Du Nhiên Mạt Thế

Chương 51: Hội đấu giá




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lôi Khê đáng thương không biết người mình để trong tim đặt trong lòng tâm tình đang xảy ra biến hóa như thế nào, chẳng hay tình đường chính mình càng thêm chông gai bấp bênh. Gia thế Lôi Khê quả thật không đơn giản giống lời Đinh Tố Thu nói, xem như bốn đời giàu có, người thân lại nắm binh quyền, y là con cháu trong nhà, có thể có cuộc sống vui thích như ý, quyền khai thác muối phụ cận Kim thị không phải ai cũng có thể bắt được đến tay, từ xưa đã có câu quan buôn muối, vì vậy để bợ đỡ, mỹ nữ liền dâng lên không dứt, mỹ nam cũng không thiếu, Lôi Khê căn bản không cần đi nghiền ngẫm tâm tư người yêu, chỉ cần chờ người đưa tới cửa cho mình chọn là xong, ai biết giờ gặp phải Lâm Phàm, bất tri bất giác sa lưới tình tên gia hỏa giảo hoạt này, lần đầu tiên trong đời biết yêu nên mới ngã thảm như vậy.

Mộc Hoa không dấu vết quan sát tiểu đội Lôi Thần này, từ lần đầu tiên nhìn thấy ngày hôm qua, bọn họ thần sắc no đủ (được ăn no đó), khí thế hung hãn, ắt không phải người thường, hơn nữa đội trưởng Lôi Khê còn là tuýp người hắn luôn luôn thích, ổn trọng, có năng lực lãnh đạo, diện mạo thập phần anh tuấn, mặc dù không có khí tức hoặc nhân như nam nhân cao lớn nhất kia, cũng không lãnh diễm thanh linh như thanh niên tuấn mỹ này, càng không giống như tên ẻo lả không xương trắng nõn xinh đẹp nọ thích dán lên thân người khác, mà là thành thục, đáng giá dựa vào, càng thích hợp chính mình, Mộc Hoa nghĩ nhịn không được hơi hơi đỏ mặt.

Lâm Phàm ở tiểu đội là tồn tại đặc thù nhất, mặt ngoài tựa hồ sức chiến đấu không mạnh, nhưng thành viên trong đội ai cũng không nắm chắc được có thể đánh thắng hắn, cảm giác hắn còn nắm trong tay con bài chưa lật có thể khiến người vạn kiếp bất phục, hơn nữa, Lâm Phàm chính là cha mẹ, là cơm áo, mỹ thực nha, nếu trêu chọc làm gia hỏa này tâm tình không tốt, thì chính bụng bọn họ chịu thiệt chứ đâu xa.

Cho nên khi Lâm Phàm không khách khí chọn ghế thoải mái nhất, có tầm nhìn tốt nhất để ngồi xuống, mọi người đều là một bộ quen thuộc, khiến Mộc Hoa sinh lòng cảnh giác, đội trưởng tiểu đội Lôi Thần không phải Lôi Khê sao?

Bởi vì phải bắt chuyện với Mộc Hoa, Lôi Khê bị chậm nửa nhịp, Nghiêm Hàn cùng Đại Hắc đã một trái một phải ngồi bên người Lâm Phàm, Lôi Khê lắc đầu cười cười ngồi xuống ghế bên cạnh, Mộc Hoa theo sát ngồi cùng. Trong phòng có một bộ sô pha, ở giữa bày bàn trà, sô pha chính giữa đối diện sân khấu đấu giá, tầm nhìn thực rõ ràng.

Bên ngoài mỗi phòng kín đều có bảng điện tử, có thể sử dụng bất cứ lúc nào, nếu người trong phòng muốn đấu giá, căn bản không cần như người dưới lầu phải giơ thẻ số lên, chỉ cần nhấn nút là được, nếu muốn tiếp tục nâng giá, trong phòng cũng có điện thoại.

