Dương Thanh Ký

Chương 167: Thông đạo sụp đổ




Thông đạo sụp đổ.

Dương Thanh ngồi khoanh chân trên giường, im lặng nhìn vào chiếc bình trước mặt, Nhập Anh Đan, hắn chưa bao giờ nghe thấy, nhưng công hiệu của đan dược này nếu thật như lời Kỳ Uyển nói, thì thực là một phen tạo hóa, hắn lắc đầu, chưa chắc đã hấp thu nổi hai phần ba dược lực của đan này, Phong Ấn của Ngụy phu nhân để lại cho hắn, hắn cũng chỉ hấp thu được có bốn phần, đó còn là do cộng hưởng khi hấp thu hồn phách cảu Dương Đỉnh Thiên, dược lực của Nhập Anh Đan này, bá đạo như vậy, có lẽ sẽ thất thoát gần hết. ăn vào thì tiếc rẻ, mà không ăn thì không thể tiến cảnh, tinh ti của Kỳ uyển còn đang ở trong người, đối với hắn lúc này thật là khó nghĩ,

…..

Một tháng trôi qua rất nhanh, cuối cùng sau khi không còn cách nào khác, hắn đành phải nuốt nhập anh đan, đúng như hắn dự liệu, đan này dược lực quá ba đạo, kinh mạch của hắn tuy hơn tu sĩ đồng cấp rất nhiều, nhưng tốc độ hấp thu dược lực vẫn quá chậm, dù đã vận dụng Âm Dương Sinh Tử Quyết đến cực hạn, nhưng hắn cũng chỉ hấp thu được hai phần dược lực, còn lại đều tản mát hết. vì chuyện này mà hắn tiếc rẻ mất mấy ngày,

Xích Long biết được chuyện này thì cười nhạo không thôi, còn Kỳ Uyển thi tức đến mức ói máu, luôn mồm quát hắn là đồ ăn hại. Cũng may hắn cũng đạt đến Kết Đan Hậu Kỳ, đâycung coi như là một bước lên trời rồi, chưa đến nửa năm đã tăng hai cảnh giới, cho dù thiên tài ở các môn phái cũng phải cam bái hạ phong.

Hôm nay hắn cùng với đám người Thanh Liên Tiên Tử chính thức lên đường đi đến Linh Tiêu điện, đâychính là trận nhãn của phong ấn, chỉ cần phá hủy trận nhãn này, đám yêu thú trong Phong Ấn của Thất Sát cốc có thể tràn ra ngoài, hít thở bầu không khí tự do sau mười vạn năm bị giam cầm.

Đoàn người gồm có Thanh Liên, Mạnh Tử Quân, Kỳ Uyển, Nhĩ Thành, XÍch Long, Lưu Hán thêm cả Dương Thanh nữa là 7 người, Thanh Liên Tiên Tử và Dương Thanh cưỡi trên lưng Xích Long, Lưu Hán cưỡi trên con lang vương dạo nọ, còn ba người kia thì đi chung trên tọa kỳ của Mạnh Tử Quân, nó là một con yêu thú Dương Thanh cũng không biết là loại gì, chỉ thấy nó vừa giống rồng lại vừa giống rùa, trông vô cùng đồ sộ. đoàn người dùng tốc độ nhanh đến khó tin, chưa đến hai nén hương đã có mặt ở trung tâm trận nhãn.

Cảnh tượng vừa vào tầm mắt, DƯơng Thanh đã kinh ngạc đến há hốc mồm, hắn chưa từng thấy cài giống như vậy. trên mặt đất là năm tòa tháp chọc trời, hắc khí cuồn cuộn bao phủ cứ cách một đoạn thời gian đám hắc khí lại tổ hợp thành một cái mặt quỷ, nhìn khắp bốn phương tám hướng

Đoàn hắc quang này cực kỳ sắc bén. Uy áp mà nó tỏa ra, khiến Dương Thanh cơ hồ ngạt thở, linh hồn hắn dường như cũng bị ảnh hưởng trở nên run rẩy

Thanh Liên Tiên Tử, nhìn cái đầu lâu đang thổi hắc khí khắp bốn phương tám hướng cảm khái nói:

-Thành hay bại đều ở hành động lần này, các vị hãy cố gắng hết sức.

