Dược Thần

Chương 262: Ước định mười năm




Mà tay phải Kiệt Sâm nắm lấy Băng Linh Thánh Quả kia thì bị biến thành một huyết nhục băng côn.

Băng hệ lực lượng ẩn chứa trong bát giai Hàn Băng vật phẩm Băng Linh Thánh quả, lấy cường độ thân thể khăn lắm tiếp cận thất giai đê cấp cấp Hoàng Linh Sư thì cũng khó mà chống đỡ được.

- Đây là, Hàn Băng chi khí thật cường đại.

Trên bầu trời, hai người Áo Cổ Tư Đô và Tát Lợi cảm nhậnđược cổ hàn khí kinh thiên bên dưới, trên mặt đột nhiên biến sắc, lập tức cúi đầu nhìn lại.

Chỉ thấy Kiệt Sâm mang trên mặt vẻ mỉm cười, nhẹ nhàng cho Băng Linh Thánh quả kia vào trong bình dược tề.

Ầm ầm

Một đạo hàn khí kinh thiên mạnh mẽ lao ra khỏi bình dược tề, giống như một đạo khói thanh sắc phóng thẳng vào bầu trời, thoáng chốc, trên không toàn bộ Vương thành đều rơi lả tả bông tuyết.

- Thiên địa dị tượng, Linh Dược tề này...

Trên mặt Áo Cổ Tư Đô mang theo thần sắc kinh hãi, Linh Dược tề có thể dẫn phát Thiên địa dị tượng, đây chính là thất giai Linh Dược tề ah, Băng Hệ lực lượng nồng đậm như thế, nếu như bị Vi Ân uống vào thì...

Lòng Áo Cổ Tư Đô không khỏi đại động, tuy rằng hắn cũng không biết công hiệu của Linh Dược tề này đến cùng là gì, nhưng với hắn mà nói, đây tuyệt đối không phải là tin tức gì tốt lành.

Mà Tam trưởng lão Tát Lợi của Đạo Tư gia tộc cũng không khỏi sững sờ, cái này, cái này...

Trong lúc đó, một đạo bóng đen nhanh chóng xoẹt qua mắt hai người.

- Không tốt!

Trong lòng Áo Cổ Tư Đô và Tát Lợi đều mạnh mẽ nhảy dựng lên.

Ngay khi hai người ngây người thì Vi Ân đã như thiểm điện bay vút về phía mặt đất, mà Kiệt Sâm cũng cầm trong tay bình Linh Dược tề kia, Thiểm Lôi chi dực sau lưng bỗng nhiên toát ra, bay về phía Vi Ân.

- Giết Kiệt Sâm cho ta, hủy diệt Linh Dược tề trong tay hắn!

Áo Cổ Tư Đô rống lên với Nội Nam và Bá Tác Nhĩ ở phía dưới, bàn tay lật một cái, thổ nguyên tố cự chưởng cuồng bạo lập tức ngưng tụ, nhắm ngay Kiệt Sâm mà đập qua, đồng thời cả người cũng hóa thành một đạo lưu tình màu vang bắn xuống dưới, mà Tam trưởng lão Tát Lợi ở một bên cũng là hóa thành một đạo lưu tinh màu đỏ, lướt theo sát phía sau.

Thổ nguyên tố cự chưởng kia lập tức bị Vi Ân đập tan.

Phía dưới, Nội Nam và Bá Tác Nhĩ bởi vì công kích của Vi Ân lúc trước mà bị thương, lúc này khó khăn lắm mới đánh ngang tay được với ba người Đế Lâm, Lôi Nặc cùng với Ám Ảnh.

Sau khi cảm nhận được lực lượng bàng đại từ Linh Dược tềtrong tay Kiệt Sâm, mặt mũi hai người cũng đột nhiên biến sắc, nghe được tiếng gào thét lo lắng của Áo Cổ Tư Đô, Bá Tác Nhĩ lập tức toàn thân trở nên đỏ bừng, cả người đều bốc cháy lên.

- Mơ tưởng thoát khỏi tay ta!

