Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính

Chương 47-3




Ngày thứ hai.

" Tôi xin lỗi cô Quý. "

Tống Kiều một tay thành lập phòng làm việc cho Quý Vi Lương, nhưng hiện tại cũng là một tay anh ta hủy hoại nó.

Tống Kiều vừa cảm thấy xấu hổ vừa day dứt: " Chuyện rút vốn này, tôi đã cố gắng hết sức trước mặt anh Triển rồi, chỉ có điều anh ta không phải là cậu hai Triển, tôi... tôi xin lỗi. "

Quý Vi Lương khẽ giật mình: " Là Triển Thanh Việt làm sao? "

Cô ta tưởng rằng Triển Thanh Viễn tuyệt tình như vậy, vừa bị cô ta từ chối liền rút vốn, bây giờ nghe nói đó là Triển Thanh Việt, trong lòng cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

" Đúng vậy, anh ta đã lấy đi quyền quản lý và marketing của phòng làm việc, cô bên này cũng phải chuẩn bị sẵn sàng đấy. "

Quý Vi Lương: "... "

Phòng làm việc của họ cũng chỉ có đội ngũ marketing, bởi vì hai bên cũng đăng kí thành lập phòng làm việc, vì vậy cũng không có hợp nhất lại một chỗ, vấn đề quản lý và PR là cô ta dựa vào người đại diện của mình, còn những mặt khác toàn bộ nhờ vào đối phương.

Lần này Triển Thanh Việt là muốn nhổ cỏ tận gốc đây.

Không, Triển Thanh Việt và cô ta không thì không oán, anh ta sẽ không đối phó cô, chuyện này hơn phân nửa là nhờ công lao của Ninh Thu Thu rồi.

Cơn tức này của Ninh Thu Thu đã nghẹn hơn nửa năm, lần này cô ta có cơ hội hãnh diện rồi, không cần tốn nhiều sức lực, cũng không uổng công lúc trước cô ta đời sống đời chết gả cho người thực vật.

Thế nhưng, cô ta dựa vào cái gì!

Phòng làm việc này được Triển Thanh Viễn đầu tư và xây dựng, công ty được chia thành ba - bảy, đãi ngộ giống như công ty giải trí mà bây giờ Quý Vi Lương đang ký hợp đồng.

Chương 45. 5

Ngoài việc tự do hơn và không bị kiểm soát, Quý Vi Lương cũng không cảm thấy rằng mình đã lợi dụng Triển Thanh Viễn, anh ta đầu tư vào cô đồng nghĩa với việc cũng kiếm được lợi nhuận từ cô.

Mặc dù Triển Thanh viễn không để ý đến số tiền này, nhưng chỉ có như vậy, cả hai mới có thể bình đẳng.

Mặc dù hiện tại hai người đã chia tay, lợi nhuận kiếm được của phòng làm việc cũng sẽ chia được chia đều, một đồng cũng không thiếu của Triển Thanh Viễn.

Do đó, mối quan hệ lao động giữa họ là hợp pháp, nếu Triển Thanh Viễn rút vốn do chia tay, như vậy là hợp tình hợp lý, nhưng nếu là vì Ninh Thu Thu trả thù, Quý Vi Lương thật sự nuốt không trôi cục tức này.

Cô và Ninh Thu Thu không thì không oán, đối phương lúc nào cũng nhắm vào cô, rốt cuộc là cô đã trêu chọc gì vị tiểu thư này?

" Tống Kiều. "

Quý Vi Lương chăm chú nhìn anh ta: " Anh có thể giúp tôi nói với anh Triển một chút không, tôi muốn gặp mặt anh ta một lần ".

" Chuyện này... "

Tống Kiều có chút bối rối: " Bây giờ tôi cũng không gặp được anh Triển, tuy nhiên tôi sẽ cố gắng hết sức "

" Cảm ơn, nhờ cả vào anh "

Quý Vi Lương cười miễn cưỡng: “ Lát nữa tôi mời anh đi ăn cơm "

" Cái đó... cậu hai Triển anh ấy. "

Trước khi đi Tống Kiều vẫn cảm thấy rằng anh ta nên giúp ông chủ của mình: " Thật ra anh ấy và Cố Tình không xảy ra chuyện gì, cô Quý, nếu như vì chuyện này mà cô chia tay với anh ấy thì quả thật không đáng “

Quý Vi Lương khoát tay, tự cô khác có chừng mực.

Hai ngày sau Triển Thanh Việt mới lại đến Trác Sâm một chuyến.

Tống Kiều báo cáo việc hoàn thành nhiệm vụ cho Triển Thanh Việt, vẻ mặt đối phương sau nghe anh ta báo cáo xong cũng không thay đổi nên Tống Kiều cũng không biết là anh hài lòng hay không.

Thậm chí câu trả lời cũng không có, dường như lời nói vừa rồi của anh ta cũng giống như không khí.

Anh ta đành phải kiên trì nói: " Cô Quý muốn gặp mặt anh. "

" Ồ? "

Cuối cùng Triển Thanh Việt cũng có phản ứng, anh ngước nhìn Tống Kiều, " Quên nói chuyện này với anh, tôi đã đặt ra một quy định mới, về sau nếu như cô Quý hay cô Cổ gì gò đó muốn gặp mặt thì không phải hỏi qua tôi mà trực tiếp từ chối. "

Tống Kiều: "... "

" Nhưng... "

" Nhưng.. "

Triển Thanh Việt dựa vào lưng ghế và mỉm cười.

" Trợ lý Tống, tôi rất tán thưởng anh, thoạt nhìn anh rất có tiền đồ, hãy quay lại lớp đào tạo trợ lý để học chuyên sâu một chút. "

Lời khen bất ngờ này đã khiến Tống Kiều sững sờ trong giây lát, anh ta không hiểu ý của Triển Thanh Viễn, phản ứng đầu tiên chỉ đơn giản là cảm thấy Triển Thanh Việt thực sự khen ngợi mình.

Nhưng niềm vui sướng khi được Triển Thanh Việt coi trọng chưa được bao lâu, anh ta đã bị một gáo nước lạnh dội thẳng vào đầu.

Biểu hiện của Triển Thanh Việt cũng không giống như tán thưởng anh ta, nếu không phải kiêng kị Triển Thanh Viễn trở về, có lẽ đã đuổi thẳng anh ta đi rồi.

Anh đang muốn cảnh cáo anh ta: Nếu anh là trợ lý, đừng nên quản những chuyện không phải là của mình, nếu như không hiểu đạo lý này, thì đến lớp đào tạo trợ lý học tập một chút.

Tống Kiều ngậm miệng, không dám nhiều lời nữa.