Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 821




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 821: Hôn một cái nữa mới chịu đi

Cũng không muốn, không gian trong xe thể thao rất thấp.

Hoäc Anh Tuấn vừa lúc ở trên đầu cô, nhưng lúc cô ngẩng đầu lên, anh cúi người xuống, đôi môi căng bóng của cô vừa vặn cọ xát qua đôi môi mỏng của anh.

Không khí đột nhiên yên tĩnh.

‘Yết hầu Hoắc Anh Tuấn bị thắt chặt lại, giống như có một đốm lửa nhỏ vứt vào đống củi, sau đó bùng cháy lên.

Anh nhìn cô chấm chấm, nhìn ở khoảng cách gần như thế, phát hiện làn da của người phụ nữ này thật sự là rất đẹp, đến cả một cái lỗ chân lông và mụn cũng không có, chỉ là làn da vốn trắng sữa dưới cái nhìn chăm chú của anh dần dần nhuộm lên một vầng hồng nhạt, càng trở nên xinh đẹp rực rỡ.

“Anh đi ra” Khương Tuyết Nhu đẩy anh ra.

“Hôn một cái nữa đi liền” Hoắc Anh Tuấn siết chặt cơ thể không nhúc nhích, tuy chỉ là như chuồn chuồn lướt nước, nhưng cái hương vị đó khiến anh khó mà quên được, giống như tên hoà thượng gõ mõ mấy chục năm, cuối cùng cũng được ăn mặn vậy.

“Cái gì gọi là nữa, vừa nãy tôi chẳng qua chỉ là không cẩn thận chạm vào” Khương Tuyết Nhu có chút xấu hổ vặn lại “Anh không thấy thế” Đáy mắt Hoắc Anh Tuấn toát ra một ý cười sáng rực: “Dù sao không hôn, anh sẽ không đi”

“Hoäc Anh Tuấn” Khương Tuyết Nhu nghiến răng, không ngờ anh lại vô lại như thế.

*Ồ, em xem kia là ai?” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên kinh ngạc chỉ ra ngoài cửa sổ.

Khương Tuyết Nhu lập tức nhìn qua đó, phát hiện cái gì cũng không có, cô bỗng nhiên nhận ra rằng mình bị lừa rồi, nhưng chính tại lúc này, đôi môi mỏng của Hoäc Anh Tuấn cũng hạ xuống, phủ lên đôi môi cô, hôn thật mạnh hai ba giây rồi nhanh chóng rời đi, giống như con mèo đi trộm cá vậy, cười vui đến mức cả mặt đều toát lên là đắc ý.

Khương Tuyết Nhu không còn gì để nói.

Rõ ràng không lâu trước đó mới chia tay với Nhạc Hạ Thu xong, làm như rất lâu chưa hôn phụ nữ vậy.

Hoäc Anh Tuấn ngồi vào ghế lái xe, sau đó khởi động xe rời đi: “Cục cưng, hôm nay đi tập đoàn Diệp thị cảm thấy thế nào?”

“Chả thế nào” Lông mày Khương Tuyết Nhu vừa động: “Hai công ty Diệp và Sở đã quyết định mở liên doanh, đập không ít tiền, dã tâm bừng bừng, tôi thấy nhà họ Sở là muốn làm một công ty tài chính lớn nhất Nguyệt Hạ, mấy công ty tài chính phụ thuộc vào nhà họ Hoắc anh sợ là sẽ bị đồn chết”

“Đây đều trách chú hai anh cũng không hăng hái tranh giành gì cả, mấy năm nay mảng tài chính của nhà họ Hoắc vẫn luôn nửa sống nửa chết”

Hoắc Anh Tuấn đeo kính râm lên: “Chẳng qua… nhà họ Diệp em thời gian qua vẫn không làm được mảng tài chính này, cứ tuỳ tiện làm không như thế không sợ phải làm váy cưới cho nhà họ Sở sao?”

“Tôi cũng nghĩ như thế, nhưng mấy cổ đông kia đã nếm được lợi ích nhanh chóng khi hợp tác với nhà họ Sở lúc trước, bây giờ cũng rục rịch ngóc đầu dậy muốn lừa gạt, thậm chí Diệp Minh Ngọc đã thuyết phục được ông nội tôi rời núi rồi”

Khương Tuyết Nhu thở dài, mấy ngày trước đó vì để đối phó với Nhạc Hạ Thụ, lãng phí quá nhiều tinh lực rồi, dẫn đến bố con Diệp Minh Ngọc lại lòi đầu ra rồi.

“Ông cụ Diệp tuy đã ở ẩn nhiều năm, nhưng ở trong nhà họ Diệp vẫn còn chút uy danh”

Hoắc Anh Tuấn cười nói: “Đứa em họ này của em không đơn giản nha, nếu như ông cụ Diệp đi ra vậy thì rắc rối rồi, theo như ông nội anh nói, con người ông cụ Diệp này… có hợi khăng khăng cho mình là đúng, ngu đần không nhanh nhạy, tâm cao khí ngạo, nói thật ra thì chính là cảm thấy bản thân mình giỏi giang, thật ra thì bản lĩnh không lớn, nhưng người khác không thể nói.”

Khương Tuyết Nhu xấu hổ, không hố là người thế hệ trước, lời nhận xét sắc bén: “Anh thấy Sở Văn Khiêm là người như thế nào?

nhà họ Diệp, nhưng cũng phải rơi vào tay em thì mới giữ lời, dù sao thì em họ Khương, trong mắt hai người bảo thủ kia của nhà họ Diệp, sợ là so với Diệp Minh Ngọc và Diệp Diêu Đông một tay nuôi lớn thì vẫn có chút khác biệt”