Ám Ảnh cuốn lấy Bá Tác Nhĩ trong miệng quát lớn một tiếng, trường kiếm trong tay hóa thành vô số phong nhận bổ vềphía Bá Tác Nhĩ.

- Cút ngay

Trong miệng Bá Tác Nhĩ hét lớn một tiếng, đúng là không đểý đến sự oanh kích của vô số phong nhận kia, trường kiếm hỏa hồng sắc lập tức tăng vọt, như không muốn sống bổ vềphía Ám Ảnh ở một bên, áp Ám Ảnh ra.

Phốc phốc.

Trên người Bá Tác Nhĩ xuất hiện mấy lổ thủng thật to, máu tươi bắn ra, nhưng mà hắn lại hồn nhiên không để ý đến, nhắm thẳng về Kiệt Sâm ở bên dưới mà bay đi, trường kiếm trong tay liều lĩnh bổ xuống.

Hỏa hệ nguyên tố điên cuồng cuồng bạo bôn tập mà đi, giống như thủy triều, thế như muốn lập tức sau một khắc nuốt hết Kiệt Sâm vậy.

- Bá Tác Nhĩ này...

Trong nội tâm Ám Ảnh vô cùng phẫn nộ, kiếm trong tay lập tức hóa thành một phong nhận cự đai, trùng trùng điệp điệp bổ vào trên người Bá Tác Nhĩ.

Nhưng Bá Tác Nhĩ lại không thèm để ý đến, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm, trong nội tâm gào thét:

- Chết đi

Ngay khi hỏa diễm thủy triều như muốn nuốt trôi Kiệt Sâm thì ――

- Kiệt Sâm coi chừng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Tiếng gầm gừ phẫn nộ vang lên, một bóng người kim sắc như thiểm điện bay vuốt lên, trong chốc lát đã chắn trước mặt Kiệt Sâm, dùng thân thể của mình thay Kiệt Sâm chặn lại một đạo công kích mãnh liệt này.

Người này đúng là phụ thân Lôi Nặc của Kiệt Sâm.

Oanh

Trong tiếng nổ vang, công kích mang theo sóng lửa vô biên như biển gầm bao phủ toàn bộ Lôi Nặc vào trong.

- Phụ thân

Trong miệng Kiệt Sâm phát ra một tiếng gầm rú thê lương, Linh Dược tề trong tay bị ném đi, chợt xông về phía Lôi Nặcđang bị sóng lửa nuốt hết.

Ừng ực

Đúng lúc này, Vi Ân rốt cục cũng đuổi tới, một phát bắt được bình Linh Dược Tề mà Kiệt Sâm ném ra ngoài, ngửa đầu một ngụm uống vào

Ầm ầm!

Thủy hệ linh nguyên tố trong thiên địa triệt để bắt đầu cuồng bạo, trên không toàn bộ Vương thành đều bị một tầng mây đen trầm trọng bao phủ, mưa đá lớn chừng ngón cái xen lẫn bông tuyết phủ khắp thiên địa.

Nhưng Kiệt Sâm lại hồn nhiên không phát giác ra, trong ngọn lửa, một bóng người màu vàng im im lặng lặng lơ lửng ở đằng kia.

- Phụ thân, ngươi không có việc gì chứ...

Trông thấy bóng người kia, trên mặt Kiệt Sâm lập tức lộ ra một tia vui mừng, nhưng chờ đến khi hắn trông thấy tay phải bóng người kia thì thanh âm không khỏi im bặt lại.

Chỗ đó, trống rỗng một mảnh, chỉ để lại vài miếng vải vóc bịtàn phá.

- Phụ thân, tay phải của ngươi...

Một khắc này, Kiệt Sâm đau xót khóe mũi, trong hai tròng thiếu chút nữa đã chảy ra nước.

- Ta không sao!

Trên mặt Lôi Nặc lại lộ ra một dáng tươi cười hiền lành của phụ thân mỉm cười lên tiếng nói với Kiệt Sâm:

- Không phải chỉ là một cánh tay thôi sao, không có gì lớn cả, chỉ cần ngươi không sao là tốt rồi!

"Chỉ cần ngươi không sao là tốt rồi! "

Những lời này, khiến trái tim Kiệt Sâm không khỏi run lên!

