Giá Trị Khác Loại

Chương 14




Đường Gian sững sờ một chút nhưng không vội đồng ý ngay, "Mặc dù thiết kế quang não của em có hơi cũ nhưng vẫn còn hoạt động tốt mà."

"Ừ, gọi chồng ơi, tôi đổi cho em cái mới."

Đường Gian lập tức lấy lòng: "Chồng ơi ~"

Một cậu bé nhỏ sao có thể chiến thắng dụ hoặc đến từ quang não mới chứ!

Lê Sầm bị cậu chọc cười, "Vợ ngoan."

Hắn nói được làm được, quả nhiên mua ngay thiết kế quang não mới nhất. Song, đến lúc thanh toán hắn lại yêu cầu nhân viên đổi cài đặt ban đầu của quang não chuyển sang chế độ giám sát.

Rốt cuộc Đường Gian cũng hiểu mục đích của hắn là gì. Đặt quang não ở chế độ giám sát sẽ không ảnh hưởng đến việc sử dụng hằng ngày của cậu nhưng những gì cậu thao tác trên quang não đều bị hắn nhìn thấy.

Như thể trần trụi, trần như nhộng.

Nhân viên phục vụ nhìn đôi AB trước mắt, nhắc nhở: "Có hai tình huống mà chúng tôi có thể cung cấp loại hình dịch vụ này. Một là người giám hộ trẻ vị thành niên và người được giám hộ, hai là có sự đồng ý từ hai phía bạn đời đã kết hôn."

Tình huống thứ hai rất hiếm khi xảy ra, nếu có cũng chỉ xuất hiện ở những đôi AO mà thôi.

Lê Sầm cho nhân viên xem giấy chứng nhận kết hôn vừa nhận được.

Người phục vụ nhìn về phía Đường Gian, hỏi ý kiến: "Anh có hiểu nội dung và tầm ảnh hưởng của mô hình giám sát quang não không? Anh có sẵn sàng chấp nhận nó không?"

Cậu mỉm cười, nói: "Đã hiểu. Tôi chấp nhận."

Thực ra cậu không hiểu rõ lắm, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc cậu chọn đồng ý. Cậu tình nguyện chấp nhận mọi thứ mà Lê Sầm muốn cậu nhận.

Quang não thay đổi cấu tạo nhanh chóng được giao đến, Lê Sầm giúp cậu chuyển thông tin từ quang não cũ sang cái mới, cái cũ trống rỗng thì đưa cho nhân viên phục vụ.

"Tiêu hủy hoàn toàn."

Lúc quay về xe, Đường Gian có chút u sầu, "Cái quang não đó đã theo em nhiều năm rồi, em tiếc nó."

Lê Sầm kéo nửa thân trên của cậu vào lòng mình, đầu lưỡi liếm láp tuyến thể, dấu răng cắn để lại từ ngày hôm qua vẫn chưa biến mất mà dấu mới đã chồng lên.

Mùi ngải cứu theo máu trào ra tỏa hương nhè nhẹ, hắn thỏa mãn nói: "Nhưng tôi thích toàn thân trên dưới của em đều là đồ của tôi."

Đường Gian được an ủi ngay lập tức.

Về tới cửa nhà, hắn chỉ căn nhà của mình, mở miệng: "Sau này đây sẽ là nhà của chúng ta."

Cũng là nhà của em.

Đường Gian từ nhỏ đã lớn lên trong trại trẻ mồ côi, không cha không mẹ, không nhà cửa. Năm nay cậu hai mươi hai tuổi, tiên sinh nhà cậu cho cậu một ngôi nhà.

Cậu ôm cổ Lê Sầm, "Tiên sinh, em muốn làm tình với ngài."

Hắn bật cười, "Mơ đi."

Hai người trở về nhà, Lê Sầm ngồi trên sô pha ngoài phòng khách, đang lúc Đường Gian chuẩn bị quỳ xuống thì lại bị câu nói của hắn chặn lại, "Cởi quần áo, gấp gọn đưa cho Kim rồi bò lại đây quỳ."

Kim là người máy quản gia của họ, lặng lẽ chờ đợi bên bức tường.

Cậu hít sâu một hơi rồi bắt đầu cởi quần áo từ trên xuống dưới. Đây là lần đầu tiên cậu khỏa thân trước mặt Lê Sầm, nói thật thì cậu có chút lo lắng. Xấu hổ là một chuyện, thứ quan trọng hơn chính là cậu sợ đối phương không hài lòng với cơ thể của mình.

Trên người chỉ còn mỗi khóa trinh tiết, cậu gấp quần áo ngay ngắn, quỳ xuống, cúi người, ưỡn mông, bò về phía tiên sinh nhà mình.

Thân thể khẽ run, môi chạm vào mũi giày của hắn, "Tiên sinh, liệu ngài có hài lòng với cơ thể này không?"

Lê Sầm híp mắt, chiêm ngưỡng cơ thể bạn đời của mình. Làn da màu trắng khỏe mạnh, xương cốt đều đặn, không quá mềm mại cũng không cứng ngắt, roi quất xuống chắc chắn sẽ lưu lại vết.

Là một Beta rất thích hợp để ngược đãi.

Lê Sầm kéo tóc nâng mặt cậu lên, Đường Gian chờ mong nhìn hắn.

Hắn duỗi tay phải, dùng sức ấn xuống, giọng nói ẩn giấu ý cười, "Ừ, rất vừa lòng."