Hơn các an toàn khu khác, tình huống Vũ Nghiên quả thật tốt lắm, có mạch nước ngầm chưa bị ô nhiễm cung cấp nước uống đầy đủ, còn có nhiều đất đai có thể gieo trồng, lưng tựa núi Vũ Nghiên nên không thiếu thổ sản núi rừng. Bởi vậy khi ban tổ chức đưa nước trà miễn phí cho các phòng, tiểu đội Lôi Thần cũng không quá mức kinh ngạc.

Hội đấu giá rất nhanh được cử hành, người chủ trì giới thiệu sơ lược quy củ, trừ não tinh thay thế cách thanh toán bằng tiền giấy vàng bạc ra, còn có thể lấy vật đổi vật, sau đó không dài dòng mà mang lên vật phẩm đấu giá đầu tiên, “Các vị, vật phẩm đầu tiên của chúng ta chính là một bộ đồ vật đặc biệt hữu dụng từ Trần lão tướng, muốn đưa tới cho mọi người.” Là một bộ dụng cụ băng bó ngoại thương cực kỳ thực dụng, bên trong có một lọ Vân Nam bạch dược, 1 lọ bột tam thất*, 2 cuộn băng gạc, cồn i ốt tiêu độc, cồn y tế, bông cùng nhíp kẹp, còn có băng dán (search thấy bảo là miếng urgo á).

Thuốc trị ngoại thương hơn một tháng trước thấy cũng không quá ngạc nhiên, nhưng từ khi đột ngột rơi xuống nạn tang thi, làm bệnh viện là nơi đầu tiên thất thủ, vì vậy dược vật hiện giờ cực kỳ thiếu, hơn nữa lại còn là thuốc ngoại thương hữu dụng… tại thời thế loạn này càng khó cầu, bị vật kiến trúc sụp đổ gây tổn thương, trong lúc hỗn loạn chạy trốn bị ngã bị xước xát chân tay, cùng người tranh đoạt thực vật thì bị thương vân vân, rất nhiều vết thương cần có dược vật xử lý. Cho dù là thể chất dị năng giả được cường hóa rất nhiều, không sợ tang thi cấp thấp hơn cắn cào thương, nhưng vết thương nghiêm trọng mà không được xử lý kịp thời, vẫn sẽ bị thối rữa, mưng mủ, thậm chí nhiễm trùng máu, ở tình trạng thiếu thốn thuốc thang như bây giờ, chết là cái chắc.

Bộ dụng cụ ngoại thương này quả nhiên khiến mọi người chú ý, dưới lầu không khí nháy mắt náo nhiệt lên, ngay cả mấy người ngồi trên phòng kín cũng hứng thú, ánh mắt nóng bỏng mà nhìn chằm chằm vật phẩm trên đài, hận không thể trực tiếp cướp, nhưng hội đấu giá này còn dám tổ chức sau mạt thế, tự nhiên có thực lực để tồn tại, vì thế mọi người đều kìm chế thành thành thật thật giơ thẻ. Trải qua một phen tranh chấp lên giá, vật phẩm này về tay một vị ngồi khá gần sân khấu.

Người kia dương dương tự đắc mà nhận ánh mắt hâm mộ ghen tỵ của mọi người, cũng nhanh chóng tiến hành giao dịch, đem hòm thuốc cầm về tay có vẻ yên tâm hơn.

Hội đấu giá tiếp tục tiến hành, về sau phần lớn là não tinh cấp 2 thuộc hệ hiếm, hoặc là rượu thuốc lá vật phẩm xa xỉ, hay một ít dược vật thực dụng, tỷ như thuốc hạ sốt, thuốc kháng sinh vân vân, những thứ này công nhận đều là thứ tốt, nhưng chưa đến mức khiến đám Lâm Phàm cảm thấy hứng thú, chỉ cần hơi có chút năng lực, muốn lấy được những thứ này cũng không khó khăn. Trong đó xuất hiện một viên não tinh cấp 2 hi hữu thực vật hệ**, khiến Mộc Hoa khẩn trương nhìn chằm chằm đài đấu giá, hơn nữa còn nhiều lần ra giá.