Trên bầu trời, Vi Ân như Viễn Cổ đại đế phục sinh, hắn đứng ngạo nghễ trên không trung.

Lực lượng của hắn đang không ngừng tăng vọt, từ đê cấp ĐếLinh Sư, đột phá đến trung cấp đế Linh Sư, lại đột phá đến cao cấp đế Linh Sư, lúc này tẩy rửa rốt cục mới chậm lại.

Xa xa nhìn lại, Vi Ân lúc này giống như là Kiên băng tuyên cổ bất hóa trên Bắc Cực Băng Nguyên sơn xuyên, chỉ liếc nhìn thôi cũng đủ để khiến nhân tâm phát lạnh.

Hắn ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén như han phong mang theo vẻ giá lạnh như muốn đóng băng tất cả thế gian rơi vào mắt hai người Áo Cổ Tư Đô và Tát Lợi.

Hai người trên không trung không khỏi đồng thời rùng mình một cái, uy áp tàn sát bừa bãi mà ra trên người Vi Ân khiến cho bọn họ là đê cấp Đế Linh Sư và trung cấp Đế Linh Sư cũng nhịn không được phát run lên.

Khóe miệng Vi Ân nổi lên một tia vui vẻ tàn không, nhưng trong mắt hai người Áo Cổ Tư Đô lại rất chi là khủng bố.

Vi Ân hai tay giao nhau, giơ lên cao cao, đại lượng Hàn Băng chi khí không ngừng hội tụ lại trên hai dấm của hắn, ngưng tụ thành một điểm, chợt trong giây lát vung xuống!

Thanh âm sâm lãnh như đến từ Cửu U, ù ù vang lên trên bầu trời.

- Băng chi áo nghĩa

- Độ không tuyệt đối!

- Thái!

Trong tiếng nổ đùng, toàn bộ thế giới như biến thành một thế giới băng tuyết tuyệt đối, trong mắt mọi người lập tứcđều trắng xóa một mảnh, trong tay Vi Ân, một đạo bạch sắc Cực Quang bắn nhanh về phía hai người Áo Cổ Tư Đô, Tát Lợi ở trên không trung.

- Đại Địa Áo Nghĩa chi nham thạch thủ hộ!

- Hỏa chi áo nghĩa chi Viêm Long Phần Thiên!

Một vàng đỏ lên hai đạo quang mang toát ra từ trên thân hai người Áo Cổ Tư Đô, Tát Lợi, trong lúc hét vang, cặp mắt của hai người đều trừng lớn, thổ hệ linh nguyên tố cùng với hỏa hệ linh nguyên tố trong phạm vi ngàn mét điên cuồng ngưng tụ lấy.

Thổ hệ linh nguyên tố ngưng tụ thành một tấm chắn đen kịt lộ ra hắc ngọc sáng bóng, mà hỏa hệ linh nguyên tố tắc thì tụ thành một đầu Hỏa Long dài gần trăm mét, gầm thét, nghênh hướng đạo cực quang bắn ra từ trong hai tay Vi Ân.

Hỏa Long và Cực Quang lập tức đụng vào cùng một chỗ.

Tạch tạch tạch

Không có bạo tạc nổ tung, không có nổ vang, trong ánh mắt giật mình của tất cả mọi người, trên người Hỏa Long do hỏa hệ linh nguyên tố tạo thành kia rõ ràng lan tràn ra một tầng băng cứng, hỏa diễm vốn thiêu đốt lập tức ngưng đọng lại, vẻ rét lạnh ẩn chưa trong Cực Quang rõ ràngđã đông cứng hỏa nguyên tố thành một khối băng.

Oanh!

Hỏa Long cực lớn lập tức bạo tán ra, một lần nữa hóa thành hỏa hệ linh nguyên tố tiêu tán trong không khí, mà Cực Quang kia sau khi rút nhỏ lại một vòng lại trùng trùng điệpđiệp đụng vào trên hắc ngọc nguyên tố thuẫn do thổ nguyên tố linh lực ngưng tụ thành.

