Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 256: Tới Bắc Mình Thế Gia!




- Ngay lúc này, ở Vạn Kiếm Sơn dị biến loé lên, quang mang sát khí hoá thành mây vân, một màu huyết hồng, che phủ cả một mảnh thiên địa nơi này, kinh biến ở đây khiến nhiều thế lực ùa tới xem náo nhiệt, nhân cơ hội lúc loạn liền chiếm chút tiện nghi, lúc này một vài đệ tử gác đêm không bị A - Long cho ám vệ truy sát, có thể chạy trốn ra bên ngoài, khi mọi người hỏi kỹ càng mới biết một điều, Vạn Kiếm Tông, và Đồ Ma Liên Minh, cơ nghiệp mấy ngàn năm đều đã bị A - Long dưới danh nghĩa Hắc Ma, tiêu diệt toàn bộ, sơn môn bị đánh cho bằng phẳng, đầu lâu của khối kẻ treo lên cổng thành thị chúng khiến mọi người tâm kinh hãi không thôi, đặc biệt là có cái đầu lâu con toát ra khí tức Võ Hoàng vô cùng đáng sợ nữa,không phải ai cũng giám nhìn vào!

Hoả Viêm Thành / Thành Chủ Phủ!

- Lý Lão nghe tin tức của thuộc hạ báo về cho lão, lão trầm ngâm một lúc rồi cười khổ không thôi lão thì thầm nói!

“ Đây là quà ra mắt của cậu dành cho ta sao? ”

- Lý Hiên một bên mặt có chút tái nói!

“ Phụ Thân, Hắc Ma treo đầu lâu của Đồ Ma Liên Minh ở ngoài cửa thành, hẳn không phải muốn kiếm chuyện với chúng ta chứ ”

- Lý Lão cười có chút chua chát nói!

“ Hắc Ma hắn làm như vậy là muốn nói với chúng ta vài điều!

Thứ nhất, mấy cái đầu đây là kết cục của kẻ động tới gia đình của hắn và nơi hắn ở,tốt nhất đừng gây sự với hắn, Thứ Hai, đây không phải là thị uy với chúng ta, mà là quà tặng đích thân Hắc Ma tặng cho chúng ta,không phải chúng ta, mà là Hắc Kim, cũng là cuộc cá độ với người nào đó a," Thứ Ba, Hắc Ma giúp chúng ta làm một điều với kẻ thù của chúng ta là Phong Tuyết Ngân Thành ”

- Vương Lâm im lặng ngồi một bên lúc này, kinh ngạc thốt lên hai chữ!

“ Cô Lập..!!! ”

- Lý Lão cười gật đầu nói!

“ Tất cả chúng ta đều biết Hắc Kim vốn là một mảnh đất hình vuông, nhưng lại xuất hiện một thế lực mới có tên là Phong Tuyết Ngân Thành, ỷ vào giang hồ thế lực,muốn cưới hoàng hậu để tát mặt Hắc Kim, rồi lấy cớ đánh chiếm kinh đô Hắc Kim,năm đó vì bảo toàn thực lực, Hắc Kim bắt buộc phải rời đô, Hắc Kim phải di chuyển về phía đông, từ mảnh đất hình chủ nhật, thành hình móng ngựa ( Chữ U) Phượng Kinh Lôi, cai quản phía Bắc, Kinh Thành quản phía đông, đề phòng chằm chằm vào Phong Tuyết Ngân Thành này, nước khác tuyên chiến thì phải nghị hoà,chứ một khi đánh nhau, thù trong giặc ngoài, Hắc Kim bị tiêu diệt là điều sớm muộn mà thôi, Hắc Ma đánh hết toàn bộ thế lực ở đây,ngươi thử nhìn bản đồ xem, như lời Vương Lâm nói, không phải mấy thế lực đó đều ở phía tây sao, Phía Tây đổi chủ, Phong Tuyết Ngân Thành bị cô lập,cứ tiếp tục như thế này Phong Tuyết Ngân Thanh bất diệt là điều sớm muộn mà thôi!" Lý Lão suy tư rồi tiếp tục nói!

