm dọa nạt chúng nó về việc phải chăm chỉ học, không được làm mất mặt gia đình. Áp lực thi cử 3 phần thì áp lực từ gia đình 7 phần.

Peter đã có thói quen làm phát cáu mọi người vì cứ chất vấn về thói quen ôn bài của chúng nó.

- Các bạn nghĩ là dành bao thời gian trong ngày để học? Nó hỏi Sabrina và Sirius khi bọn chúng xếp hàng ngoài lớp Thảo dược học, với một tia sáng yếu ớt trong con mắt của nó.

- Mình không biết, vài giờ. Sirius nói.

- Nhiều hay ít hơn tám giờ?

- Ít hơn, đoán vậy. Sirius nhìn cỏ vẻ hơi lo lắng.

- Mình làm đúng tám giờ. Peter nói, vỗ ngực. Chín hay tám gì đó. Mình học một tiếng trước khi ăn sáng mỗi ngày. Tám giờ là thời gian trung bình. Mình có thể học mười tiếng trong một ngày nghỉ cuối tuần thuận lợi. Mình học chín tiếng rưỡi trong ngày thứ Hai. Thứ ba thì không được như vậy- chỉ có bảy tiếng rưỡi. Sau đó là ngày thứ tư thì...

Sabrina thầm biết ơn vì lúc đó Giáo sư Sprout đã dẫn bọn nó đến nhà kính, bắt Peter thôi kể lể lôi thôi đi. Cậu ta học dữ vậy mà vẫn dốt thì đúng là tạo hóa đã quá keo kiệt với bộ não của cậu ta rồi.

Trong khi đó, Murphy đã tìm được một cách khác để đem lại sự hoảng loạn.

- Tất nhiên rồi, đó không phải là tin mà các cậu đã biết.

Sabrina nghe thấy Murphy nói ông ổng với Hannah và Colin ngoài đó. Hiện tại thì mẹ mình đã có những mỗi quan hệ thân tình với Uỷ ban Thi cử Pháp thuật nhiều năm rồi — Bà Elle Marchbanks già — chúng ta đã ở nhà bà mãi để ăn tối và làm mọi việc.

- Bạn có nghĩ nó nói thật không? Peter hỏi khẽ một cách lo lắng về phía Sabrina và Sirius.

- Chúng ta chẳng làm gì được nếu đó là sự thật. Sirius ủ rũ.

- Mình không nghĩ nó nói thật. James nói khẽ sau bọn chúng. "Vì Elle Marchbanks là một người bạn của ông bà tớ, và bà chưa bao giờ đề cập đến nàh McNully cả.

- Bà ta thế nào hả James? Lily hỏi ngay lập tức. "Bà ta có nghiêm khắc không?"

- Giống ông bà tớ một ít, thật đấy. James nói khẽ.

- Bạn biết rằng bả sẽ không động gì đến những cơ hội của bạn, đúng không? Sirius động viên Potter.

- Ồ mình không nghĩ là sẽ có sự ưu đãi nào. James Potter nói, nghe vẫn rất đáng thương. "Ông bà tớ nói Giáo sư Marchbanks rằng mình rất ngỗ nghịch, là chuyên gia quậy phá trong trường."

- Có chuyện gì sai khi một người nói ra sự thật chứ. Sabrina thêm vào.

Tiết Thảo dược học trở nên hết sức khó khăn, khi bọn trẻ chỉ phải chăm sóc và thu hái những trái Bouncing Bulb to như trái phỉ. Nhưng chúng cứ bật tới bật lui khi có bất kỳ đứa nào có ý định mon men tới gần. Bọn trẻ không thể dùng bùa phép lên những trái Bouncing Bulb nghịch ngợm này, vì như vậy sẽ làm giảm công hiệu của chúng. Vậy là tiết học trở thành một tiết mèo đuổi chuột lộn nhào, mọi chuyện cứ rối tung cả lên.

Bọn nó đã nhận được lịch thi và quy trình thi OWLS trong giờ môn Biến hình tới.

- Các con thấy đây...Giáo sư McGonagall nói với cả lớp khi bọn nó chép vào vở ngày và thời gian thi ghi trên bảng. "Những kỳ thi OWLS của cá con sẽ trải dài trong hai tuần bận rộn. Các con sẽ thi lý thuyết vào buổi sáng và thi thực hành vào buổi chiều. Bài thực hành về Thiên văn học cũng, tất nhiên, sẽ thi vào buổi tối."

- Bây giờ, ta phải cảnh báo với các con rằng những bùa Chống gian lận chặt chẽ nhất cũng sẽ được yểm vào trong giấy thi của các con. Những cuộn giấy Tự trả lời cũng sẽ bị cấm từ hành lang, cũng như bùa Nhớ, và Cổ Tay Quay cóp Tháo Rời, cũng như mực Tự Sửa lỗi sai. Mỗi năm, ta rất tiếc phải nói, dường như đều có ít nhất một thí sinh nghĩ mình sẽ qua mặt được những luật lệ của Uỷ ban Thi cử Pháp thuật. Ta chỉ hy vọng rằng đó không phải là người của Gryffindor.

- Chủ nhiệm của từng nhà đã nói với học trò của họ rằng gian lận sẽ bị trừng phạt khắt khe nhất, bởi vì, tất nhiên rồi, kết quả thi của các con sẽ phản ánh quá trình học tập và tiếp thu kiến thức của các con tại Hogwarts. Các con chính là bộ mặt của trường. Đừng khiến ta phải thất vọng.

Giáo sư McGonagall khẽ thở dài; Sabrina nhìn thấy cái mũi nhọn của bà phồng lên.

- Tuy vậy, không có một lý do nào để các con không cố hết sức mình. Các con có tương lai của chính mình để suy nghĩ đến.

- Thưa Giáo sư. Lily nói, cánh tay giơ lên không trung. "Khi nào chúng con có thể biết kết quả bài thi?"

