Dược Ngọt

Chương 73: Phiên ngoại ngọt ngào 1




Đề thi đại học năm nay khó hơn nhiều so với năm ngoái, sau khi thi xong Lương Dược thấy phần lớn trên mạng đều là phàn nàn, đề thi ngữ văn còn lên hot search weibo, khiến cho bạn qua mạng điên cuồng thổ tào*.

(*) Thổ tào/phun tào: chỉ hành vi lập luận phản bác từ một lỗ hổng lập luận, ngữ nghĩa của người bị phản bác; thường mang ý nghĩa trêu chọc. Về sau khi được sử dụng nhiều, hàm nghĩa của từ này được mở rộng ra hành vi trào phúng, oán giận.

[Đậu má, đề văn cả nước này là cái quỷ gì thế? Chỉ có hai ô tranh, một ô hoa một ô cỏ, cái này mẹ nó ai mà biết nó có ý gì!]

[Ha ha ha, có thể là kêu bác viết cảm nhận sau khi bị người yêu lăng nhăng, trên đầu mọc lên cả thảo nguyên xanh mơn mởn chăng?]

[Đệch, bác còn nói nữa, ông đây chính là viết như vậy đấy, còn viết được hơn hai trăm chữ phát huy hơn hẳn bình thường, vừa vặn khoảng thời gian trước tôi bị bạn gái cắm sừng, một bụng tức không có chỗ phát tiết!]

[Ha ha ha bác muốn tôi cười chết hả!]

...

Lúc này Lương Dược sắp bị bạn qua mạng ngốc nghếch này làm cho cười chết mất, vừa cười vừa hỏi Sở Trú bên cạnh: "Bài văn anh viết cái gì thế?"

Sở Trú cúi đầu đọc sách, thuận miệng đáp: "Thực vật và thiên nhiên."

"Hả?" Tiếng cười của Lương Dược đột nhiên ngừng lại, "Làm sao đây? Em viết về sống nhờ lẫn nhau, sẽ không lạc đề chứ?"

"Sống nhờ lẫn nhau cũng không sai." Sở Trú lật một trang sách, "Vốn chính là đề mở rộng, chỉ cần không quá lố thì sẽ không bị trừ quá nhiều điểm."

Lương Dược: "Quá lố là có nhiều cái không hợp thói thường?"

"Chẳng hạn như cái em đang xem kia." Sở Trú lạnh nhạt nói, "Cảm nhận về việc mọc cả thảo nguyên xanh tươi trên đầu."

"..."

Lương Dược lại xoát weibo một hồi, phát hiện thí sinh khóa này viết văn đề tài gì cũng có, đa dạng đủ loại, đều là kỳ tài, cô xem mà hoa cả mắt, dứt khoát mặc kệ thoát ra.

Bởi vì đề thi đại học năm nay nhìn chung tương đối khó, cho nên điểm bình quân cả nước khá thấp, sau khi thành tích thi đại học được công bố, Sở Trú đầu tàu gương mẫu, lấy thành tích kinh khủng là tổng điểm 739, không hề nghi ngờ gì là thủ khoa cấp tỉnh năm nay, trong nháy mắt danh tiếng vang xa, giáo viên chiêu sinh của đủ các trường đại học danh tiếng không xa nghìn dặm ào ào lại đây cướp người, ngay cả‌ phóng viên đài truyền hình cũng tới Nhất Trung phỏng vấn.

Hiệu trưởng được thổi phồng đắc ý đến không tìm được hướng, không cẩn thận để lộ ra thân phận Sở Trú, nói ra chuyện anh là con trai của ngôi sao nổi tiếng Thư Hựu Mạn.

Hiệu trưởng vừa nói ra khỏi miệng thì hối hận‌, vội vã kêu phóng viên đừng phát sóng đoạn này, phóng viên mặt ngoài đồng ý, nhưng ‌làm sao sẽ bỏ qua cái tin tức lớn này, tuy rằng không phát trên TV nhưng ‌lại bán tin tức cho ‌những người có tâm.