“ Theo ta được biết, hôm nay hắn đánh Bắc Minh Thế Gia là báo thù cho thuộc hạ đã mất của hắn, cũng tiện đà này, nói cho Hắc Kim biết lập trường của hắn, đó là không cùng Phong Tuyết Ngân Thành nể mặt nhau,hắn và Phong Tuyết Ngân Thành không cùng chiến tuyến, còn Hắc Kim muốn hắn làm minh hữu thì phải hành động ngay đi,, còn giết toàn bộ thế lực của phía tây, là để làm một điều quan trọng, cũng tiện công báo thù luôn tiện công thu thập ít thế lực mở đường đi cho Hắc Phong Trấn của hắn, phải nói là lòng dạ tên này rất sâu a "

- Lý Hiên hít sâu một hơi nói," Hắc Ma tại sao lại làm như thế? " Lý Lão vuốt râu bạc cười đầy thâm ý nhìn Vương Lâm,nhìn thấy nhạc phụ của mình cười như thế, Vương Lâm nổi hét da gà nói!

“ Nhạc Phụ à, người có gì thì mau nói đi a, người đừng cười như thế, làm con sợ a ”

- Lý Lão cười nói!

“ Ta nuôi ngươi từ nhỏ tới lớn, trong đầu ngươi nghĩ gì bộ ta không biết sao,ngươi biết thừa ta muốn nói gì rồi mà ngươi còn giả bộ như không biết sao ” Vương Lâm nghe thấy thế chột dạ,mặt như bánh bao chiều bị chó cắn,lão ho khan không ngừng nói!

“ Nhạc phụ đại nhân a, Dĩnh nhi nó con nhỏ, không thể gả đi được, đợi nó lớn lên một tí rồi mới gả có được hay không ” Lý Lão cười như một lão cáo già nói!

“ Tiểu Lâm Lâm, ngươi tính quất ngựa truy phong sao? Không phải trước khi lấy con gái ta, cũng là mẹ của cái nhà đầu Dĩnh Nhi cũng tầm tuổi này sao?? Giờ ngươi có hiểu cảm giác của ta năm đó chưa?? ” Vương Lâm xấu hổ cười khan nói " Nhạc phụ a, con khác tên tiểu tử Hắc Ma đó khác a " Lý Lão cười nói " Khác, ta chẳng thấy khác nhau ở điểm nào cả a nha, hắn và ngươi năm đó giống nhau y đúc, cũng là một cái tiểu ngông cuồng không xem ai ra gì, cầu hôn con gái ta, ngươi liền xông vào trướng địch, lấy thủ cấp tướng địch, quỳ trước mặt ta cầu hôn con gái của ta a,nhưng Hắc Ma lại không giống ngươi, hắn đem quyền quản lý cả một vùng phía tây để làm sính lễ, so với ngươi, ngươi năm đó còn xanh và non lắm "

- Nghe thấy thế Vương Lâm khóc không ra nước mắt a, lão hận không ngay lập tức bạt mình mấy bạt tai, hôm đó hắn gặp Hắc Ma, lại một lời không hợp, hai bên trở mặt, Vương Lâm muốn lấy khó bắt A - Long lùi bước,liền tới đó muốn giáo huấn Hắc Ma một trận, nào ngờ giáo huấn chua được lại bị Ám Vệ bắt sống, mặc dù trên người lão có Pháp Bảo ẩn nấp a,thế là hắn và Hắc Ma gặp nhau, kẻ địch gặp nhau tất nhiên là đỏ mắt rồi một kẻ muốn bảo vệ con gái,một kẻ muốn câu trộm cá vàng, không ai nể mặt ai,thế là Vương Lâm hôm đó kể ra chiến tích năm đó của mình, để cưới được con gái của Lý Tướng Quân,không làm được thì đừng hòng bắt trộm con gái của lão đi, Hắc Ma cũng là một tên khinh cuồng nói " Phía Tây Làm Sính lễ, Cổng Thành treo đầy thủ cấp, Cá Vàng ta quyết bắt rồi,lão cứ chống mắt lên xem” Cứ nghĩ hôm đó hắn nói chơi, đâu phải phía tây, muốn chiếm liền chiếm đâu, Vương Lâm cười trừ cho qua chuyện,khịt mũi khinh thường chỉ cho rằng Hắc Ma là tên hữu dũng vô mưu, nào ngờ hôm nay là sự thật, Vương Lâm lúc này, nước mắt đầm đìa,như một tiểu nam hài bị quái thúc thúc lừa hết tiền mua kẹo, ôm lấy chân Lý Lão vừa khóc vừa nói

