Giả Cán Bộ

Chương 260: Chuyển công tác




Dương Tử Hiên cười cười, không tiếp nhận câu chuyện của Lý Chí Hồng.

"Bí thư, bên trong Tỉnh ủy có nói về chuyện an bài tân nhiệm lãnh đạo thị ủy chúng ta không?" Dương Tử Hiên hỏi ngược lại.

Thạch Phong Tín nhấp một ngụm trà, làm thanh cuống họng, tuy trong khoảng thời gian này, đại án Nam Hồ nhiều lần phát sinh, nếu như Thạch Phong Tín là người không có rễ, nhất định là sẽ gặp phải chỉ trích tương đối nghiêm trọng, trách cứ hắn, bí thư thị ủy này giám sát không nghiêm.

Nhưng trước đó, Thạch Phong Tín đã bị Dương Tử Hiên ép lên Lương Sơn, lén đi cùng Dương Tử Hiên đến tìm Trần Chí ôn nói chuyện.

Vài ngày sau, Trần Chí ôn đã đồng ý tiếp nhận Thạch Phong Tín tiến vào phe phái Đại Danh, kỳ thật trước kia, Trần Chí ôn đã tiến hành một thời gian nghiên cứu ngắn đối với toàn bộ cán bộ tỉnh, Thạch Phong Tín đã sớm nằm trong tầm mắt hắn, nhưng với tư cách thường vụ phó chủ tịch tỉnh, hắn không có khả năng lèm nhèm tìm một người bí thư thị ủy nói chuyện, cho nên một mực không có cơ hội.

Tuy Trần Chí ôn nói chuyện cực kỳ hàm súc, nhưng Thạch Phong Tín cũng biết là hắn được tiếp nhận rồi.

Hiện tại, Thạch Phong Tín đã biết, trận động đất Nam Hồ này, trên thực tế là liên quan đến tranh đấu gay gắt giữa vài ông trùm trong tỉnh, bởi vậy, Thạch Phong Tín lại rất yên lòng, dù sao thì đấu tranh bậc tỉnh, cũng không phải là hắn, một bí thư thị ủy có thể thừa nhận và tiếp xúc được.

Hắn chỉ biết, lần này là Chu Trì Khôn bí thư cùng Đại Danh phe phái liên thủ, đối kháng với chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh cường thế, La Trạch Minh rất không may đã trở thành pháo hôi và vật hi sinh bên trong trận đấu tranh bậc tỉnh này.

Tuy hiện tại Tỉnh ủy vẫn chưa nghiên cứu về vấn đề La Trạch Minh, nhưng sẽ tuyệt đối không quá nhẹ.

Nếu như La Trạch Minh bị trách phạt quá nhẹ, như vậy mặt mũi Chu Trì Khôn, Bí thư Tỉnh ủy này cũng bị đánh mất, đây chính là một mồi lửa đầu tiên khi Chu Trì Khôn nhậm chức bí thư tại La Phù tỉnh, nếu như mồi lửa này không thiêu nổi, chỉ sợ hắn, cái Bí thư Tỉnh ủy này cũng sẽ bị không ít người xem thường.

Trong khoảng thời gian này, La Trạch Minh cũng không dám gặp người, cả ngày qua lại trong chính phủ tỉnh, hy vọng có thể tìm được càng nhiều trợ giúp, dù sao, La Trạch Minh cũng đã từng đảm nhiệm qua phó thư ký trưởng xếp hàng thứ nhất ủy ban tỉnh, ở trong tỉnh vẫn có không ít bạn cũ, cũng kết bạn với không ít lão lãnh đạo trong tỉnh.

Những lão lãnh đạo này, mặc dù có vài người đã rút lui, nhưng vẫn có ảnh hưởng nhất định, vẫn có thể đủ năng lực gây trở ngại cho Chu Trì Khôn, không đến mức để cho La Trạch Minh một lần liền bị triệt bỏ.

Vấn đề La Trạch Minh lần này, nói nghiêm trọng cũng không nghiêm trọng, nói không nghiêm trọng cũng nghiêm trọng, mấu chốt là phải xem thái độ của Tỉnh ủy, nhất là thái độ của Chu Trì Khôn.

