Giới Thần

Chương 758: Âm Dương Linh Lô




Tuyết Thiên Tử, là một nhóm những thanh niên ưu tú có máu mặt trong Thiên Kiếm Môn.

Nhóm người này lại càng là được một người dẫn đội là đệ nhất thiên tài mạnh nhất trong Thiên Kiếm Môn, là kẻ được xếp thứ nhất thiên tài kim bảng Tuyết Đế dẫn đầu.

Toàn Thiên Kiếm Môn rất ít khi nhìn thấy thanh niên đế vương này nhưng mà nghe đồn hắn mang trong mình 3 loại kiếm thế và 4 loại kiếm ý đã luyện tới đại thành, vạn kiếm bảo điển cũng vì vậy mà được hắn luyện tới tầng thứ 5 vô cùng hiếm có trong môn phái.

Đặc biệt là vạn kiếm bảo điển dung nhập 4 loại kiếm ý thành một đã đáng sợ nhưng Tuyết Đế, siêu cấp thiên tài này lại tiếp tục sáng chế một bản vạn kiếm bảo điển biến dị khác cho kiếm thế.

2 loại vạn kiếm bảo điển, một cái tầng 5 nắm giữ một loại siêu mạnh kiếm ý, một cái tầng 4 nắm giữ một loại khủng bố kiếm thế, 2 thứ này kết hợp lại cộng thêm tu vi địa cảnh sơ kỳ đỉnh 16 vạn tinh bổn nguyên lực lượng tối hạn của cường giả địa cảnh trung kỳ

Tuyết Đế vì thế mà trở thành một đời kỳ tài mạnh nhất Thiên Kiếm Môn, thậm chí cả vị trí thứ 3 kim bảng là Tuyết Thiên Vũ cũng chỉ có được 12 vạn tinh cùng một loại kiếm ý 8 thành, 1 loại kiếm thế 6 thành mà nói, vẫn không đủ vào mắt.

Càng đáng sợ đó là nghe nói Tuyết Đế này lúc xuất sinh đã bẩm sinh có một loại vương khí áp đảo nhân tâm người khác, sau đó từ bé lớn lên hắn đã có được trí tuệ phi phàm cùng với thiên phú võ học người người đều khiếp sợ, thậm chí tương truyền hắn vừa sinh ra đã mang trong mình bổn mạng đế vương thần thông và bổn mạng đế vương huyết mạch, là kẻ chỉ dưới trời nhưng trên vạn người.

Từ đó hắn mới có cái tên Tuyết Đế

Tuyết Đế trong Thiên Kiếm Môn đã có địa vị thậm chí còn hơn 1 vị trưởng lão bình thường, một mình hắn đã có hẳn một phong để làm cơ nghiệp, thiên tài thuần phục dưới trướng hắn lại càng nhiều không kể xiết, ngay cả vị trí kim bảng thứ 3 Tuyết Thiên Tâm, vị trí thứ 12 Tuyết Thiên Nhai cũng đều đầu nhập vào hắn, tổ chức đó trở thành...

Tuyết Thiên Tử

Tổ chức này không những có nguyên một Tuyết gia cường đại mà thần bí đỡ đầu mà còn có được một dàn những thiên tài đáng sợ làm tay sai, bởi vì đó...họ trở thành một tổ chức mạnh vô cùng, các thanh niên thiên tài trong đó cũng vì thế mà kiêu căng ngạo mạn không ai bằng.

Có lẽ cả đời này họ tự nhận mình thiên tài chỉ cam tâm khuất phục một người mang đế mệnh như Tuyết Đế, chứ còn những người khác thì căn bản không dủ tư cách.

Chúng thuần phục dưới một người nhưng điều đó không những không làm chúng giảm bớt kiêu ngạo mà lại càng làm chúng kiêu ngạo hơn nữa.

"Uhm...nghe có vẻ không tệ, một tên nhóc con bày vẽ cái gì "đế", cái gì "tử", uhm... nhưng mà tốt nhất là đừng có giây vào ta...hừ"

"Tốt rồi...làm việc đi thôi"

Huyền Cửu bưng lấy cái mặt sưng húp đi lấy ra một cái lò luyện hình tròn gần giống cái lò bát quái, bên trong thành lò có những viên thú hạch xung mãn năng lượng và những đạo phù văn kỳ lạ.

Những loại phù văn này không cái nào tầm thường, kết cấu tỉ mỉ trúc trắc hẳn là một loại phù văn tự nhiên.