“ Nhạc Phụ đại nhân, con trót dại,người phải giúp con a, dù sao Dĩnh Nhi cũng là cháu ngoại của ngươi a, ngươi phải bảo vệ con bé a, không thể để con bé bị người bắt đi mất a,đặc biệt là cái tên Hắc Ma đó a, dĩnh nhi đang nhỏ, mà tên tiểu tử đó còn thua cả tuổi dĩnh nhi a hôn sự này con không đồng ý a,hôm đó con trót dại,nhạc phụ người phải làm chủ công đạo cho con”

- Lý Lão,cùng Lý Hiên cười trên nỗi đau của kẻ khác, tuy Vương Lâm đối địch với Hắc Ma, nhưng Lý Lão lại vô cùng thưởng thức cái tính cách và đảm phách của A - Long, ở A - Long lão nhìn thấy mình năm đó, cũng nhìn thấy một hình ảnh quen thuộc nay đã đi xa, một mực canh gác ở phía! Bắc này,nếu để cháu gái yêu quý của mình bị hoàng thất sắp xếp hôn sự, làm công cụ chính trị thì chi bằng gả cho Hắc Ma một cái có thực lực, lại rất nghe lời cháu gái mình, mà cháu gái lão cũng đã tình căn thâm chủng với tên này rồi, chàng có tình,thiếp có ý, chẳng lẽ lão già như thế này rồi lại đem bổng đánh uyên ương sao, với tính cách của Hắc Ma thì cực kì bao che khuyết điểm và bá đạo,hắn không lấy hay mua được hắn liền cướp a, kết thù với Hắc Ma quả là điều không sáng suốt, sao không mượn nước đẩy thuyền tác thành cho đôi uyên ương này đi!

“ Ngươi tự làm tự chịu, chuyện này ta giúp không được, sao ngươi không hỏi cái tiểu nha đầu nhà ngươi xem coi, hỏi nó xem coi có muốn gả cho cái tiểu tử Hắc Ma hay không đây ” nói xong lão cười vô cùng gian trá rời đi, để lại Vương Lâm đang om sòm kêu la, không muốn, không muốn!

- Lý Lão đi ra ngoài, bên dưới nụ cười là thở dài thườn thượt nghĩ " Hắc Ma này tính quá quật cường,chỉ ăn mềm không ăn cứng, tính cách thì bao che thuộc hạ, nhưng lại không dung túng thuộc hạ làm việc xấu, lại hành sự rất tiêu cực,nhưng không phải người không nói lý lẽ,có thể thương lượng được, không phải là người không biết tiến lùi, kẻ này chỉ có thể làm bạn, chứ kết thù thì cực kì ngu xuẩn mới làm như vậy, với tính cách như thế này, không làm tướng cũng xưng vương, nhưng trước khi đó, con đường tên nhóc này đi còn rất gian nan" lão thở dài tự hỏi đem cháu gái mình đặt cược cho cái tiểu tử Hắc Ma này là đúng hay sai đây, lão lại cầm trên tay tình báo điều tra của thuộc hạ, về Phượng Gia, có thông tin về một người, nơi đúng ra là một tên nhóc người hầu của Phượng Gia, như đúng lời mà cháu gái lão đã miêu tả, và âm thầm cho người điều tra, nhưng chưa tới tay cháu gái lão thì lão đã nhận được trước rồi, lão nhìn từng chữ trong đó, lòng lão càng đắng chát nói!

“ Chẳng lẽ, Hắc Ma và tên nhóc đó là một, vậy ta nên đặt cược vào ngươi hay là tên kia đây, ngươi muốn tạo nên một đội quân để quyết tử với cái gia tộc đó sao? ” nói tới đây lòng lý lão càng nặng trĩu, lão đắn đo có nên đặt cược vào A - Long hay không, Hắc Ma có thể là một cái người sáng tạo lên một vùng đất mới, một nền văn hoá mới, cũng có thể là một cái ma đầu người thân không nhận lão nên làm gì bây giờ, có nên tin tưởng vào ánh mắt của cháu gái lão lần này hay không, Lý Hiên bên cạnh nghe mang máng hỏi Lý Lão " Phụ Thân! Người vừa nói gì ạ " Lý Lão lắc đầu nói " Không có gì, ngươi cứ lo việc của ngươi trước đi đã " " Vâng ạ" Lý Hiên đáp!