Ngày hôm sau, đầu đề #Con trai Thư Hựu Mạn thi được thủ khoa tỉnh# lên hot search.

Toàn bộ internet sôi trào, có khen có chê, nhưng càng nhiều hơn là đố kỵ, hoài nghi Sở Trú lợi dụng quan hệ gian dối kết quả thi, mùi chua ngút trời.

Thậm chí còn có người đào ra tin tức Sở Trú bị trói năm đó, càng nói càng thái quá, một cái lại một cái đề tài được đẩy lên.

Lương Dược thấy phiền muộn trong lòng, cảm giác được việc không thích hợp, Sở Trú cũng không phải người trong giới giải trí, ảnh chụp cũng không lộ ra ánh sáng, lấy ở đâu ra lưu lượng lớn như vậy? Thời điểm mà Thư Hựu Mạn hot nhất đã qua, chính bà cũng chưa từng thường xuyên lên hot search như thế.

Giống như là có người cố ý vu oan hãm hại.

Lương Dược đọc một đám bình luận ghen ghét, cảm giác đều là thủy quân.

Cô tức giận đến đau gan, lấy ra khí thế cô gái theo đuổi thần tượng đánh bảng* cho nhà mình, một hơi lập hơn mười acc nhỏ, thức đêm đánh nhau với mấy người bôi xấu.

(*) Đánh bảng: chỉ việc thông qua phương thức phát weibo, bỏ phiếu để giữ thứ hạng cao trong danh sách hot search. Đánh bảng weibo ở đây chắc là đưa hot search phía dưới lên vị trí đứng đầu thay cho tin của Sở Trú?

Đánh đến ngày thứ hai, Lương Dược phát hiện chủ đề liên quan đến Sở Trú trên weibo vậy mà kỳ tích biến mất toàn bộ, đổi mới một cái, cái gì cũng không còn, tất cả weibo các blogger từng phát đều bị xóa.

Lương Dược ngẩn ra, trong nháy mắt nghĩ đến nhất định là cô chú làm gì rồi, cũng đúng, nhà họ Sở có quyền có thế, đâu phải để cho người khác tùy ý bắt nạt, huống chi là ác ý rõ ràng như vậy.

Sau đó cô tìm Sở Trú xác nhận, quả nhiên là thế, chỉ có điều Sở Trú biểu hiện ra không sao cả, "Gần đây mẹ anh đang thử vai nữ chính của một bộ phim, là đối thủ cạnh tranh của bà mua hot search."

"Ác tâm như vậy ‌sao." Lương Dược nhíu mày, "Là ba anh loại bỏ‌ hot search sao?"

Sở Trú: "Ừ."

"Sao không loại bỏ sớm một chút?"

"Khi đó vẫn chưa có kết quả thử vai, bây giờ đã có, xác nhận là mẹ anh."

Sở Trú không để ý nói, thấy Lương Dược ngồi ‌có hơi xa, giả vờ lơ đãng đưa tay tới, muốn kéo cô qua, "Đại khái là mẹ anh muốn nói cho đối thủ biết, cho dù bà có bị bê bối quấn thân, nữ chính cũng vẫn là của bà... ý tứ là như vậy đó."

"Lợi hại!" Lương Dược thật tình thật lòng kính nể Thư Hựu Mạn, đây mới là người dùng thực lực nói chuyện!

Cô vừa nói ‌vừa đứng lên.

"..." Tay Sở Trú ‌nhào ‌vào khoảng không, mặt vô ‌cảm ngẩng đầu lên, "Em muốn đi đâu đó?"

"Đi về ngủ bù." Lương Dược ngáp một cái, mặt mày có hơi buồn ngủ, "Ngày hôm qua em vì anh chém giết cả đêm... ôi không nói nữa, bye bye."

