Già Thiên

Chương 520: Phản áp Nhân Thế Gian (hạ)




Thiên Ngoại Phi Thiên!

Lại là loại ám sát tuyệt thế này. Điều khác biệt là lần này có chừng bảy người cũng ra tay mà không phải chỉ mỗi nữ nhân áo trắng kia.

- Thần Triều Sát Thủ viễn cổ quả nhiên khủng bố, bố trí ra sát cục như vậy. Bất kể là gã hạt giống nào bị giết thì cũng lập tức lộ ra răng nanh giữ tợn, một kích phải giết!

- Nhân Thế Gian, bọn họ luôn ma luyện đệ tử của mình, tên hạt giống kia hiển nhiên không được xem trọng, quyết đoán bị gạt bỏ!

Bảy đại cường giả Nhân Thế Gian đồng thời thi triển Thiên Ngoại Phi Tiên, trống rỗng xuất hiện, tập sát Diệp Phàm. Lần này lại nguy hiểm tới cực độ.

Lúc trước nữ nhân áo trắng kia dùng thần thuật sát sinh này khiến hắn bị thương, suýt nữa còn xuyên thủng đầu hắn, hiện vẫn còn vương máu tươi.

Từ đó có thể thấy được tình thế của Diệp Phàm hiện tại nguy cấp như thế nào!

Tất cả mọi người lúc này cho rằng Diệp Phàm không thể sống sót được, bất ngờ như vậy ai có thể phòng bị được. Đây lại là sát cục gấp bảy lần trước đó.

Diệp Phàm vẫn không hoảng sợ. Khóe miệng hắn lộ ra vẻ tươi cười lạnh lùng. Hắn cũng không hề sợ hãi vì sớm mở ra Thần Nhãn, phát hiện trước bảy người cho nên đã có phòng bị.

thân thể hắn hóa hình, gần như biển thành một con Chân Long. Hắn diễn biến đạo ngân thái cực thần đồ, trở thành một con rồng uốn khúc.

Phốc!

Thần nhãn Diệp Phàm sớm phát hiện ra sát cục từ trước, lúc này ra tay vô tình. cúi người xuống, trở thành ngân tích đại đạo.

Trước tiên, hắn xuyên thủng một gã Phi Tiên, huyết quang văng tung tóe, máu tươi tràn ra.

Không gì còn đáng sợ hơn thân thể của hắn lúc này. Hắn tính toán quỹ tích mỗi người rất chuẩn, bản thân hóa thành ngân tích hữu hình của đại đạo.

Ông!

Sáu kiếm từ chấn, thần mang hướng tiêu! Sáu gã Phi Tiên khí thế đại thịnh, tập trung vào một điểm.

Nhân Thế Gian truyền thừa rất xa xưa, từ mười mấy vạn năm trước, các Thánh địa cũng vô cùng kiêng kị, không dám trêu chọc. Uy danh tuyệt thế của bọn họ đã chững mình rõ ràng điều này.

Thần Triều Sát Thủ viễn cổ tất nhiên có thủ đoạn nghịch thiên của mình. Sáu gã Phi Tiên cũng liên thủ, câu động khí cơ đại đạo, sáu kiếm như hồng mang, hóa thành sáu bức đạo đồ, phát ra sát khí hùng hồn không gì sánh được, áp về phía trước.

Nhưng Diệp Phàm lại quá nhanh, Đấu Chiến Thánh Pháp thăng hoa, cũng đạo ngân long hình hợp nhất, loại đường cong này diễn biển đạo quả vô thượng.

Phốc!

Hắn nhoáng cái lướt đi, tránh hết những đạo đồ kia, thân thể trở thành binh khí đáng sợ nhất, đường cong long hình diệt sát người thứ hai.

Huyết quang lóe ra, sương mù tràn ngập. Tên cường giả này tử vong, hình thần câu diệt.

Xoát!

Năm người còn lại lần nữa chấn động trường kiếm trong tay, đạo đồ diễn biến thành ngũ hành, trở thành một mảnh trận đồ huyền ảo khó lường, bao phủ cả phiến bầu trời.

Diệp Phàm không hề sợ hãi bởi hắn đã suy nghĩ kỹ, nắm giữ kế thừa Thiên Đình, có thể nhận ra nguy cục từ trước.