- Một con cú sẽ gửi đến cho con vào một lúc nào đó trong tháng Bảy. Giáo sư McGonagall nói.

- Tuyệt thật. James nói với giọng thì thầm rõ rệt. "Vì thế nên chúng ta không phải lo lắng về nó cho đến hết đến kỳ nghỉ."

Kỳ thi OWLS diễn ra giữa gian Đại Sảnh đường, nhưng không hề có bốn cái bàn của bốn nhà. Thay vào đó là hơn trăm cái bàn nhỏ hơn, cùng ngoảnh theo một hướng. Chính giữa và phía cuối căn phòng và bàn và ghế dành cho giáo viên coi thi và giám thị.

Bài thi thứ nhất của bọn trẻ, Lý Thuyết Bùa Chú, đã được lên lịch vào sáng thứ Hai.

Lúc này bên ngoài hành lang đầy nhóc học sinh đang ôn lại bài trước khi bước vào giờ thi. Khuôn mặt ai cũng căng thẳng như chuẩn bị ra chiến trường.

Sabrina đã đồng ý kiểm tra lại việc thực hiện bùa chú của Sirius sau bữa trưa hôm Chủ Nhật, nhưng đã ân hận hầu như ngay lập tức. Cậu bé rất kích động và thường xuyên vồ lấy quyển sách từ tay ta để kiểm tra xem cậu có câu trả lời hoàn toàn đúng hay không, cuối cùng đã đập nó rất mạnh vào mũi với cái gáy sắc của cuốn Những Thành Tựu Của Bùa Chú.

- Tại sao cậu không tự mình làm việc này đi? Ta nói dứt khoát, đưa lại quyển sách cho cậu, chảy đầy nước mắt.

Con chó đen to lớn này, sao lại dễ kích động đến như vậy chứ.

Trong lúc đó, Snape đang lẩm nhẩm đọc một số lượng lớn những câu Thần Chú dành cho hai năm với ngón tay bịt chặt tai, môi đang mấp máy im lặng. Trông cậu hệt như một vị sư già đang liên tục tụng kinh gõ mõ bằng chính chiếc mũi khoằm của mình lên mặt quyển sách. Lupin, Huynh trưởng nhà Gryffindor lúc này ngồi cả ra trên sàn đá, thuật lại định nghĩa Bùa Chú Thực Sự. Trong khi James đang kiểm tra bằng cách nói chuyện với chính mình trong cuốn Sách Giáo Khoa Bùa Chú, Cấp 5. Còn Lily và hội bạn của cô, đang thực hành Bùa Di Chuyển cơ bản, làm cho hộp bút của chúng chạy quanh hành lang.

- Brain – Skills. Yes, brain – skills. Hãy vận dụng tốt điều này, não bộ con người tuyệt vời như một vũ trụ trong đó, các cậu hãy tin tưởng bộ não của mình.

Sabrina nói rồi cô bé mở toang tấm áo chùng, đem bản thân biến thành hàng trăm chú chim vỗ cánh. Bay đầy trời như một thiên sứ biến mất dần trong không trung.

- Lại là ảo ảnh. Snape nhìn cô bé mà nói.

- Ôi, trời ơi!!! Một tiếng la thất thanh phá vỡ bầu không khí căng thẳng khi đó, Lily nhìn chằm chằm vào Hội Trường Ngoài. "Có phải là họ không nhỉ? Đó là những người chấm thi phải không?"

Snape cùng Potter quay phắt lại trên cái ghế băng của chúng. Qua cánh cửa của Đại Sảnh Đường chúng có thể nhìn thấy Umbridge đứng cùng với một nhóm những ông bà phù thuỷ cao tuổi.

- Chúng ta sẽ đến đó và xem cẩn thận hơn chứ? James nói nhỏ.

Sabrina và Sirius gật đầu và chúng vội vàng đến cánh cửa đôi dẫn vào Hội Trường Ngoài, chậm lại khi chúng bước qua ngưỡng cửa để đi bộ bình thản qua những người chấm thi. Sabrina nghĩ rằng Giáo sư Marchbanks phải là một phù thuỷ nhỏ bé và còng lưng với một vẻ mặt nhiều nếp nhăn đến nỗi nó trông giống như bị phủ bởi mạng nhện; Umbridge đang nói chuyện với bà rất kính cẩn. Giáo sư Marchbanks có vẻ hơi lãng tai; bà đang trả lời Giáo sư Umbridge rất to mà trong thực tế họ chỉ đứng cách nhau một bước chân.

- Chuyến đi rất tốt, chuyến đi rất tốt, chúng ta đã đi như vậy rất nhiều lần trước đây! Bà nói một cách sốt ruột.

- Vâng...ừm...Giáo sư Umbridge nói khi Sabrina, Sirius và James Potter lê bước chân lên cái cầu thang bằng cẩm thạch chậm đến mức có thể. "Để tôi chỉ cho bà phòng giáo viên. Tôi dám nói rằng bà sẽ muốn một tách trà sau chuyến đi của bà."

Tất cả đều hướng về bàn giáo viên ở cuối Sảnh Đường nơi mà Giáo sư McGonagall đứng đối diện với bọn trẻ. Khi chúng đều đã ngồi xuống và im lặng, bà nói:

- Các con có thể bắt đầu. Bà lật ngược cái đồng hồ tính giờ khổng lồ ở trên bàn đằng sau bà, nơi có rất nhiều những bút lông dư, lọ mực và những cuộn giấy da ở trên đó.

Sabrina mở đề thi của mình ra, có tất cả 4 đề lận. Cô bé múa bút một cách nhanh nhất mà bản thân có thể biết, đem cả bụng chữ của mình trào ngược ra ngoài theo con chữ.

"Câu 1. Hãy miêu tả chuyển động của đũa phép và cách thực hiện bùa Khóa Colloportus."

Vẽ lại đường chuyển động đũa phép, miêu tả chi tiết cách thực hiện bùa Khóa, còn không quên nêu dẫn chứng về bùa Cistem Aperio, bùa khóa với rương lớn. Cảm thấy chưa đủ, cô bé còn nêu cả một đoạn dài các cách để gia cố bùa Khóa Colloportus.