Cô lười biếng phất phất tay, sau đó đi ngay, một chút ý nghĩ muốn dính cùng bạn trai cũng không có.

Sở Trú nhìn bóng lưng bạn gái đi xa, híp mắt lại, ngực dâng lên một cảm giác khó chịu‌.

Thật ra trong khoảng thời gian này anh cũng rất phiền, chẳng qua mục tiêu phiền não không quá giống Lương Dược, anh cảm thấy dường như Lương Dược trở nên lạnh nhạt.

Loại lạnh nhạt này không phải chiến tranh lạnh khi ‌cãi nhau, cũng không phải quan hệ trở nên ‌bất hòa, mà là‌ nhu cầu đối với anh của Lương Dược... hình như không còn cao như thế.

Vì sao người khác với người yêu sau khi thi đại học thì củi khô dễ cháy không thể cứu vãn, mà Lương Dược đối với anh vẫn trước sau như một? Tần suất hôn môi còn không thường xuyên bằng trước khi thi đại học.

Sở Trú cảm thấy ‌vấn đề này rất nghiêm trọng.

Là anh không còn sức hấp dẫn, hay là tình cảm của cô đối với anh bước vào thời kỳ chán nản?

Sở Trú khẽ nhíu mày, quyết định tìm người tư vấn một chút, đối tượng tìm được bên cạnh hiện nay chỉ có...

Anh nhắn wechat cho Lâm Hàn Hi, "Này?"

Lâm Hàn Hi trả lời trong một giây: "Ui anh rể, cậu vậy mà lại chủ động tìm tôi, ngạc nhiên nha, chuyện gì thế?"

Sở Trú đi thẳng vào vấn đề: "Cậu và bạn gái tiến triển thế nào?"

Lâm Hàn Hi: "Đương nhiên là từ xe lửa đổi thành máy bay, tiến triển thần tốc đó, cậu hỏi cái này làm gì?"

"Tham khảo." Sở Trú lời ít mà ý nhiều, "Bạn gái cậu dính cậu không?"

"Chắc chắn rồi!" Lâm Hàn Hi rất đắc ý, từ trên dòng chữ hiện lên cũng có thể nhìn ra tâm tư khoe khoang của anh ta, "Văn Văn rất dính tôi, một ngày hai mươi bốn giờ đều không thể rời khỏi tôi, mềm mại yếu ớt, muốn bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu!"

Sở Trú im lặng mà nhìn chữ đầy màn hình, không phản hồi.

Lâm Hàn Hi vẫn còn hăng say, "Ồ, tôi biết rồi, có phải là Lương Dược không đủ dính cậu cậu mới tìm tôi thổ lộ không hả? Ôi chao không còn cách nào, Lương Dược tính đàn ông kia làm sao có thể mềm mại được, vẫn là Văn Văn nhà tôi tốt nhất!"

Tin nhắn anh ta gửi qua, nhảy ra một tin nhắc nhở.

[Đối phương bật chế độ bạn tốt, bạn vẫn chưa phải là bạn tốt của đối phương.]

Lâm Hàn Hi: "..." Đúng là lòng dạ hẹp hòi.

——

Sau khi thi đại học là một kỳ nghỉ hè dài, mùa hè nóng bức, để tránh né truyền thông quấy rầy, Thư Hựu Mạn đưa cả gia đình cùng đến Alaska nghỉ hè, Lương Dược ngại nên từ chối, Sở Trú ở lại cùng cô, cuối cùng chỉ có Thư Hựu Mạn và ba Sở bay đến thế giới của hai người.

Ba mẹ không ở nhà, cơ hội Sở Trú đơn độc chung đụng cùng bạn gái rốt cuộc đã tới, anh còn chưa kịp hưởng thụ, Lương Dược lại bỗng nhiên bận rộn, mỗi ngày không phải vẽ thì chính là phát sóng trực tiếp, hoặc là đồng thời cả hai, bận rộn đến không có thời gian để ý đến anh.

