Dụ Tội

Chương 125




Ba ngày sau.

Không có tìm được người gửi ảnh chụp.

Hạ Vân Phong biết sự tình khó làm, khẳng định đối phương không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Quả nhiên.

Buổi chiều, lúc Hạ Vân Phong ở trong nhà mình nghỉ ngơi, lại ngoài ý muốn nhận được một cuộc điện thoại kỳ quái……

Hạ Vân Phong vừa tiếp điện thoại, chợt nghe thấy ở đầu kia điện thoại truyền tới tiếng cười quỷ dị, lập tức Hạ Vân Phong liền nhận thấy không thích hợp, giọng đối phương có chút trầm thấp, có chút ái muội, lại có vẻ suy tư.

“Ai?” Hạ Vân Phong thong thả ra tiếng.

“Hạ Vân Phong, ngươi không cần biết ta là ai, ngươi chỉ cần nói cho ta biết, mấy tấm ảnh này chụp có khó coi không……” Đối phương đang cười, nhưng giọng nói rất kỳ quái, hiển nhiên là sử dụng dụng cụ biến thanh, căn bản nghe không ra giọng thật của đối phương.

Hạ Vân Phong không nói.

Vì y biết đã xảy ra vấn đề rồi.

Thế nhưng có người nặc danh gọi điện thoại đe dọa y……

“Như thế nào không nói, mấy ngày nay ngươi phái thủ hạ của ngươi nơi nơi đi tìm ta, thật sự khiến ta thụ sủng nhược kinh.” Đối phương cười rất âm trầm, nhưng rất nhanh liền tiến vào chính đề, “Nếu ngươi tiếp tục sai cấp dưới tìm ta, ta liền trực tiếp đem ảnh chụp gửi tới Bắc đường của ngươi, cho huynh đệ ngươi đều nhìn xem, Vân gia bọn họ là *** loạn cỡ nào.”

“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Hạ Vân Phong rất lãnh tĩnh, “Nếu ngươi đòi tiền, ta có thể cho.”

“……” Đối phương không nói.

“Một triệu có đủ hay không.”

Đối phương tựa hồ cảm thấy lời nói của Hạ Vân Phong thực buồn cười, tiếng cười ở đầu bên kia điện thoại càng phát ra quỷ dị……

“Ngại ít?” Hạ Vân Phong nghĩ nghĩ, quyết định tăng giá lên, “Ba triệu, ta muốn phim ảnh cùng toàn bộ ảnh chụp trên tay ngươi.”

Nhưng — đối phương tựa hồ không muốn nói chuyện, trực tiếp ngắt điện thoại.

Hạ Vân Phong sinh thời thế nhưng nhận được loại điện thoại này, y không biết đối phương muốn làm gì, điều này càng thêm đáng sợ, Hạ Vân Phong lập tức gọi điện thoại sai người đi thăm dò nguồn gốc cú điện thoại, đáng tiếc tra không ra.

Chẳng được bao lâu.

Điện thoại lại vang lên.

Hạ Vân Phong thong thả tiếp điện thoại, khẽ cau mày thấp giọng nói: “Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”

“Vân gia……” đầu kia điện thoại không có truyền tới tiếng cười quỷ dị như y nghĩ, mà truyền tới giọng Hạ Đông. Hạ Vân Phong nhìn thoáng qua số điện thoại, đúng là số điện thoại của Hạ Đông……

Hạ Vân Phong liền sửa miệng hỏi: “Chuyện gì?” giọng nói y miễn cưỡng, đã khôi phục mấy phần bình tĩnh.

“Vân gia, ta đã tìm được đại thiếu gia và tiểu thiếu gia rồi.” giọng nói vững vàng của Hạ Đông từ đầu kia điện thoại truyền đến, giọng nói trầm ổn bình thản khiến cho Hạ Vân Phong đem chuyện khiến y không hờn giận trước đó xóa sạch……

Tìm được rồi…

Hai nhi tử khác của y rốt cục tìm được rồi……

Hạ Vân Phong hỏi Hạ Đông có phải y đã gặp mặt hai nhi tử của y rồi hay không (kaka), Hạ Đông tỏ vẻ xác thực đã gặp mặt rồi, hơn nữa đã trăm phần trăm xác nhận thân phận đối phương, thậm chí đã an bài xong, bọn họ tùy thời đều được trở về.

