Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 470: Lui binh!




" Uỳnh uỳnh uỳnh!!! "

Từng tiếng nổ vang lên, mặt đất bắt đầu rung chuyển không ngừng, ngay cả chỗ mà A - Long đang đứng cung lung lay không ngừng!

" Rẹt....! "

Một đạo quang mang hình trụ màu vàng kim từ dưới đất phòng giam phóng lên trời cao,ánh sáng lóa mắt khiến người ta không tự chủ được mà nheo mắt lại, không giám nhìn vào đạo quang mang đó,chỉ sợ một khi đã nhìn vô liền mù đi họ con mắt đạo ánh sáng màu hoàng kim đó bộc lên khoảng vài tức thời gian rồi tắt,ở đây có không ít người bắt đầu nhộn nhạo kêu lên!

" Có dị bảo xuất thế!!! "

" Mau chúng ta đến xem thử! "

" Bảo vật phải là của ta"

Vài phút sau!

" Lộp cộp!!! Lộp cộp"

Từng tiếng giầy đinh nhanh chóng vừa hốt hả chạy đến bên ngoài cửa phòng của A - Long!

" Quân nhân số 741 xin báo cáo! "

A - Long không quay người lại,tay tiếp tục cầm ly rượu trên tay giọng uy nghiêm không giận tự uy nói!

" Vào đi"

" Cạch!!" một tiếng mở cửa ra lúc này một tên ám vệ dưới bộ dạng dong binh đoàn quỳ một gối trước mặt gã nói!

" Thuộc hạ có điều bẩm báo! "

Nói tới đây hắn im lặng mà quay qua nhìn Hồng Nhan một cái,ý rất rõ là ở đây có người ngoài, những điều hắn nói không để người ngoài nghe được, hiểu được ý của hắn hồng nhan bĩu môi vẻ mặt dưới diện sa tiểu nữ nhân tức giận dậm chân bước ra ngoài, nhưng nàng đi được vài bước thì những lời nói tiếp theo của A - Long làm Hồng Nhan dừng lại, trợn trừng mắt về phía hắn!

" Báo cáo đi! Không cần để ý đến nàng, nàng là một cái nào đó ta tức phụ ( Vợ Nhỏ) "

Ám Vệ kia liếc qua Hồng Nhan một cái, rồi không giám nhìn tiếp, bởi vì Hồng Nhan quá đẹp khí chất mị hoặc khiến mọi nam nhân không kìm được mà mê luyến trong đó, nếu hắn không phải có thời gian mấy trăm năm lịch luyện trong thức hải của A - Long, thì đã không chịu được mà bị mu muội đầu óc rồi, hắn thầm cảm thán mỹ nhân đẹp cùng dức mê hoặc như thế này, cũng chỉ có thiếu gia nhà mình mới có thể hưởng thụ mà thôi,là hắn nghĩ cũng chẳng muốn nghĩ cũng không giám a chỉ sợ hắn chưa kịp hưởng qua nàng,thì đã bị kẻ khác một đao chém giết, hắn không giám nghĩ tiếp nữa sợ lỡ chính sự bắt đầu bẩm báo nói!

" Bẩm thiếu gia khi nãy trời sinh dị tượng,bên tham mưu cho rằng dị bảo xuất thế,nên muốn xin thiếu gia ý kiến có cho người xông vào trong nơi phát ra quang mang kia tìm kiếm bảo vật không ạ! "

A - Long uống vô một ngụm rượu nói!

