Em Không Được, Để Tôi

Chương 19




Về đến nhà, Hạ Nhất giật lấy điện thoại của Lâm Phi, soạn một tin nhắn gửi cho mẹ Lâm ngay trước mặt cậu, nói rằng tối nay phải giúp Hạ Nhât thu dọn hành lý, sẽ ngủ luôn ở đây.

Sau khi nhấn nút gửi, Hạ Nhất đắc ý nhìn Lâm Phi, sau đó bị cậu đẩy đi tắm.

Lúc bước ra ngoài, trên người Hạ Nhất chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm quấn ngang hông, thân trên lộ cả mảng da lớn.

Lâm Phi mắt nhìn thẳng, bất giác đỏ mặt, Hạ Nhất thấy cậu thì tươi cười tiến tới, ép sát Lâm Phi về phía sô pha.

“Không được qua đây…… Cậu …… cậu như này…… ông đây mới là công!”

Lâm Phi ôm lấy thắt lưng anh, muốn lật người đặt dưới thân, lại phát hiện Hạ Nhất rất khỏe, khóa chặt khiến cậu không nhúc nhích được.

Lâm Phi chất vấn: “Có phải cậu chỉ nhăm nhe đợi đến ngày hôm nay, cố ý tập tành lên cơ, muốn tạo phản đúng không? Bé hầu không chịu nghe lời nữa rồi hử?”

Hạ Nhất lại hạ thấp xuống thêm một chút, cách ngực bụng cậu không quá hai cái nắm tay, có thể soi rõ từng biến hóa của người đối diện trong mắt, loạn cào cào ra rồi chứ gì.

Hạ Nhất rất hài lòng với phản ứng của cậu, đáp: “Nhóc ác bá ăn hiếp tôi nhiều năm như vậy, nhường tôi một lần cũng không được sao? Trước kia là cậu chiếm lời của tôi, về sau đến lượt tôi thu vốn mới đúng chứ? Nhóc ác bá ki bo thế không biết. Tôi sẽ làm thật chậm, thật nhẹ nhàng, không đau quá đâu, bé Phi để anh làm công được không?”

Hai mắt Lâm Phi nhìn thẳng vào anh, vô cùng kiên định lắc đầu: “Dù cậu có cơ bắp đi chăng nữa thì tôi cũng không để cậu làm công đâu, tôi mới là ông xã của cậu! Ở công viên trò chơi cậu đã đồng ý sẽ dâng quyền làm công cho tôi rồi, giờ tính quỵt có đúng không? Nói mà không giữ lời, xấu tính!”

“Lúc đó là muốn khiến cậu vui thôi, cậu không khỏe bằng tôi, lên giường cũng đánh không lại, chỉ có thể bị tôi đè dưới thân, có đọ sức cũng vô ích. Tiểu Phi Phi ơi, Hạ ca ca sẽ ôn nhu vô cùng, trân trọng cậu nhất luôn, Hạ ca ca không phải tra nam mà, sẽ không khiến cậu phải chịu tổn thương, tôi muốn có được cậu. Tiểu Phi Phi à, để tôi làm công đi nhé?”

Thái độ của Lâm Phi vô cùng kiên quyết: “Xấu tính thế thì không thèm thích cậu nữa, tôi đi tìm bạch nguyệt quang mới đây, không cần cậu! Đồng ý rồi ai cho nuốt lời? Chỉ có lũ quỷ con mới làm vậy thôi!”

Hạ Nhất cúi người gối đầu lên ngực cậu, khẽ dụi dụi vài cái, giống một bạn nhỏ đang làm nũng lấy lòng.

Lâm Phi lại không làm gì được anh, chơi xấu cũng đáng yêu không chịu nổi, công khí trong người bắt đầu nhen nhóm, muốn nuông chiều, mặc cho người kia làm nũng với mình.

Lâm Phi xiêu lòng rồi, duỗi tay ôm lấy thắt lưng của đối phương, nói vào tai anh: “Hạ ca à, tôi cũng sẽ nhẹ nhàng mà, sẽ không làm đau cậu đâu, không phải sợ, tôi đâu có muốn thấy bộ dạng đau đớn của cậu. Tôi muốn làm công là vì hy vọng có thể lấy danh bạn trai yêu cậu. Không đơn giản chỉ là sự che chở của nhóc ác bá, tôi sẽ nâng niu cậu ở tận đáy lòng, dùng sinh mệnh bảo hộ. Tôi muốn bảo vệ cậu đó, Hạ ca.”

Hạ Nhất thả chân xuống(?), toàn thân mềm mại ghé lên người Lâm Phi, cũng vòng tay qua eo cậu, ngẩng đầu nhìn vào mắt người kia.

“Hạ ca ca cũng muốn bảo vệ cho Tiểu Phi Phi, lần này để tôi bảo vệ cho cậu được không? Tôi sẽ mạnh mẽ hơn, có được ‘giang sơn’ của riêng mình giống như nhóc ác bá vậy.

