Gian Khách

Quyển 3 - Chương 26: Chuyện xưa Sư đoàn Thiết Giáp 7 (Hạ 1+2)




Trong những lần thao diễn quân sự tập trung, Sư đoàn Thiết Giáp 7 đã thể hiện ra những kỷ luật quân sự vô cùng nghiêm minh, không có bất cứ thả lỏng nào, năng lực thực chiến vô cùng cường đại.

Quân đội Liên Bang vô cùng khiếp sợ chứng kiến Sư đoàn Thiết Giáp 7 này không ngừng triển lộ quang mang, từng bước từng bước trùng chấn lại cái tên Sư đoàn Thiết Giáp 7 vốn đã bị lãng quên. Mà các đơn vị bộ đội khác, thì lại là cảnh giác bất an cùng với vô cùng kính nể khi nhìn thấy một màn này.

Liên tục chiếm được vị trí hạng nhất trong suốt 37 lần khảo hạch diễn tập quân sự lớn nhỏ trong quân đội Liên Bang, đem cái tên Sư đoàn Thiết Giáp 7 mạnh mẽ khắc vào trong lịch sử vinh quang của quân đội Liên Bang.

Sau này cũng không biết có đơn vị quân đội nào làm được những chuyện này nữa hay không, thế nhưng trong lịch sử hơn vạn năm của quân đội Liên Bang, cho tới bây giờ cũng chưa từng có bất cứ đơn vị quân đội nào có thể giống như Sư đoàn Thiết Giáp 7 vậy, dẫn đầu trong suốt tám năm trời liên tiếp.

Trong quân đội Liên Bang, Quân Khu III từ trước đến giờ cũng không có địa vị quá cao, rốt cuộc bất chấp vết nhơ nghi án của chiến dịch 5460 trước đây, cũng bất chấp những ấn tượng không tốt của đám đại nhân vật trong quân đội Liên Bang đối với sư đoàn này, bằng vào chiến tích khủng bố của Sư đoàn Thiết Giáp7, Quân Khu III đã không chút do dự, mạnh mẽ đem cái Sư đoàn Thiết Giáp 7 này biến thành sư đoàn vương bài của mình bất luận là trang bị hay nhân sự hay những nhiệm vụ vinh dự, toàn bộ đều đưa xuống cho sư đoàn này.

Trong các kỳ thao diễn quân sự tổng hợp, không ngừng chiếm vị trí đứng đầu, Sư đoàn Thiết Giáp 7 dần dần chính thức lấy lại vinh dự trước đây, xứng đáng với cái tên Sư đoàn Thiết Giáp 7.

Mà Đỗ Thiếu Khanh cũng theo những thành tích đó, từ một doanh trường biến thành đội trưởng, thăng cấp càng ngày càng nhanh chóng, cuối cùng ngay thời điểm ông ta 33 tuổi đã trở thành vị sư đoàn trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử quân đội Liên Bang, thậm chí còn phá vỡ kỷ lục của Quân Thần Lý Thất Phu năm xưa!

Tuy rằng Sư Đoàn Thiết Giáp 7 mãi cho đến hôm nay cũng chưa từng triển lộ ra răng nanh sắc bén của bản thân mình trên tiền tuyến Tây Lâm, đạt được những chiến công vinh quang chân chính, nhưng mà những đơn vị bộ đội vương bài của các quân khu khác đã từng va chạm với Sư đoàn Thiết Giáp 7 trong quá trình các lần thao diễn quân sự tổng hợp.

Mỗi khi nhắc tới cái tên Sư đoàn Thiết Giáp 7, trong lòng đều nghĩ đến một đơn vị bộ đội ý chí kiên cường, thiết huyết ở trên các khu dã ngoại, các tinh cầu quặng mỏ, thể hiện ra một quyền mạnh mẽ nặng nề, tấn công như cuồng phong, gào thét mà đến, mang theo khuôn mặt lãnh khốc, bộ dạng sâm nghiêm mãnh liệt

Những đơn vị bộ đội vương bài của các quân khu này, trong các lần thao diễn quân sự tổng hợp, thật sự là bị Sư đoàn Thiết Giáp 7 dọa cho khiếp sợ. Bọn họ tuyệt đối tin tưởng rằng, một đơn vị quân đội như thế nếu như đưa ra tiền tuyến, như vậy những chiến công mà bọn họ lập ra cũng tuyệt đối không thế nào thấp hơn những chiến công của thuộc hạ của mình.

