Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 858




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 858: Cô gái cao tay

Khương Tuyết Nhu chỉ long văn phía dưới chậu lớn một tầng nói: “Khay này trong thời kỳ Khang Hi ít nhất cũng có mấy trăm năm lịch sử, cái ngọc này hẳn đã sớm bị mài mòn, ông nhìn chỗ này còn hiện lên phù quang, còn có chỗ này, men quá sần sùi, nhưng mà bắt chước cũng không tệ, tôi ra giá sáu triệu”

Người bán bị cô nói mặt đỏ tới mang tai, mặt đầy lúng túng.

Chủ tịch Kawada trợn mắt nhìn ông ta một cái: “Ông thật đúng là cầm một cái đồ giả để gạt tôi, khi dễ tôi không phải người nước Nguyệt Hàn nên dễ gạt sao?”

“Tôi thật không có, dù sao tôi cũng cảm thấy cái này là thật” Người bán ôm khay lớn não nề đi về phía bên kia.

“Cô gái, cám ơn cô” Chủ tịch Kawada cười nói: “Nhưng mà tôi nhìn cô thật giống như có chút quen mắt”

“Thật là nhiều người đều nói tôi có chút quen mắt” Khương Tuyết Nhu ngượng ngùng nói xong người muốn chạy.

“Chờ một chút, tôi nhớ ra rồi, cô là người thừa kế tập đoàn Diệp thị họ… Họ Khương… ” Chủ tịch Kawada vội vàng nói: “Bố của cô là Diệp.

Gia Thanh đúng không”

“Ông nhận lầm người” Khương Tuyết Nhu mặt đầy lúng túng khoát Tay.

“Ha ha, tôi không nhận sai, tôi còn đã từng gặp mặt bố cô” Chủ tịch Kawada đưa lên tấm danh thiếp.

Khương Tuyết Nhu sau khi xem qua, lập tức bắt tay ông ta một cái: “Chủ tịch Kawada, ông khỏe chứ ạ? Thật ra thì tôi cũng là người yêu thích đồ sứ, len lén bay tới bên này nhìn một chút, không muốn để cho người khác nhận ra thân phận của tôi”

“Tôi biết, luôn là có những người nịnh nọt như vậy, quá phiền toái”

Chủ tịch Kawada cười nói: “Có thể gặp cũng là duyên phận, cùng đi với nhau xem một chút”

“Được”

Khương Tuyết Nhu đi theo ông bất tri bất giác tốn hơn một giờ, hai người rất nhanh liền hàn huyên đến thiên nam địa bắc.

Cho đến buổi trưa lúc ăn cơm, Chủ tịch Kawada nói: “Thật ra thì tôi một mực rất bội phục Diệp thị các người phát triển ở mảng phân phối kia. Đúng rồi, cô nếu là người thừa kế của Diệp thị, định lúc nào tiếp lấy Diệp thị”

“Muốn tiếp lấy nào dễ dàng như vậy” Khương Tuyết Nhu cười khổ: “Hôm nay hình thức Diệp thị phát triển rất tốt, hôm nay giá cổ phiếu còn cao ngất ngưỡng, nhưng nội bộ Diệp thị rắc rối phức tạp, nhiều người kia đang đỏ con mắt vì chức vị của tôi”

“Nói cũng phải” Ánh mắt Chủ tịch Kawada chợt lóe: “Nhưng cô cũng không có khả năng buông tha vị trí này dễ như trở bàn tay, hơn nữa đây cũng là tâm huyết của bố cô”

“Thân thể bố tôi cũng không tốt, ông ấy bây giờ muốn để cho tôi quản, nhưng mà trong tay tôi còn có một cái công ty khác, không có nhiều sức lực như vậy, có thể sẽ bán cổ phần đi” Khương Tuyết Nhu bật thốt lên: “Chỉ sợ bố tôi không đồng ý, ông nội tôi có thể cũng sẽ tức giận, nhưng mà dù sao tôi cũng họ Khương, thật đúng là không có quan tâm như vậy”

Chủ tịch Kawada thấp giọng ho khan một tiếng: “Nói cũng phải, nhìn cô cũng còn quá nhỏ, những thứ chú bác kia mỗi một người đều gian trá giảo hoạt, bán đi một chút thì cũng tốt, con gái chung quy là cũng phải lập gia đình”

“Cũng không phải là vậy, có lúc muốn tìm bạn trai. Nhưng quá bận rộn, tôi bây giờ liền muốn thống khoái thoải mái nói chuyện yêu đương… “

Khương Tuyết Nhu mới vừa nói xong, bỗng nhiên thật giống như: nghe được trong phòng cách vách truyền tới âm thanh bóp vỡ đồ.

Cô ngẩn người.

Lúc này, Chủ tịch Kawada nói thật nhỏ: “Không dối gạt cô, thật ra thì tôi đối với công ty phân phối này tôi thật có hứng thú, nếu không cô đem cổ phần bán cho tôi đi, cô ra cái giá đi”

*“A?“ Khương Tuyết Nhu sợ hết hồn, con ngươi loạn chuyển: “Cái này … Cái này không được đâu, tôi sợ ông nội tôi biết.

Khương Tuyết Nhu làm bộ nghe càng ngày càng lo âu, cuối cùng đồng ý ba ngàn tỷ bán đi cổ phần Diệp thị