Vấn đề chủ yếu của La Trạch Minh vẫn là ở chuyện hợp tác cùng Dương Tân, tiến hành một ít việc không tuân theo quy định, hai người liên thủ đối kháng Thạch Phong Tín, thuận tiện mài mòn Dương Tử Hiên, cái gai gây đau đầu này.

La Trạch Minh, với tư cách thị trưởng, giúp Dương Tân xử lý một ít chỗ ăn chơi trái pháp luật, cung cấp điều kiện tiện lợi cho những nơi đó, Dương Tân thì ủng hộ La Trạch Minh trên hội thường ủy thành ủy một cách tương ứng.

Bản thân La Trạch Minh cũng thấy được, sau lưng Dương Tân có bối cảnh Tỉnh ủy cực lớn, hi vọng thông qua hai người hợp tác, kéo phái phái bản địa và chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh hợp tác, điểm xuất phát là tốt, nhưng ai biết hắn lại biến khéo thành vụng, cuối cùng là tự chuyển tảng đá nện vào chân của mình.

...

"Ngày hôm qua, Tỉnh ủy Chu bí thư tìm tôi nói chuyện, chủ yếu là nói về việc an bài bộ máy thị ủy Nam Hồ." Thạch Phong Tín cũng không có ý định che giấu Dương Tử Hiên chuyện gì, đi thẳng vào vấn đề nói.

Lý Chí Hồng cũng dựng thẳng lỗ tai lên lắng nghe.

Hiện tại, vị trí phó bí thư thị ủy đã thành ghế trống, La Trạch Minh cũng bị dời đi, như vậy, hai vị trí đứng đầu thành phố đều xuất hiện ghế trống, Lý Chí Hồng đương nhiên cũng có cách nghĩ.

Trực tiếp thay thế La Trạch Minh, thượng vị thị trưởng, Lý Chí Hồng tự biết là độ khó rất lớn, không có lãnh đạo Tỉnh ủy dùng lực lớn ủng hộ, căn bản là không có khả năng.

Nhưng vị trí phó bí thư thị ủy này, Lý Chí Hồng có lẽ vẫn luôn chăm chú nhìn, hơn nữa, cơ hội của hắn cũng rất lớn.

Tuy luận thực quyền, giữa phó bí thư thị ủy và thường vụ phó thị trưởng, chênh lệch vẫn rất khó nói, nhưng địa vị hai người trong đảng là hoàn toàn bất đồng.

Phó bí thư thị ủy được coi là trợ thủ của bí thư thị ủy, quản lý công tác Đảng, thường vụ phó thị trưởng được coi là trợ thủ của thị trưởng, là công tác chính vụ.

Thăng nhiệm phó bí thư thị ủy, có thể làm cho lý lịch Lý Chí Hồng càng thêm đầy đủ, tạo trụ cột kiên cố để về sau tiến bộ lên chức, cũng gần với vị trí thị trưởng Nam Hồ hơn.

Vẻ mặt Lý Chí Hồng đầy khẩn trương nhìn Thạch Phong Tín, rất khác biệt, bộ dáng Dương Tử Hiên giống như việc này không liên quan đến mình.

Vô luận là vị trí thị trưởng, hay là vị trí phó bí thư thị ủy, dùng tư lịch cùng tuổi của Dương Tử Hiên hiện tại, tuyệt đối là với không tới.

Nếu như không phải lần này, trong hành động liên thủ giữa Chu Trì Khôn cùng phe phái Đại Danh, Dương Tử Hiên lập nhiều đại công, dùng tư lịch hiện tại của Dương Tử Hiên, hoàn toàn không có khả năng tiến vào lãnh đạo thị ủy.

"Chu bí thư nói, Nam Hồ chúng ta đã trải qua một trận rung chuyển nhân sự, nhất định phải tranh thủ thời gian yên ổn tâm trạng cán bộ, không thể để lòng người bàng hoàng như vậy, sẽ ảnh hưởng đến công tác, về vấn đề phân phối bộ máy thị ủy Nam Hồ, sẽ được thảo luận tại hội thường ủy Tỉnh ủy, sau khi vấn đề La thị trưởng được giải quyết."