" Kêu mấy tên đó nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn ở chỗ đó cho ta, dựa vào bọn chúng thực lực muốn kiếm chỗ tốt,thì phải xem bọn chúng có mệnh để hưởng không đã,truyền lệnh ta giới nghiêm không tên nào được ra ngoài tâm tư mò chỗ tốt, tên nào ra xử theo quân pháp! "

" Rõ! Bẩm thiếu gia dị tượng vừa phát sinh dẫn đến nơi này dị tượng không ít người chạy tới, chúng ta nên làm gì ạ "

" Bọn chúng muốn đi tìm chết, để bọn chúng đi chết, truyền lệnh của ta, nửa canh giờ ngay lập tức hoàn thành nhổ trại cấp tốc hành quân 300 dặm phía nam, ở đó có một khu rừng cắm trại ẩn nấp ở đó cho ta! "

" Rõ! Bẩm thiếu gia Sát Nhất đã trở về, Phong phu nhân hạ lệnh thuộc hạ báo cho người! "

A - Long hai mắt nổi lên tinh quang,nếu ám vệ này không nói, hắn tí nữa đã quên mất cái này Sát Nhất, hắn là con khôi lỗi mà A - Long chế tạo lần trước hắn đánh nhau với Cổ Bành, liền bị người của Trần Thế Hào đánh lén xém nữa đưa đi cùng lão diêm vương đánh cờ, trong lúc nóng giận liền sai Sát Nhất đi làm thịt toàn bộ Cổ và Trần hai nhà,cũng tiện công thu lại mấy món tín vật của Cổ Hoàng Thần Triều, cũng là năm đó tổ tiên bốn bộ đoạt từ tay bà ngoại hắn!

Sát Nhất là một con khôi lỗi có nguồn gốc rất cổ xưa thuộc Huyết Ma Tộc một chủng tộc cổ xưa của Ma Tộc xếp ngang hàng với Cổ Ma trong truyền thuyết, Cổ Ma dùng thân thể lực lượng lấy ma khí làm bản nguyên lực lượng, giống nhân loại thu nạp linh khí trời đất vậy,ngoại trừ thân thể cường đại ra thì chẳng còn thứ gì khác, nhưng mà cái kia Huyết Ma Tộc không có được thân thể cường hãn của Cổ Ma, mà lại sử dụng máu cùng huyết nhục của con mồi biến thành năng lượng bổ sung cho bản thân bọn chúng, bọn chúng càng giết càng hăng càng đánh càng mạnh chỉ cần ăn thịt uống máu đối phương,thì vết thương cũng chẳng là gì với bọn chúng cả!

Nên giao việc đi tàn sát thay vì sử dụng biện pháp ôn hòa hơn thu phục để sử dụng với Trần-Cổ hai nhà, quả là có chút giết gà lấy trứng dùng một đầu huyết ma đi thu hồi đồ vật cùng xử lý hai nhà này quả là đại tài tiểu dụng, có muốn trách hắn thì hay trách tên ngu xuẩn Trần Thế Hào kia vì muốn bảo vệ danh thiên tài của hắn, lại sợ A - Long hắn cướp danh thiên tài kia nên cho người ám sát hắn, lại thêm tên Đông Phương Tuấn là cái gián điệp Trần Bộ cài vào cái kia Đông Phương gia tộc!

Nhằn ly dán cùng xúi dục một ít kẻ vô tri kia tự mình đến nộp mạng,bị hắn bắt được,rồi bị hắn sưu hồn mới biết tên kia biết cái kia năm đó hại hắn sống không bằng chết,để giúp Long Thiên Minh thu hoạch niết bàn tinh huyết trên người hắn, Trần Thế Hào là có một chân trong đó,lúc đó hắn liền không do dự sai Sát Nhất tàn sát tộc của Trần Thế Hào chó gà không tha, giờ sát nhất đã trở về hẳn đã làm xong việc, quả nhiên đúng lúc hắn đang cần người giúp hắn làm việc a,hắn quay người lại nhìn am vệ kia nói!

" Sát nhất có đem về thứ gì sao? "

" Bẩm có! Nhưng thuộc hạ không biết trong đó là thứ gì,thuộc hạ đoán Phong phu nhân kêu thuộc hạ báo cho người là nguyên nhân này,hẳn là muốn người qua đó nhìn nhìn!"

