Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70

Chương 33: Chương 33





Cho nên từ khi hiểu chuyện, suy nghĩ duy nhất của cô chính là học tập thật tốt và cố gắng kiếm tiền đi học, để tương lại trở thành một người thành công.

Chẳng qua cô không nghĩ tới chính là, khi mình đã trở thành một người dẫn chương trình mỹ thực đến năm thứ hai liền bởi vì uống quá nhiều rượu mà đã xuyên đến nơi này…Ngón tay xanh miết của cô xuyên qua giữa những củ lạc no đủ, rất nhanh đã đem toàn bộ số lạc này rửa đến sạch sẽ.

Món canh lạc này, linh hồn ở nước cùng hương liệu.

Nước mà nhà họ Triệu dùng là nước dưới giếng sâu, nước giếng thuần thiên nhiên còn mang theo khoáng chất phong phú, dùng nó nấu ăn là lựa chọn tốt nhất.


Đến nỗi gia vị cần dùng…Triệu Đào Đào của đời này liền đem tầm mắt dịch đến bên trong tủ chén, cô đánh chủ ý vào chỗ đó.

Trên cánh tủ có một phen khóa nhỏ khóa lại, Triệu Đào Hoa biết trong chỗ này đều là thứ tốt, dầu nành, dầu mè, bát giác cái gì cần có đều có, chẳng qua ngày thường đều luyến tiếc dùng.

Động tĩnh Triệu Đào Hoa rửa đồ vật dẫn tới Chu Minh Lan, bà thấy con gái nhà mình nhìn chằm chằm tủ chén phát ngốc, nháy mắt Chu Minh Lan đã hiểu rõ ý nghĩ của con gái, liền lên tiếng đánh mất vọng tượng của cô.

“Lạc dùng nước trong nấu chín là được, đừng đánh chủ ý đến các thứ khác.

” Đồ ăn có thể nấu chín liền tính không tồi, lại cho thêm gia vị quả thực chính là lãng phí.


Hiện giờ chỉ còn lại đoạn “nấu” này, Triệu Đào Hoa đâu có dễ dàng từ bỏ, đáy mắt cô hiện lên một chút giảo hoạt, cô kéo lấy tay Chu Minh Lan bắt đầu làm nũng.

“Mẹ, con chỉ dùng một chút ít gia vị, con sẽ đem số lượng đó bổ xung lại trước tháng mười, nếu mẹ không tin, con có thể viết giấy vay nợ.

”Chỉ cần để cho cô kiếm được 1 điểm tích phân kia, cái gì cũng có thể a.

Chu Minh Lan chịu không nổi con gái năn nỉ ỉ ôi, sau khi rối rắm thật lâu cuối cùng bà vẫn lấy ra chìa khóa mở tủ chén ra, lúc mở cửa bà còn không quên dặn dò nói: “Tốc độ của con nhanh lên một chút, vạn nhất để cho bà nội của con nhìn thấy, vậy thì chỗ lạc này hôm nay con cũng đừng nghĩ ăn.

”.