Hắc Ám Văn Minh

Quyển 4 - Chương 20: Quái muỗi đại chiến ruồi nhặng!




Sau khi cứu lão đầu Quách Thành, một đoàn người hướng căn cứ thành phố đi về, trên đường chợt ngừng chợt tiến dưới sự hướng dẫn như vô tình cố ý của Diệp Thần, tránh khỏi quái vật cường đại.

Ong ong...

Đột nhiên, từ tiền phương vang lên thanh âm đập cánh rung động, mọi người đang hành tẩu trong phế tích liền cả kinh, vội vàng ngừng lại trốn vào một tòa đại lâu, ẩn núp xuống.

Sau đó, mọi người liền trông thấy phía trên bầu trời dần dần tối đi, vố số âm thanh” Ong ong” hăn hái đến, hướng xa xa bay đi.

Diệp Thần ngẩng đầu nhìn lại, lập tức liền trông thấy một đoàn muỗi tiến hóa bay vút qua, rậm rạp chằng chịt, số lượng hơn mấy vạn, mỗi đầu đều có một cái mõm dài, so với sắt thép còn cứng rắn hơn, một đường bay qua, trên mặt đất có Zombie Khuyển, Zombie Chuột và các loại khác từ nơi âm u hẻo lánh vọt tới, nhưng đều bị chiếc mõm sắc bén xuyên thủng thân thể.

Tại phía sau bầy muỗi còn có một đám mây đen, nhìn kỹ lại mới phát hiện là một mảng lớn quái vật kỳ lạ, cái đầu rất to, miệng cũng không to nhưng hàm răng dữ tợn, móng vuốt lợi hại như đao.

"Zombie Ruồi!" Diệp Thần ánh mắt ngưng tụ, bầy quái vật này số lượng đã vượt qua mười vạn, dĩ nhiên là Zombie Ruồi, thấy bộ dáng bọn nó hung tàn, rõ ràng là đang đuổi giết bọn muỗi này!

"Ô...ô...ô...n...g —— "

Zombie ruồi ùa lên, đuổi theo những con muỗi này, hai phe dây dưa lại với nhau, đã tiến hành chém giết.

Đám người Diệp Thần trốn ở trong đại lâu, cả đám không dám hô hấp mạnh, sợ kinh động đến bọn quái vật này, nếu không thì tuyệt đối chết không có nơi táng thân, phải biết rằng một đầu muỗi rất cùi, thế nhưng là mấy vạn con thì tuyệt đối so với hỏa tiễn uy lực còn lớn hơn!

Mà Zombie Ruồi lại có 5 người chi lực, hai loại quái vật này trước niên đại hòa bình thì nhỏ bé yếu ớt như con kiến, bất quá so với kiến mạnh hơn chút nên rất khó giết chúng nó.

Thế nhưng sau khi tận thế diễn ra thì con kiến tiến hóa lực lượng nó tăng trưởng 400 lần, về mặc lực lượng còn cường đại hơn so với đám ruồi muỗi, nhưng mặc phòng ngự thì vẫn yếu ớt như cũ, chỉ có 3 người chi lực, bất quá bên ngoài nó có một tầng giáp xác, theo tiến hóa dần dần thì cường hóa mạnh lên rất nhiều, tăng thêm phòng ngự, bởi vậy rất khó đánh chết.

Nói đơn giản hơn thì thị lực thích lực của kiến rất kém, thế nhưng tại trên lực lượng thì tăng trưởng 400 lần, đạt đến 120 người chi lực! Tại trên phương diện lực lượng như này cũng ảnh hưởng mạnh đến tốc độ của nó, bởi vậy tốc độ của kiến có thể so sánh với quái vật cấp 6 đến cấp 8.

Ai có thể nghĩ đến một con kiến 12 cấp thế nhưng thị lực, thính lực chỉ có trình độ 3 người chi lực?

Sau khi con kiến tiến hóa, nhìn từ mặt ngoài chẳng qua là lớn hơn rất nhiều lần, cũng không có cải biến đặc biệt gì, thế nhưng là cấu tạo trong cơ thẻ của nó đã lặng yên cải biến, tốc độ và phản ứng thần kinh đề cao rất nhiều lần, tuy bản thế chỉ có 3 người chi lực nhưng tốc độ phản ứng lại không yếu hơn quái vật 8 cấp, cho nên có thể né qua một ít viên đạn xạ kích. Đây là loài động vật yếu ớt nhất thế nhưng sau khi tiến hóa đến hôm nay đã vượt xa mấy loại chó chuột khác đấy.

Mà thị lực, thính lực, chính là nhược điểm trí mạng của nó!

Bất quá phần lớn thính lực cùng thị lực của kiến có được mà không có cũng không sao, chỉ cần có thể thấy rõ địch nhân cùng phạm vi công kích, trên cơ bản liền xác định.

