Đốt Thiên Tiên Đạo

Chương 167: Không Quan Tâm Hắn Thiên Biến Vạn Hóa Ta Vẫn Chém Tới Một Kiếm





Ngũ Thông Ma Quân và Trần Thất dường như phát động cùng một lúc, Ngũ Thông Ma Quân giơ tay một cái có năm luồng ánh sáng xanh dài khoảng một thước bay ra, năm luồng ánh sáng xanh này phun ra nuốt vào bất định, quang mang co duỗi cực kỳ kỳ dị, vừa ra tay liền phát ra tiếng gào thét sắc bén, tốc độ còn nhanh hơn mấy lần so với phi kiếm của Trần Thất.

Nhưng ngay tại khoảnh khắc năm luồng ánh sáng xanh này của hắn ta bay ra khỏi tay, Trần Thất lại biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa.
Trần Thất không thấy được Ngũ Thông Ma Quân ra tay, lúc hắn dùng Tử ngọc giản để xuyên qua hư không, trong đầu chỉ nghĩ đến một điều, đó là một kích này thật sự đủ ác đủ tuyệt đủ độc, không thể để Ngũ Thông Ma Quân có cơ hội thở dố.c, bởi vì tiểu tặc đầu này biết mình tuyệt đối không còn cơ hội lần thứ hai.

Công hiệu xuyên qua hư không, dịch chuyển tùy ý của Tử ngọc giản mặc dù lợi hại nhưng cũng không phải là thiên hạ vô địch.
Ngay cả bản thân Trần Thất sau khi đột phá cảnh giới cảm ứng thiên địa cũng có thể phát hiện được sự biến hóa của không khí xung quanh phạm vi trăm dặm, Tử ngọc giản đột phá không gian tất nhiên cũng có nguyên khí dao động, chỉ cần có kinh nghiệm một lần, muốn tìm ra kẻ địch đột phá không gian từ nơi nào trước, đối với tứ đại yêu vương cấp luyện khí sĩ này mà nói thì quả thực là dễ như trở bàn tay.
Trần Thất l.ựa chọn Ngũ Thông Ma Quân yếu nhất là muốn dựa vào khả năng lớn nhất một kích giế.t ch.ết, loại bỏ hoàn toàn một đại địch.

Nếu như chọn mục tiêu là Bạch Mi Thần với pháp lực sâu không lường được, nói không chừng khéo quá lại thành vụng, trái lại còn làm bại lộ lá bài chưa lật của mình.
Phải nói pháp lực lợi hại nhất bây giờ của Trần Thất vẫn là Hỏa Xà Vô Song, gần như là cảnh giới pháp thuật mạnh nhất của luyện khí ở tầng thứ ba cảm ứng có thể vận dụng được.

Nhưng tiểu tặc đầu này hiển nhiên còn lựa chọn tốt hơn, sau khi hắn biến mất, hai luồng kiếm quang xanh trắng kia cũng bỗng nhiên không thấy nữa, làm Vạn Pháp yêu vương đang chỉ huy hai mươi tư đoàn luy ly thanh quang cũng phải chấn động.
Bạch Mi Thần và Hoa Liễu Ma đang thao túng trận pháp nên không kịp có bất kỳ phản ứng nào.

Ngũ Thông Ma Quân hết sức chăm chú phát ra năm đạo thanh mang, không thể phân tâm, cộng thêm nguyên khí nơi đây đã sớm bị Tứ Tượng Tỏa Long đảo loạn giống như núi lửa phun trào, cũng chính là Trần Thất tu Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú chân pháp, am hiểu nhất là khống chế nguyên khí thiên địa, còn có thể cảm ứng biến hóa rất nhỏ của nguyên khí thiên địa.


Ngũ Thông Ma Quân chưa từng nghĩ tới, ở trước mặt tứ đại yêu vương nhà mình, lại còn bị Tứ Tượng Tỏa Long trận phong tỏa, thế mà tiểu tặc đầu này vẫn có thể lật ngược tình thế.
Một đường ánh sáng tím ở phía sau Ngũ Thông Ma Quân nứt ra, hai đạo kiếm quang phun ra như điện, nếu như Ngũ Thông Ma Quân có phòng bị hai thanh kiếm khí lục giai này quả thật không thể gây thương tổn cho hắn.

Nhưng lúc này hắn lại không có sự chuẩn bị, pháp khí mà cả đời này hắn đắc ý nhất luôn luôn cất giữ nay lại dùng để ám toán Trần Thất, trong lúc vội vàng hắn không có cách nào thu hồi lại.