Khí áp trên người Sở Trú càng ngày càng thấp, mặt mũi không vui.

Lương Dược thấy anh cả ngày tâm tình không tốt, còn tưởng rằng anh còn canh cánh trong lòng đối với chuyện bị cộng đồng mạng bôi nhọ.

Lòng tự trọng của anh mạnh như vậy, nội tâm nhạy cảm giống như cô gái nhỏ, nhất định là bị đả kích vô cùng lớn.

Làm một bạn gái dịu dàng săn sóc, Lương Dược đương nhiên phải an ủi ‌anh một phen, phát hiện hình như sắc mặt anh còn kém hơn...

Lương Dược yên lặng ngậm miệng, cảm thấy hay là để anh một mình cho đến khi khá hơn, sau đó trong lòng không hề có chút gánh nặng nào mà vùi đầu vào sự nghiệp vĩ đại.

Gần đây cô ký hợp đồng với một nền tảng phát sóng trực tiếp đang hoạt động, vì để khuyến khích streamer mới với lượng người hâm mộ dưới hai mươi vạn, nền tảng tổ chức một hoạt động.

Trong một tháng streamer có số người hâm mộ tăng lên nhiều nhất sẽ được khen thưởng năm vạn tệ, hạng hai được tặng điện thoại apple, hạng ba được tặng bàn phím và con chuột.

Hoạt động vừa ra, lập tức dẫn đến cạnh tranh kịch liệt, bao gồm cả Lương Dược, thi đại học qua đi, cô một lần nữa cho phép bản thân mình buông thả, đến tiệm cắt tóc uốn lại mái tóc dài màu hạt dẻ, lại trang điểm giống với trước kia.

Tính toán thời gian, đã hơn nửa năm cô chưa phát sóng trực tiếp, ngay cả ngôi sao cũng sẽ lỗi thời, huống chi là cô, sau một thời gian dài mới lại phát sóng trực tiếp, cũng không có nhóc đáng yêu nào đến cổ vũ.

Lương Dược không nổi giận, hiện tại hầu như mỗi ngày đều sẽ phát sóng trực tiếp, còn chọn ra một số người hâm mộ để tặng ảnh, cuối cùng cũng kéo về được một chút nhân khí.

Bình luận dần dần nhiều hơn ——

[Dược Dược vậy mà chăm chỉ như thế, thật là lâu hiếm thấy nha.]

[Ha ha ha mị đoán nhất định là bị năm vạn tiền ép cho lên sóng!]

[Chị gái ơi, đồng ý với em đừng đột nhiên biến mất có được không hu hu hu, trái tim nhỏ bé của em chịu không nổi đâu.]

[Chúc mừng Dược Dược tốt nghiệp cấp ba, Dược Dược có bạn trai chưa?]

[Aaaaa đừng có bạn trai mà, tui là fan bạn trai của Dược Dược!]

...

Lương Dược đang vẽ, thấy nhiều bình luận lướt qua như vậy, lựa chọn trả lời: "Tôi có bạn trai rồi."

Cô không muốn vì‌ nhân khí mà lừa gạt người hâm mộ.

——

Trong căn phòng sát vách, Sở Trú đang xem Lương Dược phát sóng trực tiếp, thấy cô không chút do dự thừa nhận ‌sự thật có bạn trai, tâm tình phiền muộn ‌mấy ngày liền cuối cùng cũng được hóa giải.

Bị sự kiện bắt cóc‌ ảnh hưởng, anh cực kỳ chán ghét paparazzi, cũng ghét bại lộ mình trước ống kính, cho nên khi Lương Dược phát sóng trực tiếp anh đều sẽ tránh đi, muốn chờ lúc cô rảnh rỗi sẽ tìm cô thân thiết.

Kết quả phát hiện cô cơ bản không có thời gian nhàn rỗi.