"Câu 2. Có tất cả bao nhiêu Bùa chú Phát quang Lumos, mức độ và sự khác nhau giữa những mức độ sáng cần thiết."

Lại tiếp tục ngồi liệt kê ra tất cả 4 loại bùa Phát quang gồm: Lumos, Lumos Duo, Lumos Maxima và Lumos Solem. Cách vẩy đũa, đường đi của chuyển động đũa phép khác nhau như thế nào, cần dùng trong trường hợp gì. Sabrina thực sự là một kẻ bị ám ảnh bởi sự hoàn hảo. Dù đã viết đến mặt giấy da thứ tư mà cô bé vẫn chưa cảm thấy đủ.

Những giám thị khi đi qua chỗ cô bé đều dừng lại để xem cô viết gì trong đó. Họ cười: "Cứ bình tĩnh làm. Các trò không cần phải hoảng hốt đâu. Chúng ta không ăn thịt các trò."

Sự dịu dàng này nhanh chóng xoa dịu không khí kỳ cục của phòng thi lúc bấy giờ. Sabrina thấy Snape cũng y như cô, cậu ra sức múa bút trên mặt giấy, cúi gằm mặt xuống bàn, cái mũi khoằm của cậu chỉ còn cách mặt giấy hơn nửa inch một chút. Khi thấy Sabrina gọi thêm giấy cậu cũng giơ tay gọi thêm, không chịu kém cạnh.

Mỗi lần như vậy là tụi học sinh lại quay đầu rất nhanh để nhìn xem hai kẻ đang bứt tốc trong bài thi là ai. Hóa ra vẫn là những gương mặt quen thuộc. Potter ném cho Snape cái nhìn đầy khinh bỉ, cậu ta đang ngồi thẳng dậy, hạ viết xuống, kéo cuộn giấy da của mình lên để đọc lại những gì mình vừa viết.

James ngáp dài và lại vò đầu, khiến cho tóc đã rối càng thêm rối. Rồi, liếc nhanh về phía giáo sư McGonagall, cậu quay lại và cười với một Sirius đang ngồi sau cậu bốn dãy ghế.

Sirius đang giơ ngón cái với James. Cậu đang lúc lắc cái ghế của mình với vẻ ung dung, để cho nó dựa trên hai chân sau. Và một cô bé ngồi phía sau cậu đang nhìn cậu đầy ngưỡng mộ, cho dù cậu có vẻ như không nhận ra. Ngồi cách cô bé này hai ghế – là Remus Lupin. Cậu trông có vẻ xanh ốm hơn bình thường và đang cắm cúi với bài thi của mình, trong lúc đọc lại những câu trả lời, cậu gãi gãi cằm bằng đầu bút, mày hơi nhíu lại.

Đuôi Trùn có vẻ lo lắng, nó gặm móng tay, nhìn chằm chằm vào tờ bài làm, di di ngón chân trên nền đất. Thỉnh thoảng cậu lại dòm sang bài kế bên. James, lúc này đang nguệch ngoạc gì đó trên một mẩu giấy. Cậu đang vẽ một quả Snitch và bây giờ đang ghi lại những chữ cái "L.E".

- Xin bỏ viết xuống! Giáo sư McGonagall lại líu ríu nói. "Trò nữa, Stebbins! Xin hãy ngồi yên khi tôi thu bài! Accio!"

Hơn một trăm cuộn giấy lượn vào không trung và và bay về phía đôi tay chờ sẵn của giáo sư McGonagall, khiến bà bật lùi lại vài bước. Nhiều học sinh cười phá lên. Một vài học sinh ở bàn đầu đứng dậy, chạy lên nắm lấy khuỷu tay giáo sư McGonagall và đỡ bà đứng dậy.

- Cám ơn...cám ơn. Giáo sư McGonagall hổn hển. "Tốt lắm, các em đi được rồi!"

James lúc này mới vội vã gạch ngang chữ "L.E" mà cậu vừa trau chuốt tới lui, đứng dậy, nhét viết và tờ đề thi vào túi, quàng túi lên lưng và đứng đợi Sirius nhập bọn.

- Các cậu làm bài tốt chứ? Sabrina quay lại hỏi đám Potter.

- Tớ nghĩ là ổn. Tớ chẳng bao giờ phải quét nhà nên tớ đã bỏ qua câu hỏi về Bùa chú Cleaning Charm. Sirius lười biếng đáp.

- Những bùa chú dẫn đường được mình làm rất tốt. Chúng ta đã học nó ở lớp Auror"s Association, nhớ không? Mình không thể tin là ngoài Oppugno còn có Homing Spell, Finite Incantatem và Homoculus Charm. Mình mong câu đó sẽ đạt điểm tối đa, còn kéo những câu mình không làm được lên. Lupin nói, vẻ mặt đầy rầu rĩ, cậu vẫn nắm chặt trong tay tờ đề thi.

- Sabrina, cậu đừng giống như Snape mà nói rừng, "mình có làm được gì mấy đâu" nhé. Nghe ói máu lắm. Đuôi Trùn chạy theo bọn trẻ, líu ríu nói.

- Mình chỉ hỏi thăm các cậu. Sabrina đáp trả.

- Chúng ta đã từng trải qua hoàn cảnh này rồi...Chúng ta không thể nào làm mọi bài thi sau này nữa, làm nó một lần đã đủ tồi tệ rồi. James ái ngại gãi đầu gãi tai.

Học sinh năm thứ năm ăn trưa cùng với những người còn lại trong trường (bốn chiếc bàn đã xuất hiện trở lại cho bữa trưa), sau đó chúng tập trung lại trong một căn phòng nhỏ bên cạnh Đại Sảnh Đường, nơi chúng chờ đến lượt gọi vào để thi thực hành. Mỗi khi một nhóm nhỏ học sinh được gọi vào theo bảng chữ cái, những người còn lại thì thầm những câu thần chú và thực hành cách giơ đũa thần, thỉnh thoảng lại chọc vào lưng hoặc mắt của nhau do lỗi.

