Đừng Làm Ôsin Nữa, Làm Người Yêu Anh Đi!

Chương 86




Một ngày mới bắt đầu

Hôm nay không có nhiều việc nên Henry dẫn Emily đi dạo tiện thể mua đồ linh tinh luôn. Hai người vẫn vậy, tình cảm vẫn mặn nồng như ngày nào. Sau khi kết hôn, cuộc sống của Emily cũng khá nhàn vì được Henry chăm sóc rất chi là chu đáo, lại còn có mẹ chồng cực kỳ tâm lý, cưng nựng con dâu nữa. Lấy được Henry, Emily hạnh phúc phải biết. Mỗi tội lấy nhau được 1 tháng rồi mà Emily chưa có tin gì hết. Với Emily và Henry thì giờ còn sớm, hai người còn muốn bay nhảy nhưng còn đối với các bậc cha mẹ thì hẳn nóng lòng muốn bế cháu lắm rồi. Mặc kệ lời thúc giục từ gia đình Henry với Emily cứ thế với phương châm " không biết tranh thủ chơi là ngu". Chẳng hạn như hôm nay, thay vì quây quần bên gia đình, đôi vợ chồng trẻ này lại tung tăng đi chơi.hihi. Đi vào khu trung tâm thương mại, bỗng Henry gặp một dáng người bí ẩn trông rất quen, hình như là...

- Hana, cô cũng tới đây à._Heny lại gần chào hỏi người mà Henry cho rằng là Hana

Cô ta không đáp lại mà đi luôn như không nghe thấy gì. Henry chẳng hiểu nữa, rõ ràng cô ta là Hana mà, Henry không thể nhìn nhầm được.

- Ai vậy anh?_Emily hỏi

- Cô ta hình như là Hana-người đại diện của tập đoàn black. Rõ ràng anh nhì kỹ lắm rồi nhưng cô ta bỏ đi, như không thèm quan tâm lời nói của anh ý._Henry giải thích cho đống thắc mắc trong đầu Emily

- Trông cô ta bí ẩn nhỉ? Mà kệ đi, anh quan tâm làm gì. Hay....có ý gì với cô ta đấy._Emily lúc đầu còn bình thường, lúc sau nhìn Henry đa nghi hỏi. Bà này là bà đa nghi dữ lắm nhưng bà cũng yêu ông Henry nhiều lắm và không để cho cái đa nghi đó đi vượt giới hạn đâu. Với cả lúc bả đa nghi với ghen á, trông đáng yêu lém.

- Có gì đâu. Thôi mình đi tìm mua quà cưới cho Kelvin với Jun đi._Henry nhanh trí đáng trống lảng.

- Ờ đúng rồi ha, chúng ta chưa có quà cho hai anh chị ấy nữa._Emily bị cuốn theo chủ đề mới của Henry. Mà Henry không nhắc thì Emily cũng quên béng đi chuyện này.

Sau đó cà hai cùng đi đến quầy hàng lưu niệm. Loay hoay chọn mãi hai người chọn được cho Kelvin và Jun một đôi nhẫn cưới hãng Lucky đơn giản mà sang trọng. Mua mấy thứ linh tinh nữa rồi cả hai cùng về nhà. Lên phòng thay đồ xong Emily xuống bếp chuẩn bị cơm trưa. Từ ngày về làm dâu nhà Nguyễn Hoàng, Emily thường tranh thủ thời gian về nhà sớm để nấu ăn, chỉ có những hôm bận quá mới điện về nhờ người giúp việc nấu. Còn Henry à, chẳng biết giúp vợ gì đâu, nhưng có vào bếp Emily cũng đuổi ra với lý do vướng tay vướng chân. Thế là trong khi nàng đang hì hục nấu ăn trong bếp thì chàng lại vắt chân xem ti vi.

- Vợ ơi về xem cái này nè._Henry gọi với vào trong bếp

- Cái gì? Nhưng em đang giở tay mà._Emily nói với ra

- Thì cứ ra đây thì biết._Henry

Emily nghĩ bụng chắc phải có gì quan trọng lắm Henry mới gọi ghê gớm như vậy, nghĩ thế Emily lau tay rồi ra luôn. Henry thấy Emily ra đến, tua ti vi lại bản tin thời sự lúc nãy cho Emily xem.

- Sáng nay công an vừa phát hiện một xác cháy trong rừng... Cái xác này bị thiêu cháy thành tro nên công an không thể xác minh được danh tính. Công an tìm thấy một chiếc lắc tay bên xác nạn nhân, có thể đây là của nạn nhân hoặc của người gây ra án mạng. Hiện công an đang tiếp tục làm rõ vụ việc._Tiếng phóng viên thời sự vang lên đều đều.

Emily đứng người vì trông chiếc lắc tay đó rất là quen. "Đó chẳng phải là chiếc lắc tay ngày xưa Kelvin tặng Jenny sao? Chẳng lẽ trùng hợp đến vậy ư? Chắc Jenny không dính dáng đến vụ này đâu." Emily miên man suy nghĩ.