Mà vị sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh, kẻ đã đích thân mình một tay rèn luyện ra một đơn vị bộ đội như thế này... đương nhiên là có tư cách thống lãnh bọn họ. Mà cũng chỉi có mình hắn ta mới có tư cách là cấp trên của đơn vị quân đội lãnh khốc kia mà thôi.

oOo

Hứa Nhạc cầm trong tay ly rượu không, có chút ngẫm nghĩ mà nheo chặt mắt lại. Hắn nghĩ đến chuyện Đỗ Thiếu Khanh có thể đem một đơn vị quân đội đã gần như bị lãng quên trong một góc của Liên Bang, biến thành một đơn vị quân đội thiết huyết kỷ luật nghiêm minh, tố chất quân sự khủng bố như thế , dẫn dắt đơn vị bộ đội này mạnh mẽ tạo ra những chiến tích khủng bố như thế , thật sự không phải là một người bỉnh thường.

Người như vậy mới xứng danh với lời khen kinh tài tuyệt diễm, nghị lực hơn người. Ông ta rõ ràng cũng giống như là Lý Thất Phu vậy, là một thiên tài quân sự tuyệt thế. Nếu như mình bị một người như vậy có ấn tượng không tốt thật sự cũng không phải là một tin tức tốt cho lắm.

Trong lúc Lan Hiểu Long nói lại những sự tích oai hùng của Sư đoàn Thiết Giáp 7, bên cạnh bàn rượu cũng đã xuất hiện thêm mấy người nữa. Đám nhân viên chiến đấu của Tiểu Đội 7 mặc dù cũng không có kính rượu với Hứa Nhạc, thế nhưng cũng đã mang theo phần đồ ăn của chính mình chạy qua ngồi chung bàn này. Chuyện này tựa hồ như cũng đã biểu hiện một thái độ nào đó với Hứa Nhạc.

Hùng Lâm Tuyền cau mày nhìn Hứa Nhạc một cái, đột nhiên lại mở miệng nói:

- Ta cũng biết Sư đoàn Thiết Giáp 7 này quả thật cùng mạnh. Nhưng mà Đỗ Thiếu Khanh bất quá cũng chỉ là một người mà thôi, nghĩ muốn trở thành Quân Thần thứ hai sao? Cũng không nhìn xem bên phía Đế Quốc bên kia có chấp nhận cho hay không. Nếu như ông ta thật sự có năng lực, vậy thì hãy chủ động chạy đến tiền tuyến Tây Lâm đánh nhau vài trận hoành tráng đi.

Trong khoảng thời gian một năm vừa qua, đám tổ viên chiến đấu đầy kinh nghiệm của Tiểu Đội 7 từ chỗ của Bạch Ngọc Lan đã nghe được khá nhiều chuyện của Hứa Nhạc. Đối với những chuyện này bọn họ vốn cùng có chút khó tin, thế nhưng mấy ngày nay lăn lộn trong khu căn cứ huấn luyện này, bọn họ đã tận mắt chửng kiến thực lực mạnh mẽ của Hứa Nhạc, đối với bọn họ mà nói tuyệt đối là ấn tượng mãnh liệt.

Bọn họ rất rõ ràng, tong những năm tháng tương lai sau này, Hứa Nhạc cũng sẽ trở thành Chủ quản quản lý của Tiểu Đội 7. Bọn họ hiện tại cũng tính là người của Hứa Nhạc rồi, mặc dù hiện tại đối với Hứa Nhạc vẫn như trước chưa thể nói là quá mức thân cận, nhưng mà lúc này nhìn thấy hắn phiền não bởi vì chuyện cua Sư đoàn Thiết Giáp 7, cho nên bọn họ theo bản năng nói vài câu trào phúng đối phương. Dù sao ở trước mặt của người ngoài, bọn họ cùng với Hứa Nhạc thủy chung là đứng ở cùng một chiến tuyến.

Sư đoàn Thiết Giáp 7 mấy năm nay ở bên trong Quân đội Liên Bang thể hiện ra quang mang sáng rọi chói mắt khí thế bức người, chính là do một loạt các thành tích vang dội trong các kỳ thao diễn quân sự tổng hợp.

Thế nhưng mà thanh danh của bọn họ bên trong Liên Bang lại không vang dội, lại chính là do vấn đề lớn nhất của Sư đoàn Thiết Giáp 7. Đó là tù trước đến giờ bọn họ vẫn chưa từng đi đến tiền tuyền Tây Lâm, cho nên những lời nói này của Hùng Lâm Tuyền, giống như là đã trực tiếp đấm thẳng vào chỗ yếu hại nhất của Sư đoàn Thiết Giáp 7.

Quân nhân Liên Bang từ trước đến nay cũng đều trọng vinh dự. Năm tên quân nhân của Sư đoàn Thiết Giáp 7 vốn từ trước đến giờ vẫn một mực trầm mặc ngồi ăn riêng một bàn phía xa xa, nghe được những lời nói này của Hùng Lâm Tuyền, trên khuôn mặt lạnh như băng giống như đúc bằng thép nguội kia chợt hiện lên một tia tức giận.