Đấu Chiến Thánh Pháp diễn hóa ra lòng hình đạo ngân có thể công phá được cả Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết khiến hắn đủ bễ nghễ bất bại, giờ phút này lại hiểu rõ sát cục cho nên càng không sợ hãi điều gì.

Phốc!

Diệp Phàm diệt sát tên sát thủ thứ ba, long hình đạo ngân vô kiên bất tồi, diễn biến ngân tích của Đạo, xẹt qua người này khiến hắn hóa thành huyết vụ.

Những người đang quan chiến ai cũng kinh tâm. Đây là người của Thần Triều Sát Thủ, không ngờ Diệp Phàm lại dễ dàng diệt sát như vậy!

Trong lòng Diệp Phàm rất bình tĩnh, cũng không sợ hãi gì. Ngay cả cường giả Nhân Thế Gian thì sao, nếu đã muốn giết hắn thì đều phải chết cả!

Trong lòng hắn cân nhác, truyền thừa Thiên Đình phải nắm giữ hết, như thế mới có thể chống lại những đệ tử ra ngoài lịch làm của Nhân Thế Gian này.

Mười mấy vạn năm trước, Thiên Đình nắm giữ quyền trượng sát thủ vô thượng, đứng trên thiên hạ, một ý niệm cũng khiến thiên địa lay động, như Thiên Đình thượng cổ, thống trị vận mệnh người khác.

Kế thừa điều này, là đứng đầu trong ba đại Thần Triều Sát Thủ viễn cổ, có lẽ đây chính là điều Diệp Phàm sẽ dựa vào sau này. Hắn đột nhiên sinh ra một loại ý niệm, muốn trùng kiến Thiên Đình!

Thiên Đình viễn cổ đứng trên thiên hạ, cầm quyền trượng vô thượng, ảnh hưởng tới sự hưng suy của nhân gian, chém giết Thánh nhân viễn cổ, mấy ai dám tranh phong?!

Ý niệm này chỉ lóe lên trong đầu Diệp Phàm rồi thôi. Trùng kiến Thiên Đình khó khăn như thế nào, không nói tới những việc khác, chỉ riêng về truyền thừa thì cũng phải đạt được bí quyết chữ Hành trong Cửu Bí mới đủ.

Tuy nhiên điều này cũng không ảnh hưởng tới quyết tâm của hắn, việc cần thiết nhất là đạt được kế thừa trọn vẹn. Có người mời cường giả Nhân Thế Gian xuất thế, hắn cũng phải dùng Thiên Đình để đối phó lại.

Hiện tại không phải là lúc cắn nhác, còn có bốn gã cường giả Nhân Thế Gian đang ở trước mặt, cần phải hoàn toàn giải quyết.

Coong coong---

Kiếm mình động trời! Bốn đạo trường hồng huyết kiếm, bích kiếm, tử kiếm, thanh kiếm xuyên qua thiên địa, bắn về phía đầu Diệp Phàm.

Chu Tước hoành không, Chân Long trường ngâm, Bạch Hổ khiếu thiên, Huyền Vù trầm phù, bốn đại tiên linh hóa hình ra, cũng nhằm về phía Diệp Phàm. Long hổ tranh phách, quy tước đồng công, lực áp thương khung.

Ầm!

Trong miệng mỗi con Chân Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ đều ngậm một đạo quyển, nhất tề há mồm phun về phía Diệp Phàm.

Đây là tứ tượng tuyệt sát, phương pháp giam cầm hư không của Nhân Thế Gian, phong ấn thiên địa khiến người ta khó có thể dời đi nửa bước, như trói buộc địch nhân lại.

Diệp Phàm như lâm vào đầm lầy, càng giãy dụa càng bị trói chặt, toàn thân bị lực lượng vô hình đè ép, như trăm vạn sợi dây quấn quanh mình.

Bốn đại sát thủ nổi lên ánh mắt ác nghiệt, tứ kiếm tề chấn. Long, hổ, quy, tước càng lúc càng ngưng thật, có uy lực của tiên linh ép xuống.

Đạo quyển chúng phun ra rung động, phát ra âm thanh kinh thiên khiến khí huyết người ta hỗn loạn, xương cốt rung chuyển như phải vỡ nát. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Keng!

Diệp Phàm chấn động thân mình mãnh liệt, máu huyết màu vàng mênh móng, toàn thân rung chuyển. thân thể hắn chấn động ra một cỗ lực lượng mênh mông như đại dương.