Lúc này Hạ Vân Phong liền nói: “Không cần đợi lát nữa, ngay đêm nay, mang bọn họ về đây.” Y bảo Hạ Đông đêm nay mang hai nhi tử về nhà, y đã tìm lâu như vậy, rốt cục tìm được rồi.

Thậm chí y khẩn cấp muốn nhìn thấy nhi tử thất lạc đã lâu của mình……

Bởi vì….

Y đang chờ xác nhận thân phận con của y,……

Y muốn nhìn một chút.

Muốn nhìn một chút có phải giống y nghĩ hay không, tâm tình Hạ Vân Phong có chút phức tạp, so với lúc lão bà của y trước khi sinh đứa nhỏ, còn khẩn trương hơn vài phần. (kakaka)

Con y….

Rốt cuộc là bộ dạng gì, là cao, là thấp, là béo, hay là gầy……

Còn có….

Quan trọng nhất là ở bên ngoài qua có tốt không, y hy vọng sau này bọn họ có thể hòa thuận ở chung, y cũng hy vọng, con y có thể nhanh chóng dung nhập cuộc sống của mình.

Như vậy người một nhà liền viên mãn rồi.

Nhưng khi Hạ Vân Phong thấy Hạ Đông xuất hiện ở cửa ra vào, y có chút thất vọng, vì y chỉ thấy Hạ Đông một mình đứng ở cửa.

Y để cho Hạ Đông tiến vào. Hạ Đông cung kính đóng cửa lại vào nhà, Hạ Vân Phong sai hạ nhân rót một ly trà cho hắn, hơn nữa bảo Hạ Đông ngồi xuống, Hạ Đông nói với Hạ Vân Phong, hắn cũng không phải không có mang nhi tử Hạ Vân Phong về.

Mà vì hai nhi tử của Hạ Vân Phong nói lát nữa sẽ tự mình tới đây, Hạ Vân Phong cũng không phải ngu ngốc, nơi này của y tuy rằng không khó tìm, nhưng Hạ Đông cũng sẽ không sơ sẩy đến như vậy, để cho bọn họ tự mình tới…… (ý là thúc nghĩ 2 người này đã từng tới nhà thúc rồi =.,=)

Từ trong miệng Hạ Đông Hạ Vân Phong biết được, trước đó Tần Diễm có gọi điện thoại cho Hạ Đông, Hạ Đông nói với Tần Diễm buổi tối muốn tới Hạ gia ăn cơm, hơn nữa đã nói mọi chuyện với Tần Diễm, Hạ Vân Phong cảm thấy Hạ Đông lần này làm rất đúng, y muốn Hạ Đông nói cho Tần Diễm trước.

Dù sao hai người kia cũng là huynh đệ Tần Diễm, tuy không biết sau khi biết được tin tức, Tần Diễm sẽ cao hứng hay là mất hứng, nhưng Hạ Vân Phong rất cao hứng.

Không có gì so với việc tìm được nhi tử quan trọng hơn, biểu hiện hôm nay của Hạ Đông khiến y thật vừa lòng, tâm tình không hờn giận trước đó của y đều bị tin tốt mà Hạ Đông mang tới đánh tan.

Hạ Đông đọc hai phần báo cáo DNA, nhưng Hạ Vân Phong nghe không hiểu mấy cái thuật ngữ chuyên nghiệp kia, y chỉ nghe kết quả xác nhận, y biết Hạ Đông sẽ không lừa y.

Hạ Đông còn đang chăm chú đọc cho y nghe, y cũng không muốn đánh gãy bộ dạng chăm chú như vậy của Hạ Đông, cho nên y liền im lặng nhìn Hạ Đông đọc xong, thẳng đến khi Hạ Đông nói với y, cuối tuần muốn hẹn y đi ra ngoài…… (oa oa Đông ca muốn hẹn hò với thúc)

Hạ Vân Phong lười biếng dựa vào sô pha, ánh mắt y trầm định nhìn Hạ Đông: “Ngươi muốn hẹn ta?”

Y ý bảo Hạ Đông tới đây, bảo Hạ Đông nhét thuốc lá vào cho y, hầu hạ y hút thuốc.

Hạ Đông gật đầu, tỏ vẻ muốn hẹn Hạ Vân Phong.