Vì tên của tụi nó đều là những vần đứng sau trong bảng chữ cái, nên tụi nó phải chứng kiến hết cảnh những đứa này rồi đứa khác bước ra từ phòng thi với khuôn mặt như thể biết ngày mai là tận thế.

Và rồi tên của Sabrina được gọi lên, cô bé sẽ vào phòng thi cùng Sirius Black và Severus Snape.

Snape trước khi bước vào phòng thi còn không quên nhắn nhủ: "Bồ sẽ làm tốt thôi, bồ còn nhớ bồ là người duy nhất đạt được 120% trong bài thi Bùa chú hay không?" Cậu run run, nhưng dường như giống là cậu đang nói với chính mình hơn. Ta cười tươi với Snape, vỗ vỗ vai cậu, ý muốn nói: "Đừng lo lắng quá Snape."

Người kiểm tra Sabrina là bà Elle Marchbanks. Bà nhìn cô rất chăm chú rồi yêu cầu cô thực hiện một bùa Cheering Charm. Vì lỡ tay nên cô bé đã khiến cho bà cứ ngồi cười sằng sặc ha..haha..hohoho như một bà già Santa suốt buổi kiểm tra. Yêu cầu thứ hai là thực hiện bùa chú Glacius – bùa đóng băng ngay trên mặt bàn. Cô bé vì muốn bà bình tĩnh lại kẻo bài thi của cô toi đời. Cô bé biến ra một cốc trà từ con hamster trên bàn, ly trà bốc hơi nghi ngút. Nhưng ngay khi dùng Glacius để biến ra những viên đá tròn xoe trông hệt như được mài bóng trong ly whiskey. Cẩn thận bê ly trà đến mời bà Elle.

Bên kia, Sirius kiểm tra cùng thầy Flitwick. Bùa Descendo của cậu khiến chùm đèn trần rớt thẳng xuống đầu thầy. Nhưng cậu cũng rất nhanh sử dụng bùa bay điều khiển nó bay ra khỏi đó một cách nhẹ nhàng. Snape kiểm tra cùng một ông già nhỏ thó có tên là Edwood Bangley. Cậu ếm một bùa Ù tai Mufliato tốt đến nỗi ta không thể nghe được xung quanh mọi người đang mấp máy mồm nói điều gì. Và bùa Engorgio – Hóa lớn cùng bùa Thu nhỏ Reducio của cậu thực hiện tốt đến nỗi quả táo xanh trước mặt liền chuyển thành màu đỏ mọng.

Ngày thi đầu tiên cuối cùng cũng kết thúc. Không có thời gian nghỉ ngơi, vì ngày mai sẽ thi môn Biến hình. Sabrina cùng Snape lẻn vào thư viện, ở đó đọc sách cho tới khi mắt hai đứa mờ cả đi mới chịu về lại phòng ngủ.

Ngày thứ Ba, bọn trẻ thi môn Biến hình. Sau khi dốc hết kiến thức của cả dòng họ mấy đời nhà Sandal về Giả kim thuật và Những quy luật chuyển đổi vật chất. Cảm thấy chưa đủ, cô bé còn không quên giải thích:

"Và điều chủ yếu nhất là việc giải thích nguyên lý thứ hai của nhiệt động học theo ngôn ngữ phân tử. Với Định luật bảo toàn năng lượng là một định luật tuyệt đối. Còn về định luật entropi thăng giáng, như suy ra từ những điều nói trên, nó chỉ áp dụng được cho một tập hợp tương đối lớn các hạt, còn đối với từng phân tử riêng biệt thì quả là không thể phát biểu được nó.

Đặc tính thống kê (điều này cũng chỉ liên quan đến một tập hợp lớn hạt) của nguyên lý thứ hai của nhiệt động học không hề làm gảim giá trị của nó. Định luật entropi tăng định sẵn hướng của quá trình. Với nghĩa này ta có thể gọi entropu là chủ quản lý của cải tự nhiên, còn năng lượng là viên kế toán của nó."

Lo sợ giám thị không hiểu được điều dài dòng này, cô bé còn vẽ lại quá trình tự phát đưa hệ entropi trở về cân bằng như thế nào. Cái này rất quan trọng trong việc vận dụng môn Biến hình từ những kiến thức Vật lý đơn giản của Muggle mà mấy phù thủy thường không coi trọng nó.

Tới khi thi thực hành, bài kiểm tra đúng là Bùa Hóa chim Avis mà Sabrina đã thực hiện vào hôm qua. Cô bé làm y như vậy, mở áo chùng ra như một mẹ mìn, đem bản thân hóa thành hàng trăm con chim hoàng yến vàng bay đầy phòng trước sự ngỡ ngàng của những vị giám khảo. Tất nhiên là không phải ảo ảnh, hàng thật 100%.

- Cuộc đời ta, chưa từng thấy những phép thuật nào như vậy, nó chỉ được thực hiện bằng đũa phép. Ta còn không thể thấy chuyển động đũa phép của trò khi đó.

Bà Elle Marchbanks hiển nhiên rất hài lòng trước bài thi của ta. Cô McGonagall còn quay lại cười với ta, trong khi ở bên đó, Sandra Mollywill thực hiện Biến chiếc mũ ảo thuật thành con thỏ, nhưng không biết bằng một cách thần kỳ nào, cái đầu của cô bé mắc kẹt lại trong cái mũ.

Bọn trẻ có bài thi Thảo dược học vào thứ Tư, ngoài việc sử dụng một bùa ù tai Muffliato để chống lại những tiếng ngáy có thể ru ngủ bất cứ kẻ nào nghe phải nó của cây Sneezewort thì bài thi Thảo dược học là môn dễ thở nhất trong ba ngày qua. Nghề nông quả là một nghề thân thiện mà. Vì sự nghiệp mười năm trồng cây, trăm năm trồng người. Không muốn chết đói thì trồng trọt là rất quan trọng a.

