Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 882




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 882: Tuyệt tình

Mặc dù cách một khoảng cách.

Nhưng Khương Tuyết Nhu cũng cảm thấy người đàn ông này tâm tình thật không tốt, thậm chí đáy mắt đều là tức giận.

Lại nghĩ tới anh là từ trong bệnh viện tới, khẳng định cái tên trà xanh Nhạc Hạ Thu này lại khích bác ly gián rồi.

“Cậu cả Hoắc, Cô Khương nói muốn gặp Lục Thiên Bảo “Chiến Thành tiến lên nói.

Đôi môi lạnh lẽo của Hoắc Anh Tuấn hiển nhiên nói: “Muốn gặp hẳn ta, có thể, nhưng mà đã tiến vào cũng đừng nghĩ sẽ đi ra, như thế nào?”

Khương Tuyết Nhu chớp đôi mắt đẹp đẽ thanh tú: “Hoắc Anh Tuấn, lần này tôi tới, là chân tâm thật ý thật muốn ôn hòa nhã nhặn cùng anh nói một chút, giữa chúng ta thật phải đi đến nước này sao”

“ý, là cô ép tôi”

Trong lồng ngực Hoắc Anh hí, khiến cho giọng nói của anh cũng tràn đầy “Cô cho là tôi nguy: Tuấn tràn đầy một cổ l phiền muộn.

“Khương Tuyết Nhu, thời điểm cô cầm súng chỉa vào tôi có từng nghĩ tới cảm nhận của tôi sao, cô đối với Hạ Thu làm ra cái loại chuyện mất trí đó, cô là suy nghĩ muốn hủy diệt cô ấy, thậm chí bức tử cô ấy a, người lòng ác độc nhất, chính là loại người như cô”

Khương Tuyết Nhu hít một hơi thật sâu Vốn là tâm tình bình tĩnh, lập tức liền bị vài ba lời của anh làm cho tức giận.

Khương Tuyết Nhu buồn bả cười một tiếng: “Tôi sở dĩ muốn gặp.

Thiên Bảo, là muốn biết cùng ngày xảy ra chuyện gì, Hoắc Anh Tuấn, coi như là một tội phạm tử hình, cảnh sát cũng sẽ trải qua nhiều lần thẩm vấn điều tra, anh dựa vào cái gì liền trực tiếp kết luận Lục Thiên Bảo là do tôi sai khiến, anh có cho tôi cơ hội giải bày qua sao, nếu như anh không tin tôi, đợi một hồi có thể đứng bên cạnh”

Hoäc Anh Tuấn cười nhạt: “Được, tôi để cho cô gặp, nhưng cô tạm thời cũng đừng đi ra ngoài.”

Anh nói xong vô tình quay đầu đối Chiến Thành nói: “ÐĐem cô ấy mang vào phòng ngầm dưới đất đi”

“Cậu cả Hoäc”Kiều Vỹ có chút lo âu đứng lên.

“Im miệng, tôi không có đưa cô ấy đi đến sở cảnh sát đã rất tốt rồi, đây là dạy dỗ cô ấy”Hoắc Anh Tuấn lạnh như băng nhìn chấm chẵ Khương Tuyết Nhu: “Ở bên trong suy nghĩ lại làm một người thật tốt đi, suy nghĩ ra mình rốt cuộc sai ở chỗ nào, thu hồi tâm tư ác độc kia của cô, sau này đừng nữa nhằm vào, căm ghét Hạ Thu nữa, nói không chừng tôi sẽ cân nhắc để cho cô đi ra”

Anh nói xong xoay người, mặt hướng ra ngoài cửa sổ.

Khương Tuyết Nhu nhìn bóng lưng anh, tuyệt tình, lạnh lùng như vậy.

Đây chính là người đàn ông cô đã từng yêu sâu đậm, dù là trở về lại cũng lại phải lòng người đàn ông này.

Nhưng mà giờ phút này, lòng cô là triệt triệt để để lạnh, thậm chí đối với anh không thể nào biết động lòng nữa.

Chiến Thành đi tới, cô không phản kháng, trực tiếp để cho người đem cô mang ra ngoài.

Khi cô xoay người đi, Hoắc Anh Tuấn mới lần nữa xoay người, nhìn bóng lưng cô, đáy mắt có nỗi đau đang dũng động long trời lỡ đất.

“Cậu cả Hoäc… “Kiều Vỹ bỗng nhiên ùm quy xuống đất: “Cậu cả Hoắc, tôi cảm thấy Cô Khương không phải cái loại ác độc đó..

Lời nói còn chưa nói hết, cặp mắt Hoäc Anh Tuấn lạnh như băng đã quét tới: “Kiều Vỹ, cô cũng giống Trình Nhã Thanh vậy, phạm vào cùng một cái sai lầm, các người là thành viên của Thanh Long, nhưng lại để tư tình cá nhân xen vào”

“Tôi biết, cho nên cậu cả Hoäc năm đó mới đem tôi điều đi”

Kiều Vỹ cười khổ: “Nhưng mà tôi ban đầu dựa theo lệnh anh phân phó bảo vệ bên cạnh Cô Khương, cô ấy thật không phải là một người ác độc, cậu cả Hoäc, tôi cũng là vì tốt cho anh, anh và cô ấy thật vất vả mới có thể khá lên một chút, nếu như làm quá tuyệt tình, là đêm đoạn tình cảm cuối cùng chặt đứt đi, anh và Cô Khương sẽ không có khả năng nữa”

tới, anh đã đi một chuyến tới địa lao.

Kiều Vỹ há miệng một cái, chật vật nói: “Mới vừa rồi thời điểm tôi ở cửa gặp Cô Khương, cô ấy nói, mặc dù Lục Thiên Bảo là hộ vệ của cô ấy, nhưng cô ấy đã sớm xem cậu ấy như là người nhà của mình”