Lúc Ngũ Thông Ma Quân cảm thấy kiếm quang tựa như ngọn lửa chiếu sáng thức hải trong đầu hắn, lúc đó chỉ kịp dùng hết khả năng liên tục biến hóa cương khí mà hắn khổ tu suốt đời đang đột nhiên dâng trào chín lần.
Chẳng qua là nơi Trần Thất xuất hiện cách hắn thật sự quá gần, hơn nữa tiểu tặc đầu đã sớm tụ đủ sức lực, tuy hắn không am hiểu kiếm thuật, nhưng lại am hiểu nhất là cảm ứng sự biến hóa của nguyên khí, đã sớm cảm ứng được ý niệm không từ bất cứ việc gì của Trần Thất, kiếm quang của hắn lại không biến hóa theo thời cơ, bởi vì đối với người có kiếm thuật kém cỏi như Trần Thất mà nói, giờ phút này nếu biến hóa kiếm chiêu thì chẳng khác nào làm yếu đi thế đạo tích tụ đã lâu, căn bản biến hóa xảo diệu cũng không thể so sánh với cương khí mà Ngũ Thông Ma Quân tỉ mỉ thao túng.
Cho nên Trần Thất lựa chọn một loại đơn giản nhất, mặc kệ hắn ta thiên biến vạn hóa, ta chỉ một kiếm chém tới!
Hai thanh phi kiếm Bích Cương và Bạch Hồng giống như ánh cầu vồng xa vạn trượng, vào lúc chém trúng cương khí hộ thân của Ngũ Thông Ma Quân chỉ hơi dừng lại một tí, sau đó không tốn sức cắt vỡ không gian, hai đạo kiếm quang xanh trắng giống như thiên hà sáng lạn thản nhiên tung hoành ngang trời.

Hai luồng ánh sáng cầu vồng này không mang theo một chút khí xơ xác tiêu điều nào, nhưng lại thật sự thu lấy sinh mạng của Ngũ Thông Ma Quân.
Ngũ Thông Ma Quân bỏ mình, Tứ Tượng Tỏa Long trận do hắn thao túng biến hóa, vào lúc xuất hiện một người cực kỳ không đúng lúc, Trần Thất hầu như không cần suy nghĩ, ném Tử ngọc giản đã hóa hồng một cái liền thu lại xác chết đã bị kiếm quang cắt thành ba đoạn về.

Cùng lúc đó, Ngũ Thông Ma Quân cảm thấy không ổn, thu hồi năm luồng ánh sáng xanh được khoảng một thước, đồng thời cũng tự mình quay đầu bay trở về.
Trần Thất tựa như lập tức đoán ra được hắn ta cưỡng ép thu lại năm luồng ánh sáng xanh này chắc chắn sẽ phải chậm trễ một khắc.

Chút chậm trễ này… lại có khả năng làm cho đám người Bạch Mi Thần phản ứng lại, ánh sáng tím thoáng chuyển động, lập tức biến mất không dấu vết, để mặc năm luồng ánh sáng xanh này cắt qua hư không, sau khi không còn cảm ứng được khí tức của chủ nhân nữa lập tức muốn phá không bay đi.

Hoa Liễu Ma, người cách Ngũ Thông gần nhất ngoắc tay một cái, thu năm luồng ánh sáng xanh này vào trong lòng bàn tay, mặc dù Tứ Tượng Tỏa Long trận thiếu một người, nhưng ba đại yêu vương còn lại pháp lực hung hồn, ngược lại vẫn còn có thể chống đỡ, chỉ là ngay cả người mà bọn họ muốn vây khốn cũng đi rồi, thì còn duy trì tòa đại trận này làm gì nữa?
Bạch Mi Thần nổi giận gầm lên một tiếng, cương sát khí trên người quét ngang bốn phương tám hướng, lúc này hắn đã hiểu trên người Trần Thất còn có một món pháp khí có thể xuyên qua hư không, như vậy mới có thể vào thời điểm mấu chốt bỗng nhiên lấy ra, gài bẫy huynh đệ bọn họ một trận, chẳng những ung dung thoát thân đi mà còn gi.ết ch.ết Ngũ Thông Ma Quân, chiếm được món tiện nghi lớn.