Thomas quả quyết là ta sẽ đạt được hết điểm O trong kỳ thi OWLS, nếu không thì đừng nhận anh làm thầy giáo nữa. Nhưng Thomas cũng rất lịch sự khi không hề làm phiền đến việc ôn tập của Sabrina. Anh cho rằng tập trung thì tốt hơn sự có mặt của anh ở đó. Ngày thứ Năm, bọn trẻ thi Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám.

Cô Gelna Hozier sẽ giám sát phần thi này của Sabrina.

- Ta nghe nói em sử dụng bùa điều khiển thời gian rất tốt. Giờ em có thể thực hiện Impedimenta để làm chậm lại chuyển động của những con Pixies trong lồng kia.

- Impedimenta.

Những con Pixies bay loạn xạ trong lồng liền như chững lại, chúng lờ đờ di chuyển một cách chậm chạp. Thậm chí khi bùa chú hết hiệu lực chúng cũng không nghịch ngợm như bình thường nữa. Sabrina còn dùng một bùa điều khiển thời gian mà không cần đọc lời chú. Đem quả táo cắn giở trên bàn lành lặn lại từng miếng một như mới. Sirius được cộng thêm điểm thưởng vì hoàn thành tốt bài thi sử dụng bùa khóa lưỡi Langlock và Mimblewimble.

- Ta nghe nói, từ người bạn thân Tiberius Ogden của ta, rằng con có thể làm ra một vị Thần Hộ Mệnh? Nào, một điểm thưởng...? Bà Elle Marchbanks nói.

Sirius bằng một động tác tao nhã nhất, cậu giơ đũa phép lên, vẽ một hình xoắn ốc trong không trung rồi hô:

- Expecto Patronum!!!

Một con chó to lớn màu bạc chạy vụt ra từ đầu cây đũa phép. Nó dụi dụi đầu vào vị giám khảo rồi vẫy đuôi chạy quanh phòng.

Lũ trẻ sẽ có một buổi nghỉ ngơi vào buổi chiều, trong khi Sabrina sẽ thực hiện bài thi môn số học Arithmancy. Đến khi bài thi kết thúc thì cô bé đã rất mệt mỏi rồi. Lê mình trở về phòng sinh hoạt chung sau bữa tối, dường như Snape không biết lấy đâu ra sức lực, cậu nhất quyết ép Sabrina phải dậy mà học thêm về Độc dược. Bài thi ngày mai của tụi nó.

Lý thuyết của bài thi Độc dược thiệt là khó, và nó rất dài. Việc bắt bọn trẻ phải nhớ hết công thức của từng món một quả là sự tra tấn về đầu óc. Và Sabrina nghĩ rằng nó đã thực hành rất tốt món thuốc giữ tươi mãi Everlasting Elixirs của mình. Snape thì khỏi phải nói, món thuốc Đa dịch Polyjuice của cậu xuất sắc chưa từng thấy trong lịch sử. Thầy Slughorn quả quyết rằng món thuốc đó có thể giữ công dụng trong cả ngày dài mà không cần uống lại.

Suốt cả hai ngày cuối tuần Sabrina và Snape đều dành trọn trong Thư viện để tra cứu lịch sử cho bài thi Lịch Sử Pháp thuật vào thứ Hai của tụi nó. Tuy nói rằng là hai học sinh duy nhất nghe giảng trong giờ này. Nhưng để nhớ hàng loạt sự kiện cùng ngày tháng năm của chúng quả là một thử thách. Snape đã rất nhanh trí khi nhóm những sự kiện rời rạc diễn ra gần nhau lại. Nhưng những khó khăn mà một học sinh học lịch sử đâu phải chỉ có vậy.

Ngày thứ Hai, buổi thi Lịch sử Pháp thuật diễn ra suôn sẻ, trong khi vừa đặt bút xuống bàn cũng là lúc hết giờ. Sabrina cảm thấy mỏi nhừ tay vì bài thi này. Riêng về Trận chiến với người Khổng lồ và Yêu tinh nổi dậy năm 1612. Sabrina còn không quên dẫn giải rằng rất có thể trong tương lai, phù thủy nên coi trọng những giống loài này hơn (như Voldemort đã làm chẳng hạn) vì con người ta thường hay diễn giải sự việc theo kiểu chuyện đã rồi (ví dụ như khi Bộ luật về Bí mật Phù thủy ra đời thì trước đó phù thủy đã bị săn đuổi và giết chết một cách dã man rồi). Việc bàn luận và thực thi pháp luật là hai khái niệm hoàn toàn khác xa nhau. Và phù thủy nên chuẩn bị cho những gì sẽ xảy tới trong tương lai. Vì để dựu báo tương lai là điều khó khăn hơn nhiều. Nó đều dựa trên những dữ liệu có thể thấy được trong quá khứ mà không mấy ai để tâm tới.

Nhận thấy rất khó nhớ lại được các tên và không nhầm lẫn ngày tháng. Và những câu hỏi lịch sử thì lê thê như chính chiều dài của chúng; câu 4: "Theo bạn, điều luật về đũa phép đã góp phần tốt hơn hay xấu hơn vào việc kiểm soát những cuộc nổi loạn của các con yêu tinh ở thế kỷ 18?" Sabrina nghĩ là nó sẽ quay trở lại với câu hỏi này vào cuối giờ. Thử làm câu năm: "Đạo luật về Bảo Mật đã bị vi phạm như thế nào vào năm 1749 và biện pháp nào được áp dụng để ngăn ngừa sự tái phạm?" nhưng ta ngờ là bản thân đã bỏ qua một số điểm quan trọng, ta có cảm giác là đâu đó trong câu chuyện phải có sự xuất hiện của những con ma cà rồng.