** : mình nghĩ thực vật hệ ở đây chỉ là một nhánh của mộc hệ, nên nó hi hữu

Đáng tiếc dị năng giả thực vật hệ tuy rất thưa thớt, nhưng não tinh thực vật hệ lại có khả năng tăng cường mức sống sót của cây cối xung quanh, nên vẫn được hoan nghênh, mắt thấy não tinh cùng vật tư trong tay mình sắp không còn đủ nữa, Lôi Khê cười ra giá, “Ngươi có bao nhiêu não tinh cho ta là được, không đủ thì tính phí tổn ta thuê ngươi dẫn đường, ta khéo còn phiền ngươi vài việc nữa.” (àyyyyyyy, mình ghét nhất cái kiểu này của Lôi bệ hạ nhá = = không thân không quen cứ thả thính, thế nên mới rắc rối lằng nhằng)

Mộc Hoa cảm kích gật đầu, khỏa não tinh này hắn nhất định phải có, hắn tuy rằng không phải dị năng giả, nhưng ca ca hắn lại là, một lần làm nhiệm vụ trước đó thì bị thương, vẫn chưa hồi phục tốt, nếu có khỏa não tinh này, ca ca hắn chẳng những có thể thăng cấp làm dị năng giả cấp 2, vết thương còn mau chóng khép miệng nữa. Lúc não tinh cấp 2 thực vật hệ đến tay thì Mộc Hoa ánh mắt nhìn về phía Lôi Khê càng thêm chấp nhất, trong lòng còn nhịn không được ảo tưởng, có lẽ y cũng đối với mình có tình cảm chăng? Bằng không tại sao lại trợ giúp mình.

Kỳ thật Mộc Hoa suy nghĩ nhiều, đối Lôi Khê mà nói, một viên não tinh cấp 2 không đáng kể chút nào, mà Mộc Hoa lại tựa hồ rất quen thuộc Vũ Nghiên, Lôi Khê cần hắn hỗ trợ tìm bằng hữu Trần Nguyên của Lâm Phàm, này chỉ coi như phí tổn trả trước mà thôi. Đáng tiếc Lôi Khê chỉ số EQ quả thực thảm hại, nên mới có hành vi khiến Mộc Hoa hiểu nhầm, ngay cả mấy người Hứa Sách cũng cảm thấy được có phải Lôi Khê coi trọng Mộc Hoa hay không, cùng Hồng Tư nhìn nhau, lại trộm liếc Lâm Phàm vẫn như trước cười híp mắt làm ổ trong lòng Đại Hắc, thầm nghi hoặc khó hiểu.

Chờ tiểu nháo này qua đi, rốt cuộc vào chính đề, một bệ hỏa tiễn loại nhẹ cùng hai mươi đầu đạn đưa tới trước mắt mọi người.

Mấy phòng kín đều không thể ngồi yên, sôi nổi đấu giá, ngay cả Lôi Khê cũng động tâm, liên tục ra nhiều lần giá, đây cũng không phải vật phẩm người dưới lầu có thể đoạt đến. Thẳng đến phòng cách vách xuất ra 100 kg gạo, 500 khỏa não tinh cấp 1 ngũ hệ, thêm 5 khỏa não tinh cấp 2 sau, không còn ai tiếp tục lên giá nữa. Tuy rằng hỏa tiễn là thứ tốt, nhưng số lượng không nhiều, số vật tư để đổi lấy nó đi đổi lương thực vật tư còn tốt hơn.

“Cách vách là một trong những nhân vật có thực lực tại Vũ Nghiên – Hỏa ca, nắm hơn nửa sinh ý nhà đất thành phố Vũ Nghiên, sau khi thế đạo loạn lạc, hắn lập tức chỉnh lý tập hợp thuộc hạ thành đoàn thể có nhân số lớn nhất an toàn khu mang tên Liệt Hỏa dong binh đoàn, thường xuyên tổ chức đi ra ngoài vơ vét vật tư, giết tang thi thu não tinh, còn phụ trách một bộ phận phòng ngự của an toàn khu nữa. Giờ hắn cũng là dị năng giả hỏa hệ cấp 2!” Mộc Hoa nhẹ giọng giới thiệu bên tai Lôi Khê.

