Già Thiên

Chương 843: Thây cốt chất thành núi




- Là ngươi... Thánh thể? Còn cả đám Man tộc của Nam Lĩnh, tất cả đều đánh tới Vương gia?

Mọi người Vương gia rất tức giận, nhiều đại năng ra tay, bay lên trời cao, thúc dục chiến binh.

Bọn họ tuyệt đối không thể ngờ nổi Diệp Phàm lại dám kiêu ngạo đối kháng với một thế gia thái cổ. Toàn tộc Vương gia đều thống hận, không lúc nào không nghĩ tới chuyện diệt trừ hắn. Vậy mà lúc này hắn lại đánh tới tận cửa rồi.

Đương nhiên bọn họ cũng tràn ngập rung động. Cả đám chiến sĩ Man tộc này quá cường đại, xuất hiện hơn vạn người, đúng là xứng với cái tên đoàn quân lang hổ, một đám cuồng đồ chiến tranh vô địch.

Huyết khí ngập trời, chiến khí mênh mông. Tiếng người gầm thú rống vang vọng giống một một đám Chiến Thần Man cổ chuyển thế. Những nơi bọn họ đi qua là đất rung núi lở, cũng không biết có bao nhiêu thần đảo treo trên bầu trời bị hủy diệt rồi.

Mấy vạn đại quân gào thét lao tới, vung gậy gộc, cự phủ, trường mâu, lực phá hoại rất kinh người. Từng đám hoa máu tung bay, không ai có thể kháng cự nổi.

- Giết đi, giết cho máu nhuốm trời xanh, giết cho ban mai khiến người ta khao khát xuất hiện, khiến Vương gia vĩnh viễn bị xóa tên trên đời này.

Diệp Phàm hô to.

- Giết!

Phía sau Diệp Phàm, đại quân Man tộc do hắn đứng đầu có không ít đại năng, giống như những kẻ cuồng đồ đầy nhiệt huyết, gào khóc kêu gào chém giết.

- %$, Vương gia, rửa hận cho tộc nhân, báo thù cho Dã nhi, diệt đi cái gọi là kế thừa bất hủ này.

Cả vạn người rống lên. Cảnh tượng này thật kinh người, khiến vòm trời cùng như sắp sụp đổ.

- #$, đám dã man này thật sự là quá nam tính, không hề sợ chết, khiến ta cũng bị ảnh hưởng lây.

Lệ Thiên cũng thấy máu huyết sôi trào, xung phong lên.

Vương gia phản ứng nhanh chóng, cao thủ vô tận xông lên tận trời cao. Thánh binh ờ sâu bên trong gia tộc như tỉnh giấc, tỏa ra uy thế đáng sợ, xuyên thấu từ xa xa tới.

- Từ xưa tới này còn chưa có kẻ nào dám tiến công Vương gia ta như vậy. Các ngươi phải trả giá bằng máu.

Một giọng nói già nua hét lên.

Thiết kỵ vô tận bước vào thế gia thái cổ. Đây là hành động vĩ đại chưa từng có hơn mười vạn năm qua, khiến mọi người trong Vương gia giống như nằm mơ nhưng cũng tức giận tới cực độ

Đây là một bầu trời nhuộm máu, nơi nơi đều là tiếng kêu lan, nơi nơi đều là ánh dao bóng kiếm. Hai thế lực kế thừa cổ xưa triển khai hỗn chiến khiến máu chảy thành sông, thây chất thành núi.

Máu tươi tung tóe, tử thi rơi khắp nơi, vô cùng thảm thiết. Diệp Phàm xông về phía trước. Hắn trả lại Thần Nữ Lô cho Lệ Thiên và Yến Nhất Tịch, để bọn họ cũng sử dụng.

Loại binh khí này đúng là có uy lực đáng sợ nhưng cũng hao tổn sức lực quá nhiều, trừ phi là Thánh nhân, bằng không thì không ai có thể cầm nó mà giết địch, phần lớn đều chỉ đưa ra dọa kẻ địch, tác dụng uy hiếp nhiều hơn là tác dụng chém giết.

Diệp Phàm lao thẳng vào trong lòng địch, quát to:

- Ngày chết của đám người Vương gia các ngươi tới rồi. Diệp Phàm ta hôm nay giết tới, các ngươi có thể gây khó dễ được cho ta sao?

- Giết cho ta, chém sạch bọn chúng đi.

Đại năng của Vương gia ra mặt hết, có rất nhiều người tới phía cửa tây. Giờ khắc này tất cả ánh mất của mọi người đều đổ dồn tới, chí có tử chiến mà thôi.

