Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1718




Chương 1718

“Mẹ, mẹ có khó chịu không? Con sẽ mát xa cho mẹ.” Khương Kiều Nhân đặt bình sữa trước mặt, vòng ra phía sau xoa xoa thái dương.

“Có thể là không quen với khí hậu ở đây, khí hậu ở Kinh Đô có chút nóng khô nên khi đến đây, mẹ luôn cảm thấy ăn không ngon miệng lắm.” Khương Tụng nhấp một ngụm sữa, bà không biết tại sao dạo này tâm trạng bà không tốt, dễ nổi nóng.

“Khí hậu ở đây không thoải mái như ở vịnh Niah, bên đó tất cả các mùa đều luôn có cảm giác như mùa xuân.” Khương Kiều Nhân nhìn thấy bà uống sữa, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.

Đương nhiên cô hiểu tại sao Khương Tụng lại như vậy, mỗi đêm cô đều bỏ thuốc vào sữa cho Khương Tụng uống, từ từ sau này Khương Tụng sẽ càng dễ bị kích động hơn, cô lo lắng vì sợ Thương Dục Thiên và Thương Mỗ trở nên nghi ngờ.

Nhưng nếu giảm liều lượng, e rằng Khương Tụng sẽ nhanh chóng khôi phục được trí nhớ.

“Mẹ, sao mẹ không về vịnh Niah sớm.” Khương Kiều Nhân vẻ mặt quan tâm nói.

“Thù của bà nội con chưa báo, mẹ làm sao có thể rời khỏi đây.”

Khương Tụng vừa nói xong, điện thoại của Khương Kiều Nhân đột nhiên rung lên.

Cô xem qua, Lương Duy Phong gửi hai tấm ảnh, là của Thương Dục Thiên và Khương Tuyết Nhu, nhưng Thương Dục Thiên và Khương Tuyết Nhu gặp nhau từ bao giờ, có quan hệ tốt như vậy từ khi nào.

Cô lập tức hiểu Lương Duy Phong thực sự muốn nói gì.

“Làm sao vậy?” Khương Tụng đột nhiên thấy cô không có động tĩnh gì, liền quay đầu lại.

“Mẹ, tối nay bạn của con gặp Khương Tuyết Nhu trong bữa tiệc, nhưng sao cô ấy lại ở cùng chú Thương?” Khương Kiều Nhân giả vờ không biết gì, đưa tấm ảnh cho bà xem.

Khương Tụng vừa nhìn liền giật mình.

Thương Dục Thiên luôn là người rất lạnh nhạt, nhưng trong ảnh thì lại rất thân thiết, cởi mở, không biết Khương Tuyết Nhu nói gì mà còn cười đắc ý.

Nói cho cùng, bà đã quen người đầu ấp bên gối mấy chục năm rồi, nên có thể phân biệt được đâu là nụ cười thật đâu là nụ cười giả tạo của Thương Dục Thiên.

Trên thực tế, có quá nhiều phụ nữ trẻ cố tình tiếp cận Thương Dục Thiên trong những năm qua, nhưng bà ấy cũng biết tình cảm của Thương Dục Thiên dành cho bà, nhưng cô gái trong bức ảnh rất giống với bà ấy, không, giống với bà ấy lúc còn trẻ hơn.

Dù có giữ gìn sức khỏe nhưng gương mặt đã già nua, đó là điều tối kỵ của chị em phụ nữ.

Bà sợ chồng mình gặp một cô gái trẻ tuổi hơn giống mình lúc xưa.

Điều này sẽ giúp cho ông ấy dễ dàng tìm được người vợ trẻ thế thân bà.

Khương Tụng khuôn mặt xinh đẹp lập tức lóe lên một tia cứng ngắc.

Ngay lúc đó, một sự hoảng sợ và cáu kỉnh chưa từng có trong lòng dâng lên, nhưng bà đã cố gắng kiềm chế nó một cách tuyệt vọng.

Khương Kiều Nhân liếc mắt nhìn Khương Tụng  nói: ” Con phải gửi tin nhắn cho bạn con, anh ta đánh chết Khương Tuyết Nhu không vấn đề gì nhưng nếu chú Thương phát hiện thì sẽ phiền phức.”

Nói xong, cô giả bộ nghiêm túc mà nhắn lại trước mặt Khương Tụng, sau khi gửi xong, cô mỉa mai nói: “Mẹ, mẹ đừng nói với chú Thương chuyện này, con sợ chú ấy sẽ làm phiền bạn con. Mẹ nên nhắc nhở chú Thương là Khương Tuyết Nhu này rất gian xảo, con sợ chú Thương sau khi nhìn thấy cô ấy rất giống mẹ lúc xưa thì lại mềm lòng.”