Cố gắng tìm kiếm một câu hỏi mà nó có thể trả lời chính xác và đôi mắt chỉ dừng lại ở câu số mười: Mô tả các tình huống dẫn tới việc thành lập Liên Đoàn Phù Thuỷ Quốc Tế và giải thích tại sao các thầy phù thuỷ của Liechtenstein lại từ chối tham gia.

Bonaccord đã muốn ngừng việc săn đuổi những người khổng lồ và trao quyền cho bọn họ...nhưng Liechtenstein đang gặp rắc rối với một nhóm người khổng lồ hoang dã và nguy hiểm sống trên núi...đúng rồi. Cố gắng nhớ lại các quyển vở, cố gắng nhớ lại...Liên đoàn đã họp lần đầu tiên ở Pháp, đúng rồi, Sabrina đã viết về điều đó...

Những con yêu tinh đã cố gắng để được tham dự và đã bị đuổi đi...Và không một đại diện nào của Liechtenstein muốn tham dự...Bình đẳng giữa những giống loài, đúng rồi. Không thể hạ thấp những giống loài khác như vậy được. Một Hiệp ước Hòa bình chỉ có thể được thành lập dựa trên lợi ích và tinh thần chung của các bên.

Sabrina quyết tâm sẽ thực hiện rất tốt bài kiểm tra Chăm Sóc Các Sinh Vật Huyền Bí vào ngày thứ Ba để bác Hagrid không bị mất mặt. Bài thực hành tiến hành vào buổi chiều hôm đó trên bãi cỏ ở sát mép Khu Rừng Cấm, ở đó các học sinh được yêu cẩu xác định chính xác các con Knarl đang lẩn trốn trong một tá nhím. (mẹo ở đây là lần lượt dỗ chúng uống sữa: Knarls là các sinh vật rất đa nghi và những cái lông của nó có rất nhiều những tính chất ma thuật, nói chung những con vật đó sẽ nổi giận với cái mà nó cho là một nỗ lực nhằm đầu độc nó) Sau đó thể hiện cách đối xử phù hợp với một con Bowtruckle; cho ăn và làm vệ sinh một con Cua Lửa mà không làm cho mình bị bỏng; và lựa chọn từ một loạt các thức ăn món đồ ăn kiêng dành cho một con kỳ lân bị bệnh.

Sabrina có thể nhìn thấy bác Hagrid đang theo dõi hết sức lo lắng từ cửa số túp lều của bác. Khi người kiểm tra tụi trẻ, lần này là một bà phù thuỷ nhỏ bé và bụ bẫm mỉm cười với nó và nói nó có thể đi, Sabrina giơ ngón tay cái lên với bác Hagrid trước khi đi về lâu đài.

Bài thi Lý thuyết môn thiên Văn Học vào sáng thứ Tư cũng không đến nỗi tệ. Sabrina không tự tin là nó điền đầy đủ tên các mặt trăng của hành tinh Jupiter, nhưng ít nhất nó chắc chắn là nó không nhầm chúng với một con chuột nào. Bọn chúng phải đợi cho cho đến tối mới có thể tiến hành bài thực hành môn Thiên Văn Học; thay vào đó buổi chiều bọn chúng thi môn Tiên Tri.

Vì người dạy bộ môn Tiên Tri này của Sabrina là thầy Firenze, nên khi đọc sự chuyển động của Sao Hỏa tác động tới tâm tính con người như thế nào. Sabrina đã hết hồn khi mình buột miệng rằng, sẽ có sự đổ nát thì mới có thứ mới được thiết lập. Cô bé biết rằng mình lại vừa mới thở ra một câu triết lý y hệt thầy Dumbledore. Ái ngại nhìn thầy Firenze không hiểu rằng thầy có hiểu điều này không. Nhưng thầy chỉ gật đầu cười với Sabrina rồi nhìn cô đầy bí ẩn mà nói:

- Nếu ta là trò, ta sẽ quan tâm tới sự thẳng hàng của các hành tinh trong Hệ Mặt trời. Trò có thể quan sát quỹ tích của chúng vào buổi tối ngày hôm nay.

Bằng một đầu óc đầy tỉnh táo của một nhà khoa học, ta không cho rằng 8 hành tinh trong Hệ Mặt trời có thể nằm thẳng hàng. Nếu có, chúng chỉ giao hội ở một vị trí rất gần nhau mà thôi. Có truyền thuyết cho rằng, khi các hành tinh nằm thẳng hàng, hoặc ở vị trí gần với một đường thẳng trên bầu trời. Lực hấp dẫn của tất cả những hành tinh cộng hưởng lại sẽ gây ra thảm họa động đất, sóng thần trên vỏ Trái Đất. Khi điều này xảy ra, chúng ta sẽ thấy hiện tượng Nhật thực đối với Sao Kim và Sao Thủy. Còn nếu nhìn về phía đối diện, chúng ta sẽ thấy hiện tượng Nguyệt Thực đối với sao Hỏa, sao Mộc và sao Thổ. Vì vậy sự trùng hợp này là rất nhỏ.

Khi bọn chúng lên tới đỉnh của Tháp Thiên Văn vào lúc 11 giờ, bọn chúng nhận thấy đó là một đêm lý tưởng để quan sát các vì sao, không một gợn mây và rất yên tĩnh. Mặt đất tắm mình trong ánh trăng bàng bạc và không khí hơi lành lạnh. Bọn chúng chia nhau các ống kính viễn vọng và khi giáo sư Marchbanks cho phép, bắt đầu điền vào cái bản đồ sao bỏ trống mà bọn chúng vừa nhận được.

Giáo sư Marchbanks và Tofty đi đi lại lại giữa bọn chúng, theo dõi bọn chúng điền chính xác vị trí của các ngôi sao và hành tinh mà chúng quan sát được. Tất cả yên lặng ngoại trừ tiếng loạt xoạt của các tờ giấy da, tỉnh thoảng có tiếng động của một cái ống kính viễn vọng khi học sinh điều chỉnh vị trí của nó trên giá, và tiếng viết lông cạo sột soạt. Một tiếng rưỡi đã trôi qua, sau đó lại một tiếng nữa; các vùng ánh sáng vàng phản chiếu nhấp nháy hình vuông trên mặt đất phía dưới bắt đầu biến mất khi ánh sáng từ các cửa sổ lâu đài tắt đi.