"Cho nên nói, tôi cảm thấy sắp tới, bộ máy thị ủy Nam Hồ chúng ta sẽ biến đổi rất nhiều." Thạch Phong Tín vừa cười vừa nói.

Hiện tại, Thạch Phong Tín lại có vẻ càng thêm tự tin rồi, dù sao thì sau lưng cũng có chỗ dựa, trong nội tâm có nắm chắc, tương đối rõ ràng đối với động thái tin tức trong tỉnh, không giống như trước, hai mắt đen kịt.

Dương Tử Hiên trầm mặc một hồi mới quay đầu nói với Lý Chí Hồng: "Thị trưởng, mấy ngày nữa, tôi muốn đi vào trong tỉnh bái phỏng Trần tỉnh trưởng một tý, hỏi một chút về vấn đề phát triển khu công nghiệp chúng tôi, nếu không thì chúng ta cùng đi chứ?"

ánh mắt Lý Chí Hồng sáng rực lên, trên mặt đầy vẻ ửng hồng, cố gắng đè nén hưng phấn, tận lực không muốn biểu hiện ra ngoài tại trước mặt Thạch Phong Tín, vừa cười vừa nói: "Vậy thì tốt, vừa vặn tôi cũng có chút công việc muốn thỉnh giáo Trần tỉnh trưởng một tý."

Lý Chí Hồng biết rõ, đây là Dương Tử Hiên cố ý buông bậc thang, chuẩn bị tiến cử hắn cho Trần tỉnh trưởng.

Đại Danh phe phái uy danh hiển hách, mặc dù không có cán bộ nào đàm luận ở nơi công khai, nhưng bí mật này, cán bộ cấp phó sở trong tỉnh, cơ bản đều biết trong tỉnh mặt có một phe phái cường đại như vậy tồn tại.

...

Tết nguyên đán qua đi, trong tỉnh chính thức đưa ra văn bản tài liệu, xác định vấn đề của La Trạch Minh, thông báo cảnh cáo bên trong đảng uỷ, dời khỏi vị trí thị trưởng thành phố Nam Hồ, nhậm chức cục trưởng sở giao thông tỉnh La Phù.

Tuy Dương Tử Hiên đã nghĩ tới chuyện La Trạch Minh sẽ bị dời đi, nhưng không nghĩ tới là hắn vẫn được an bài một cái vị trí rất quyền lực như vậy, xem ra Hoàng Văn Thanh cũng không phải là đèn đã cạn dầu, vừa có lực lượng bảo vệ La Trạch Minh, hơn nữa còn an bài đến nghành chức năng ủy ban tỉnh.

Đây cũng là một an bài rất không tệ đối với La Trạch Minh.

Lý Chí Hồng như ý nguyện, trở thành phó bí thư thị ủy, mà thị trưởng thì là từ trong tỉnh ích Châu điều tới.

Danh ngạch thường ủy của Dương Tử Hiên, ngay sau đó đã được Tỉnh ủy nhất trí thông qua, Dương Tử Hiên có thể nói là chính thức bước chân vào cấp lãnh đạo thị ủy.

Qua năm mới, đến tháng tư, Hứa Ấn Gia đột nhiên gọi điện thoại đến cho Dương Tử Hiên, nói bóng nói gió, hỏi Dương Tử Hiên có nguyện ý điều chuyển công tác, đi Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh công tác hay không.

Lại làm cho Dương Tử Hiên rất là kinh ngạc, vốn cho rằng Hứa Ấn Gia chỉ nói một câu vui đùa, nhưng không qua mấy ngày nữa, một nhân vật cấp quan trọng khác của phe phái Đại Danh tại Tỉnh ủy, phó bí thư Tôn Thanh Vân chính thức tìm Dương Tử Hiên nói chuyện, Dương Tử Hiên mới biết được, đây không phải là một câu vui đùa.