Bởi vậy tại hầu kỳ đám kiến là một tộc đàn trong mấy tộc quái vật cường đại nhất.

Nếu có người nói rằng dùng con kiến chỉ có 3 người chi lực, nâng lên một cái đồ vật nặng 120 người chi lực, sẽ bị đè sập vậy thì mười phần sai.

Nếu là con kiến chỉ tăng trưởng lực lượng, mà thân thể vẫn yếu ớt thì đây không tính là tiến hóa, mà là thoái hóa, hơn nữa là trí mạng thoái hóa, nói như vậy trên thế giới đám kiến này không đợi người ta giết, thì chính nó cũng “Không biết lượng sức” mà giơ lên đồ vật rồi bị đè chết.

Bởi vậy cơ bắp, xương cốt của bọn nó sẻ cường hóa dần dần qua tiến hóa, sẽ không xuất hiện tình huống xương cốt bị đập vụn. Khuyết điểm duy nhất là thị lực cùng thính lực.

Cấp bậc lực lượng, thích lực, thị lực, phòng ngự của đám Zombie Ruồi trên bầu trời chỉ có 5 người chi lực, thế nhưng nó cùng con kiến bất đồng vì ưu thế nó là tốc độ cùng phản ứng thần kinh.

Tốc độ cùng thần kinh phản ứng của con ruồn hơn nhân loại rất nhiều, tốc độ phản ứng mắt nhân loại là 60 lần, đèn huỳnh quang mỗi giây lập lèo là 60 lần, trên căn bản nhân loại không thể nhìn rõ được, thế nhưng con ruồi có thể nhìn ra, hơn nữa đối với âm thanh còn phản ứng nhanh hơn.

Cấu tạo con ruồi cũng nhận được cải biến rất nhiều, tuy lực lượng, tốc độ chỉ có 5 người chi lực, thế nhưng phản ứng, thị lực, thính lực lại cực kỳ cường đại, tăng trưởng gấp 100 lần, tốc độ phản ứng đạt đến 50 cấp nhân loại!

Diệp Thần trong nội tâm không khỏi nghĩ đến, nếu là đem gien kiến cùng gien ruồi dung hợp, không biết sẽ cường đại đến cỡ nào, cả hai đền bù điểm yếu cho nhau.

"Phốc phốc!"

Trên bầu trời, thi thể như mưa rơi xuống, huyết hoa văng khắp nơi.

Đám muỗi cùng ruồi triều chém giết lẫn nhau, loạn thành một cục, cả hai quần chiến trong không gian hẹp hòi cho nên ưu thế tốc độ phản ứng của đám ruồi không có phát huy được, liền bị đám muỗi đâm nát thân thế hút thành thịt khô.

Toàn bộ thế giới chỉ có đám muỗi quái là không hề cố kỵ hấp thu bất cứ loại huyết dịch nào!

Sau khi con muỗi tiến hóa, trong cơ thể đã có cải biến cường đại, dù là trong máu đám Zombie Ruồi có ẩn chứa đại lượng virus, cũng có thể hấp thu được.

Mà những sinh vật khác thì không dám càn rỡ như thế, trừ phi thể chất bản thân mạnh hơn đối thủ nhiều, mới có thể không sợ virus ẩn chứa trong máu đối phương.

"Xèo...xèo..."

Hai loại quái vật dây dưa với nhau, điên cuồng chém giết, thi thể liên tục rớt xuống, cũng không lâu lắm thì thi thể rớt xuống ngày càng ít, trên không càng lúc càng trống trải, ngay từ đầu đám ruồi đã vào thế yếu, thế nhưng trốn tránh bốn phía rồi lại phản công, có khả năng chuyển bại thành thắng a.

Ước chừng hơn 10' sau...

Phốc phốc!

Một đầu muỗi cuối cùng bị vài đầu ruồi khách rạch bụng, huyết dịch chảy ra như mưa, thể thảm rớt xuống, mấy vạn đầu muỗi cứ như vậy bị tàn sát! Mà tầm 10 vạn ruồi kia cũng chỉ còn lại gần một vạn, cái giá phải trả vô cùng nghiêm trọng, thế nhưng là đám này cũng không để ý mấy, nguyên một đám theo bản năng hưng phấn chụp xuống một cái, đối với thi thể đám muỗi bắt đầu nhai nuốt.

Mọi người trốn ở trong cao ốc hầu như hít thở không thông, nguyên đám ngừng thở, không dám nhúc nhích.

Bốn năm canh giờ sau...

Cả đám Zombie Ruồi ăn một chầu no bụng đang chuẩn bị nghỉ ngơi, đột nhiên ở xa có âm thanh kỳ dị vang lên, cả đám ruồi rối rít quay đầu nhìn lại rồi bất thình lình bay lên, đem thi thể đám muỗi còn dư kéo đi, hướng xa xa bay.