Quả thực, tuy không nằm chính xác trên một đường thẳng, nhưng quỹ tích của các hành tinh đang chuyển động đều nằm trên cung góc 96 trên bầu trời. Tất cả các hành tinh nằm cùng một phía với Mặt trời và cùng nằm trong một góc quadrant, đây là sự giao hội của những hành tinh.

Ta nhìn xuống bản đồ và điền hành tinh đó vào, nhưng có cái gì đó lôi cuốn sự chú ý của ta; làm ngừng cây bút lông lơ lửng phía trên tờ giấy da, liếc mắt xuống mặt đất tối đen bên dưới và nhìn thấy sáu cái bóng đang đi qua bãi cỏ. Nếu họ không chuyển động và ánh trăng không rọi thẳng xuống đầu họ thì bọn họ hoàn toàn lẫn vào bóng đêm. Ngay ở khoảng cách này, Sabrina cũng có cảm giác kỳ cục là nó nhận ra cái điệu đi của một bóng người trắng sáng nhất trong số họ, người có vẻ đang dẫn đầu nhóm người.

Sabrina không thể nghĩ ra tại sao giáo sư Gelna Hozier lại muốn ra ngoài đi dạo vào lúc sau nửa đêm như thế này cùng với năm người khác. Có ai đó ho phía sau, và cô nhớ ra là cô mới làm được một nửa bài kiểm tra. Dán mắt cào cái ống kính viễn vọng, sẵn sàng tóm bắt một âm thanh lạ thì nó nghe thấy một tiếng gõ cửa xa xa vang vọng trên mặt đất không một bóng người bên dưới, ngay sau đó là tiếng chó sủa lớn như điên.

Ta nhìn lên, tim đập thình thịch như sắp sửa nhảy ra khỏi lồng ngực. Có ánh sáng trên ô cửa sổ túp lều của bác Hagrid và đán người băng ngang qua bãi cỏ bây giờ đang in bóng lên cửa sổ. Cánh cửa mở ra và ta nhìn thấy rõ ràng có sáu bóng người đang bước qua ngưỡng cửa. Cánh cửa đóng lại và ngôi nhà chìm vào yên lặng.

Sabrina cảm thấy băn khoăn. Ta liếc nhìn xem Sirius hay James có để ý thấy gì không, nhưng giáo sư Marchbanks đã đi đến sau ta ngay lúc đó, và vì không muốn trông có vẻ là đang xem lén bài của bất kỳ ai nên Sabrina vội vàng cúi xuống cái bản đồ sao của cô và giả vờ như đang thêm vào đó các chú thích trong khi thực ra thì đang quan sát từ mép lan can về phía túp lều bác Hagrid. Các hình bóng bây giờ đang chuyển động ngang qua cửa sổ túp lều, làm chắn mất ánh sáng.

Ta có thể cảm thấy đôi mắt của giáo sư Marchbanks chĩa vào sau gáy và buộc ta phải hướng mắt trở lại với cái ống kính viễn vọng, nhìn chằm chằm lên mặt trăng mà bản thân đã đánh dấu vị trí cách đây cả tiếng đồng hồ, nhưng ngay khi giáo sư Marchbanks hướng ra chỗ khác nó nghe thấy một tiếng gầm lớn từ túp lều phía xa vọng qua màn đêm lên tận đỉnh của Tháp Thiên văn. Vài học sinh xung quanh rời khỏi ống kính viễn vọng và bắt đầu nhìn về phía túp lều của bác Hagrid. Giáo sư Tofty ho thêm một tiếng khô khan nữa.

- Cố gắng và tập trung vào, các trò. Ông nói êm ái.

Phần lớn học sinh quay lại với cái ống kính viễn vọng. Sabrina nhìn sang bên trái.

James Potter đang nhìn chằm nhằm về phía lều bác Hagrid.

- E hèm – còn hai mươi phút nữa. Giáo sư Tofty nói.

Potter giật bắn mình và quay ngay trở lại với cái bản đồ sao; Sabrina nhìn xuống cái bản đồ của mình và nhận thấy nó đã đặt nhầm tên Mars cho sao Venus. Cúi người xuống để sửa.

Cố một tiếng ẦM!!! lớn từ mặt đất. Vài người kêu to Ối! khi bọn chúng tự chọc mặt mình với phần đuôi của ống kính viễn vọng bởi chúng muốn nhô người ra để xem cái gì đang xảy ra bên dưới.

Cánh cửa túp lều bác Hagrid mở rộng và nhờ ánh sáng hắt ra từ bên trong túp lều, bọn chúng nhìn thấy rất rõ cái bóng khổng lồ của bác đang la hét và giơ nắm đấm, bác đang bị bao vây bởi sáu người, tất cả bọn họ có vẻ đang cố gằng làm Choáng Váng bác, nếu cứ xét theo những tia sáng đỏ mà bọn họ vung về phía bác Hagrid.

- Không! Sabrina la lên.

- Các trò! Giáo sư Tofty nói với giọng phật ý. "Đây là giờ kiểm tra mà!"

Nhưng không ai còn chú ý đến cái bản đồ sao của bọn chúng nữa. Những chùm sáng đỏ rực vẫn đang bay lên từ túp lều của bác Hagrid, và có vẻ như chúng bật ra khỏi bác, bác vẫn đứng thẳng và vẫn đang đánh nhau nếu như theo Sabrina nhìn thấy. Những tiếng la hét vang vọng khắp mặt đất; một người đàn ông la lớn, "Hãy biết điều đi, Hagrid!"

