Em Dám Nói Em Không Tính Phúc

Chương 22: Cô lần đầu cự tuyệt anh




Edit: Mèo đầu heo lười như quỷ

Beta: hana tội nghiệp

Mạnh DịchNamngồi ở trên ghế sofa, nhìn Lộ Hiểu Vụ đi vào, hướng về phía hắn mỉm cười chào hỏi.

Anh nhả khói thuốc, nhàn nhạt hỏi cô: “Em có mệt không?”

“Cũng tàm tạm.” Lộ Hiểu Vụ bỏ túi xách khoác trên vai ra, định tẩy sang khuôn mặt toàn phấn trang điểm, thay quần áo. Trong lòng cô ngẩn ra, liếc anh một cái, anh lại hút thuốc sao?

Mạnh DịchNamnhìn chằm chằm khuôn mặt bình tĩnh của cô, cũng theo sau vào phòng.

Lộ Hiểu Vụ để túi xuống, xoay người vào phòng tắm, Mạnh Dịch Nam đứng tựa vào cửa phòng tắm nhìn cô, xem cô tẩy hết trang điểm trên mặt, đem mặt cẩn thận rửa sạch sẽ.

Mạnh DịchNamlẳng lặng nhìn, trong lòng muôn vàn mối suy tư.

Lộ Hiểu Vụ lau mặt sạch sẽ xong, mắt vừa nhấc lên, đã nhìn thấy trong gương Mạnh DịchNamđang đứng lẳng lặng nhìn cô chằm chằm như vậy.

“Anh sao vậy?” Lộ Hiểu Vụ giật mình một giây, mỉm cười, vẻ mặt của anh khiến cho người khác thật khó đoán.

Mạnh Dịch Namtừ từ đi tới, vòng tay sau lưng cô, “Anh nhớ em.”

Lộ Hiểu Vụ trong lòng căng thẳng, thân thể bất giác cứng ngắc, hắn…. Lại nữa rồi. Trực giác trong đầu cho cô biết, tay đưa ra ngăn bàn tay anh đang ở thắt lưng, “Em muốn đi tắm rửa.”

Mạnh DịchNamthả tay , nhìn cô đi ra phòng tắm, đi đến bên tủ lấy quần áo. Mạnh DịchNamnhìn chằm chằm động tác của cô, một lúc lâu sau mời rời khỏi phòng.

Lộ Hiểu Vụ kéo một ngăn kéo ra, quay đầu nhìn về phía cửa, anh lại có thể cứ như vậy đi rồi? Không giống anh.

Lộ Hiểu Vụ cảm thấy thật bất lực, anh không nói, cô lại nói không nên lời, hai người cứ luôn bế tắc như vậy, mà anh chung quy lại còn làm một số chuyện khiến cho cô thấy khẩn trương, bọn họ phải làm như thế nào đây?

Lộ Hiểu Vụ đi vào phòng tắm, đem nước xả đầy bồn tắm, cô lấy ra vài giọt tinh dầu hoa hồng, bôi lên người, cởi quần áo đi vào bồn tắm.

Lời nói của Minh Quyên cứ trôi bồng bềnh trong đầu cô, phải dũng cảm nói ra những suy nghĩ trong lòng, thật sự có thể chứ? Cô có thể muốn cuộc sống cho chính mình sao? Cô muốn ly hôn.

Ly hôn, nếu đề tài này ở nhà họ Lộ xuất hiện, sẽ tạo ra dạng bão lốc gì. Lại nói đến Mạnh DịchNam, anh là người bá đạo mạnh mẽ như vậy, có cơ hội bình thản cùng anh nói chuyện với nhau sao? Cô đã tỏ vẻ kháng cự với nhu cầu vô độ của anh rõ ràng như thế, nhưng là, anh vẫn y như cũ, căn bản không để ý đến cảm thụ của cô.