- Trái với Thành Chủ Phủ tại một toà băng thành, trong đó cư ngụ vô số gia tộc, trong đó có một cái gia tộc, đại đường Bắc Minh Thế Gia, lúc này Lão Giả được thả trở về báo tin,lúc này các trưởng lão càng nghe sắc mặt từng tên càng lúc càng sa sầm, càng lúc càng âm trầm như nước, sát cơ từng tia lạnh lẽo tràn ngập trong mắt!

- Một trưởng lão khác là sư phụ của Bắc Minh Thương sắc mặt tức giận, âm trầm vô cùng!

“Chuyện này liên quan nghiêm trọng,đối với thể diện của Bắc Minh Thế Gia chúng ta mất mặt nghiêm trọng, đúng là chúng ta không nên báo chuyện này với lão tổ, dù sao cũng là lệnh bài lão tổ đưa cho hắn kia mà”

- Một trưởng lão khác của Đông Điện Bắc Mình Thế Gia nói

“ Không nên,tốt nhất nên báo chuyện này với lão tổ, lão tổ từng nói với ta, người đem lệnh này tới, chính là ân nhân của Bắc Minh Gia ta, nhưng vì một số cớ sự nên sinh rạn nứt, lỗi là của Bắc Minh Gia ta, nên nếu có đem lệnh tới thì tuỳ theo yêu cầu mà có thể xem xét đáp ứng ”

- Một tên trưởng lão Bắc Điện gắt gỏng nói!

“ Bắc Đường huynh. Ăn có thể ăn bậy,nhưng nói năng không thể lung tung, ngươi nói như thế, vì một cái lệnh bài, vì một cái nhân tình của lão tổ, mà giao nộp toàn bộ người Bắc Điện chúng ta ra cho hắn chém giết, vì một người ngoài, các ngươi muốn cùng với Bắc Điện chúng ta trở mặt sao?”

- Một tên Trưởng lão Tây điện lão cười khẩy nói!

“ Bình thường bắc điện các ngươi mắt cao hơn đầu, không xem ai ra gì, gây chuyện khắp nơi, lấy thế Bắc Minh Gia đi làm nhiều việc khi nam phách nữ, bây giờ đá phải tấm thiết bản, còn kêu ca gì nữa, một mực như thế này, không phải một tay Bắc Điện các ngươi làm ra sao,ai bảo hôm đó các ngươi giết chết thuộc hạ của hắn làm gì, nữ nhân hắn mượn tiền,tuy chưa hết thời hạn, thì hắn cũng trả gấp 10 lần bồi thường rồi còn gì, lại vì chút mặt mũi mà ám toán thuộc hạ của tên điên đó, ta cũng thật kham phục cái Bắc Điện các ngươi có bản lĩnh a”

- Các trưởng lão Đông Điện lão liếc các trưởng lão Tây Điện, bình thường mặc dù đông tay không hợp, nhưng khi nghe những lời này, bọn họ không các nào chối bỏ được mà đả kích Tây Điện một cái, mà trái lại gật đầu đồng ý với ý kiến Tây Điện, " Quả là Bắc Điện đã làm quá nhiều chuyện không đúng, sớm muộn cũng gây hoạ mà thôi, nhưng nào ngờ lại chọc phải cái tên điên kia, thật là khiến Bắc Minh Gia khó giải quyết, đặc biệt là hôm nay Bắc Minh Gia không giao Bắc Điện ra Bắc Minh Gia bị tiêu diệt a”

- Thấy mọi người không đứng về phía mình, đám người Bắc Điện cuống cuồng một người là thái thượng trưởng lão của Bắc Điện nói!