Cô vì năm vạn tiền cỏn con này mà điên rồi, phát sóng từ sáng đến tối, ngay cả ăn cũng bưng chén ngồi vào trước máy tính nói hôm nay mình ăn gì cùng người hâm mộ.

Thật là.

Sở Trú nhiều lần muốn ngăn cản cô, nhưng nhìn dáng vẻ cô hăng hái ‌thích thú lại không đành lòng, rơi vào đường cùng, đành phải cầm điện thoại xem cô phát sóng trực tiếp, cam tâm tình nguyện vì cô mà giáng chức từ bạn trai xuống một trong mười vạn người hâm mộ, không, là mười lăm vạn người hâm mộ.

Không sai, trong một tuần ngắn ngủi, cô tăng liền năm vạn người hâm mộ, không thể không nói khả năng hút người hâm mộ của cô thật là khủng bố.

Nhờ vào khuôn mặt xinh đẹp hơn cả người nổi tiếng trên mạng kia của cô, còn có khả năng khéo ăn khéo nói.

Cô không chút nhút nhát nào hướng về phía ống kính, hài hước dí dỏm, thoải mái nói cười trêu chọc người hâm mộ vui vẻ, hoặc là tán gẫu chuyện thường ngày với bọn họ, một streamer nhận hết ba danh hiệu lớn là sắc đẹp, hội họa, sinh hoạt.

Cả người cô đều phát ra ánh sáng.

Không tăng người hâm mộ cũng khó.

Sau khi Sở Trú thấy cô nói mình có bạn trai thì bình luận càng điên cuồng hơn.

[Cái gì? Dược Dược vậy mà có bạn trai? Không được, tui không cho phép!]

[Tôi cảm thấy khá tốt, Dược Dược xinh đẹp như vậy, không có mới không bình thường.]

[Đối phương là dạng người thế nào vậy? Dáng dấp đẹp trai không?]

Trong màn ảnh, cô gái nghiêng đầu, "Anh ấy..."

Cô dừng lại‌ một chút, sau đó thở dài, "Tính tình cực lớn‌, không biết vì sao ‌gần đây không để ý tới tôi‌, trái tim đàn ông như kim dưới đáy biển."

"Tướng mạo à, tàm tạm đi, yêu cầu của tôi đối với anh ấy cũng không cao, có thể gặp người là được."

"Anh ấy thi thế nào á? Đương nhiên là không bằng tôi rồi." Cô gái mắt cũng không chớp nói, "Tôi thông minh hơn anh ấy nhiều!"

Sở Trú: "..."

Anh bình tĩnh buông ‌điện thoại, sau đó ra khỏi phòng.

*

Lương Dược còn đang đắc ý khoe khoang bản thân trước ống kính, bị Sở Trú chèn ép quá lâu, cô nhất định phải phát tiết một chút cho thoải mái.

"Mọi người nói tôi sợ anh ấy á?"

Lương Dược bị bình luận chọc tức, lập tức phản bác: "Làm sao có thể? Là anh ấy sợ tôi mới đúng chứ, anh ấy cái gì cũng phải nghe tôi, tôi nói một anh ấy không dám nói hai!"

Lương Dược nói xong, màn hình đã bị các loại "a a a", "xuất hiện rồi", "bạn trai" che kín.

Cô có loại dự cảm không tốt, nhanh chóng quay đầu, thấy Sở Trú ôm cánh tay đứng dựa vào cửa phòng, lười biếng đứng đó, con ngươi đen nhìn cô, bình tĩnh nhếch lông mày, "Cái gì anh cũng phải nghe lời em?"

Lương Dược: "..."

Thiếu niên mặc áo ngắn tay màu xám sương mù, cổ áo thả lỏng, cổ trắng nõn thon dài, lờ mờ có thể thấy được xương quai xanh tinh xảo, anh rất cao, vóc người gầy khỏe, thanh tú sạch sẽ, tóc đen mắt lạnh, ngũ quan lưu loát rõ ràng, trên mặt không hề có biểu cảm dư thừa, ánh mắt nhàn nhạt nhìn Lương Dược.