" Hmmmm!!! "

A - Long im lặng một hồi, trong đầu suy đoán thiên cơ bí thuật mà hắn đoạt đươc bồi thường của Thiên Cơ Âm Dương Gia năm đó sai Hoàng Khiếu Thiên đến bồi tội với hắn, hắn suy tính một hồi mở mắt ra sau đó thở ra một tiếng nói!

" Chuyển sang mức báo động cấp C! Bất cứ khi nào thấy không ổn không cần chống cự lập tức rời khỏi đây, ta cho phép các ngươi sử dụng truyền tống trận rời khỏi đây!"

Tên kia nghe thấy báo động cấp C, đồng tử hắn co rụt lại, theo bản năng người như con báo đốm bất kỳ lúc nào cũng có thể hành động, nhưng lại nghe A - Long cho phép sử dụng truyền tống trận, hắn không cách nào tin nổi mà hỏi lại!

" Sử dụng truyền tống trận sao? Thế thu hồi! "

A - Long hít vào một hơi nói!

" Không cần thu hồi! Sau khi các ngươi qua được bên kia, thì hãy pha hủy đầu tiếp nối bên kia ngăn không cho bất kỳ kẻ nào xâm nhập vào truyền tống các ngươi hiểu chưa!"

" Truyền tống trận quá trân quý, nếu phá hủy liền như thế quá lãng phí thưa thiếu gia, xin thiếu gia nghĩ lại, chúng thuộc hạ có thể liều mình mang truyền tống trận ra bên ngoài!"

A - Long phất tay giọng không cho cự tuyệt nói!

" Y đã quyết không được cãi lệnh"

Nói xong hắn lực nhu hòa nâng tên ám vệ kia đang quỳ đứng lên nói!

" Mạng của các ngươi quý hơn thứ đó nhiều, người là vật sống đồ là vật chết, các ngươi không nên vì thứ đó mà lãng phí sinh mệnh của mình liền không đáng"

Tên ám vệ kia trong lòng cảm động hai mắt đỏ lên lại quỳ xuống nhưng không được, hắn giọng run lên nói!

" Vậy thiếu gia sẽ đi cùng chúng thuộc hạ chứ"

Nghe thấy vậy A - Long chỉ khẽ cười, quay mặt đi để lại bóng lưng cho hắn nói!

" Ta tự lo cho mình được! Ta kêu các ngươi đi liền cứ đi!! " A - Long thở dài sau đó chỉ về phía Hồng Nhan nói!

" Các ngươi cũng đem nàng cùng thủ hạ của nàng cùng rời đi luôn, nàng không chịu rời đi, thì nói với phong phu nhân của các ngươi, là ta nói cứ để nàng ta thoải mái đánh nàng này một trận hẳn là nàng ấy sẽ không từ chối chuyện tốt này đâu! "

A - Long nói ra lời này nụ cười đầy tà ác,mà một bên lắng tai nghe liền không giám tin vào tai mình trợn mắt há miệng, không tin được nhìn về phía A- Long, ngón tay như ngọc đẹp không tả được mà run rẩy chỉ về phía A - Long, nói không ra lời tâm trạng của nàng lúc này, hắn là một bộ giận run người bộ dạng đi!

Mà tên thủ hạ kia nghe thấy vậy đầu cũng là đầy mồ hôi âm thầm xoa cái trán đã rịn ra không ít mồ hôi của gã, lòng thầm cầu nguyện cho cái tình nhân này của thiếu gia không giống hôm bữa bị chỉnh quá thảm a,phải biết Phong Thải Vận hôm bữa phát uy bọn chúng nghĩ lại liền đang sợ đây,nhưng hắn cũng chỉ có thể " Vâng " một tiếng rồi rời đi, nhưng khi hắn vừa ra cửa liền trong phòng vang lên thanh âm chén bát đập vỡ cùng thanh âm tức giận của nữ nhân vang lên làm hắn rùng mình một cái là!

" Tiểu hỗn đản! Muốn đuổi ta đi có phải hay không.... Hôm nay ngươi không giải thích với ta cho rõ ràng, ta không ăn thịt ngươi không thể"

Kết Chương