Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 861




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 861: Đi du lịch

“Đừng đi đến khách sạn ngày hôm qua kia, quá tệ rồi” Hoắc Anh Tuấn mang cô lên xe: “Ở đây anh có một khách sạn cao cấp năm sao có phòng dành riêng cho tống giám đốc”

Khương Tuyết Nhu kinh ngạc: “Anh khi nào có đầu tư khách sạn?”

“Anh đầu tư rất nhiều chõ, sau này em có thể từ từ tìm hiểu” Hoắc Anh Tuấn quẹt chóp mũi cô một cái: “Em phải hiểu, toàn bộ nước Nguyệt Hàn, không có một người đàn ông nào có thể so sánh được với anh”

Anh lại đang lên mặt, Khương Tuyết Nhu làm bộ nghe không hiểu.

Sau khi đến phòng tổng giám đốc, Khương Tuyết Nhu còn chưa kịp đi thăm quan, thân thể bỗng nhiên bị người ôm ngang lên.

“Hoäc Anh Tuấn… ” Cô ôm lấy cổ anh, nhìn ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông này cảm thấy có loại dự cảm xấu: “Anh muốn làm gì, đang là ban ngày… “

“Chúng ta cũng không phải là chưa từng làm vào ban ngày” Hoắc.

Anh Tuấn trực tiếp đem cô thả lên giường, hai tay ép chặt hai bên người cô, giọng u oán: “Em ngó lơ anh ba buổi tối rồi”

“Tối nay nói sau được không, một lúc nữa Lư Hồng Khoa sắp tới, buổi tối em còn duyệt ký hợp đồng với Chủ tịch Kawada “

Khương Tuyết Nhu đẩy thân thể bền chắc của anh, nhưng anh từ đầu đến cuối vẫn không nhúc nhích.

“Lư Hồng Khoa cũng phải ngồi máy bay, trong chốc lát không đến được, còn kịp”

Hoắc Anh Tuấn nói xong, đem cô bế lên, nụ hôn bá đạo chặn lời cô lại.

Ban đêm trong phòng ăn của khách sạn.

Chủ tịch Kawada chờ thật lâu mới nhìn thấy Khương Tuyết Nhu lững thững tới chậm, ông ta thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Còn tưởng rằng cô hối hận, không tính tới”

“Có chút việc trì hoãn” Khương Tuyết Nhu liều mạng giả bộ tự nhiên ngồi xuống, trong lòng đã âm thầm đem tên khốn kiếp Hoäc Anh Tuấn kia mắng hơn ngàn lần.

Rõ ràng là anh nói còn kịp, kết quả Lư Hồng Khoa ở bên ngoài đợi hơn một giờ anh mới mở cửa, làm cho cô lúng túng muốn chết.

Sau khi ký xong, hai người hàn huyên mấy câu, Chủ tịch Kawada liền suốt đêm ngồi máy bay trở về Kinh Đô.

Khương Tuyết Nhu cũng chuẩn bị đặt máy bay rời đi, nhưng mà Hoắc Anh Tuấn lấy đi điện thoại trong tay cô: “Khó khăn lắm mới được ra ngoài một chuyến, chớ nóng vội trở về, chúng ta ở đây cứ việc chơi đi”

Phong Trấn bên này lịch sử lâu đời, chung quanh cũng không ít cảnh đẹp.

Khương Tuyết Nhu ngẩn người, một lát sau gật đầu: “Được, chúng †a chưa từng cùng đi ra ngoài du lịch”

“Sau này anh sẽ thường xuyên mang em đi du lịch” Hoắc Anh Tuấn ôm cô ôn nhu nói.

Hôm sau, Hoắc Anh Tuấn lái xe trực tiếp mang cô đi khu phụ cận Lư Sơn, sau khi đậu xe xong, hai người đi bộ đến hồ Hoàng Long.

Đi tới một nửa, Khương Tuyết Nhu ngại mệt mỏi, la hét bắt Hoắc Anh Tuấn phải cõng cô.

Hôm nay niên đại này, thời đại xã hội internet phát triển, lập tức đã có người moi ra được đây là Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn cùng nhau đi du lịch Lư Sơn.