“ Mặc dù chúng ta có sai lầm trong chuyện đối nhân xử thế, chúng ta sai người giết nữ nhân của hắn, và thuộc hạ của hắn là sai, nhưng cũng không có nghĩa là hắn muốn, liền mở miệng ra là tiêu diệt toàn bộ Bắc Minh Thế Gia chúng ta này, tội chúng ta chúng ta tự gánh, nhưng các người có tự hỏi nếu Bắc Điện của chúng ta thì Bắc Minh Thế Gia sẽ xuống dốc như thế nào hay không” đúng lúc này Nam Điện vẫn một mực im lặng bình thường với Bắc Điện là một phe nói!

“ Bắc Minh Thế Gia chúng ta là thế gia lâu đời, không thể vì một tên tiểu tử Hắc Ma mà trở nên lay động được, Hắc Ma phải chết, bằng không chuyện Bắc Minh Thế Gia chúng ta sợ một cái tiểu bối, thì Bắc Minh Gia chúng ta sẽ còn gì là mặt mũi mà bước ra giang hồ được nữa, địa vị của Bắc Minh Thế Gia không được phép lung lay, bất kể là ai,mặc dù là cả cái tên Hắc Ma đó "

- Mọi người ở đây trầm mặc cuối cùng, bọn họ thống nhất kiến, và cùng đưa ra một quyết định " Hỏi ý lão tổ ” sau một thời gian chờ đợi, lão tổ của Bắc Minh Thế Gia,cũng là năm đó chịu ơn của A - Long,lão chỉ cho một mệnh lệnh,lão là lão tổ trên tay cầm sinh mệnh một tộc nói " Tuỳ các người quyết định, mặt mũi Bắc Minh Thế Gia không thể mất,sử dụng kiếm tổ bắt sống hắn " Lão nói xong nhắm mắt thở dài, cầm trên tay tấm lệnh bài năm đó của lão đưa cho A - Long lão biết ai đã đưa lại lệnh bài này, lão thở dài nghĩ " Năm đó ta có lỗi với cậu, bây giờ ta cũng chỉ có lỗi với cậu lần nữa vậy, hiểu cho ta, năm đó ta sợ Phượng Triệu hai nhà không thể giúp cậu, bây giờ ta không muốn mất cơ nghiệp tổ tiên để lại ta đành phải có lỗi với cậu vậy " nghĩ tới đây lão, lấy trong tay một mảnh da của Linh Thú, lão viết cái gì đó, lão vung tay, mở cái cánh cửa đá của phòng lão đang bế quan, một con Linh Hạc truyền tin bay ra ngoài, mục tiêu là Triệu Gia ở kinh thành, nhưng vừa mới bay được vài dặm lại, bị một bàn tay nữ nhân như ngọc bắt lại, đây không ai khác chính là Phong Thải Vận, nàng đưa cho Thanh Lăng nói

“ Đưa cái này cho Tiểu Tặc, hắn sẽ muốn biết bên trong đó ghi thứ gì” Thanh Lăng ngoan ngoãn nghe lời đại tỷ của mình " Vâng..!! " một tiếng, Thanh Lăng mở ra, độn tốc xé gió rời đi một mực tiến về phía Vạn Kiếm Sơn!

- Bên trong đại điện, của Bắc Minh Thế gia, đột nhiên giận dữ vô cùng âm dương quái khiếu, cười khi người khác gặp hoạ vang lên",lão tổ đã cho phép, chúng ta có thể mượn kiếm tổ, đi chấn giết tên này " tên này thuộc thế lực Bắc Điện cũng là phụ thân của Bắc Minh Thương ra lệnh, tên này đã xuyên tạc lời của lão tổ mình lại rồi, lão tổ của bọn chúng nói bắt sống, chứ không phải giết, nhưng tên này nói giết, hắn nhất định phải dồn A - Long vào chỗ chết mới chịu, nghe thấy vậy, đám người trung lập cùng với mục tiêu ôn hòa mà thương lượng làm hoà với A - Long không nói gì hơn, chỉ im lặng mà tới Tổ Điện của Bắc Minh Gia!

