Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70

Chương 15: Chương 15





Thẳng đến khi nhóm người họ Triệu đã đi xa, những người còn ở lại trên sân đập lúa mới như dầu nóng chợt sôi, bắt đầu bàn luận với nhau những sự tình vừa mới phát sinh.

Mọi người nói gì đều có, mà bị nói nhiều nhất lại là tính tình nóng nỏng của tiểu Đào Hoa cùng đôi tất thêu tên kia của Thẩm Thiên Bách.

Đúng như Chu Minh Lan đoán trước.

Khi mấy mẹ con bà trở về sân nhà mình, cách đó không xa ở căn phòng phía đông truyền ra từng tiếng khóc, thanh âm thê thảm kia chợt cao chợt thấp, người không biết truyện có khả năng nghĩ rằng trong nhà lão Triệu đã có người chết đâu.

Nghĩ đến việc Triệu Miêu Miêu đã làm, Chu Minh Lan buông ra cánh tay con thứ hai, ưỡn ngực nhắm hướng phòng phía đông bước nhanh đi đến.


“Ầm” một tiếng cửa phòng bị mở ra.

Tiếng khóc trong phòng đột ngột im bặt.

Triệu Miêu Miêu vừa thấy người tới, cô ta lập tức hít hít cái mũi chạy về phía sau mẹ mình trốn đi.

“U ~ ở chỗ này khóc gì đâu? Mày làm chuyện xấu tiểu tâm về sau sinh con không có lỗ đít!” Hai tay Chu Minh Lan chống nạnh đứng chắn ở cửa, cái này làm cho người ở bên trong muốn chạy trốn cũng trốn không được.

Ở nhà họ Triệu này, ai cũng đã từng bị ăn đau nơi Chu Minh Lan, chỉ duy nhất bà nội Triệu Bảo Như người làm chủ của nhà họ Triệu là ngoại lệ.


“Vợ thằng tứ, đừng đứng chỗ đó chắn cửa, có chuyện gì tiến vào trong nói.

”Lúc này, Tiền Bảo Như ngồi xếp bằng trên giường đất nâng lên mí mắt nhìn về phía cửa phòng, khuôn mặt ngày thường khắc nghiệt nhìn không ra vui buồn.

Triệu Đào Hoa ở phía sau đi theo mẹ mình vào trong phòng bà nội, ánh mắt đầu thiên nhìn thấy đó là hai mẹ con Triệu Miêu Miêu cùng Lý Anh đang ngồi ở mép giường đất.

Hai mẹ con này đôi mắt đẫm nước, vừa nhìn đã biết hai người này đã khóc một thời gian dài.

Sau đó ánh mắt cô mới dừng trên người Tiền Bảo Như, bà cụ mặc một chiếc áo ngắn màu xanh lơ, tóc hoa râm được búi thành búi phía sau đầu, rất hợp với biểu tình lạnh lùng của bà.

Cả người bà cụ thoạt nhìn không có chút cẩu thả nào, toàn thân đều lộ ra hơi thở người sống chớ tới gần.

.