Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 80: Đọ Sức




Toà nhà không cao, chỉ có 3 tầng, tầng hai và tầng ba đang ngập trong lửa của quái vật hỏa diễm, không còn nguyên vẹn nữa, có chỗ bị phá vỡ.

Tầng cuối cùng là trần nhà sập xuống, Sở Vân Thăng miễn cưỡng không bị bê tông đè, nhưng lại nằm trong tầm ngắm của quái vật hỏa diễm.

Sở Vân Thăng phát nguyên khí, lực phản tác dụng, rơi xuống, trong nháy mắt, người ở dưới đống đổ nát kia bò dậy, tường đổ vào quái vật hỏa diễm ở phía sau.

Quái vật hỏa diễm giang hai cánh ra, cánh dài khoảng 5m trở lên, giống như một con chim khổng lồ bị thiêu cháy.

Sở Vân Thăng đối phó với quái vật rất nhiều lần, cũng chưa nhìn thấy thân hình thật của nó, chỉ có thể nhìn thấy toàn thân nó là lửa.

Tốc độ bay của nó cục nhanh, dựa vào tốc độ của Sở Vân Thăng, không có sự trợ giúp của mê cung xương mù, cũng không có cách nào thoát khỏi sự truy đuổi của nó.

Giáo sư Tôn nói đùa, quái vật này thích ăn Trùng Tử ăn thịt, nếu gọi là hỏa diễm huyễn điểu, cũng không sai.

Sở Vân Thăng không có thời gian suy nghĩ---Đi giết lão đầu, không do dự chạy thoát mạng.

Những người kia bò khỏi đống đổ nát, hắn vì ngăn cản hỏa diễm huyển điểu, liên tiếp túm hai người để một người ở sau, một ở giữa.

Hỏa diễm huyền điểu bay khỏi đống đổ nát, tiếp tục giết chết những người may mắc còn sống, nhìn căn nhà từ từ sập xuống.

Sở Vân Thăng nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết của bọn họ trước lúc chết, không nhìn thấy người nào sống sót, trong lòng vội vàng, hai chân nhanh chóng hướng bốn phía chạy trốn.

Trong mắt của hắn tốc độ bay của sinh vật hai bên càng ngày càng ít, âm thanh tiếng hít thở cật lực là âm thanh duy nhất mà hắn có thể nghe thấy.

Nhưng, đại khái sau hai phút, hắn biết bản thân không chạy thoát được.

Vì hắn trực tiếp bị cánh của hỏa diễm huyền điểu đánh trúng, chạy trốn nhưng trong lòng không yên, một đầu té xuống mặt đất.

Cuối cùng cũng đuổi kịp.

Hỏa diễm huyền điểu ngoài thích hút năng lượng nguyên khí của sinh vật khác làm thức ănm đại khái trong mắt của nó, dinh dưỡng của Sở Vân Thăng càng cao, cho nên nó đuổi theo không bỏ.

Ngay lúc này, Sở Vân Thăng phản ứng cũng rất nhanh, đối mặt với cái chết rất nhiều lần, càng ngày càng làm cho hắn bình tĩnh.

Thiên Ích kiếm bay trên không trung, kiếm chiến--Thiên quân ích dịch, lập tức ra trưởng, sau ảnh kiếm xuất hiện, bay trên không trung, đâm vào quái vật hõa diễm huyền điểu.

Sở Vân Thăng quyết định không chạy nữa, vừa rồi chạy không thoát, bây giờ cũng không thể chạy thoát được. Mệt mỏi vì sự truy đuổi mà chết, không bằng bây giờ liều mạng.

Sáu ảnh kiếm chỉ có thể ngăn chăn hỏa diễm một lúc, Sở Vân Thăng có thời gian lấy ra băng phù, phát động công kích đóng băng.

Hỏa diễm đụng vào sáu ảnh kiếm, lúc đánh lại, Sở Vân Thăng đã phải nhận một đòn công kích của hỏa diễm, xuất băng phù, trong nháy mắt tảng băng xuyên cao 10m bao vây lấy hỏa diễm, nặng nề đổ xuống đất.

Ngay sau đó, chính là môt tiếng nổ cực lớn, " Bầng".

Lúc này nếu có vũ khí công kích của quân đội, liên tiếp oanh kích nó, lại phố hợp với băng phù của Sở Vân Thăng, cũng chưa chắc giết chết được hỏa diễm huyền điểu.

Đáng tiếc Đỗ đoàn trưởng là một kể khốn nạn.

Bây giờ Sở Vân Thăng chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình, sau tiếng " bầng", một lần nữa xuất chiến thuật--Thiên quân ích dịch, giết hỏa diễm.

Sáu thanh ảnh kiếm lại một lần nữa quấn quanh hỏa diễm, Sở Vân Thăng đã cầm trong tay thanh băng phù thứ hai, trong kế hoạch của hắn, ý đồ dùng toàn bộ bốn thanh băng phù vào nó, phối hợp với chiến thuật, hi vọng có thẻ làm nó trọng thương.

Hỏa diễm huyền điểu có chút tức giận, đại khái từ lúc nó tiến vào địa cầu, luốn trong tình trạnh phản kháng kịch liệt, nhìn thanh ảnh kiếm cuối cùng bị gãy, Sở Vân Thăng cầm kiếm chạy đi.