Sau khi hỏa tiễn lên sàn, là một khỏa não tinh cấp 3 lôi hệ, này đến lượt Lâm Phàm ngồi không yên, đứng dậy đến trước cửa sổ cẩn thận quan sát, chứng thực là một viên não tinh năng lượng sung túc, ít nhất phải là cấp 3 trung giai thậm chí còn hơn, đến tay khỏa não tinh lôi hệ này, Nghiêm Hàn đêm nay liền có khả năng trở thành dị năng giả cấp 3!

Tuy rằng dị năng giả lôi hệ thuộc loại ít, nhưng so những hệ hiếm khác thì số lượng hơn nhiều, mà dị năng giả lôi hệ lực công kích còn cường đại nữa, bọn họ một khi xuất hiện thường sẽ có được địa vị tương đối cao, nếu bọn họ không tới đấu giá, thì người nhà hoặc người thân cũng sẽ giúp họ bắt tới tay, dâng lên trước mặt.

Người dưới lầu sôi nổi ra giá, tuy biết khỏa não tinh cấp 3 này cũng chả có phần của mình, nhưng vẫn nhịn không được hy vọng, não tinh tang thi cấp 3 a, rất nhiều người ngay cả tang thi cấp 2 còn chưa gặp qua đâu!

“100 kg gạo.” Lôi Khê ra giá trực tiếp từ 80 kg tăng đến 100 kg. Toàn trường đột nhiên trầm tĩnh lại, mấy người ngồi phòng kín bắt đầu ra tay.

“120 kg gạo.” Vẫn là Hỏa ca cách vách, xem ra Liệt Hỏa dong binh đoàn cũng có dị năng giả lôi hệ.

“150 kg gạo.” Lôi Khê không hề do dự, mặc dù Nghiêm Hàn là tình địch của hắn, nhưng cũng là thành viên tiểu đội Lôi Thần.

“150 kg gạo thêm 50 kg bột mì.” Lại một người ngồi phòng tranh giá.

“Ngũ Gia có bối cảnh chính trị, lão đại buôn bán tại thành phố Vũ Nghiên, nghe nói con trai hắn là lãnh đạo Vũ Nghiên rất có tiếng nói.” Mộc Hoa đồng thời giải thích, khiếp sợ tiểu đội Lôi Thần hắn trúng ý này so với tưởng tượng còn càng có thực lực hơn, mấy trăm cân gạo mắt không chớp cũng chào giá được.

Lâm Phàm tính toán một chút số lượng gạo cùng bột mì trong không gian, hướng Lôi Khê gật gật đầu.

Đến khi giá cạnh tranh lên 500 kg gạo thì mọi người một mảnh xôn xao, sôi nổi nhìn về phía mấy phòng đấu giá, những người khác còn biết, thuộc loại có tài sản quyền thế đã quen thuộc, nhưng đoàn người ngồi ở giữa kia thì lại không nhận mặt được ai cả.

Những người ngồi phòng khác cũng không nhịn được phái người hỏi thăm, dị năng giả dẫn tiểu đội vào trước đó cũng không thể không ra mặt thỉnh tiểu đội xuất đầy đủ chứng minh có thể lấy được số lượng mà mình ra giá. Lâm Phàm cùng Lôi Khê đi theo đối phương đến một phòng khác, cười híp mắt vẩy tay lên, trong phòng liền xuất hiện những túi gạo chỉnh tề chất đống, chỗ gạo này là hắn thu thập được từ bên ngoài, cũng không phải từ lúa thóc hắn trồng trong không gian hằng ngày lấy ra nấu cho mọi người ăn, vì thế độ ngon cũng kém một bậc, bởi vậy cũng không đau lòng.

Vị Tống quản sự kia đối thân phận dị năng giả không gian hệ của Lâm Phàm mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng biểu hiện không quá khoa trương, ba người sau khi ra khỏi phòng, liền ý bảo có thể đủ sức chi trả.

~~~~~~~~~~

* : Vân Nam Bạch dược



Bột tam thất

20151015033836673

55628b84dc81b