Dáng dấp hoàn mỹ của anh bị ống kính bắt được.

Bình luận điên cuồng chưa từng có ——

[Aaa đẹp trai đẹp trai quá, mị không xong rồi!]

[Này mà tàm tạm chỗ nào, tôi cũng muốn tàm tạm như này đó được không!]

[Nếu tôi có được bạn trai nhan sắc như này, tính tình lớn hơn nữa tôi cũng chiều á! Mau! Cưng chiều anh ấy đi!]

[Hâm mộ muốn khóc, kiểu bạn trai này tìm ở đâu đấy, quốc gia có phát không?]

[Đợi đã, tôi cảm thấy hình như Dược Dược từng vẽ anh ấy, có phải chính là thiết lập người của Nhị Cẩu Tử không nhỉ?]

[Đúng đúng, bác vừa nói vậy tui cũng cảm thấy thế, chính là Nhị Cẩu Tử không sai!]

Lương Dược phản ứng hai giây, vội vã tắt camera và mic đi, "Anh qua làm gì thế, không phải anh không thích lộ mặt sao?"

Cô vẫn luôn biết Sở Trú ghét màn ảnh.

"Không sao." Sở Trú tiện tay kéo cái ghế từ bên ngoài vào, ngồi xuống bên cạnh cô, bình tĩnh nói, "Em tiếp tục, anh nhìn."

Lương Dược: "... Hả?"

Tuy rằng camera bị tắt đi, nhưng bình luận chỉ tăng chứ không giảm, sau khi Sở Trú tới, nhân khí trong phát sóng trực tiếp cũng tăng gấp đôi, có rất nhiều người hâm mộ đến xem trai đẹp.

[Vì sao phải tắt camera? Tôi muốn xem bạn trai!]

[Không phải là Dược Dược xấu hổ đấy chứ?]

[Aaa mị tới chậm rồi, có chị em nào thấy qua đến nói cho mị biết bạn trai trông thế nào không?]

[Cực đẹp trai, chỉ là nhìn rất lạnh lùng.]

[Đúng, cũng không nói chuyện, một mực nhìn chằm chằm Dược Dược.]

[Aaa tui cực thích mấy anh kiểu này, trong mắt chỉ có bạn gái, dễ thương quá đi!]

Trái ngược với người hâm mộ đang kích động, Lương Dược chỉ cảm thấy như có gai mọc trên lưng.

Cô cố gắng giảng đạo lý cùng Sở Trú, "Em đây là đang phát sóng trực tiếp tăng người hâm mộ, anh tới xem náo nhiệt gì?"

Sở Trú nói: "Anh tới giúp em."

Lương Dược: "Thôi quên đi, anh không phù hợp đâu, mau quay về đi."

Sở Trú chống cằm hướng về phía máy tính, "Vậy cũng ‌không nhất định."

Lương Dược nghe vậy nhìn về phía màn hình, bị dọa giật mình, có người điên cuồng xoát ——

[Dược Dược, tui không muốn xem chị vẽ nữa, tui muốn xem chị trang điểm cho bạn trai, học tập vợ chồng Lâm cách vách đi! Anh ấy đẹp trai như vậy, nhất định dễ nhìn hơn bọn họ nhiều!]

Một người nói cũng không tính, kết quả tất cả đều đang xoát!

Chỉ có một yêu cầu, muốn xem bạn trai trang điểm!

Lương Dược: "..." Quả nhiên dáng dấp dễ nhìn là chân lý.

Sở Trú nhướng mày: "Không thử một chút sao?"

Anh không có quá nhiều cảm giác đối với trang điểm, chỉ là muốn nán lại cùng cô một lát.