“Ngươi muốn hẹn ta làm gì?” Hạ Vân Phong bất động thanh sắc nhìn Hạ Đông vẻ mặt bình tĩnh, Hạ Vân Phong có chút ngoài ý muốn, vì đây là lần đầu tiên Hạ Đông nói với hắn lời này.

Muốn hẹn y……

Hạ Đông muốn hẹn với y……

“……” Đối mặt Hạ Vân Phong hỏi, Hạ Đông nhất thời không tiếp lời được.

Hạ Vân Phong thấy hắn không nói lời nào, nên ngữ khí lạnh nhạt cự tuyệt hắn: “Con ta đã trở về rồi, ta muốn ở nhà bồi nhi tử, ngươi có gì muốn nói thì nói bây giờ, không cần cố ý hẹn ta đi ra ngoài.”

Hạ Đông im lặng cúi đầu, cũng thấp giọng đáp lại: “Kỳ thật cũng không có việc gì quan trọng, chỉ là muốn cùng với ngươi ăn cơm, Vân gia, không có thời gian thì thôi vậy.”

“Ân. (T.T sao tuyệt tình za thúc)”

Hạ Vân Phong xác thực không có thời gian, sau khi con của y trở về, y đều bề bộn nhiều việc.

Hạ Đông không có hẹn được Hạ Vân Phong nên có chút mất mát, nhưng không có biểu hiện rõ ra ngoài, vì ở trước mặt Hạ Vân Phong hắn không có tư cách biểu lộ tình cảm. (tội ca chưa T.T)

Cho dù hắn biểu lộ, Hạ Vân Phong cũng không nhất thiết sẽ có phản ứng.

Cho nên.

Hạ Đông cũng chỉ trầm mặc.

Chỉ im lặng hầu hạ Vân Phong hút thuốc, còn Hạ Vân Phong lại bán híp hai mắt lén lút đánh giá Hạ Đông, y phát hiện hốc mắt Hạ Đông có chút phiếm hồng…… (đang tưởng tượng đến con thỏ có đôi mắt đỏ o.O)

Hạ Vân Phong đang muốn mở miệng nói gì đó thì lúc này, chuông cửa vang lên……

“Đi mở cửa.” Hạ Vân Phong thong thả lấy tay tiếp nhận cái tẩu trong tay Hạ Đông, đồng thời y không chút hoang mang ngồi dậy, Hạ Đông đã theo phân phó của y đi mở cửa.

Cửa mở…

Hạ Vân Phong rốt cục gặp được nhi tử mình, chẳng qua, nhi tử mà y tìm kiếm đã lâu, thế nhưng y đã biết từ rất sớm rồi, lại cách y rất gần, rất gần……

Người vào là Hình Liệt – người mà đã một đoạn thời gian dài không gặp, hắn mặc thường phục, trong tay mang theo một cái vali da lớn, thật hiển nhiên là đem đồ đạc đều chuyển hết qua đây……

Căn cứ lời giới thiệu của Hạ Đông, Hình Liệt chính là tiểu nhi tử của Hạ Vân Phong, được quan lớn Đông khu thu dưỡng, vì bối cảnh cha nuôi rất lợi hại, cho nên vẫn tra không ra tư liệu của Hình Liệt.

Là Hạ Đông tìm rất nhiều quan hệ mới tra được, hơn nữa cha nuôi của Hình Liệt cũng đồng ý để cho Hình Liệt trở về nhà. Mà lúc Hình Liệt xuất hiện ở Hạ gia, Hình Liệt nhìn thấy Hạ Vân Phong cũng không có thái độ thân thiết và nhiệt tình của một nhi tử khi nhìn thấy phụ thân, hắn chỉ nhìn Hạ Vân Phong vài lần, ngay cả tiếng ba ba cũng chưa gọi đã sai hạ nhân chuyển đồ đạc lên lầu.

Hình Liệt đã thấy qua nơi này vài lần rồi nên đối nơi này cũng cũng không phải quá xa lạ, nhưng khi Hạ Vân Phong nhìn thấy hắn, đáy mắt y hiện lên kinh ngạc cùng khó có thể tin, chi tiết này hắn đều tinh tường nắm bắt được.

Hắn biết Hạ Vân Phong đang lo lắng cái gì, dù sao phụ thân cùng nhi tử mình làm tình, trên đời này cũng tìm không ra mấy người (=..= là do ai hả? ca có công lớn nhất đó), ngược lại Hình Liệt rất thong dong, trấn định.

