Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 783: Núi sông này sẽ bảo vệ anh (13)




Rất bất ngờ, Linh Độ nửa tháng nay không chơi game lại bất ngờ online, trước khi cô vào trận liền mời hắn nhập trận, nhưng lại bị từ chối.

Tayrun?

Có ý gì sao?

Hứa Ôn Noãn nhíu nhíu mày, lại mời “Linh Độ” một lần nữa, vẫn bị từ chối.

Có ý gì chứ?

Hứa Ôn Noãn lại mở danh sách bạn bè trong game, chào hỏi Linh Độ.

Không trả lời.

Không chơi thì cô chơi một mình, Hứa Ôn Noãn bấm vào trận.

Sau đó thua.

Lại mở game lần nữa, lại mời Linh  Độ, liền vào game, sau đó bên kia lại treo máy, cuối cùng vẫn thua.

Sau đó Hứa Ôn Noãn không còn tâm tình nào để chơi, sau đó lại để điện thoại di động xuống bàn, sau đó bưng café lên uống một hớp, còn không kịp nuốt, cô đạ nhìn thấy có người ngồi cạnh bàn cô, nói: “Hứa Ôn Noãn, thật trùng hợp.”

Hứa Ôn Noãn ngừng động tác uống café một chút, sau một lát mới ngẩng đầu lên ngước mắt nhìn Tưởng Tiêm Tiêm.

Tuy rằng cô ta mặc áo cánh rộng rãi nhưng vẫn có thể nhìn thấy cái bụng đã nhô lên của cô ta.

Trong đó là con của Ngô Hạo đó,… Hứa Ôn Noãn nhìn chằm chằm bụng Tưởng Tiêm Tiêm, làm sao cũng không rời khỏi tầm mắt, mãi đến khi Tưởng Tiêm Tiêm lên tiếng: “Chỉ có một mình cô sao? Vậy tôi có thể ngồi với cô một chút không?”

Nói xong, Tưởng Tiêm Tiêm còn chưa chờ Hứa Ôn Noãn đồng ý đã ngồi ở ghế đối diện cô.

Tưởng Tiêm Tiêm đang giơ tay gọi nhân viên phục vụ, liền mỉm cười: “Tiểu thư, lấy cho tôi một ly nước trái cây, không đá, cảm ơn.”

“Được, tiểu thư!”

Rất nhanh, nước trái cây được đưa đến.

Tưởng Tiêm Tiêm bưng lên, cắn ống hút, uống nửa ly xong mới nói chuyện với Hứa Ôn Noãn: “Đứa bé trong bụng tôi đã được năm tháng rồi, không còn cách nào có thể phá bỏ, vì vậy, Hứa Ôn Noãn, cô nói điều kiện đi, chỉ cần cô chịu chia tay với Ngô Hạo, dù có bất cứ điều kiện gì tôi đã đồng ý với cô.”

Hứa Ôn Noãn lại gặp phải thứ tiểu tam bắt mình phải chia tay người đàn ông của mình, là ỷ cô ta có con của người đàn ông của cô mà bắt cô buông tay.

Hứa Ôn Noãn có chút buồn cười không nói nên lời, cô không xem Tưởng Tiêm Tiêm vào mắt, không lên tiếng, liền lấy bóp tiền rút ra tờ 100 tệ, để lên bàn, cầm điện thoại di động ôm túi, chuẩn bị đứng lên.

Tưởng Tiêm Tiêm nhìn thấy cô chuẩn bị đi, có chút nóng nảy, liền ngăn trước mặt cô: “Coi như là tôi cầu xin cô, vì đứa con trong bụng, cầu xin cô chia tay với Ngô Hạo đi, tôi thật sự yêu anh ấy, tôi nghĩ anh ấy cũng yêu tôi, nếu không sao có thể ở cùng tôi…”

Yêu… Tưởng Tiêm Tiêm không nói đến chuyện tình cảm còn tốt, nói đến chuyện này, Hứa Ôn Noãn liền cảm thấy lửa giận xông lên.

Cô càng tức giận càng không muốn nói chuyện, không hề liếc nhìn Tưởng Tiêm Tiêm, liền ra khỏi quán café.

Tưởng Tiêm Tiêm đi phía sau cô, không ngừng kêu tên cô: “Hứa Ôn Noãn, cô nói đi, cô muốn gì, chỉ cần cô nhường Ngô Hạo cho tôi, tôi nhất định sẽ làm… lẽ nào cô nhẫn tâm nhìn đứa trẻ trong bụng tôi sinh ra mà không có cha sao? Hứa Ôn Noãn?”

Sắp đến thang máy, Hứa Ôn Noãn đột nhiên dừng bước lại, quay người nhìn về phía Tưởng Tiêm Tiêm: “Người làm bụng của cô to ra là Ngô Hạo, không phải tôi, cô đi mà tìm hắn đòi cha cho con cô, muốn gì thì đi tìm anh ta đi! Nếu hắn thật sự muốn làm cha người ta, tôi có ngăn được không? Tôi cho cô biết, Tưởng Tiêm Tiêm, tôi và Ngô Hạo như thế nào cũng không đến lượt cô mở miệng đâu! Đừng có đi theo tôi!”