"Thử chứ thử chứ." Lương Dược nhìn số lượng người hâm mộ tăng nhanh như gió, vừa vui mừng, lập tức đứng dậy, "Anh chờ chút, em đi lấy đồ trang điểm."

Lương Dược cầm hộp trang điểm tới, kéo Sở Trú đến ngồi xuống vị trí ban đầu của mình, cô vẫn không bật camera, nhưng mở mic lên, nói với người hâm mộ: "Thỏa mãn nguyện vọng của mọi người, bây giờ tôi sẽ trang điểm cho anh ấy, sẽ không phát sóng quá trình, chờ trang điểm xong sẽ cho mọi người nhìn."

Cô khom người đứng bên cạnh anh, đầu tiên đánh kem nền cho anh, cầm miếng mút xoa đều, khi vẽ lông mày, bởi vì khom lưng rất phí sức, để cho tiện, cô dứt khoát mở rộng chân ngồi lên trên người anh.

Tuy rằng tư thế bất nhã nhưng dù sao cũng không ai thấy.

Cơ thể Sở Trú hơi cứng đờ, bắp đùi giật giật, tay Lương Dược run một cái, vẽ lông mày bị lệch, nghiêm túc nhắc nhở, "Đừng động."

Sở Trú không nhúc nhích, ngước mắt nhìn cô, đôi mắt đen đặc như mực.

Bọn họ dán rất gần, hô hấp quấn quít cùng một chỗ, không có khoảng cách, anh có thể thấy rõ lông tơ thật nhỏ ‌trên mặt cô, làn da trắng sáng rõ ràng, vẻ mặt cô chăm chú nghiêm túc, hình dạng lông mi nhỏ giống như bàn chải nhỏ che đậy phía trên mí mắt, gương mặt trái xoan thanh tú xinh xắn lớn chừng bàn tay.

Bây giờ là mùa hè, cô mặc một chiếc áo thun lệch vai màu hồng và một chiếc quần short jean, tóc búi cao chải hơi rối, trang phục vô cùng mát mẻ, rõ ràng cho thấy cô không có lòng phòng bị đối với anh, cả người gần như dính vào người anh, bắp đùi trắng như tuyết tùy tiện ngồi trên đùi anh, hai tay cô bởi vì nguyên nhân phải trang điểm cho anh, đều phải giơ lên tương đối cao, quần áo lại rộng thùng thình, Sở Trú rũ mắt là có thể thấy bên trong quần áo cô.

Cơ bản là... không che được cái gì.

Hơn nữa cô còn thích lộn xộn, hai chân dài không an phận mà đung đưa.

Thật mẹ nó kích thích.

Sở Trú kiềm chế nhắm mắt lại.

Mà Lương Dược hồn nhiên chưa phát hiện ra, khi đang vẽ mắt cho anh, bỗng nhiên cảm giác được dị vật.

Lương Dược chuyên tâm trang điểm, không hề suy nghĩ nhiều, không thoải mái mà xê dịch bắp đùi, hỏi: "Thắt lưng của anh không buộc chặt à? Làm em cộm rồi."

Sở Trú: "..."

Dần dần, Lương Dược cảm giác được sự không thích hợp, không nhịn được cúi đầu nhìn một cái, phát hiện anh cơ bản không hề đeo thắt lưng, ngẩn người, "Sao anh không..."

Cô bỗng nhiên ý thức được cái gì, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn anh.

Vẻ mặt Sở Trú không có bất kỳ biến hóa nào, mặt không đỏ thở không gấp, bởi vì nguyên nhân trang điểm, mặt anh còn muốn trắng hơn vài phần so với bình thường, chỉ là ánh mắt hơi một lời khó nói hết.

Anh thấy vẻ mặt cô kinh ngạc nhìn qua, cũng biết cô khẳng định đã hiểu ra, kéo kéo khóe miệng, "Thắt lưng có hơi chặt."

Giọng nói anh bình tĩnh, nghe không ra bất thường nào, "Em giúp anh thả lỏng nhé?"