Ầm

Hắn đánh nát gông cũng xiềm xích, phóng lên cao rồi lướt ngang sang, long hình đạo ngân khiến hắn có được lực lượng không thể tưởng tượng, lại đột phá tử quan.

Bốn đại tiên linh trải ra đạo đồ, phong cấm hư không nhưng căn bản không ngăn được long hình đạo ngân, Diệp Phàm như trường long xông lên, lực lượng giam cầm lập tức toán loạn.

Ầm!

Hư không rung chuyển, bầu trời rung chuyển, hết thảy không thể ổn định được. Diệp Phàm hóa thành đạo ngân thái cực, như Thánh nhân tế ra thần vật, vọt một cái lao qua.

Ba ba ba ba!

Bốn âm thanh vỡ tan truyền ra, long, hổ, quy, tước đều bị hắn xuyên thủng, căn bản không ngăn được bước chân của hắn. Bốn hóa thân tiên linh gào thét rồi tan biến.

Hoa!

Bốn đạo quyển chúng phun ra cũng như giấy, bị Diệp Phàm trực tiếp xé nát, nháy mắt hóa thành hư vô, không còn tồn tại. Đạo lực mênh mông lại khuếch tán về bốn phía.

-Đi!

Bốn đạo cao thủ Nhân Thế Gian thấy ngay cả phong cấm không gian cũng không thể ngăn cản Diệp Phàm thì đều biến sắc, cũng vô cùng quyết đoán, liền xoay người rời đi.

- Các ngươi tới giết ta không được mà còn muốn đi sao?

Thiên linh cái của Diệp Phàm suýt nữa đã bị đâm thủng mà mất mạng, giờ này máu vàng đóng lại vẫn còn bám trên tóc.

Ánh mắt của hắn vô cùng lãnh liệt, thần sắc nghiêm nghị, nhanh chóng ra tay, bá đạo mà lăng lệ, không hề lưu thủ.

Phốc!

Diệp Phàm lướt tới, người thứ nhất bị hắn xuyên qua, như thần binh chém phạt, máu tươi tung tóe.

Mọi người quan chiến ai cũng nghiêm nghị. Diệp Phàm diệt sát cao thủ hạt giống của Nhân Thế Gian quả quá dễ dàng, biểu lộ sức mạnh đáng sợ khiến người ta bất an.

Ba người còn lại lập tức tách ra chạy trốn nhưng không thể nhanh bằng tốc độ Diệp Phàm, nhoáng cái đã có một người bị hắn đuổi kịp.

Coong!

Người này vội vàng đánh trả, trường kiếm màu xanh trong tay trực tiếp vỡ tan, hộ khẩu tứa máu, bị lực lượng cường đại đánh cho toàn thân nứt nẻ.

Đông!

Diệp Phàm huy động nắm tay đánh tới, như một ngọn núi đè ép khiến hắn không thể tránh né, phải cứng rắn đón đỡ.

Phốc!

Đây là một loại lực lượng áp đảo, Diệp Phàm hóa thành long hình đạo ngân có thể phá vỡ hết thảy đạo lực ngăn cản, đương trường đánh cho cánh tay người này băng toái, thân thể thành một đống thịt nát.

Hắn lập tức lướt ra, đuổi theo hai người còn lại. Trong đó một người đã bị Hắc Hoàng bố trí trận văn ngăn cản, người còn lại đã bị Lý Hắc Thủy giằng co.

Ông!

Hư không rung chuyển, thân thể gấp khúc của Diệp Phàm có tốc độ khiến người ta sợ hãi, như long tại hoành không, lóe lên đã tới, lướt qua Lý Hắc Thủy lao lên chém giết.

Người này hiển nhiên cường đại, thúc giục pháp lực ngập trời đối kháng, tạm thời ngăn cản Diệp Phàm. Tuy nhiên, hắn bị Thánh thể áp sát thì đã hoàn toàn mất đi sự chủ động.

Xích!

Diệp Phàm đột phá hư không trói buộc, hóa thành một đạo kim quang, hai tay cũng chấn, chân âm và chân dương dung hợp. Ảm một tiếng, hắn đánh cho thương khung sụp đổ, ngụn núi phía dưới cũng đổ ầm xuống.

Tên sát thủ cường đại này lập tức miệng phun máu tươi, toàn thân nứt nè, bay ngược ra ngoài. Ánh mắt hắn hiện ra vẻ hoảng sợ! Hắn vội thi triển thần thuật ẩn tung của Nhân Thế Gian, sắp hóa thành hư vô.