Chợt nhìn lại Thiên mới phát hiện ra thì ra kim loại làm nên cái âm dương lô này vô cùng đặc biệt, tuy chỉ có độ tinh khiết gần 70% nhưng phù văn lại vô cùng cô đọng, trong những tia phù văn lấp lóe còn tự chủ hấp thu những tia tinh thần lực rải rác từ ngoại giới.

"Đây là một cái âm dương linh lô, được làm từ âm dương hỗn nguyên linh kim vô cùng đắt giá"

Không cần nghe Huyền Cửu nói thì Thiên cũng biết điều này, chỉ là càng như vậy thì càng tốt...càng giá trị càng tốt...

Nhìn thấy cái linh lô này Thiên không cần Huyền Cửu hắn giải thích cũng biết phải sử dụng như thế nào.

Cái bản nguyên phù văn trong Âm Dương Hỗn Nguyên Linh Kim này có tên là "dẫn linh phù" có thể tự chủ hấp phệ linh hồn lực tán dật trong môi trường sau đó gia trì lên cho vật chất khác.

Loại phù văn này không chỉ có năng lực thông linh cho kim loại mà ngay cả phi kim, chỉ cần có độ tinh khiết trên 70% là đều được hoặc thậm chí là cả sinh linh sống, thậm chí cả sủng vật hay những loại dị hỏa, địa hỏa, thiên hỏa, càng đáng sợ là ngay cả phù lực, kiếm lực...của nhân loại cũng có thể gia trì ra linh tính.

Loại phù văn này chân chính là một địa cấp phù văn vô cùng đáng sợ, cấm kỵ chi lực trong nó vô cùng mạnh cho nên Âm Dương Hỗn Nguyên Kim này đồng thời cũng chính là thứ kim loại khó tôi luyện, khó luyện tinh nhất, là loại phôi phải kỳ công hao sức xếp bậc nhất trong kỳ trân dị bảo.

Một cái lô bằng nửa vòng tay này tuy chỉ khoảng nửa mét nhưng lại được rèn ra từ nguyên một khối lớn tinh kim, sau đó lại phải chia nhỏ ra nhiều khối rồi trải qua vô số lần rèn nóng, trải qua 77 49 lần gấp nếp rèn nguội, sau đó lại phải để cho một thợ rèn cấp đại sư dùng tinh thần lực lại tiếp tục rèn nóng tiếp 88 64 lần gấp nếp và tẩy nguội bằng "tỵ trần thủy".

Mỗi lần rèn nóng này đều phải dùng tới ít nhất là 3 thợ rèn có được hỏa lĩnh vực gia trì sức nóng, thủy lĩnh vực để tẩy luyện và kim lĩnh vực để tương trợ, ngoài ra mỗi người đều phải có lực tay ít nhất 10 vạn tinh.

Ngoài ra người rèn chính không những phải có thần thức cực mạnh mà còn phải có ít nhất một loại dị hỏa cực mạnh.

4 loại lĩnh vực gia trì, dị hỏa trợ nhiệt, thần thủy tẩy rửa, tinh thần lực phân tích. Trải qua ít nhất 3 lần nồng nộ tăng dần rèn luyện 194 lần gấp nếp rèn nóng.

Lần cuối cùng thậm chí phải rèn 99. 81 lần gấp nếp trong cực hạn nồng độ tỵ trần thủy 80%, sau đó thì kim loại này cũng gần như đến cực hạn rèn luyện, cuối cùng muốn luyện ra được cái Âm Dương Linh lô này là phải có 1 tông sư dùng thiên hỏa và cực hạn hồng lô để tạo hình.

Mỗi lần rèn cũng chỉ được 1 viên cỡ bằng nắm tay rồi qua gần 200 lần gấp nếp rèn nóng thì chỉ còn lại bằng ngón cái.

Một cái Âm Dương Linh lô ít nhất cũng cần mấy vạn viên tinh phôi bằng ngón cái đó mới luyện thành.

Nói chung, một cái Âm Dương Linh Lô này chính là tài sản vô cùng lớn lao, công sức và tài bảo bỏ ra để rèn cũng vô cùng nhiều.

Đáng tiếc, điều đó đối với Thiên thì thật là không đáng giá chút nào.

Thiên dùng suốt 30 phút đồng hồ để phân tích xong được đạo "dẫn linh phù" trong đó sau đó tay hắn không chút ngượng ngùng trở tay liền thu luôn cái lô này vào túi.

Ngay lập tức tiếng hô như giết heo liền vang lên.

