Giới Thần

Chương 996: Đệ nhị thiên thư: phật kinh




Vật này không có bất kỳ đặc điểm gì kinh thiên động địa, chỉ thuần là một viên đá mầu xanh bóng loáng có chút bắt mắt.

Viên đá này tròn lẳn không tì vết, bên trong lại lập lòe một loại tia sáng nhu hòa kết thành một dạng nhân hình đầu trọc ngồi xếp bằng rất kỳ dị, nhân loại nhìn thấy đều cảm nhận được một sự an tường đến kỳ dị, linh hồn như được tịnh hóa.

Vật này tựa như ẩn chứa một loại lực lượng không thể tưởng nổi, một loại quy tắc lực lượng từ bi mà thần thánh đến vô pháp kháng cự. 

Loại lực lượng quy tắc này to lớn mà bao dung, hạo hãn đến bàng bạc nhưng lại nhu hòa đến quan ái, có điều trong sự từ bi nhu hòa mà nó bao dung vạn vật đó lại mang một loại ý chí không thể kháng cự.

Là một loại nhân nghĩa đạo không thể làm trái.

Một loại chánh pháp từ bi theo kiểu mù quáng, nhưng lại bá đạo không thể trái.

Nó bao dung vạn vật nhưng lại không chút nào dung chứa đồ vật trái ý nó

Gạt bỏ hết những dị loại đưa vào tuyệt đối địa ngục, không chút nào cơ hội tha thứ.

Sự từ bi theo kiểu cực đoan.

Sự bao dung theo kiểu càng cực đoan hơn nữa.

Như thấy được phật đạo phổ biên ra quy tắc luân hồi, lập ra 2 giới địa ngục phạt ác, niết bàn hướng thiện.

Dậy tín đồ không được sát sinh, không tham lam, không dục miệm không phân tranh. Đưa nhân loại đạt đến cảnh giới vô vi vô hỉ vô cầu, siêu thoát tự nhiên

Nhưng đó chính là một quy tắc hoàn toàn trái ngược với tự nhiên, phản lại quy luật tương sinh tương khắc của ngũ hành.

Từ bi theo kiểu đó chính là cực đoan.

Nhân loại từ bi, biết buông bỏ là thành chánh quả, nhưng không biết buông bỏ thì lại là ma.

Phật - Ma đối nghịch, chính là chánh tà chi thù.

Dục có thể thành ác nhưng cũng là bản thiện

Tham là bản tội nhưng cũng là cầu sinh.

Sát sinh là nghiệp quả nhưng cũng là quy tắc sinh tồn.

Sự bao dung theo kiểu này cũng chính là cực đoan.

Sự đời vô tuyệt đối, dù là quy tắc thiên địa cũng vậy.

Phật đạo này, điểm khuyết của nó chính là rõ ràng hai chữ...

Cực Đoan

Tên thánh nhân cầm viên đá này rất là đặc thù, tuy không có đầu trọc nhưng lại bảo tướng trang nghiêm, cầm viên bảo ngọc mỗi bước đi đều hô ứng cùng nhịp đập đại đạo, nhưng giống như lý trí đã bị tẩy trắng, sờ sờ linh hồn còn đó nhưng lại như thoát khỏi tồn tại thiên địa, rời khỏi quy tắc ngũ hành, có hình mà vô ảnh rất là quái dị.

Có điều sự quái dị của hắn khi rơi vào mắt những người bị bạch quang từ bi này chiếu tới lại cảm thấy đó là dĩ nhiên thậm chí còn có chút hướng tới.

"Cạch..." viên bảo ngọc được hắn đặt lên trên tấm bản đồ, vật này liền tự động phiêu phù tại đó tỏa phát ra hào quang bất khả xâm phạm.

Bên trong viên ngọc là hình ảnh đầu trọc nhân ảnh bảo tướng trang nghiêm đang tụng cái gì đó rất ảo diệu.

Đầu trọc này đối với mọi người ở đây ai cũng cảm thấy quái dị khó hiểu, nhưng với Thiên lại là chuyện vô cùng quen thuộc.

"Thì ra là thế...Xá Lợi Phật, La Hán Đạo Quả, thế giới này bắt đầu mở rèm bí ẩn bên trong rồi đi..."

Trong thiên mệnh của Dương Tiêu lập tức sáng lên một vị tinh điểm, sau đó nó hòa hợp hô ứng cùng vô cùng cường đại bầu trời ngàn vạn tinh không trật tự.