- Anh sẽ báo cho Ken để cùng làm rõ. Em đừng lo lắng quá._Henry nhìn vẻ mặt trầm tư của Emily cũng thấy hơi buồn. Với năng lực của mình và Ken, Henry tin sẽ điều tra ra vụ việc đó. Henry thầm mong đó không liên quan đến Jenny dù cho quá khứ có sao đi chăng nữa.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đầu giờ chiều, Ken và Henry nhận điện thoại từ Kelvin nói là có việc gấp cần đến tập đoàn ngay. Sau đó 10 phút, cả hai đều có mặt tại tập đoàn và cùng lên phòng Kelvin. Lúc hai người vào phòng thấy Kelvin và Hana đợi sẵn rồi.

- Có chuyện gì vậy._Ken ngồi xuống liền hỏi

- Tập đoàn Black muốn mua lại mảnh đất abcd(chỗ nhà bà Trang Hạ ngày xưa Kelvin cho ý)._Kelvin nhấp một ngụm cafe rồi nói

- Kelvin tính sao?_Henry hỏi

- Bán thôi. Dù sao chúng ta cũng chẳng dùng đến chỗ đất đó mà, để làm gì._Kelvin

- Dù chúng ta không dùng đến nhưng đó là....chúng ta không nhất thiết phải bán mà._Ken định nói gì nó nhưng lại thôi. Đó chỉ là một mảnh đất với một căn nhà cũ nhưng với nhóm Kelvin đó là một mảnh kí ức. Suốt 5 năm qua vẫn được giữ nguyên vẹn cả đất lẫn nhà. Bây giờ Kelvin chẳng đắn đo gì hết mà đồng ý bán luôn, Ken và Henry không đồng tình lắm.

- Mình quyết định rồi._Kelvin một mực không thay đổi

- Vậy gọi tụi mình đến đây làm gì, sao bạn không tự giải quyết đi._Ken hơi bực vì lời nói của mình bị bỏ ngoài tai. Ai bảo chuyện này liên quan đến Jenny.

- Ken, bình tĩnh đi._Henry có phần bình tĩnh hơn

- Bán cũng được, dù sao thì....để cũng không làm gì._Sau một hồi lưỡng lự Henry cũng đồng tình với Kelvin. Henry nghĩ sau này Jenny có quay về cũng chưa chắc quay lại căn nhà đó. Với cả suốt bao năm nay có ai hỏi chỗ đất đó đâu, vì nó không thích hợp làm kinh doanh cộng với người xung quanh đồng nhà đó có ma nên chả ai mua. Giờ có người mua, giá cũng khá cao nên bán cũng được.

- Đây là tiền và giấy bán, anh ký đi. Còn thủ tục, bên tôi sẽ lo._Cô Hana im lặng nãy giờ mới lên tiếng. Giọng cô vẫn lạnh tanh không thay đổi gì cả.

Kelvin lấy tờ giấy đó về xem rồi ký tên vào và đưa lại cho Hana.

- Cảm ơn._Hana nhận xong đứng dậy đi luôn.

Kelvin nhận tiền rồi cười. Kelvin không hiểu tập đoàn Black lấy chỗn đất đó về làm gì nữa. Nhưng không sao, họ muốn mua, mình muốn bán thì hai bên cùng thoả hợp thôi. Ken cũng chẳng buồn nói gì thêm, có nói gì bây giờ cũng vô ích thôi. Nếu Kelvin nhận thức được giá trị của chỗ đất và ngôi nhà đó thì đã không bán rồi. Mà thôi, Kelvin không nhận thức được thì tốt hơn, bán đi cũng được.

- Tối nay đi bar không?_Kelvin nói lôi Ken ra khỏi mớ suy nghĩ mông lung

- Đi luôn sao phải suy nghĩ. Khá lâu rồi không đi mà._Henry lập tức hưởng ứng

- Thế gọi cho ba em đi._Kelvin vừa cười vừa nói. Giờ á, Kelvin không còn lạnh lùng như ngày xưa rồi. Từ một cool boy chính hiệu trở thành một warm boy thực thụ rồi nhé. Ngày xưa Jenny hiền lành ở bên cạnh thì Kelvin vẫn lạnh lùng, bây giờ Jun ác thế ở bên cạnh mà làm Kelvin thay đổi lớn như vậy. Liệu có phải nhờ Jun mà Kelvin thay đổi không? Hay có nguyên do khác? Đây có được gọi là nghịch đời không? Nhìn vào Kelvin bây giờ chỉ có những giấu hỏi chấm được đặt ra và không có câu trả lời.

Ken có gọi cho Mary nhưng Mary bảo không đi với lý do con còn nhỏ. Ken nói để con cho bảo mẫu trông, đi một lát như ngày đến công ty thôi mà Mary không chịu. Ai đời bỏ con cho người khác trông rồi đi chơi chứ. Mary không đi thế là Ken cũng không đi. Tối nay chỉ có hai đôi còn lại đi thôi. Tắt máy với Mary, Ken quay lại nói với Henry và Kelvin.

- Chán thế._Kelvin

- Hai ông tranh thủ mà chơi đi, sau này có con là miễn chơi đấy.haha._Ken vỗ vai hai thằng bạn cười ha hả