Trong tiếng ầm vang, hắc ngọc nguyên tố thuẫn lập tức sụpđổ tiêu tán, mà Cực Quang kia cũng triệt để biến mất, năng lượng rung động cực lớn khuếch tán ra, khiến không khí chung quanh tầng tầng nứt vỡ ra như một khối thủy tinh.

Trên bầu trời, trên thân hai người Áo Cổ Tư Đô, Tát Lợi đều bị bao trùm một tầng băng cứng hơi mỏng.

Oanh!

Linh lực phun ra nuốt vào, tầng bằng trên thân hai người người tầng băng bạo vỡ ra, nhưng sắc mặt hai người lại vô cùng tái nhợt.

Phốc phốc!

Một ngụm máu tươi từ trong miệng hai người bọn họ phun tung tóe ra ngoài, cực quang lúc trước tuy rằng biến mất, nhưng hàn khí cực lạnh vẫn khiến hai người bọn họ bịthương không nhẹ.

- Độ không tuyệt đối, đây là linh kĩ thành danh của Băng ĐếVi Ân!

Trên mặt Tát Lợi mang theo tia sợ hãi, chuyện xấu nhất đã xảy ra.

- Trốn!

Áo Cổ Tư Đô và Tát Lợi nhìn nhau, thân thể thoáng chốc hóa thành một đạo lưu quang lao về phía bầu trời.

Đối mặt một gã cao cấp Đế Linh Sư, hai người bọn họ thân là đê cấp Đế Linh Sư và trung cấp Đế Linh Sư căn bản không thể nào là đối thủ của đối phương được, cho dù đối phương là một linh sư bình thường vừa mới tấn cấp, còn chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng của cao cấp Đế Linh Sư lực lượng thì hai người bọn họ cơ bản cũng không hề có phần thắng, huống chi Vi Ân này lại là cao thủ đứng đầu thành danh đã lâu của đế quốc nữa.

- Muốn chạy trốn?

Vi Ân cười lạnh một tiếng, thân hình bỗng nhiên biến mất tại chỗ, sau một khắc, đã xuất hiện cách hai người không xa, bàn tay lật một cái, như một tòa núi lớn đè xuống hai người.

Trong kinh hãi, Áo Cổ Tư Đô và Tát Lợi đều quát lớn một tiếng, song chưởng mạnh mẽ đỡ lên.

Phanh!

Hai người lại lần nữa rên lên một tiếng, nhổ ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt như một tờ giấy trắng.

- Ngươi không thể giết chúng ta!

Trông thấy Vi Ân sắp lần nữa hạ thủ chưởng về phía mình, Áo Cổ Tư Đô không khỏi rống to lên tiếng.

- Ngươi phải hiểu rõ, giết chúng ta chính là địch nhân củaĐạo Tư gia tộc, toàn bộ Tây Bắc chư quốc đều vì thế mà phải trả một cái giá cực đắt.

Trên mặt Áo Cổ Tư Đô tràn đầy sợ hãi, gào thét nói:

- Ta biết rõ Vi Ân ngươi không sợ, nhưng Ự... c ngươi phải biết rằng, Thác Đức gia tộc và Áo Lan Đa vương quốc vẫn còn ở nơi này, bọn hắn chắc chắn hẳn phải chết

Vi Ân vốn muốn hạ thủ liền mạnh mẽ dừng lại, hắn hôm nay khôi phục thực lực đến bát giai cao cấp Đế Linh Sư tự nhiên sẽ không sợ Đạo Tư gia tộc kia, nhưng nếu giết chết hai người này, đưa đến người trong Đạo Tư gia tộc thì Thác Đức gia tộc và Áo Lan Đa vương quốc chỉ sợ sẽ gặp phải tai ương rồi.

Song tháp quy định bát giai Đế Linh Sư không được vô cớđộng thủ ở Tây Bắc chư quốc, nhưng nếu đối phương có hai gã Đế Linh Sư vẫn lạc ở Áo Lan Đa vương quốc, vậy thì dĩnhiên không nằm trong tình huống đó rồi.

- Vi Ân, giết hắn cho ta!

Xa xa, Kiệt Sâm mặt mũi tràn đầy nộ khí nhanh chóng bayđến, bởi vì đối phương nên mới khiến cha mình mất một cánh tay, giờ phút này trong lòng Kiệt Sâm vô cùng phẫn nộ.