Thấy một màn như vậy, Diệp Thần có chút nhíu nhíu mày, đối với đám ruồi này mà nói, tại bất cứ địa phương nào ở lại cũng được, tại sao phải cực khổ di chuyển thi thể như vậy?

Chẳng lẻ là . . . ở phía xa có ruồi vương, triệu hoán bọn chúng tới?

"Cuối cùng đã đi." Những người còn lại đứng lên, nhẹ nhàng thở ra.

"Đi thôi, trời sắp tối rồi." Mộ Bạch Phong thúc giục nói, dẫn đầu đi ra cao ốc, những người còn lại nhanh chân đi theo.

Diệp Thần nhìn thoáng qua thi thể bừa bãi trên mặt đất, ánh mắt có một tia lạnh lùng, tại mỗi góc nhỏ trên thế giới này đều có chuyện tương tự như vậy phát sinh, nhân loại cũng không phải là mục tiêu chung của đám quái vật, giữa đám quái vật cũng công kích lẫn nhau vậy.

Nhất là tại sơ kỳ, trong hải dương, có vô số quái vật tử vong, quả thực chính là thây ngang khắp đồng, xác chết trôi như núi.

Kế tiếp, mọi người cẩn thận từng li từng tí hướng căn cứ thành phố mà đến, trên đường đi gặp một ít nguy hiểm nhỏ, thường xuyên đụng phải vài Zombie, bất quá đều bị bắn chết, cuối cùng về tới căn cứ.

Khi đám người Diệp Thần đi vào cửa thành, binh sĩ kiểm tra chỉ nhìn thoáng qua trang phục của bọn hắn liền không ngăn trở gì, trực tiếp để cho qua cửa.

"Móa, vào thành còn muốn Cơ Hóa Nhục, cái quy định chó mà gì!" Đột nhiên, bên cạnh một binh sĩ có một đại hán tráng kiện đang bốc nộ khí đằng đằng nhìn tên lính, hiển nhiên là trên người không có mang Cơ Hóa Nhục không được vào thành.

Tên lính kia lạnh lùng nói: "Nếu không có Cơ Hóa Nhục, có thể đầu nhập vào quân đội, căn cứ vào tư chất tiềm lực cá nhân, an bài vị trí phù hợp, tệ nhất thì cũng có thể vào bộ sản xuất, hỗ trợ gieo trồng!”

Đại hán tráng kiệt tức giận nói: "Đánh rắm! Đây là căn thứ thành phố chó má gì! Đến lúc này rồi những người chúng ta tới đây, không có lương thực ăn còn chưa tính, còn muốn chúng ta làm ô-sin? Mẹ kiếp cái căn cứ thành phố rác rưởi, trước đó lão tử cũng là hảo hán yêu quốc gia!”

"Lại một cái ngốc tử." Mộ Bạch Phong nhìn thoáng qua, cười nhạo nói.

"Tuy căn cứ thành phố quy củ hơi nhiều, nhân tình cũng ít, thế nhưng dưới loại tình huống này có thể để ngươi dựa vào là rất tốt rồi.” Một cái nam tử khác cười lạnh nói: "Người này còn tưởng rằng căn cứ thành phố dư lương thực sao? Lớn như vậy rồi còn muốn ăn ở không, cung cấp cho phế vật như vậy thì chắc vài ngày sẽ sụp căn cứ mất!”

"Người này còn nói gì ái quốc, cái gì hão hán"

"Phải làm cho mình thích ứng tại cái thế giới này, chứ không phải để toàn bộ thế giới thuận theo ngươi, đạo lý đơn giản như vậy cũng không hiểu, còn tưởng rằng bây giờ là niên đại hòa bình trước kia sao? Luân lý đạo đức xã hội? Hiện tại chỉ cần có thể đạt được lực lượng, có thể sống sót tiếp, mới là chính đạo.”

"Lần trước ta nhìn thấy một cái đại tướng quân, bên đường chơi gái, thế nhưng là ai dám nói hắn? Lực lượng người ta bày ra đó, tuy cái tướng quân kia trước đó chỉ là một đầu bếp trong tửu điếm, thế nhưng hôm nay đã trở thành nhân vật khống chế 5 ngàn người!”

Một đám người thấp giọng nghị luận, đùa cợt nhìn cái tráng hán kia.

Diệp Thần tùy ý nhìn lại, chỉ thấy người lính kia rút súng lục ra, âm thanh lạnh lùng nói: "Lại cố tình gây sự, đừng trách ta dùng quân pháp xử trí!"

Da mặt đại hán này run lên, có chút biến sắc, cuối cùng có mấy người bên cạnh hình như là người quen khuyên bảo, cho một cái cơ hội xuống đài, rầm rì vài cái, thế là vẫn lựa chọn đầu phục.