Bác Hagrid gầm lên: "Biết điều cái chết tiệt ấy, các người sẽ không thể bắt được thằng nhỏ đâu!" Sabrina có thể nhìn thấy hình dáng bé xíu của con Fang đang cố gắng bảo vệ bác, nó liên tục lao vào các phù thuỷ xunh quanh bác cho đến khi Lời Nguyền Choáng Váng giáng trúng nó và nó ngã lăn ra đất. Bác Hagrid rít lên một tiếng thịnh nộ, nâng thủ phạm lên khỏi mặt đất và ném hắn ta đi; người đàn ông bay vèo đi cách đó cả đến 10 feet và không đứng dậy được nữa. Sabrina thở hổn hển, hai tay giơ lên bịt miệng; Harry nhìn Sirius và thấy cậu cũng đang rất hoảng sợ. Không ai trong bọn chúng từng trông thấy bác Hagrid trong trạng thái như vậy trước đó.

- Nhìn kìa! Peter kêu ré lên, hắn đang dựa vào cái lan can và chỉ về phía chân lâu đài, nơi có cánh cửa trước lại mở ra một lần nữa; có thêm ánh sáng tràn ra soi rõ thảm cỏ tối đen và một hình bóng đen dài đang chạy vội vã qua bãi cỏ.

- Bây giờ! Giáo sư Tofty lo lắng nói. "Chỉ còn 16 phút nữa thôi!"

Nhưng không ai chú ý đến lời ông, bọn chúng đang theo dõi cái người bây giờ đang chạy về phía xảy ra trận đấu bên cạnh túp lều bác Hagrid.

- Làm sao các người dám! Bóng người la to trong khi chạy. Làm sao các người dám.

- Đó là cô McGonagall! Lily thì thầm.

"Hãy để bác ấy yên!!!" Giọng giáo sư McGonagall vẳng lại từ bóng tối. "Cái quái quỉ gì khiến các người tấn công bác ấy? Bác ấy chẳng làm gì hết." Những bóng người xung quanh túp lều cùng giáng ít nhất là bốn lời nguyền Choáng Váng vào giáo sư McGonagall. Mới được nửa đường từ lâu đài đến túp lều thì chùm ánh sáng đỏ đụng vào bà, trong giây lát, bà trông như toả sáng và ngập trong ánh sáng đỏ dị thường, sau đó ngã ngửa người ra và không nhúc nhích nữa.

- Galloping gargoyles! Giáo sư Tofty la lên, trông ông có vẻ cũng hoàn toàn quên biến bài kiểm tra. "Không báo trước! Thật là một hành động đê hèn!"

- LŨ HÈN NHÁT! Bác Hagrid gầm lên; giọng bác vang lên tận tới đỉnh tháp, và một vài ánh sáng nháy lên bên trong lâu đài. "LŨ HÈN NHÁT KHỐN KIẾP! HÃY NHẬN LẤY NÀY – VÀ ĐÂY NỮA –..."

- Ôi trời - Sabrina thở hổn hển.

Bác Hagrid đấm mạnh vào hai kẻ tấn công gần nhất, nếu cứ xét theo cái cách bọn chúng đổ xuống ngay lập tức thì có vẻ bọn chúng đã bị hạ gục. Ta nhìn thấy Hagrid gập người xuống và nghĩ cuối cùng bác đã bị một lời nguyền đốn ngã. Nhưng ngược lại, ngay sau đó bác Hagrid đứng thẳng lên với một cái gì đó trông như cái bao tải trên lưng – Sabrina nhận ra đó là thân hình mềm oặt của con Fang đang nằm vắt qua vai bác.

- Bắt lấy thằng nhỏ! Giáo sư Gelna la to, nhưng kẻ giúp đỡ còn lại của bà ta có vẻ miễn cưỡng tiến vào phạm vi tầm những quả đấm của bác Hagrid, hắn ta thụt lùi lại rất nhanh, vấp phải một đồng bọn đang bất tỉnh và ngã lăn ra. Bác Hagrid quay đi và bắt đầu chạy với con Fang vẫn nằm vắt qua cổ. Gelna ném theo một lời Nguyền Choáng Váng, và bác Hagrid ngã thẳng vào trong bóng tối.

Cả một phút dài run rẩy trôi qua trong yên lặng trong khi tất cả mọi người nhìn chằm chằm xuống đất, miệng há hốc. Sau đó giọng giáo sư Tofty yếu ớt cất lên: "Hừm...còn năm phút nữa, tất cả các trò."

Khi cuối cùng nó cũng kết thúc, ta, James Potter cùng Sirius đặt cẩu thả những cái ống kính viễn vọng trở lại giá và trèo xuống vội vã theo cái cầu thang xoáy ốc. Không học sinh nào muốn đi ngủ, bọn chúng trò chuyện ầm ầm và sôi nổi tại chân cầu thang về cái bọn chúng vừa được chứng kiến.

- Mụ đàn bà xấu xa! Sabrina thở hổn hển, cô bé có vẻ rất khó khăn trong việc kiềm chế giận dữ. "Cố gắng tấn công trộm bác Hagrid trong đêm tối!"

- Mụ ta nhắm vào một ai đó, không phải bác Hagrid!!! Sirius thêm vào.

- Bác Hagrid đã rất giỏi, đúng không? James nói, trông nó có vẻ lo sợ hơn là bị gây ấn tượng. "Làm sao mà các lời nguyền lại không có tác dụng với bác ấy nhỉ?"

- Đó là do dòng máu khổng lồ của bác ấy. Sabrina run run nói. "Rất khó có thể làm Choáng Váng một người khổng lồ, bọn họ rất khoẻ...nhưng tội nghiệp giáo sư McGonagall...bốn lời nguyền Choáng Váng cùng tấn công thẳng vào ngực và cô ấy không còn trẻ nữa, đúng không?"

- Thật là kinh tởm. Gạc Nai nói, trong khi lắc lắc cái đầu một cách khoa trương.

Các học sinh xung quanh bọn chúng tản đi trong khi vẫn bàn tán hết sức sôi nổi về cái bọn chúng vừa mới nhìn thấy.