- Ở trong đại điện này,khắp nơi ngói vàng nền ngọc, nhưng không cách nào che giấu đi từng tiếng lãnh khi,khắp nơi đều là một màu âm u quỷ khí, ở chính giữa đại điện có một cây kiếm đang lơ lửng giữa trời không, thân thanh kiếm màu đen tuyền,nếu người để ý thì ở trên thân vỏ kiếm, có những chấm sáng nhấp nháy, y như bên trong tinh không, từng tinh câu lấp lánh ánh sao vậy, lúc này đám người Bắc Minh Gia đi vào, bên cạnh bọn họ là vô số đồng nam đồng nữ, tuổi từ 3 tới 10, từng đứa trẻ ánh mắt ngây thơ, vô cùng sợ hãi khi bước vào đại điện này, lúc này một tên trưởng lão của Bắc Minh Thế Gia, lấy ra một cái hồn phiên,chuyên để bắt giữ các âm hồn cường đại phong ấn vào trong đó để sử dụng, lúc này một trưởng lão Bắc Điện, miệng niệm chú ngữ, sau đó một vung tay, liền thả hết âm hồn ra khỏi hồn phiên!

- Hiện tượng kỳ lạ nổi lên,từng cái âm hồn, như cô hồn dã quỷ,nam có, nữ có người già vô số, đặc biệt là trẻ em, đều là những nạn nhân bị Bắc Minh Gia Giết rồi để tạo ra oán linh,rồi phong ấn lại, làm vật nuôi linh hồn tế kiếm, hòng mượn uy lực kiếm tổ để miểu sát người nào đó! Sau nhiều năm tích góp để dành chống đại dịch bây giờ dành cho việc chém giết A - Long!

- Còn A - Long lúc này thấy người xuất hiện sau lưng hắn là Thanh Lăng, hắn cũng không quay mặt lại, tinh thần lực của hắn luôn quan sát xung quanh, mọi sự không cần nhìn bằng mắt hắn cũng nhìn thấy tất cả, hắn cũng không quay mặt lại mở miệng ra, thu lại sát khí toát ra từ thân hắn, chất giọng vô cùng trầm ấm khiến người ta tin tưởng khiến Thanh Lăng nội tâm ấm áp không thôi!

“ Tiểu Lăng Tử! Nàng tới đây làm gì? Ở đây rất nguy hiểm không phải chỗ nàng nên tới ”

- Thanh Lăng treo trên môi nụ cười ngọt ngào, cuối cùng liếc Lam Linh đánh mắt một cái, hai nữ ra hiệu với nhau hiểu ý, Lam Linh liền vung tay một cái tạo ra một cái kết giới bằng Linh Lực, khi xong việc Thanh Lăng mới nói!

“ Đại tỷ kêu thiếp đem tới cho Thiếu Gia người một vật, đại tỷ nói hẳn thiếu gia người sẽ thích ”

A - Long nhíu mày vô cùng hứng thú, quay người lại hỏi " Vận Nhi muốn đưa thứ gì cho ta sao " Thanh Lăng không nói, chỉ tiến lên đưa cho hắn một con Hạc Gấp bằng da Linh Thú, đang vùng vẫy vô cùng ở trong tay nàng, A - Long không cầm lấy mở ra xem mà hỏi " Hạc Truyền Thư của Linh Giả, cái này là của ai" Thanh Lăng lắc đầu nói " Không biết nữa, chỉ biết là nó bay ra từ Bắc Minh Thế Gia, bị Đại tỷ bắt lại, rồi kêu thiếp đưa tới cho thiếu gia người " A - Long gật đầu nói!

“ Ừm,ta biết rồi,còn muốn nói gì nữa không”

- Thanh Lăng lắc đầu,ý bảo là không còn gì để báo cáo, A - Long một lần nữa tiến vào im lặng một hồi, hít sâu một hơi, cuối cùng một tay vung ra, xoá đi linh tính của con Hạc đó, cuối cùng hoá thành một mảnh da thú, hắn mở ra đọc từng chữ trong đó, lúc đầu kinh ngạc, lúc sau sắc mặt của hắn trở nên âm trầm không ngừng, trong mắt chớp lên những hàn quang rét lạnh, lòng người, khiến cho nhị nữ nội tâm rớt cái bịch một cái, cái này là Thiếu Gia nhà các nàng lại muốn làm chuyện gì nữa vậy nè, bên trong thư đó có gì, đó là câu hỏi của nhị nữ lúc này, một hồi lâu sau,A - Long thu mảnh da thú đó vào trong giới chỉ lúc này Lam Linh quan tâm mở miệng hỏi!

“ Thiếu Gia, trong đó ghi thứ gì? ”

Kết Chương