E rằng đàn ông cung bọ cạp trời sinh cá tính là như thế, đây là cách biểu đạt phương thức yêu của anh. Nhưng là, cô không thể tiếp thu được, giáo dục hai mươi lăm năm nay đều nhắc nhở cho cô, phải làm một cô gái tốt như thế nào. Chính mình không thể làm cho Mạnh DịchNamhy vọng loại phụ nữ như vậy, tùy thời điểm tùy chỗ ôm hôn môi, khi kích tình lên thì có thể thiêu cháy tất cả. Cô không được, hết thảy những thứ này đều làm cho cô ngày càng bứt rứt cảm giác gánh nặng trong lòng ngày càng nặng. Nhất là nghĩ đến khi còn trẻ con chỉ vì những lỗi nho nhỏ mà đã bị phạt, trong lòng cô liền nhút nhát. Nếu làm cho trong nhà cô biết được sau khi kết hôn đã bị mê muội trong ái dục, cô sẽ không dám trở về nhà mất.

Mạnh DịchNamyêu mãnh liệt như vậy, làm cho cô nghĩ đến đã khẩn trương, cô bắt đầu nhớ lại trước khi kết hôn gặp Mạnh DịchNam. Khi đó anh luôn là người khiêm tốn, luôn luôn thầm kín dùng ánh mắt đưa tình nhìn cô, tuy rằng cô cũng sẽ xấu hổ tim đập mạnh, nhưng cô cũng sẽ vẫn thích loại cảm giác được chú ý này hơn. Cô thích loại cảm giác thản nhiên này, mỗi khi ở chung có chút bất hòa lại có chút thân mật, sau khi mỗi lần tách nhau ra, cô đều vụng trộm nhớ anh.

Nhưng sau khi kết hôn, Mạnh DịchNamchân chính đã xuất hiện!

Lộ Hiểu Vụ đem thân thể trầm xuống dưới nước, làm cho nước ngập đến cằm, đem toàn bộ thân thể ngâm vào trong nước. Mỗi lần anh khiêu khích, đều làm cho cô trở nên không giống chính mình, cô rất sợ thứ cảm giác mất đi mình này. Toàn bộ kinh nghiệm tình ái cô sở hữu đều đến từ anh. Bởi vì trước khi kết hôn một đêm mẹ cô mới đặc biệt thần bí nói cho cô biết, kết hôn, hai người phải ngủ cùng nhau, con phải nghe lời ông xã. Ừm, vừa nói câu này, Lộ Hiểu Vụ phải để ý nghe. Kết quả, vừa nghe ông xã, mới phát hiện chính mình bị lừa, hành vi của anh đều vượt ngoài sức tưởng tượng của mình, anh mãnh liệt mà chiếm đoạt cô.

Lộ Hiểu Vụ dùng sức lắc đầu, có nên hay không dũng cảm bước đi bước đầu tiên? Cô lâm vào một mảng hỗn loạn.

……….

Mạnh DịchNamngồi ở sô pha, thật sâu hít một hơi, cô kháng cự anh, tuỳ rằng không thể hiện rõ, nhưng cô làm cho anh cảm giác được sự kháng cự của cô.

Là tại người đàn ông kia? Cô nói cùng Minh Quyên ăn cơm, sao lại có xe đưa về tận cửa. Cô lại nói dối, lại vì người đàn ông kia mà nói dối. Mạnh Dịch nam rầu rĩ không thở nổi, Hiểu Vụ, Em sẽ không phản bội anh, đúng không?

Có tiếng mở cửa phòng tắm, Lộ Hiểu Vụ đi ra.

Mạnh DịchNamdụi điếu thuốc vào gạt tàn, đi vào phòng, nhìn đến cô mặc áo ngủ ngồi trang điểm trước bàn trang điểm.

Lộ Hiểu Vụ nhìn qua kính thấy anh tiến vào, rõ ràng sắc mặt có chút giật mình, rất nhanh hạ tầm mắt, còn thật sự tiếp tục lau mặt.

“Chị họ đưa em về sao?” Mạnh DịchNam ngồi bên giường nhìn cô.

Lộ Hiểu Vụ bôi xong kem dưỡng da, cầm lấy máy sấy tóc, tính sấy qua tóc một chút “Vâng!”

