Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 272: Đánh máu gà




Editor: Hạt mưa nhỏ

Chu Đồng cười đi tới, giúp Lạc Tiểu Thiến bưng sữa bò nóng qua, giúp cô bỏ lên bàn, ngước đôi mắt lên xem xét kĩ Lạc Tiểu Thiến “Như thế nào, đánh máu gà* sao cùng là một người hôm nay lại khác xa ngày hôm qua dường như là hai người?”

đánh máu gà (‘đả kê huyết’ hay còn gọi là ‘liệu pháp máu gà’): Đại khái là bắt đầu năm 1959, Trung Quốc có không ít người cao tuổi sức khỏe rất kém, nhà ai mà có người như vậy đều có nuôi một con gà trống mập mạp, nhưng không nuôi để ăn mà để lấy máu bổ thân. Người già ốm yếu mỗi ngày sẽ ôm con gà trống đó tới bệnh viện để người ta rút máu gà tiêm vào cơ thể mình để bổ sung dinh dưỡng. Đương nhiên mấy nhà này phải chú ý bồi bổ cho gà mới có nguồn máu dồi dào nha, nhưng do mỗi tuần có hai lần rút máu cho nên gà trống đương nhiên không tốt rồi, nghe nói gà bị còi xương, nấu ăn không có hương vị gì hết.

Theo như “Phương pháp chăm sóc sức khỏe” có ghi thì tiêm 100cc máu gà sẽ giúp thân thể có thể tăng hệ miễn dịch, tiêm vào dưới da chứ không tiêm vào tĩnh mạch. Người tiêm máu gà cả người khô nóng, sắc mặt hồng nhuận (như gà trống chọi ý). Máu gà có tác dụng trong rất nhiều bệnh như bệnh ngoài da, vảy nến, viêm nhiễm âm đạo, bệnh phụ khoa, bệnh trĩ, phù chân, sưng thũng, ho khan cảm mạo…chỉ cần là bệnh mà ngươi nghĩ ra được nó đều có thể trị hết, so với thuốc y còn hiệu quả hơn. Mặc kệ đúng hay sai nhưng người dân Trung Hoa lại rất tin tưởng và sùng bái nó.

Chính là, hiện nay người ta phát hiện máu gà có một loại hoocmon thúc đẩy khung xương sản sinh chất kích thích, nhưng đối với cơ thể người máu gà vẫn là một loại dị chất khiến hệ miễn dịch sản sinh hiện tượng đào thải, cơ thể phát nhiệt, rối loạn miễn dịch, cứng cơ, thậm chí dẫn tới hoại tử. Càng ngày càng có nhiều người chết do tiêm máu gà, cho nên đả kê huyết nổi lên phong ba một thời cứ thế bị dập tắt (1965). Năm 1980, Khương Côn – một nhà viết kịch còn sáng tác [Khuẩn hồng trà cùng đả kê huyết] để chế nhạo phong trào ăn theo này. (Theo như Baidu, Wenda)

nói đơn giản tức là: Hôm nay Lạc Tiểu Thiến tươi tắn khác hẳn ngày hôm qua

“Hắc hắc!” Lạc Tiểu Thiến cười lớn “không phải là cô nói à, trời vừa sáng liền bắt đầu một ngày mới!”

Chu Đồng lườm cô một cái” Nhưng bây giờ trời còn chưa sáng hẳn!”

“Chúng ta nơi này chưa có sáng hẳn, nhưng ở nơi khác trời đã muốn sáng!”

Lạc Tiểu Thiến xoay mặt, nhìn về phía cửa sổ kính bóng tối cuối cùng cũng rời đi nhường chỗ cho bình minh nó rạng, cũng như kéo thành phố Phần Lan tràn ngập trong ánh mặt trời.

Mọi người cùng nhau ăn cơm, sau đó đi xe tới địa điểm đã được chọn sẵn cho buổi chụp hình.