Một loại lực hội tụ bỗng chốc liền bộc phát kéo theo đó là kinh người khí vận như thác lũ chảy vào một thân, trực tiếp theo cái vòng kim cô Mệnh Số trên đầu mà tràn vào thân đem một thân máu thịt này nhuộm thành tử khí chi mệnh.

Một loại thiên số mạnh mẽ đến kinh người theo đó mà thức tỉnh trên người hắn

"Oanh....oanh...vù...." lực lượng của mệnh khí bị chiếu sáng không ngờ lại có thể hiện ra thực thể sau đó mạnh mẽ chiếu sáng cả mảnh không gian trực tiếp phá tan nóc phòng phóng thẳng lên trời.

"Oanh...vù..." tử quang hình thành một dạng trụ đứng dựng thẳng hư không, tựa như đường chân trời, bắc ngang qua tinh không chi lộ.

Mệnh khí cường đại hô ứng sau đó cô đọng thành một dạng sền sệt căng nứt cả không gian Trung Thiên Vực này ra những cái khe nhỏ.

Trên trời tinh không bắt đầu phát sinh sai lệch chuyển vị, sau đó hình thành một bức tinh đồ hoàn toàn mới. 

Đó, chính là mệnh số được sắp đặt sẵn của phân thân này.

Phân thân Dương Tiêu

Mệnh số trên thân hắn chỉ vừa được hình thành, uy năng liền có thể chấn mở cả một tầng vách Quy Tắc, đẳng cấp bán thiên thần như Thành Thông Thiên, Thu Vô Mệnh, Dương Đình Nghiệp...cũng bị chấn văng dạt ra ngoài.

Dương Tiêu một thân mệnh số cự vĩ bá chủ toàn một mảnh Trung Thiên Vực, mang theo đại số mệnh tự động chấn động một loại quy tắc nào đó, trực tiếp hô ứng cùng với Phật Xá Lợi, Long Đồ cùng...

"Oanh..." một đạo hào quang tường hòa bộc phát, kinh văn như thác lũ chạy chồm

"Àn...nà...ca...ma...na...na..nam...mố...ah..ca...nà...." phạn văn phật kinh vang lên chấn động trường không, phách chấn chư thiên, hô ứng cùng vạn vạn nhân tâm sinh linh trực tiếp chưởng khống một lượng lớn quy tắc trong thiên địa.

"Oanh....oanh...oanh..." một khối đá to lớn còn chưa được mang ra đã trực tiếp bị chấn nát, hào quang kinh người từ trong đó phát xạ ra ngoài, một loại uy nghiêm tối thượng mà hạo hãn phún dũng ra ngoài nhấn chìm một mảnh cự đại không gian.

Bên trong, Quy Nguyên Thụ...nhận được vô số quy tắc đại đạo nó điên cuồng sinh trưởng cành chi, tốc độ lớn nhanh kinh người.

Trong thời gian ngắn ngủi liền hóa thành một gốc cây chọc trời, lấp lánh tinh không yên vũ, lực lượng phật đạo khiến cây mọc ra một cái cành lớn sau đó không ngừng mở ra cành nhỏ, lá non.

Mỗi đạo quy tắc đều tự thành một nhánh nhỏ, số lượng không ngờ đạt đến 600 chi.

Theo tốc độ những phật tự chân kinh từ quyển kinh thư kia không ngừng chảy vào người Dương Tiêu, những chiếc lá thần thông rống rỗng cũng bắt đầu xuất hiện phật đạo phù văn ẩn chứa thần thông vô địch.

Viên xá lợi không biết từ khi nào cũng đã tiến vào trong đan điền của hắn hóa thành nhân trụ bắc nhân kiều lên ngực mở ra địa đan.

"Oanh..." vô số phật tự chân kinh theo đó mà phân cao thấp 3 tầng trực tiếp lấp đầy nhân đan sau đó thông mở địa đan lại tiếp tục thông hướng tới Thiên đan

Sau cùng thông mở Thiên Đan Phật Thức(thức hải nhà phật), một đạo ký hiệu chữ vạn hội tụ 8 loại đại quy tắc lực lượng xoay tròn.

Nhưng dị biến một lần nữa sinh ra.

Chỉ thấy lúc này, cả tấm Long Đồ dĩ nhiên bắt đầu thu nhỏ lại sau đó hóa thành một chiếc cà sa khoác lên trên người hắn.

Khí chất trên người Dương Tiêu thoáng chốc liền biến đổi nghiêng trời lệch đất.