Trong địa bàn của tôi tùy cậu ngang bướng, cho cậu kiêu ngạo, cho cậu thiên chân, để cậu không kiêng nể thứ gì mà yêu tôi. Hạ ca ca muôn trói chặt cậu trong lòng, có chắp cánh cũng khó thoát, chỉ thuộc về một mình tôi mà thôi.”

Lâm Phi nghe mà ngây ngẩn cả người, dường như có chút dao động, một tay ôm thắt lưng anh, tay khác vỗ vỗ đầu, khẽ xoa vài lọn tóc, động tác vô cùng thân mật.

Hạ Nhất ăn vạ trên người cậu, y chang khối kẹo mạch nha dính chặt không buông, Lâm Phi không còn cách nào khác đành kệ.

Vài phút sau có tiếng đập cửa vang lên, Hạ Nhất đành miễn cưỡng tách ra.

“Chắc là bữa tối với bánh kem đó, Tiểu Phi Phi còn chưa được ăn bánh, sinh nhật vẫn chưa qua mà, Tiểu Phi Phi nhất định phải ước đó, Hạ ca ca muốn thấy cậu cầu nguyện.”

Hạ Nhất cười đi tới cửa, mở ra nhận bánh kem với cơm hộp, nói câu cảm ơn rồi bước vào phòng ăn, gọi Lâm Phi: “Tiểu Phi Phi tới ăn gì đi này, có cả tôm cậu thích nữa nha, Hạ ca ca đặc biệt chọn cho cậu đó, mèo nhỏ ham ăn.”

Lâm Phi vừa đi vừa ngượng ngùng nói: “Đừng có kêu Tiểu Phi Phi nữa, cũng đừng nha nhe cái gì, muốn giả bộ đáng yêu á hả? Trẻ con như thế mà đòi phản công? Tốt nhất là ngoan ngoãn làm thụ của tôi đi, tôi nuông chiều cậu, cứ việc đáng yêu.”

Hạ Nhất mở hộp cơm ra, sau đó đi lấy bát đũa, ngồi cạnh Lâm Phi bóc vỏ tôm, lần lượt đặt vào bát cậu.

Lâm Phi hạnh phúc đến sắp váng đầu luôn rồi, nhìn Hạ Nhất nói: “Hạ ca cứ ngoan ngoãn làm bé hầu của tôi đi, rồi tôi che chở cho. Dù cậu ở nước ngoài có bị ăn hiếp đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ nghĩ cách để xuất ngoại đòi lại công đạo cho cậu. Cậu là người tôi thích, tôi muốn cậu bình an vô sự, tôi sẽ bảo vệ cậu.”

Hạ Nhất đáp: “Tiểu Phi Phi làm tiểu bá vương đến nghiện rồi phải không? Hạ ca ca đã trưởng thành lắm rồi, đủ lông đủ cánh. Chuyện giường chiếu chúng ta dựa vào thực lực mà làm, vụ ai trên ai dưới thì cứ đánh xem đứa nào thắng, duyệt không?”

Lâm Phi ý vị thâm trường nhìn anh một cái: “Cậu lăm le cái ý định đó lâu rồi phải không? Từ lúc ra nước ngoài đã muốn đè tôi? Nên mới tập cho lên cơ rồi về tìm người, bắt tôi nhượng bộ chứ gì?”

Hạ Nhất cười: “Tiểu Phi Phi biến tôi thành phúc hắc công mất rồi, vậy ra cậu nghĩ về tôi như vậy? Thích cậu là quyết định của tôi, muốn thịt cậu cũng nằm trong kế hoạch, tôi có thể chờ đến lúc cậu tự nguyện, nhưng chuyện đó tôi nhất định phải nằm trên.”

Lâm Phi phụng phịu, thầm oán: Tôi cũng sẽ tập tành, cường tráng hơn cậu, đến lúc đó có thể đè cậu dễ như trở bàn tay, không cho động đậy, mặc tôi hưởng dụng!

Ngoài miệng lại nói: “Dù sao thì đè cậu ra cũng là chuyện của sau này, tôi sẽ tỷ thí, đến lúc đó thì biết ngay ai lợi hại hơn. Nhưng mà nói trước, đừng nuốt lời nữa đấy, nếu không tôi đành phải áp dụng biện pháp cưỡng chế, đau thì đừng có trách, nghe chưa?”

Hạ Nhất đáp: “Ok, để xem ai khỏe hơn ai. Tiểu Phi Phi nhớ ăn thêm thịt đi nha, cậu như này dụ người lắm đó, tôi sẽ nhịn không được muốn đè cậu.”

Hạ Nhất cười bỉ ổi nhìn cậu, Lâm Phi cũng ngẩng đầu lên đối mặt, “Hạ ca đừng có mà đắc ý, chuyện đè cậu tôi đã chí tại tất đắc(1), đến lúc ở trên giường không được khóc nhè đâu nha.”