Lúc này, Maldives mới bắt đầu rạng sáng, phía đông đường chân trời xuất hiện những tia nắng sớm bắt đầu một ngày mới.

“Mọi người vào vị trí chuẩn bị, 15 phút sau bắt đầu!”

Thông thường chụp cảnh mặt trời mọc, là công việc khó khăn.

Thiên nhiên cũng không phải là diễn viên, khó có thể tuỳ ý đạo diễn, bỏ lỡ hôm nay sẽ phải chờ ngày hôm sau.

Bối cảnh, ánh sáng, nhiếp ảnh gia, thợ trang điểm… Tất cả đồng loạt ra trận, bắt đầu công tác chuẩn bị sẵn sàng. Lạc Tiểu Thiến sớm bị thợ trang điểm kéo tới ghế trang điểm cùng nhà tạo hình để hóa trang.

“ Ánh sáng ok!”

“ Tạo hình ok!”

“ Diễn viên ok!”

“âm thanh ok!”



“Action!”

Đạo diễn hô bắt đầu, chỉ huy mọi góc quay. Mặt trời mọc là lúc chính thức chụp hình, Lạc Tiểu Thiến đứng ở trên bờ biển ngước nhìn phía xa xa đường chân trời hiện lên màu vàng rục rỡ của ánh mặt trời, âm nhạc bắt đầu!

“Đêm hôm đó, dưới ánh trăng mới gặp, người giữa lông mày nổi lên ngọn lửa, kinh ngạc ánh mắt tôi…”

Ở trong gió biển, cô chậm rãi xoay người.

Phía sau vầng dương mạnh mẽ nhảy ra ngoài, ánh sáng rực rỡ vì cô nhiễm lên một tầng kim quang chói mắt.

Đạo diễn thông qua máy quay theo dõi hình ảnh của Lạc Tiểu Thiến, rõ ràng ở đoạn này chỉ cần cô nói vài câu, nhưng vì hiệu quả thật sự quá tốt, đạo diễn quyết định để cô hát xong mới chỉnh bài hát.

“thật quá tốt!” Đạo diễn đứng lên khỏi ghế, khuôn mặt tươi cười tiến về phía Lạc Tiểu Thiến thẳng thắn giơ ngón tay cái “Rất tự nhiên, đoạn tiếp theo chuẩn bị!”

Xung quanh mọi nhân viên công tác đều hướng tới cô giơ ngón tay cái lên, lần đầu chụp hình, một lần liền thông qua đây đối với diễn viên chuyên nghiệp cũng rất khó, Lạc Tiểu Thiến xứng đáng nhận được sự tán thưởng của mọi người.

Tiếp theo là phân đoạn của diễn viên khác, Lạc Tiểu Thiến có thể nghỉ ngơi.

cô ngồi cũng không có ngồi, liền chạy tới chỗ đạo diễn, tò mò quan sát mọi người chuẩn bị công việc, bên cạnh là nhân viên ghi âm đang đang chuẩn bị dụng cụ, cô liền hiểu ý chạy tới giúp đỡ chỉnh sửa lại đường dây.

Tuy rằng chỉ ngủ hơn hai giờ, biểu hiện của Lạc Tiểu Thiến hôm nay là phi thường xuất sắc, hai người diễn viên được mời tới cũng biểu hiện tốt. Các cảnh quay tiếp theo cũng hoàn thành tốt, không có cảnh quay nào quay lại ba lần. Ban đầu định ra hai ngày mới có thể làm xong, nhưng ngoài dự kiến chỉ mất một ngày liền quay xong.

“Cut! Perfection (hoàn mỹ)! Sáng sớm ngày mai, tất cả mọi người có thể ngủ thẳng một giấc!”.

“Hoan hô!”

Toàn thể nhân viên và diễn viên đều cùng nhau hoan hô.

Lần này thời gian vốn rất eo hẹp, nếu như hôm nay không quay xong, ngày mai sáng sớm tinh mơ cả đoàn phải chụp xong sau đó mới di chuyển tới địa điểm tiếp theo.