Mạnh DịchNamnhìn khuôn mặt bình tĩnh của cô, trong lòng buồn bực bốc lên, cô không có chuyện gì nói với anh sao? Anh đi qua, thay cô lấy máy sấy tóc, đứng ở phía sau cô, muốn giúp cô sấy tóc.

Lộ Hiểu Vụ kinh ngạc, không dám nhúc nhích, anh sao lại muốn sấy tóc giúp cô? Đây là lần đầu tiên a.

Mạnh DịchNambật máy sấy, bàn tay to nhưng lại vô cùng tinh tế khi chạm vào cô.

Âm thanh vang vọng trong phòng, hai người cũng không nói chuyện, tay anh tự nhiên luồn vào tóc cô, cảm giác mềm mại lướt qua tay giống cảm giác mềm mại của da thịt cô, anh thích.

Mạnh Dịch Nam sấy được một lát, tắt máy sấy đặt lên trên bàn trang điểm, hai tay ấn ấn vai Lộ Hiểu Vụ, đứng ở phía sau cô, nhìn chằm chằm cô qua kính. Hai má cô vò nóng mà hơi phiếm hồng giống bông hoa anh đào. Mạnh DịchNamđộng tay, chậm rãi xoa xoa cổ cô, anh lại muốn hôn cô.

Lộ Hiểu Vụ nhìn anh chậm rãi cúi đầu trong lòng co rút căng thằng, anh… luôn như vậy!

Mạnh DịchNamnhẹ nhàng hôn lên mặt cô, vì cái gì mà cô lại bình tĩnh như thế? Cô thật sự có thể tự nhiên như thế sao? Lộ Lộ, em lúc trước không hề như vậy, tuyệt đối không. Trong lòng anh căng thẳng, tay vẫn để trên vai cô, môi tăng thêm lực hôn lên môi cô.

Lộ Hiểu Vụ nhắm mắt lại, trong lòng giãy dụa, nên hay không nên đẩy anh ra, cô…. hiện tại không nghĩ, thật sự không nghĩ ra.

Tay Lộ Hiểu Vụ khẽ nhấc từ từ đẩy mặt anh ra. “Dịch Nam, em mệt lắm.”

Mạnh DịchNamnhìn chằm chằm vào cô lần đầu cự tuyệt mình, vẫn không nhúc nhích, chỉ nhìn cô chằm chằm.

Lộ Hiểu Vụ trong lòng khẩn trương lại lên tiếng “Em hôm nay không muốn…” nói xong, ánh mắt sợ hãi nhìn về phía anh.

Mạnh Dịch Namnhìn cô chằm chằm khoảng một phút, sau đó chậm rãi đứng dậy, khẽ vuốt mặt cô “Được, vậy em ngủ trước đi.” Nói xong, xoay người ra khỏi phòng ngủ.

Lộ Hiểu Vụ kinh ngạc nhìn bóng dáng anh rời đi, tâm trạng căng thẳng từng bước hạ xuống, có điều không biết lại có cảm giác lo lắng hiện lên, anh đồng ý? Mạnh DịchNamhôm nay có vấn đề gì a?

………..

Lộ Hiểu Vụ nâng chăn, chậm rãi nằm lên giường, tắt đèn, lặng lặng lắng nghe âm thanh bên ngoài.

Mạnh DịchNamở trong thư phòng? Chắc thế, cô nghe được âm thanh của máy tính chạy, Lộ Hiểu Vụ trong lòng nhẹ nhàng thở ra, anh đi làm việc.

Lộ Hiểu Vụ chậm rãi thả lỏng, rơi vào trạng thái ngủ mơ.

Không bao lâu cô bị một tiếng đóng cửa làm bừng tỉnh, là âm thanh của cửa lớn. Mạnh DịchNamđi ra ngoài? Cô bật đèn ở đầu giường, đồng hồ chỉ thời gian mười hai giờ ba mươi, cô tung chăn, rất nhanh đi khỏi phòng ngủ.

Mở đèn trong thư phòng, Lộ Hiểu Vụ giật mình, phòng không có người, Mạnh DịchNamthật sự đi ra ngoài!