Hoặc là Vương gia bị diệt, hoặc là Man tộc toàn bộ chết trận, không có kết quả khác. Tới hiện giờ nhất định phải giết sạch một phương.

Tương đối mà nói, Vương gia đã không còn đường lui nữa. Đối phương đã công phá đại trận do Thánh nhân viễn cổ bày ra, đánh vào nơi này thì bọn họ chi còn nước tử chiến.

Một đạo thân ảnh tay áo phất phơ, mạnh mẽ phi thường bức tới Diệp Phàm rất nhanh.

Đây là một trong những nhân vật đầu não của Vương gia, bối phận rất cao, đã gần tới cảnh giới Tiên Tam Trảm Đạo, hơn ba ngàn tuổi, ánh mắt sáng như kim châu, ngay cả mái tóc cũng nguyên màu. Đây là dấu hiệu đặc thù của người già có khí huyết sung mãn.

Hắn là nhân vật đáng sợ nhất của Vương gia có hy vọng đột phá được cánh cửa kia. Hắn xông tới tấn công Diệp Phàm.

Mỗi động tác của hắn đều rất kỳ lạ, vô cùng giản dị nhưng cực kỳ đáng sợ, đều tạo thành áp lực rất lớn cho Diệp Phàm.

Đây tuyệt đối là một người đã đột phát Thất cấm, tất nhiên cũng rất cường đại, khi thì giốngg như một con rắn nham hiểm, lúc lại giống như một con Bạo Viên, khi thì giống một con Tiên Hạc, sau đó lại biến thành một con Linh Dương, không thể nắm bắt.

Chát, ầm!...

Diệp Phàm quyết đấu với hắn, trong lòng kinh dị. Thế gia thái cổ đúng là nhiều cao thủ. Lão già này cường đại phi thường, mỗi một đòn đánh ra đều có dấu vết của đạo, ẩn chứa đại thuật sát phạt.

Hai người kịch chiến, người ngoài khó có thể tới gần, trong nháy mắt đã đánh hơn trăm hiệp. Tốc độ của bọn họ đều cực nhanh.

Lão già áo vàng này phất tay áo lên, phiêu dật như tiên, trong chốc lát lại linh hoạt sắc bén giống như một con độc lang vồ mồi, vô cùng chuẩn xác.

- Cùng tiến lên giết hắn.

Mấy đại năng khác của Vương gia mạnh mẽ đột phá, muốn gia nhập vào trận chiến vây công Diệp Phàm.

Một đám dã man nhân gào thét lao tới, trong đó có hơn mười vị địa năng để lộ cánh tay, cơ thể màu đồng cổ, vung Thạch Phủ lên đối kháng, giết chóc tới như phát cuồng, huyết khí bùng lên, mái tóc rối loạn.

Diệp Phàm và lão già đáng sợ này rốt cục cũng phân thắng bại. Hắn liên tục đánh ra một trăm lẻ tám quyền, nắm tay màu vàng đập nát chân không.

Rắc.

Hai tay lão già áo vàng co rút lại, xương cốt vỡ nát, dù là chỉ va chạm trong khoảng không nhưng thần lực ập tới vẫn khiến hắn bị trọng thương.

Mà trong quá trình này, Diệp Phàm cũng diễn biến, cân nhắc được đại khái dấu vết của đạo trong thuật pháp của lão già nọ, cũng đánh ra giống như rắn trườn hạc múa, hổ vồ mồi, đúng là một loại Thú Vương Quyền.

Phụt!

Diệp Phàm đánh ra một đòn như hạc mổ, bàn tay giống như mỏ chim, chống đỡ một đòn liều chết của lão già nọ, sau đó giống như vượn vọt tới, cắt đầu đối phương xuống, khiến máu tươi bắn tung tóe.

- Cửu thúc công.

Phía sau rất nhiều người Vương gia cả kinh kêu lên. Hiển nhiên là Diệp Phàm đà chém chết một nhân vật rất trọng yếu.

Giết.

Vương gia cũng vây lại, tất cả đều chém giết về phía Diệp Phàm. Đôi mắt của rất nhiều người đà đò bừng lên rồi.

- $#, ai sợ ai, giết đi.

Lệ Thiên theo sau, tiến vào đại chiến.

Tới giờ phút này thì dù là Yến Nhất Tịch tiêu sái lỗi lạc thì áo trắng cũng đã nhuốm đầy máu, dưới sự tấn công của kẻ địch, trong quyết đấu sinh tử mà từng đóa hoa máu nở rộ.

- Ai sợ ai.