Lúc này hắn mới thông suốt vì sao Trần Thất biết rõ không địch lại bốn huynh đệ bọn họ nhưng vẫn lưu lại phủ thành Phúc Dương, đó là bởi vì tên tiểu tặc này trừ Hỏa Nha biến hóa ra còn có một món pháp khí giữ mạng khác.
Chỉ là lúc này hối hận thì cũng đã muộn rồi, Bạch Mi Thần buông tay ngừng thao túng Tứ Tượng Tỏa Long trận, lấy phủ thành Phúc Dương làm trung tâm, nguyên khí thiên địa trong mấy trăm dặm giống như bỗng nhiên sụp đổ, dẫn tới những tiếng sấm trong thiên địa cuồn cuồn, ma sát vào nhau phát ra tiếng nổ đùng đùng.
Sau khi có hơn trăm tiếng sét nổ liên tục, trên trời bỗng nhiên có một tia sét lớn xé rách bầu trời vô tận, sau đó mưa to rào rào một trận, giống như thiên hà sụp đổ, rơi xuống phòng ốc hoang dã xung quanh phủ thành Phúc Dương chừng ngàn dặm.

Nguyên khí thiên địa bị tụ tập đến nơi này tất nhiên cũng sẽ mang theo hơi nước và sấm sét, lúc này nguyên khí thiên địa trong không gian và thời gian, không có ai thao túng Tứ Tượng Tỏa Long Trận nên mưa to cứ như vậy liền ào xuống.
Luyện khí sĩ đấu pháp hầu như đều phải thao túng nguyên khí thiên địa, hấp thụ nguyên khí thiên địa vào cơ thể, hoặc dùng để tu luyện pháp thuật, hoặc là dùng để bổ khuyết chân khí của bản thân khi bị hao tổn.

Thường thường sau khi đấu pháp xong thì ở nơi đấu pháp nguyên khí thiên địa đều nồng đậm hơn nơi khác gấp trăm lần, đó là bởi vì những luyện khí sĩ tu vi cao thâm này hút hết nguyên khí thiên địa ở nơi xa tới đây.
Trong không khí nhiều nhất chính là hơi nước, mà hạng người tu luyện đạo pháp thủy hệ cực kỳ ít, cho nên khi nguyên khí thiên địa nồng đậm đến một trình độ nhất định thì hơi nước tích tụ cũng sẽ theo đó nồng đậm vô cùng.

Sau khi tu sĩ đấu pháp, hoặc là ngay tại lúc đấu pháp, nếu trong thiên địa có dị tượng biến hóa thường sẽ sinh ra dông tố lớn.
Một lần này của bốn địa yêu vương và Tứ Tượng Tỏa Long Trận lợi hại như vậy, sử dụng nguyên khí thiên địa trong phạm vi cả mấy trăm dặm nên toàn bộ nguyên khí trong vòng một ngàn năm trăm dặm đều bị hút tới, nguyên khí trong thiên địa nồng đậm, hơi nước cũng càng nồng đầm.


Lúc này Tứ Tượng Tỏa Long Trận mất dần khống chế nên trận mưa này càng rơi xuống càng lớn.
Ngũ Thông Ma Quân ngã xuống, chỉ còn lại ba người Bạch Mi Thần, Hoa Liễu Ma, Vạn Pháp yêu vương.

Ba đại yêu vương này đều có cương khí hộ thân, dù là mưa to gió lớn hơn nữa, cũng không thể xâm nhập vào trong cương khí hộ thân của bọn họ.

Chỉ là ba đại yêu vương lúc này sắc mặt cực kỳ không tốt, nhất là Bạch Mi Thần, sắc mặt xanh mét, trong đôi mắt lộ ra vẻ lạnh lùng tàn khốc dữ dằn.
“Không nghĩ tới một tòa động phủ của thượng cổ tiên nhân vậy mà lại khiến cho ba người trong sáu đại yêu vương chúng ta phải ngã xuống.

Từ nay về sau thiên hạ mười chín đại khấu cũng chỉ còn lại mười sáu vị yêu vương.

Chỉ là cho dù con đường phía trước có khó khăn thì chúng ta còn có đường lui sao? Đời người mênh mông, con đường phía trước mê mang, ngoại trừ phải khăng khăng cố chấp thì còn có biện pháp nào nữa chăng? Tiểu tặc này, ngươi và Bạch Mi Thần ta vĩnh viễn không đội trời chung, ta xem ngươi có vận số lớn bao nhiêu để có thể chạy thoát khỏi tay ta.