Một gã quân nhân đột nhiên đứng bật dậy, hướng về phía bàn của Hứa Nhạc bên này mà phẫn nộ nói:

- Sư đoàn chúng ta cũng đã từng 103 lần đưa huyết thư thỉnh cầu được ra tiều tuyến rồi. Ai dám nói là sư đoàn chúng ta không dám chiến đấu chứ?

Nghe được những lời nói mang đầy cảm giác tức giận này, mấy người đang ngồi quanh bàn của Hứa Nhạc nhất thời lâm vào trầm mặc. Hùng Lâm Tuyền vừa rồi mở miệng phát ngôn, lúc này chung quy cũng là không tiện mở miệng phản bác. Dù sao cái này cũng là liên quan đến vấn đề danh dự của một đơn vị quân đội nổi danh. Ngược lại là Lan Hiểu Long lại mỉm cười nói:

- Những binh lính do đích thân Đỗ sư đoàn trưởng huấn luyện ra, chẳng lẽ cùng giống như hai gã đồng đội đã bị dùng cáng khiêng đi cua các người hay sao? Nếu là như vậy, xem ra Đỗ sư đoàn trưởng cũng bất quá chỉ là như thế mà thôi.

Gã quân nhân vừa đứng lên thay mặt Sư đoàn Thiết Giáp 7 mà biện luận kia vẻ mặt băng lành, lạnh giọng nói:

- Đỗ sư đoàn trưởng đã tốt nghiệp thủ khoa tại trường Trung học Đệ Nhất của Liên Bang, lại đỗ thủ khoa trong kỳ thi nhập học của Học Viện Quân Sự I, sau đó lại tốt nghiệp thủ khoa Học Viện Quân Sự I... Là thành viên của Hiệp hội Liên Bang Tam Nhất, là sư đoàn trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử quân đội Liên Bang. Nếu như chẳng qua cũng chỉ có như thế, vậy không biết là có thể kiếm được người nào có được thành tích như vậy nữa chứ?

Thanh âm nói chuyện của gã quân nhân này mặc dù chấn động nhưng vô cùng lạnh lùng đạm mạc, hơn nữa lại còn mang theo một cỗ tình tự cuồng nhiệt nữa. Lạnh lùng chính là hướng về phía bàn của Hứa Nhạc, còn cuồng nhiệt thì lại chính là thể hiện loại tình cảm sùng bái kính sợ đối với vị sư đoàn trưởng cua Sư đoàn Thiết Giáp 7 kia.

Trường trung học tốt nhất của Liên Bang chính là trường Trung học Đệ Nhất còn kỳ thi nhập học khó nhất cũng chính là kỳ thi vào Học Viện Quân Sự I. Trong số hơn trăm triệu công dân trong Liên Bang này, hai trường học nổi danh nhất không biết đã tập trung vào đó bao nhiêu nhân tài cùng với tinh anh hàng đầu. Lý lịch của vị Đỗ Thiếu Khanh theo như lời của vị quân nhân này vừa nói lúc trước, vị Đỗ sư đoàn trưởng này đúng là liên tục đậu thủ khoa ở cả ba kỳ thi khó nhất Liên Bang !

Nếu dựa theo những miêu tả về xã hội thời phong kiến cổ xưa trong những bộ phim điện ảnh, thì những thành tích vĩ đại giống như vậy sẽ được mọi người gọi là thì đỗ đầu tam nguyên, phi thường khó đạt được.

Lai lịch của Hiệp hội Liên Bang Tam Nhất cũng chính là như thế, là hiệp hội của những người đỗ thủ khoa ở ba kỳ thi khảo hạch liên tiếp. Cho đến ngày nay, hội viên của Hiệp hội Liên Bang Tam Nhất này bất quá cũng chỉ có hơn mười người mà thôi. Hơn nưa phần lớn bọn họ cũng đều là những lão già lớn tuổi.

Khó trách khi mà gã quân nhân này đề cập đến vị sư đoàn trưởng của mình, thân thể đứng thẳng, vẻ mặt lại kiêu ngạo vô song như thế.

Nghe thấy những lời nói đó, đám người ngồi xung quanh bàn của Hứa Nhạc tất cả đều lâm vào hoảng sợ trầm mặc. Mọi người thầm nghĩ lý lịch của bị sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh này thật sự là khiến người ta khiếp sợ.