“Hình Liệt……” Hạ Vân Phong ngẩng đầu nhìn hướng Hình Liệt, thấy hắn tự nhiên tiếp nhận khăn mặt hạ nhân đưa qua, xoa xoa mồ hôi trên cổ, “Ngươi sai Hạ Đông tìm ta trở về, ta cũng đã trở về, hiện tại ngươi có vấn đề gì sao?”

“Không thành vấn đề.” Hạ Vân Phong rất nhanh liền điều chỉnh tốt chính mình, Hình Liệt là con của y, y cũng không thể đuổi Hình Liệt đi, y chỉ nói cho Hình Liệt ở nhà cần tuân thủ quy củ.

Hạ Đông không biết giữa Hình Liệt và Hạ Vân Phong đã phát sinh qua cái gì, nên Hạ Vân Phong cũng không có truy cứu Hình Liệt thêm, có điều Hình Liệt làm những việc này với y, là dưới tình huống cả hai cũng không biết thân phận đối phương mà phát sinh.

hiện tại Hạ Vân Phong truy cứu cũng không có ý nghĩa nữa, y mang Hình Liệt tới căn phòng trên lầu, sau khi Hình Liệt vào phòng cũng rất tùy tiện kéo vali tới tủ quần áo bắt đầu lấy đồ đạc ra.

Hạ Vân Phong biết hắn đã quyết định ở nơi này nên bảo Hình Liệt nghỉ ngơi trước, Hạ Vân Phong mới vừa đi ra khỏi phòng chợt nghe thấy Hình Liệt đóng cửa lại.

Y biết, Hình Liệt và Tần Diễm không giống nhau.

Hình Liệt rất chủ động chuyển vào, mặc kệ Hình Liệt có tâm tư gì, nhưng bây giờ Hình Liệt là nhi tử y, y cần tự bảo trì trấn định, cùng Hình Liệt ở chung.

Lúc Hạ Vân Phong xuống lầu Hạ Đông còn chưa đi, hơn nữa Hoằng Dạ không biết khi nào thì đã tới đây, lúc này Hạ Vân Phong thực sự ngây ngẩn cả người…… (kakaka)

Y đứng ở đầu thang lầu, nghi ngờ nhìn Hạ Đông.

“Sao Hoằng Dạ lại tới đây?”

“Vân gia, hắn là con lớn nhất của ngươi.”

Hạ Đông cũng rất rõ ràng báo cáo tình huống, Hoằng Dạ là con lớn nhất của y, mà Hoằng Dạ tựa hồ cũng đã tiếp nhận sự thật này rồi, nhưng Hoằng Dạ cũng không tính trở về ở.

Hình Liệt đã khiến Hạ Vân Phong rất khó tiêu rồi……

Lần này.

Lại thêm Hoằng Dạ……

Hai nhi tử của y, đều ở dưới tình huống y không biết, đã cùng y xảy ra quan hệ, Hạ Vân Phong ước chừng dùng một tháng thời gian để tiêu hóa chuyện này.

Một tháng này, Hình Liệt đều ở trong nhà, hơn nữa chiều nào cũng sẽ đúng giờ về nhà, y phát hiện cuộc sống của Hình Liệt có vẻ không thối nát như trong tưởng tượng của y, ngược lại rất có quy luật.

Mỗi lúc Hình Liệt không đi làm, bình thường chín giờ đã ngủ, buổi sáng sáu giờ thức dậy, hơn nữa gần đây Hình Liệt cũng không tới mấy bãi của Hạ Vân Phong, kết thúc công việc ở cảnh thự liền trực tiếp về nhà, thậm chí còn trở về sớm hơn so với Tần Diễm.

Có điều vì sự tình trước kia mà Hạ Vân Phong và Hình Liệt không có đề tài gì để nói, về phần Hoằng Dạ – hắn đang muốn cho nửa tháng Hạ Vân Phong bình tĩnh sau mới trở về ở, Hạ Vân Phong biết ở bên ngoài Hoằng Dạ còn có chỗ ở, chỉ cuối tuần Hoằng Dạ mới trở về ở một đêm, bình thường đều ở bên ngoài xã giao, vì lý do công việc nên Hoằng Dạ thường xuyên bay tới bay lui khắp nơi.