Diệp Phàm cười lạnh. Hắn là Thánh thể, không sợ nhất chính là hỗn chiến. Hắn tạo ra thánh vực hoàng kim, quả thực giống như một cái cối xay thịt, lao về phía trước, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Cửa tây của Vương gia bắn ra đầy máu và xương cốt vụn. Trận chiến tới lúc gay cấn rồi. Diệp Phàm giống một mũi tên giết thẳng về phía trước. Những nơi hắn đi qua có vô số người chết.

Phụt!

Bàn tay màu vàng của Diệp Phàm đánh xuống thì dù là đại năng cũng không chịu nổi, hừ cũng không hừ nổi một tiếng đà bị đập nát bét, trở thành một đám thịt nát.

- Úm!

Sau đó miệng hắn quát khẽ. Bí quyết chữ Đấu diễn biến ra lục tự chân ngôn của Phật giáo. Thần âm căn nguyên phát ra khiến cả vòm trời đứt đoạn.

Đây là bí thuật cao nhất của Phật giáo, luyện tới cảnh giới tối cao thì có thể ẩn chứa đại trí tuệ, đại nghị lực, đại từ bi trong vũ trụ, có thể khai thiên lập địa, hàng phục chư thiên.

- A...

Ở phía trước có tu sĩ đầy trời kêu thảm thiết. Một đám cường giả tan nát. Bị loại thần âm này đánh tới thì dù là nhân vật cấp đại năng cũng bị đánh thành nhiều mảnh.

Diệp Phàm gầm to một tiếng, phía trước liền xuất hiện đầy trời máu tươi. Rất nhiều xương thịt tan nát hóa thành sương mù máu. Đây là một cảnh tượng cực kỳ đáng sợ.

Ở phía tây có Diệp Phàm như sát thần xông tới, chém giết vô tình, tốc độ tiến lên cực nhanh. Vương gia tổn thất rất thảm trọng.

Tới giờ phút này, chiến lực đáng sợ phi thường của Man tộc đã thể hiện hết. Trên vạn thiết kỵ hợp lại, từng luồng huyết quang từ đầu bay ra nối liền với nhau, bao phủ cả đại quân.

Huyết khí tràn ập. Bọn họ giống như Chiến Thần Man cổ tắm trong máu, không sợ tấn công, gắn liền thành một chỉnh thể, có thể mượn lực nhau, trở thành một đoàn kỵ binh trên vạn người nhưng tuy hai mà một, đồng thời tiến tới.

Đây là một hình ảnh vô cùng đáng sợ. Trên vạn người hóa thành một thể, cùng nhau liều chết xông lên, gặp thần giết thần, gặp phật tru phật.

Trên bầu trời này, các hòn đảo hay núi thần lần lượt sụp đổ. Quân tiên phong của Man tộc căn bản không thể ngăn cản, hủy diệt tất cả.

Cao thủ của Vương gia chết đi vô số. Vốn có một đội ngũ dũng mãnh phi thường, không sợ sinh tử, lại có cả đại năng trong đó nhưng lại bị cả vạn thiết kỵ đạp quan, dẫm thành bùn máu rồi.

Ông.

Bỗng nhiên phía trước truyền tới tiếng rung động mãnh liệt. Một chiếc chiến xa cổ xưa xông lên tận trời, lóe lên màu kim loại sáng bóng, âm u dọa người.

Ước chừng có hơn một ngàn chiến xa chặn đứt đường đi, mỗi một cái đều tràn ngập vết đao chém hay vết tên, trải qua chiến tranh thanh tẩy, để lại dấu vết như vậy.

Chiến xa ù ù chấn động, tỏa ra uy áp ngập trời. Hơn ngàn chiếc chiến xa tấn công khiếp khắp vòm trời đều rung chuyển, giống như có thể đánh sập cả chư thiên.

Nếu để từng binh sĩ tác chiến thì chiến xa cường đại này không đủ linh hoạt. Nhưng lúc này khi quyết đấu với trên vạn thiết kỵ thì nó lại phát huy được thần năng to lớn không gì sánh nổi.

Chúng tập trung lại, nghiền nát thiên địa, ù ù vọt tới, lực tấn công không thể so sánh, có thể làm tan biến mọi vật cản.

Người kêu thú rống.

Thiết kỵ của Man tộc bị thiệt thòi nhiều, xung phong đấu với đám quái vật này, giống như lúa mạch bị cắt xuống, ngã xuống từng mảnh lớn. Lần lượt những sinh mệnh đi qua, hoa máu nở khắp không gian.

Mười mấy vị đại năng điều khiển hơn ngàn chiến xa cổ, đều có lạc ấn kết hợp đạo văn, giống như hung thú bằng kim loại, giống như Tu La bay trên bầu trời.