Ngay cả Lan Hiểu Long khóe môi cùng bất quá nổi lên một tia cười lạnh nhàn nhạt thế nhưng cũng đành phải im lặng không biết nói gì. Bởi gì đối với vị sư đoàn trưởng khủng bố đến không nói nêu lời này, hắn thật sự là không tìm thấy bất cứ lỗ hổng nào để mà công kích đối phương.

Trong lòng Hứa Nhạc cũng cảm thấy khiếp sợ. Nhưng điều khiến cho hắn giật mình hơn cả chính là đám quân nhân của Sư đoàn Thiết Giáp 7 này đối với vị sư đoàn trưởng của bọn họ tràn ngập một sự kính sợ sùng bái cuồng nhiệt.

Dùng một ít kiến thức thô thiển của hắn mà suy nghĩ, cuối cũng vẫn thấy trong quân đội xuất hiện loại tình huống như thế này cũng không phải là chuyện tình tốt đẹp gì.

Ánh mắt của đám quân nhân Sư đoàn Thiết Giáp 7 đều tràn ngập băng lãnh như sương tuyết, loại biểu tình băng lãnh như thế này chính là đại biểu cho sự vinh quang kiêu ngạo của bọn họ. Mặc dù bọn họ cũng đều không toát ra vẻ khinh miệt xem thường, thế nhưng cũng đủ để khiến cho những người đối diện bọn họ cảm giác được một cỗ áp lực mạnh mẽ.

Hứa Nhạc đêm nay cũng đã uống không ít rượu, cam xúc cũng không khỏi có chút cuồng nhiệt. Cảm nhận được sự khinh thường lạnh lùng của đám quân nhân Sư đoàn Thiết Giáp 7, hắn khẽ lắc lắc đầu nói:

- Những tên gia hoa có tư cách gia nhập vào Hiệp hội Liên Bang Tam Nhất, tôi cũng có biết được hai gã. Một kẻ trong đó hiện tại đang làm thư ký, một gã còn lại... hiện tại vẫn đang ngồi chồm hổm trong nhà giam Liên Bang.

Hắn cười cười, ngẩng đầu lên nhìn về phía tên quân nhân kia, chậm rãi nói:

- Cho nên cái này cũng không nói lên được cái gì cả. Tôi nghĩ rằng vị Đỗ sư đoàn trưởng của các người nhất định cũng không muốn các người lúc nào cũng đem chuyện của ông ta nói trên cửa miệng.

Biểu tình của tên quân nhân kìa có chút cứng lại, đang muốn nói tiếp cái gì đó, thì Hứa Nhạc đã nghiêm túc nói:

- Nếu như các anh không tin, thì có thể đi hỏi thăm một chuyến, xem thử những lời mà tôi nói có đúng hay không.

Hai người mà hắn vừa nói chính là vị Trầm tổng thư ký ở hậu sơn núi Mạc Sầu, cùng với Thi Thanh Hải. Một người chính là người phát ngôn chính thức của Thai gia, một người từng là nhân vật góp phần quan trọng trong cuộc tổng tuyển cử tổng thống Liên Bang, là một gã bức nhân mạnh mẽ từng tham gia vào vụ ám sát Mạch Đức Lâm.

Nói thế nào thì cũng không có làm nhục thân phận của vị sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh đại danh đỉnh đỉnh kia. Nhưng mà hắn chỉ đơn giản nói một gã thư ký, một kẻ ngồi tù, điều này khiến cho những người của Sư đoàn Thiết Giáp 7 nghe xong, tự nhiên tâm tình trở nên vô cùng phẫn nộ.

Năm gã quân nhân của Sư đoàn Thiết Giáp 7 này nhìn thấy vị Hứa Giáo quan kìa hình như cũng không giống là nói láo, sau khi trầm mặc một lúc, đứng lên tiến hành chào theo nghi lễ quân đội một cái, sau đó liền trầm mặc rời khói cái căn tin huyên náo.

Hứa Nhạc nhìn thấy năm gã quân nhân kia cùng với đám người ngồi xung quanh mình thể hiện địch ý thấy rõ, không khỏi càu mày lại.

Lan Hiểu Long lúc này chợt quay sang hỏi hắn:

- Những lời anh nói đều là thật chứ?

Hứa Nhạc giật mình một chút mới hiểu được cái mà bắn đang hỏi chính là chuyện của Trầm tổng thư kỷ và Thi công tử, nên mỉm cười đáp:

- Đương nhiên là thật rồi. Tôi trước giờ ít khi nào nói láo.

Ngừng lại một chút sau đó bắn mới nghiêm túc nói:

- Sư đoàn Thiết Giáp 7 một khi đã lợi hại đến như vậy, vì nguyên nhân gì mãi cho đến bây giờ vẫn không có gia nhập tiền tuyến? Đây chính là vấn đề mà tôi ngạc nhiên nhất.