Lúc trước Tần Diễm cũng chỉ biết Hoằng Dạ và Hạ Vân Phong rất thân cận, về phần Hạ Vân Phong và Hoằng Dạ lúc trước cụ thể phát triển tới trình độ nào, Tần Diễm cũng không biết.

Cho nên sau khi Hạ Vân Phong cho các nhi tử biết mặt nhau, phản ứng của Tần Diễm đương nhiên là hoan nghênh huynh đệ hắn trở về, mà Hạ Vân Phong ngoại trừ cao hứng ra, trong lòng còn cất dấu một ít bối rối.

Nhưng may mắn là ai cũng không có nhắc tới sự tình trước kia, như vậy khiến cho làm phụ thân Hạ Vân Phong đây có thể thoải mái một chút, dù sao ai cũng khó có thể chấp nhận việc mình cùng con ruột phát sinh loại quan hệ kia.

Hơn nữa…

Hạ Vân Phong lại đặc biệt để ý nhi tử, y cũng không muốn vì quan hệ trước kia mà huyên nháo khiến cái nhà này không thoải mái, Hạ Vân Phong xem như chưa phát sinh qua chuyện gì cả.

Tuy rằng y rất vừa lòng Hoằng Dạ, nhưng dù sao cũng là con y, mà Hoằng Dạ tựa hồ cũng biết bản thân Hạ Vân Phong rất để ý loại quan hệ này, từ lúc nhận thức sau, cũng không có xuất hiện hành động vượt rào nào nữa.

Mà người vốn làm cho người ta rất lo lắng – Hình Liệt, sau khi trở về lại chủ động hứa hẹn với Hạ Vân Phong, sau này sẽ không tiếp tục tra Hạ Vân Phong nữa.

Mà Hình Liệt rất trực tiếp, chỉ cần Hạ Vân Phong xem hắn như con, hắn cũng sẽ xem Hạ Vân Phong như lão ba để đối đãi.

Hình Liệt luôn luôn trực lai trực khứ ( thẳng thắng), đối với sự tình trước kia hắn cũng không tiện đề cập.

Hai người tựa như đạt thành ăn ý, ai cũng không nhắc tới, như vậy mỗi ngày qua đi coi như không tồi, chỉ là trong cuộc sống Hạ Vân Phong có thêm nhi tử, lại thiếu bạn lữ có thể khiến y “Thoải mái”…… (=..=)

Đối với việc các huynh đệ về nhà, Ngao Dương lại rất cao hứng, dù sao đứa nhỏ này đơn thuần, chỉ cần Hạ Vân Phong nói tốt, hắn sẽ nói là tốt, mà Hạ Vân Phong cũng chậm rãi thích ứng cuộc sống có nhiều thêm nhi tử……

Những chuyện đã qua y không đề cập tới.

Y vĩnh viễn cũng không muốn đề cập.

Hiệu suất lần này của Hạ Đông lại làm cho Hạ Vân Phong lâm vào hoàn cảnh hai người xấu hổ, tuy chỉ có bản thân Hạ Vân Phong biết tình huống có bao nhiêu không xong, nhưng ở trước mặt nhi tử y vẫn không biểu lộ tức giận.

Bình thường Hạ Vân Phong rất ít xuất môn, từ sau khi nhi tử trở về, y liền càng ít xuất môn, chỉ là y sẽ không bồi nhi tử Hình Liệt này ngủ…… (cười gian)

Từ sau khi Hình Liệt trở về, Hạ Vân Phong đều ngủ ở phòng mình, y ngủ không thích khóa cửa lại, ngẫu nhiên Ngao Dương ôm gối đầu qua đây, Hạ Vân Phong cũng không có phản đối.

Số lần nằm mơ giảm bớt, nhưng không có nghĩa là không có……

Hạ Vân Phong đã sớm qua cái tuổi mơ mộng xuân, nhưng mộng kia lại làm y cảm thấy thoải mái, Hạ Vân Phong rất muốn thấy rõ bộ dạng đối phương.

Vì cái mộng kia, vẫn rất nóng bỏng, cũng khiến y cảm thấy thoải mái…….

Thậm chí y hy vọng, lại nhiều một chút…… (sặc người ta kê đơn thúc mà còn thoải mái được =..=)