Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu

Chương 8




Cuối cùng, Bạch tiên sinh không tới cuộc gặp của Giám đốc Tống, xế chiều hôm đó, ông sốt, hỏi ra mới biết, ông không chỉ mặc độc một cái áo đơn ra ngoại ô ngắm sao, mà còn thức trắng mấy ngày nay.

Bạch tiên sinh ngủ chập chờn, cũng lăn lộn trong vài giấc mơ, đến lúc mở mắt liền quên sạch, chỉ mơ hồ cảm thấy, không phải mộng đẹp.

Phòng bệnh không có người, cửa chớp đóng chặt, căn phòng thực u ám.

Ông chợt nhớ tới đêm đó, Trịnh Hòa rõ ràng rất căng thẳng nhưng lại làm bộ như không có chuyện gì. Bạch tiên sinh nhận ra, gần đây ông luôn bất giác nhớ tới cậu, có lẽ cuộc sống của ông đơn điệu đến trầm lặng, cần hấp thu bầu không khí mới mẻ để đủ sức hô hấp.

Thật ra, người này có thể là Trịnh Hòa, cũng có thể là người khác, nhưng hiện tại, Bạch tiên sinh chưa muốn tiếp nhận người mới.