Diệp Phàm cười lạnh. Sau khi tu thành Thần Nhãn, không thứ gì qua mắt được hắn, lập tức không hề trì hoãn mà lao ra ngoài.

Ầm!

Tay trái hắn trở nên tối đen, đại biểu chân âm trong thái cực thần đồ, lúc này chém xuống, tạo ra một hắc động ập tới.

chân trời rung chuyển, gió lốc khủng bố mãnh liệt hiện ra. Hắc động này cắn nuốt hết thảy, những cự thạch, cổ mộc, đất đá ngọn núi bên dưới cũng bị hắc động này hút hết, chìm sâu vào bên trong.

Phốc!

Tên sát thủ kia lập tức tứ phân ngũ liệt, máu tươi văng khắp nơi, sau đó hóa thành tro bụi, chìm sâu vào trong hắc động.

Không ai không hiện ra vẻ sợ hãi, Thiên Ngoại Phi Tiên, nhân kiếm hợp nhất của Nhân Thế Gian, cả bảy đại cao thủ đánh tới nhưng kết quả đã bị hắn giết liền một hơi sáu người!

Xoát!

Diệp Phàm bay lượn giữa hư không, họa xuất một quỹ tích khiến người ta kinh thán, đi tới bên cạnh nữ nhân áo trắng kia. Trận văn Hắc Hoàng tạm thời bố trí không ngăn cản được nàng ta, đã bị nàng ta thoát được.

Nữ tử này cũng không xinh đẹp, thậm chí rất bình thường, nếu đứng trong đám đông cũng rất ít khiến người ta chú ý nhưng chính là người thiếu chút nữa đã đâm thủng đầu Diệp Phàm.

Keng.

Diệp Phàm lướt tới, dùng chỉ giao chiến với thần kiếm màu xanh, đốm lửa văng tung tóe, dư ba còn khiến một ngọn núi phía dưới bị cắt nát, bắt đầu giao thủ với nàng ta.

Vù!

Thân pháp của nữ nhân áo trắng vô cùng quỷ dị, như một con cá chạch du động giữa hư không, khiến Diệp Phàm rất khó tung một kích toàn lực. Nàng không ngừng ẩn thân trong hư không, mỗi lần đều âm thầm thi triển một kích lăng lệ.

Lực lượng của Diệp Phàm vô song, sau khi hóa thành thái cực đạo ngân, vô kiên bất tồi, tốc độ cũng đạt tới cực hạn. Dù nữ nhân áo trắng này khinh linh quỷ dị nhưng cũng không thể tránh khỏi mũi nhọn của hắn.

Quyền của Diệp Phàm đánh nát trường không, mỗi lần đều là những đòn mạnh mẽ, cộng thêm tốc độ khủng bố, có thể coi là một thần minh giết chóc, rất khó đối kháng.

Ầm

Mỗi lần hắn huy quyền đều có huyết khí màu vàng xông ra, như thánh linh bất khả chiến bại, đôi mắt thâm thúy, mái tóc bay múa, hai tay linh hoạt.

Mỗi chiêu của Diệp Phàm đều vô cùng khủng bố, như đang huy động cả lực lượng thiên địa, gần như hoàn toàn áp chế nữ nhân áo trắng.

Nếu không phải thân pháp của nàng quỷ dị thì chỉ sợ đã sớm bị đánh thành đống thịt nát vì dù là Kim Sí Tiểu Bằng Vương, thần lực bá đạo hiếm ai sánh bằng cũng không thể chịu đựng nổi!

Ầm!

Huyết khí màu vàng xông thiên, như có vạn con Chân Long từ trong cơ thể hắn bay lên, cảnh tượng vô cùng đáng sợ. Mỗi lần hắn huy động bàn tay cũng như phá nát hư không.

Đông!

Toàn thân nữ nhân áo trắng lúc này tràn ngập máu huyết, bị áp lực cường đại khiến da dẻ nứt nẻ, rốt cục không thể chống đỡ được nữa. Thanh kiếm màu xanh trên tay cũng vỡ vụn.

Ầm

Diệp Phàm như một thần lô vĩnh hằng, nở rộ hào quang chói mắt.

Phốc!

Nữ nhân áo trắng này cuối cùng bị hắn đánh thành thịt nát, hoàn toàn mất mạng, chết giữa trời cao.

-o0o-