- Kiệt Sâm, không nên!

Sau lưng Kiệt Sâm, Lôi Nặc cũng bay lướt tới, trong miệng hét to lên.

- Phụ thân!

Kiệt Sâm quay đầu, lên tiếng nói.

- Áo Cổ Tư Đô!

Trông thấy Áo Cổ Tư Đô ở trước mặt, Lôi Nặc hận đến trong mắt gần muốn phun ra lửa, nhưng lý trí lại nhắc nhở hắn,đối phương không thể giết được.

- Hừ, ngươi cần phải hiểu rõ...

Áo Cổ Tư Đô ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn về phía bọn người Kiệt Sâm:

- Nếu như các ngươi hôm nay không giết hai người chúng ta, Áo Cổ Tư Đô ta lúc này cam đoan, trong vòng mười năm, sẽ không tìm đến các ngươi gây phiền phức nữa.

- Ta cũng cam đoan, nếu thả hai người chúng ta, ta lấy thân phận Tam trưởng lão của Đạo Tư gia tộc cam đoan, Đạo Tư gia tộc trong vòng mười năm, sẽ không không tìm đến các ngươi gây phiền toái nữa.

Tát Lợi ở một bên cũng mở miệng lên tiếng, lập tức dời ánh mắt lên trên người Kiệt Sâm, trong hai tròng mắt không khỏi toát ra thần sắc không hiểu.

Thực lực có thể chế biến ra Linh Dược có thể dẫn phát ra Thiên địa dị tượng của Kiệt Sâm lúc trước khiến cho Tát Lợi cũng không khỏi phải lau mắt mà nhìn.

Tuy rằng Kiệt Sâm giờ khắc này hai tay huyết nhục mơ hồ, phủ kín băng vụn, vô cùng chật vật, nhưng Linh Dược Hoàng sư có thể chế biến ra thất giai Linh Dược tề, coi như là ở Khai La đế quốc cũng là tồn tại rất thưa thớt.

Giờ khắc này, hắn thậm chí còn toát ra cách nghĩ muốn lôi kéo Kiệt Sâm vào trong gia tộc, nhưng vừa nghĩ tới đương kim hoàng đế bệ hạ, cùng với vị đạo sư kia của Vưu Lợi Á, Tát Lợi đành phải nén ý nghĩ cực kỳ hấp dẫn này xuống.

Lúc trước khi gia tộc an bài Vưu Lợi Á thành hôn với TứHoàng Tử Sắt Cát Âu điện hạ của đế quốc nhưng không nghĩtới Vưu Lợi Á trước giờ đính hôn lại vì trốn tránh mà trốn khỏi gia tộc, kết quả là gặp mặt Lôi Nặc, còn sinh ra Kiệt Sâm nữa.

Trên thực tế, Đạo Tư gia tộc tuy rằng thân là một trong tứđại thế gia của Khai La đế quốc, đối với chuyện kiến bè phái cực kỳ coi trọng, nhưng cũng không phải hoàn toàn là thếhệ cổ hủ, nhưng khiến cho mọi người không nghĩ tới chính là, Tứ Hoàng Tử Sắt Cát Âu điện hạ này rõ ràng mấy năm sau đã trở thành hoàng đế bệ hạ của đế quốc.

Mà chuyện Vưu Lợi Á đào hôn lúc trước cũng trở thành một trong những chuyện sỉ nhục nhất trong cuộc đời Sắt Cát Âu bệ hạ. Tuy rằng sau khi Sắt Cát Âu bệ hạ đăng cơ cũng không nói gì thêm, nhưng Đạo Tư gia tộc vốn thân là một trong tứ đại gia tộc cũng dần dần bị suy sụp.

Áo Cổ Tư Đô năm đó có quan hệ vô cùng tốt với Tứ Hoàng Tử Sắt Cát Âu, sau khi Sắt Cát Âu bệ hạ đăng cơ, vô cùng có khả năng sẽ trở thành Đại Nguyên Soái của đế quốc, kết quả lại vì chuyện của Vưu Lợi Á mà triệt để vô duyên.