Hoa Liễu Ma, Vạn Pháp Yêu Vương, từ hôm nay trở đi ta muốn đóng cửa khổ tu vân độn chi thuật, lần sau sẽ không để bất cứ kẻ địch nào dựa vào những loại thủ thuật nhỏ bé này chạy trốn trước mắt ta nữa.”
Hoa Liễu Ma và Vạn Pháp Yêu Vương cũng cảm thấy “một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”, sau hồi lâu Vạn Pháp yêu vương lúc này mới nhẹ giọng nói:
- Ở đây ta có nguyên bộ phù lục Tiểu Chu Thiên Vân Cấm chân pháp, huynh trưởng lần trước đến cầu, ta coi trọng nên không nỡ giao ra, lần này ta muốn kính dâng ra toàn bộ.
Hoa Liễu Ma nhìn năm cái đinh dài xanh óng ánh trong tay, cũng thở dài một hơi nói:
- Ta cũng muốn theo Bạch Mi Thần huynh, cùng nhau tu luyện vân độn pháp thuật, năm cây Quỷ Vương Vấn Tâm Đinh này là pháp khi mà Ngũ Thông Ma Quân thích nhất, lần sau ta muốn dùng pháp khí này đóng đinh vào ngực tiểu tặc kia.
Trần Thất có rất nhiều pháp thuật, vô số kể, nhưng tu vi cao thấp khác nhau, lại không thể gạt người, rất nhiều pháp thuật của hắn tu luyện còn chưa đến trình độ lão luyện, điều này làm cho ba đại yêu vương thấy rõ, đánh nhau ngang tay cũng chưa chắc có thể g.iết ch.ết Ngũ Thông Ma Quân.

Nếu biết hắn có thủ đoạn dịch chuyển hư không, với pháp lực thâm hậu của Ngũ Thông Ma Quân cùng pháp khí Quỷ Vương Vấn Tâm Đinh này, chưa chắc sẽ không thể nhân cơ hội đánh chết Trần Thất.

Lúc này ba phương đã xé rách mặt nạ cuối cùng, nhưng điều khiến Bạch Mi Thần buồn bực nhất là Trần Thất tinh thông Hỏa Nha biến, lại có pháp khí xuyên qua hư không, chỉ cần tiểu tặc đầu này không có ý định giao thủ với ba đại ma vương thì dù là tu vi của ba đại yêu vương bọn họ có tự mình tăng lên gấp đôi cũng sẽ không làm gì được tên này.
Trừ phi ba người bọn họ đều tự tu luyện độn pháp trở nên lợi hại hơn, có thể khắc chế Hỏa Nha biến của Trần Thất thì lúc đó mới có thể chắc chắn đánh chết tên tiểu tặc này.
Bạch Mi Thần cũng là nhân vật cực kỳ có quyết đoán, đưa ra quyết định rất nhanh, không tiếp tục dây dưa nữa.

Ở trong mười chín đại khấu hắn cũng nằm trong mấy kẻ có tu vi cao nhất, thích sĩ diện nhất, biết nếu tiếp tục ở lại phủ thành Phúc Dương vẫn sẽ không làm được gì Trần Thất, nói không chừng lại càng thêm mất mặt.

Điều này làm sao gã yêu vương tâm cao khí ngạo này chịu được?
Đến vực thèm cá, không bằng lui về kết lưới.

Bạch Mi Thần giận dữ, liền muốn trở về núi tu luyện vân độn pháp thuật.
Hoa Liễu Ma và Vạn Pháp yêu vương liếc nhìn nhau một cái, Hoa Liễu Ma khẽ thở dài, nói:
- Thủ hạ của Ngũ Thông Ma Quân và Bạch Hạc đồng tử, Tiên Viên lão tổ để lại ngươi thu hết đi.

Ta và Bạch Mi Thần đều là một thân một mình, cũng chưa từng mang theo những trói buộc này.

Sau khi ngươi dàn xếp những yêu binh này xong thì đến nơi ta và Bạch Mi Thần huynh tu luyện, chung quy lại thì chúng ta cũng cần tu luyện thành bản lĩnh, đánh chết tiểu tặc này.
Tay Vạn Pháp Yêu Vương khẽ run lên, một đoàn Ô Kim Vân Quang bay ra lập tức che khuất thân thể hạ xuống đất, nơi đó là chỗ thủ hạ yêu binh của mấy đại yêu vương tụ tập.

Hoa Liễu Ma cũng xoay chuyển độn quang đâm phá không gian, tức tốc đuổi theo phía sau Bạch Mi Thần, chốc lát đã đi xa..