"Pháo hoa" sinh mệnh nở rộ. Thời khắc sáng lạn ngắn ngủi trôi qua, tử vong vĩnh hằng ập tới, máu tươi đầm đìa, thi thể hài cốt rơi xuống từng đống một.

Chiến đấu thảm thiết tới mức này thì không ngôn ngữ gì có thể mô tả được. Trên mặt đất cũng không biết có bao nhiêu thi thể. Lúc này cả bầu trời cũng đều nhuốm máu.

Muốn đánh thế gia thái cổ lại không muốn bị thương tổn thì đúng là thần thoại, không có khả năng phát sinh trong thực tế, tất yếu sẽ phải trải qua trận chiến tàn khốc này.

Mấy ngàn chiến xa cổ giống như máy xay thịt, thu gặt hết sinh mạng một đám chiến sĩ Man tộc. Bọn họ dừng lại rất nhanh, điều chỉnh lại đội hình.

Toàn thân Diệp Phàm đều là máu, liều mạng ẩu đả. Trong biển người này chỉ có mình hắn giết về phía trước. Lục Đạo Luân Hồi Quyền đánh ra nổ nát một chiếc chiến xa đáng sợ lớn như quả núi.

Cứ như vậy, Vương gia cuối cùng đại loạn. Ngừng tấn công, thiết kỵ của Man tộc bắt đầu sắp xếp lại đội hình

- Thần Tiễn Thuật!

Một ông lão Man tộc hét lớn. Đây là một Xạ Thủ sống tới ba ngàn tuổi, là một tồn tại đáng sợ.

Gần vạn thiết kỵ đứng trang nghiêm. Không ai sợ hãi tử vong, ngược lại càng thêm thiết huyết. Mọi người đều tháo cung cứng, giương cung lắp tên.

Đây là một loại bí mật mà Man tộc buộc phải nắm giữ, là một trong những đại thuật tất sát.

Lúc này từ thiên linh mỗi người đều tỏa ra huyết khí càng tăng. Bọn họ hoàn toàn bị bao phủ bởi sương mù máu. Cứ một trăm cường giả Man tộc lại nhắm vào một chiến xa cổ, tỏa ra tinh khí thần khủng bố tới cực điểm. Nhiệt huyết của mọi người sôi trào.

Ầm!

Cả vạn cây Man cổ Thần Tiễn cùng xuất hiện. Huyết khí vô tận nối liền làm một, tất cả mũi tên đều kết hợp làm một, sau đó rời đi đánh tan núi sông.

Ở gần đó, tất cả hòn đảo đều bụp bụp mà hóa thành bột mịn. Dưới thần năng này, chúng bị hủy hoạt trong chớp mắt.

Ầm ầm.

Rất nhiều chiến xa cổ xưa đều bị đánh nổ thành nhiều mảnh. Một nửa số đại năng cũng bị bắn chết.

- Thần Tiễn Thuật.

Một lão già lại hét lớn, cầm cung giương tên, triển khai một mũi tên đáng sợ. Man Cổ Thần Tiễn phá tan thiên địa, lập tức bắn nát một chiến xa cổ cách đó trăm dặm.

Mà lúc này Diệp Phàm cũng đã lấy ra Vạn Thương Cung. Hắn cũng chưa từng tu luyện Thần Tiễn Thuật nhưng lại dùng thân thể vô song bắn đi. Thánh tiễn hoàng kim cũng đáng sợ thật.

Phụt phụt...

Mỗi mũi tên của Diệp Phàm đều có thần lực tràn ngập, liên tục bắn chết sáu vị đại năng, khiếp sợ toàn trường.

Hắn quả thực giống như một Ma Vương, tóc đen nhuốm máu, cả người đều là máu tươi nhưng lại tỏa ra hào quang vạn trượng, bức cường giả Vương gia đại loạn.

- Trấn áp chết cho ta.

Diệp Phàm rống to một tiếng, phối hợp với lục tự chân ngôn của Phật giáo. Một tiếng úm vang lên khiến trời rung đất lở, phá tan không trung.

Ở phía trước lại có một vùng sụp đổ xuất hiện. Một đám cường giả xương tan thịt nát, hóa thành sương mù máu bắn tung trên bầu trời.

Tấn công thế gia thái cổ, đại chiến đã tới hồi gay cấn. Từ xa xa có Thánh binh viễn cổ đang quyết đấu. Thi thể hài cốt chống chất thành núi, máu tươi chảy khắp nơi.

- Vương giả đại thành.

Từ xa xa truyền tới tiếng kêu hoảng sợ. Chiến đấu tới giờ phút này còn xuất hiện một nhân vật như vậy.