(1)志在必得: Chí tại tất đắc

Dịch nghĩa: Có chí thì nên

Ý nghĩa: Khát vọng nhất định phải làm được việc mình muốn làm; ám chỉ một người nào đó đã nắm chắc chiến thắng trong tay.
Clover Dane’s Home

Hạ Nhất cười xùy: “Tiểu Phi Phi cũng đừng có khóc đấy.”

Thật ra trong lòng sớm đã nở hoa, có cơ hội làm rồi, còn sợ lúc trên giường đánh không lại hay sao? Anh đây chính là Hạ Nhất, chuyện đã quyết tâm thì nhất định phải làm cho bằng được.

Sau khi dùng bữa, Lâm Phi định vào phòng Hạ Nhất tắm một lượt, lại đột nhiên nhớ ra mình không đem quần áo.

Đang định xuống lầu lấy thì bị Hạ Nhất ấn ngồi lên mép giường, anh đến bên tủ quần áo lục lọi, sau đó cầm một bộ áo choàng tắm dài với quần lót nhét vào lòng Lâm Phi.

“Tiểu Phi Phi mặc của tôi đi, đỡ phải chạy tới chạy lui, mắc mệt. Cái áo choàng tắm này còn nguyên mác, quần lót cũng mới mua, cứ yên tâm mặc đi. Tôi muốn xem xem cậu mặc áo choàng tắm trông ra sao.”

Lâm Phi biết thừa tên kia sắc tâm chưa chết, chắc kèo là tính toán cả rồi. Anh chạy ngay ra cửa chắn đường chắn lối không cho ai đi, thế là chỉ còn cách bước vào phòng tắm với đồ trên tay.

Hạ Nhất về bếp thu dọn bát đũa, đứng trước cửa phòng tắm, nghe tiếng chảy ào ào từ trong, gương mặt phiếm hồng.

Đột nhiên gõ cửa, Lâm Phi lập tức hét lên: “Cậu muốn làm gì? Tôi nói này cậu đừng có mà vớ vẩn! Mau tránh ra, đừng đứng đó nghe lén tôi tắm nữa!”

Hạ Nhất cố ý chúi đầu lên cửa kính mờ của phòng tắm, anh biết Lâm Phi có thể nhìn thấy. (mă biến thái:))

“Tiểu Phi Phi thẹn à? Hạ ca ca muốn thấy dáng vẻ ngượng ngùng đó của cậu, để anh đây nghía cái xem nào?”

Lâm Phi quát: “Cậu mau biến đi! Đừng có ghẹo tôi nữa, chờ tôi ra thì cậu xong đời! Đừng có mà được nước làm tới!”

“Dù sao thân thể của cậu tôi cũng thấy hết rồi, đều là con trai cả, không gì phải ngại. Lại nói kích thước của cậu cũng không nhỏ, việc gì phải sợ bị tôi cười nhạo? Không cần căng thẳng, tôi không vào đâu.”

Lâm Phi xoay người, lưng hướng về cửa, nắm bắt thì giờ xoa xoa tắm tắm, dùng vòi hoa sen xối sạch, sau đó nhanh chóng lau người, mặc quần lót vào, thắt chặt áo tắm.

Vừa mới hành sự xong thì Hạ Nhất phá cửa bổ vào, vẻ mặt hăm hở nhìn cậu, “Tiểu Phi Phi lúc tắm không đóng cửa, không phải là muốn để cho tôi nhìn sao? Thế Hạ ca ca cũng chiều theo ý cậu rồi nè. Cậu khỏi phải trốn, đừng ngại mà, Hạ ca ca không làm gì cậu đâu.”

Lâm Phi đóng gói ngực mình vô cùng kỹ lưỡng, ôm ngực vọt qua người anh như chú chuột nhắt nhát cáy. Hạ Nhất thấy có trò vui rồi đây, quả nhiên là cậu chàng không chịu nổi mấy lời chọc ghẹo mà.

Lâm Phi ngồi trên sô pha, nhìn Hạ Nhất đi ra khỏi phòng, xụ mặt nói: “Cậu lại chơi tôi! Cậu mà cứ thế là tôi không để ý tới cậu nữa đâu đấy!”

Hạ Nhất: “Phi Phi bé bỏng của tôi đáng yêu như vậy, đương nhiên phải ngắm thêm nhiều chút. Sao thế, sợ tôi ở phòng tắm thịt cậu ngay tại chỗ hửm? Nên mới rúm ró thế kia?”

Mặt Lâm Phi mặt đỏ bừng, gắt lên: “Biến thái chết tiệt! Cậu chỉ biết làm trò thôi! Bản công không thèm sợ cậu, có thịt tại chỗ cũng là tôi mần thịt cậu!!”