"Trả âm dương lô cho ta....tiện dân hỗn láo....ngươi dám cướp lô của ta,...ngươi thật to gan, Thiên Tử sẽ không tha cho ngươi...tiện dân ngươi chết chắc rồi"

Đang lúc mà Huyền Cửu gào thét này giọng Thiên lại vang lên làm hắn sợ run.

"Ngươi vừa nói gì sau lưng ta...không muốn sống phải không?"

"Không...không có...ta không...ahhh...đừng đánh..."

"Hừ..." Thiên tàn nhẫn nhìn hắn một cái sau đó bàn tay ma quỷ của hắn thò tay nắm lấy cái túi trữ vật bên hông Huyền Cửu sau đó...

"Leng keng.... leng keng.. "toàn bộ tài bảo bên trong đều bị đổ ra.

"Hừ...tài sản cũng thật không ít..." Thiên không chút nương tay liền thu sạch những thứ quý giá thậm chí những món huyền phẩm bảo binh, bảo kiếm cũng không chừa.

Chỉ để lại mấy cái giấy tờ tùy thân, một tấm cống hiến bài rỗng tuếch và một Huyền Cửu như chó chết nằm đó, Thiên chậm rãi đi vào phòng phía trong.

"Huyền gia ah...ai bảo ngươi có thù với ta"

Lúc mà Thiên bước đi không lâu, Huyền Cửu lê tấm thân tàn tạ, sắc mặt như vỡ nợ đi ra ngoài.

Ở phòng số 1.

"Hừ....khốn nạn, hắn ăn gan hổ sao mà dám gây sự lên đầu Huyền gia ta, ngay cả Tuyết Thiên Tử cũng dám đắc tội...hắn muốn chết..."

Huyền Tam vỗ bàn cái "rầm" quát lên.

"Tam ca, tên nhóc này nghe nói là Hoàng Thanh Thiên, đã từng hoành hành không kiêng kỵ ngoài ngoại môn...hung danh rất nặng"

"Ta cũng nghe nói hắn một phù làm sợ Độc Mễ gia, một hét phá nửa tòa Âu gia, một trận đại thế suýt hủy Cổ gia...rất là kiêu ngạo, rất là đáng gét"

"Hừ....ta mặc kệ hắn kiêu ngạo đến mức nào, Tuyết Thiên Tử không phải như một Âu gia hay Cổ gia có thể sánh bằng, lại càng không phải một tên oắt con như nó có thể vênh váo....dám đắc tội với chúng ta...Thiên Kiếm Môn này hắn không có đất dung thân"

Huyền Tam sát khí nồng nặc quát lên. Ngay lúc này Huyền Cửu lê lết đi ra giọng hắn méo xẹo.

"Tam ca...huynh phải trả thù cho đệ, đệ bị hắn cướp sạch....hắn cướp sạch rồi...tài sản tích cóp của ta, Âm dương lô của ta,..."

"Cái gì..." mấy người Huyền Tam đứng bật dậy.

"Chết tiệt...Hoàng... Thanh... Thiên...ngươi chết chắc rồi..." 4 huynh đệ Huyền gia sát khí đùng đùng đứng lên sau đó túa ra tìm viện binh.

20 phút sau, tại một gian phòng.

"Tuyết thiếu gia...xin người tru giết tên tiện dân đó báo thù cho ta.."

Bên trong phòng chậm rãi vang lên 1 âm thanh bình đạm.

"Các ngươi vô dụng tới mức này sao....đường đường là một luyện khí sư lại không đối phó nổi một tên tiện dân, còn không biết nhục tới đây tìm ta"

"Tuyết thiếu....không phải như vậy, tại vì tên đó quá lợi hại...vô cùng lợi hại"

"Hừ....buồn cười"

"Tuyết thiếu, có lẽ ngài không biết ah, hắn chính là Hoàng Thanh Thiên đó..."

"Ah...là hắn sao..."

Trong gian phòng đó, một thiếu niên sắc mặt như quan ngọc tay lau một thanh kiếm bất chợt sựng lại, ngay tức thì sắc mặt hắn liền như băng tuyết lạnh giá, cặp mắt lóe một tia sát ý, thanh kiếm trên tay cũng rung lên trán phóng ra sát khí mầu đỏ.

"Hừ...thì ra là hắn...tốt, Hoàng Thanh Thiên ngươi rất kiêu ngạo...lá gan đủ lớn, ác danh cũng tạm đủ cho ta tự mình ra tay....làm một viên đá lót cho bước chân cường giả của ta đi...tiện dân"