Cũng may hắn có lục giáp phù bảo hộ, nhiệt độ nóng đến độ cổ họng hắn khé lại, miễn cưỡng đứng lên.

Sở Vân Thăng lập tức sử dụng thanh băng phù thứ hai, bắn đi, lại một lần nữa phát động băng phù.

Qua hai chiến thuật, hai lần công kích băng phù, lần thứ ba Sở Vân Thăng sử dụng kiếm chiến, xuất hiện sáu ảnh kiếm, hỏa diễm không thể giải quyết nhẹ nhàng như vừa rồi, dĩ nhiên bị ảnh kiếm đâm.

Trạng thái của Sở Vân Thăng, trong lòng trấn động lớn, thừa cơ lấy băng phù thanh thứ 3 ra, lại một lần nữa bắn ra, chữ phù xuất hiện, phương pháp và nguyên tắc, một tảng băng cực lớn, " Bầng" một tiếng, sau đó là tiếng rên rỉ quả hỏa diễm.

Sau khi khối băng vỡ ra, Sở Vân Thăng nhìn thấy hỏa diễm huyền điểu loạng choạng một lúc, mới bay lên.

Sở Vân Thăng miệng ói máu, lúc đó hỏa diễm phun lửa, chiến thuật Thiên quân ích dịch thứ tư lại một lần nữa xuất ra.

Lần này, Sở Vân Thăng bị chiếc xe sau lưng làm bỏng, mang theo một tia hỏa diễm, cuối cùng chiến giáp cũng bốc cháy.

Nếu không có lục giáp phù bảo vệ, e rằng Sở Vân Thăng không có cơ hội xuất ra hai lần băng phù, trực tiếp bị ngọn lửa của hỏa diễm thiêu cháy thành tro tàn rồi, nhưng hắn cứu một chiến sĩ băng năng, bị trúng hai phát phun lửa của quái vật.

Bây giờ, chiến giáp cũng không còn tác dụng nữa.

Lục giáp phù bị nguyên khí hỏa bức hỏng hai bên viền rồi.

Sở Vân Thăng miệng toàn là máu, hỏa nguyên quanh thân dùng phương pháp phổ thông không thể nào dập tắc được, hắn cắn răng, không để ý đến lửa, nhìn chiếc ô tô phía sau lưng bốc cháy, lấy ra thanh băng phù cuối cùng, nếu vẫn không thể làm nó trọng thương, Sở Vân Thăng cũng chỉ biết chấp nhận số phận thôi.

Hỏa diễm mạnh hơn Sở Vân Thăng một chút, sáu ảnh kiếm, kiếm mang theo phệ nguyên của quái vật mắt đỏ, mỗi một lần công kích, đều lấy đi một phần nguyên khí, đối với hỏa diễm do hỏa nguyên khí cấu thành mà nói, tuyệt đối là một thương tổn lớn.

Sở Vân Thăng vội vàng nhìn ảnh kiếm, cuối cùng phát động băng nguyên phù.

Thịch...Thịch...

Sau khi lực băng bộc phát, hỏa diễm ngã xuống đất, lúc này Sở Vân Thăng tiêu hao rất nhiều nguyên khí, không còn cách nào phát động chiến kỹ, thậm chí đến hàn băng tiễn cũng không bắn được, dừng lại dùng nhiếp nguyên phù hấp thụ nguyên khí.

Trái tim Sở Vân Thăng đập rất nhanh, sống chết gì cũng phải chiến đấu với con quái vật, một kiếm, lại một kiếm, chém thẳng vào thân hình đầy lửa của hỏa diễm.

Thiên Ích kiếm bị lửa trong nội thể nó là rung động, nóng quá làm Sở Vân Thăng thiết chút nữa cầm không được.

Màu xanh gợn sóng trên thanh kiếm giống như quỷ gặp máu là hút.

Trong lòng Sở Vân Thăng rất mệt mỏi, không còn sức để chiến đấu nữa.

Nhưng , chỉ cần một tia hi vọng sống sót hắn cũng không vứt bỏ, hắn vẫn còn một vũ khí cuối cùng, hỏa diễm huyền diểu chuẫn bị trọng thương.

Sau khi Trùng Tử bị phong thú phù câu cấm, một tiếng tu dưỡng lại nguyên khí, Trùng Tử cơ bản không phải là đối thủ của hỏa diễm huyền điểu, năng lực chiến đấu hồi phục hồi phục sau hơn một tiếng đồng hồ là thảm bất nhẫn đổ, cho nên hắn mới quyết định liều mạng với hỏa diễm huyền điểu, sau đó thả Trùng Tử, dùng lực hấp thụ được biệt của nó trói buộc hỏa diễm, giúp hắn có thời gian chạy trốn.

Lúc này hắn hoàn toàn không thể khẳng định hỏa diễm có phải đã bị trọng thương năng hay không, nhưng tình thế nguy cấp, hắn cũng bất chấp, chỉ có thể cầm phong thú phù, chạy.

Nguyên phù vội vàng bay vào không trung, ký hiệu hiện ra, phương thức và nguyên tắc. Phù thể lấy từ Trùng Tử, nhỏ biến to, bay trên mặt đất.

Trùng tử tiếp nhận phong ấn của Sở Vân Thăng, phủ xuống đất, mở to hai miệng ra, lực hút cực mạnh hướng phía hỏa diễm huyền điểu trên không trung.