Đám người còn lại lập tức gật đầu, chia nhau vào vị trí, Kỳ Uyển một thân áo đỏ bay phấp phới, nghe vậy cười khẽ một tiếng, vung tay ngọc về phía trước, trong tay liền xuất hiện ba đoàn thanh quang bằng ngón út, trong suốt chớp động. nó nhanh chóng biến đổi to bằng nắm tay không ngớt lập loè. Mạnh Tử Quân thì lăng không lên trên một đoạn, trên người hắn linh quang chớp động, thân hắn vẫn là nhận loại nhưng đầu hắn đã biến đổi trở về bản thể của yêu thú Mạnh Cực, hắn hà mồm phun ra một luồng khói trắng, cuồn cuồn không ngớt. Kỳ uyển và Mạnh TỬ Quân đều hường thần thông của mình vào một tòa bảo tháp. Thanh Liên Tiên Tử cũng đã động thân một tay cầm lấy đài sen mười hai cánh, một tay kia cầm một chiếc đấu bằng vàng,

miệng nàng lẩm nhẩm chú ngữ,

‘Phanh’ một tiếng, một đạo kim quang từ pháp bảo của nàng hiện ra lập tức đánh tới bảo tháp trước mắt.

"Ầm" một tiếng, Thần thông của nàng không rõ là thần thông gì mà khi tiếp xúc với hắc khí trên bảo tháp, phát ra từng trận oanh minh.

Nhĩ Thành bên cạnh thấy vậy, không chút do dự lăng không lên cao ba thước, hắn gầm lên một tiếng trực tiếp biến trở lại bản thể, bản thể của hắn vừa giống loài thú vừa giống loài chim, tập hợp đặc trưng của ba loài động vật chuột, thỏ, hoẵng thành một thể: Nó có ngoại hình như con chuột, đầu thỏ nhưng lại là cơ thể của con hoẵng, trên chân có cánh, từ trên thân người hắn. Nhất thời ba đạo huyết hồng bắn thẳng ra, hóa thành ba khối huyết quang khổng lồ

ba tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Ba khối huyết quang công phá vào một tỏa bảo tháp

Xích Long và Lưu Hán, cũng lập tức ra tay. Lúc này hắn mới nhận ra Lưu Hán không phải là tu sĩ nhân loại mà chính là một hóa hình sơ kỳ yêu thú, các luồng quang mang cùng với hắc khí nhất thời đan xen vào nhau, cả thông đạo cũng chớp động.

toàn bộ nơi này rung động dữ dội, khiến cho Dương Thanh biến hẳn sắc mặt.

Đúng lúc này, vô số tiếng nổ lớn vang lên, đám hắc khi nhanh chóng bị đánh bật trở lại bảo tháp,

Hai tay của đám người kia liên tục đánh ra thủ ấn,, vô ảo ánh bắn ra. Khoảng chừng một khắc đồng hồ, hắc khí hoàn toàn biến mất.

Sau khi bức hắc khí lùi về bảo tháp, một tiếng kinh thiên động địa vang lên, cả năm tỏa bảo tháp lập tức phát sáng lấp lánh, dường như chúng tự động cao lên một chút, Hắc khi lại có dấu hiệu lan ra.

Thanh Liên huy động pháp bảo trong tay hô lên:

-Dương Tiểu Hữu ném hoạt cương thi ra đi,

Dương Thanh nhìn năm tòa hắc tháp, tinh quang trong mắt chớp động, thân hình hắn thoáng một cái trực tiếp bắn nhanh ra, từ trên người hắn năm cỗ quan tài bay ra, ngũ linh thánh mẫu phân biết đứng cách hắc tháp cỡ ba bốn mươi trượng, còn bản thân hắn nhanh chóng đứng vào giữa.

Thanh Liên tiên tử há miệng lẩm nhẩm chú ngữ một đạo kim hồng bay đi. Nhanh chóng quán chú vào năm thi ma, nhận được lệnh, chúng nhanh chóng kết thủ ấn, Thất Thải Linh Quang trên thân thể năm thi ma nhanh chóng đan xen tạo thành Ngũ Linh Hóa Long Trận,

Mà Dương Thanh lúc này chỉ có thể cắn răng thi triển Âm Dương Sinh Tử Quyết. Từ khi tu luyện Âm Dương Sinh Tử Quyết đẩy đủ của Triệu Phong hắn cũng đã tiến bộ không ngừng,, giờ đây khi vừa động thần niệm, ma khi cuồn cuộn từ trên người hắn phát ra, đan xét với thất thải linh quang của trận pháp Ngũ Linh hóa Long Trận. hai luồn linh lực một âm một dương này va chạm với nhau tạo ra từng tiếng nổ đùng đùng, hàng trăm tia sét phát ra, bắn phá năm tòa hắc tháp, Giờ đây hắn mới được chứng kiến uy lực thực sự của trận pháp này, năm hoạt cương thi của hắn, ra sức hấp thu hắc khi trên bảo tháp, dường như chúng rất thích thứ này, mỗi một lần hắc khi giảm đi, Thất Thải Linh Quang trên người chúng càng mạnh, áp lực mà hắn nhận được càng lớn, hắn phải duy trì pháp quyết liền tục chống đỡ với thất thải linh quang, để va chạm này tạo thành lôi điện, bắn phá hắc tháp, toàn thân hắn đã bị lôi điện chạy qua mấy lượt. lục phủ ngũ tạng hắn đã bị thương không nhẹ,

-Các vị mau dùng toàn lực. Thanh Liên Tiên Tử quát lên>

Vừa dứt lời nàng đã hoàn toàn bộc lộ ra một tu vi vô cùng khủng khiếp, Ngũ Hành Thi Ma của Dương Thanh trực tiếp bay lên nên trời, gia tăng tốc độ hấp thu hắc khí gấp bội, Dương Thanh gào lên một tiếng thảm thiết một luồng lôi lực khổng lồ trực tiếp

lôi quang trong ngũ linh hóa long trận lóe lên, tạo nên những tiếng sấm ầm ầm.

Chúng rít gào kịch liệt, hóa thành lôi quang vô tận. DƯơng Thanh cắn răng vận dụng Âm Dương Sinh Tử Quyết va chạm với Thất Thải Linh Quang, càng va chạm với nhau lôi điện càng sản sinh ra nhiều, nhưng hắn không còn cách nào khác, không chống lại được, Thất Thải Linh Quang sẽ giết chết hắn, cho nên hắn đành phải ra sức chống lại, đây đơn thuần là dùng thuốc độc giải khát, nhưng hắn không thể không làm

Trong trận Lôi quang ngưng tụ tản mát ra lôi uy không cách nào hình dung nổi nhanh chóng bắn phá vào năm tòa bảo tháp.

Một lượng lớn lôi quang lóe ra, điên cuồng chui vào trong hắc tháp. Trong bảo tháp chợt lóe lên ánh sáng chói mắt! màn sương đen lượn lờ, trong hắc tháp nhanh chóng bị mài mòn rồi phá hủy.

-Rẹt rẹt,

-Ầm ầm ầm

Rút cuộc đã có ba tòa Hắc tháp bị lôi quang phá hủy. một thông đạo sâu hun hút hiện ra

một luồng hàn phong điên cuồng gào thét toát ra từ thông đạo, Dương Thanh lúc này đã đi đến cực hạn của cơ thể, linh quang hộ thể của hắn tán đi, toàn bộ sức mạnh của Ngũ Linh Hóa Long Trận, phần lớn trút vào người hắn, trong lúc cấp bách hắn chỉ kịp triệu hồi Âm Hồn Kiếm Giáp. một tiếng bạo liệt vang lên, thân người hắn như diều đứt dây rơi xuống trước cửa thông đạo, thất khiếu của hắn máu tươi không ngừng chảy ra, lần này hắn bị thương còn nặng hơn lần trước,

Thanh Liên Tiên Tử hô lớn:

-Thông đạo không ổn định, mau vào

Thanh Liên lập tức thu hồi pháp bảo dùng một tốc độ nhanh nhất chạy đến thông đạo,

Ba yêu vương kia cũng nhanh chóng chạy theo, nhưng vừa mới vào thông đạo thì Nhĩ Thành gầm lên:

-Chết tiệt còn một tầng phong ấn nữa, Dương Thanh cố gắng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy bên trong thông đạo bất ngờ, xuất hiện một pháp trận còn tinh vi hơn cái ở bên ngoài, linh lực cường đại mà nó phát ra, khiến cho cả bốn yêu vương bị bao vây vào giữa.

Thanh Liên Tiên Tử lật tay liền nắm giữ một tòa sen mười hai cánh, nàng hét lên:

-Liên Hoa Hóa Sinh

Lập tức đài sen liền hóa thành trăm ngàn sợi tinh ty bao phủ lấy nàng ngăn chặn trận pháp cấm chế, Xích Long và Lưu Hán thấy chủ gặp nguy cũng lập tức lao vào ứng cứu, nhưng bọn chúng đã đánh giá quá thấp trận pháp này chưa vào được bao lâu, chúng đã hoàn toàn bị khốn trụ, ba yêu vương còn lại cũng lập tức hiện nguyên hình trở về bản thể, từng luồng năng lượng khổng lồ công phá trực tiếp lên trận pháp, cả một vùng vài ngàn trượng xung quanh nơi này vang lên những tiếng bạo liệt, rung động như sắp đổ vỡ, Dương Thanh khiếp sợ nhìn từng luồng khí lưu vặn vẹo, từng khoảng không gian bị pháp lực bị xé rách, âm phong thôi khắp nơi, hắn cố hết sức dùng thần niệm thu hồi, năm hoặt cương thi, rồi cắn chót lưỡi phun ra một luồng tiên huyết, một lần nữa liều mạng thi triển Quang Ảnh độn.