Hãn Thích

Quyển 1 - Chương 296-1: Văn Trường hùng tráng (1) (1)




Từng hàng hỏa tiễn bắn lên không trung, tiếng mũi tên kêu xé tan màn đêm yên tĩnh.

Chiếc xe quân lương tán loạn đỗ ở ven đường, biến thành một biển lửa. Đám người Ô Hoàn xông lên trước nhất tới gần chiếc xe hoặc là bị lửa bén hoặc là bị đám hỏa tiễn đánh úp bắn chết. Cùng lúc đó, đám quân tốt phía trước tản ra, rồi nhanh chóng kết thành trận bao vây về phía người Ô Hoan. Vốn dĩ, người Ô Hoàn giữ ưu thế trên lưng ngựa nhưng trong biển lửa này chiến mã cũng phải thất kinh. Chiến mã bị kinh sợ căn bản là không thể khống chế được.

Ưu điểm của người Ô Hoàn là tùy cơ ứng biến.

Trên gò núi, thần sắc của Gia Cát Lượng đang trầm lặng liên tục ra lệnh. Quân tốt không ngừng thay đổi theo tiếng trống, từng đoàn tiến lên, tên bay như mưa … Về việc chiến mã bị chấn động, bọn họ sẽ không ép ngăn lại, chỉ cần bắn chết kỵ sĩ chết ngay lập tức là được. Trọng điểm của bọn họ là người Ô Hoàn vứt bỏ chiến mã. Người Ô Hoàn thiện chiến nhưng quân Hán trước mặt được huấn luyện một cách nghiêm khắc, căn bản chúng cũng không thể ngăn cản được bước chân của quân Hán.

Hoàng Trung từ lúc quy thuận Lưu Sấm hai năm không ngừng huấn luyện binh mã. Vốn dĩ lão chính là đại tướng trong quân, những năm gần đây dù phải trải qua nhiều lần suy sụp chán nản nhưng kế sách trị quân luyện binh thì lại càng ngày càng thành thạo.

Đối mặt với người Ô Hoàn chạy trốn bốn phía, quân Hán cứ năm người một tổ tạo thành một trận hình nhỏ, một người cầm tấm chắn trong tay, người bắn cung ở giữa, trường thương thủ ở phía sau. Loại hình chiến trận này có sức chiến đấu cực mạnh, chiến trận phối hợp với chiến trận rất nhuần nhuyễn. Hai năm huấn luyện, đám quân tốt đã sớm có sự phối hợp ăn ý. Dựa theo nhịp trống trận mà biến ảo không ngừng, quân tốt tiếp ứng cho nhau rất nhịp nhàng.

Trận chiến này rất lớn như một bánh răng cưa không ngừng chuyển động, tạo thành một cái máy xay thịt khổng lồ. Tuy người Ô Hoàn đông nhưng Ban Hạ bị giết đã khiến cho nhân sĩ Ô Hoàn hoang mang. Đối mặt với tố chất đã được huấn luyện của quân Hán, dù người Ô Hoàn có muốn ngăn cản cũng khó mà cản được bước tiến của họ. Ban đầu quân Hán phối hợp còn chưa ăn ý lắm nhưng khi đã nhập chiến sự đám sĩ tốt liền hứng khởi thay đổi chiến trận mỗi lúc một thuần thục mỗi lúc một nhanh hơn.

Hoàng Trung dẫn theo một đội kỵ quân tung hoành trong loạn quân. Đao chém tung bay, tuy liên tục có người Ô Hoàn tiến lên ngăn cản nhưng không một người nào hợp thành đội địch được. Hoàng Trung trong lịch sử sáu, bảy mươi tuổi vẫn còn ra trận đánh được. Còn bây giờ ông ta mới năm mươi tuổi, tuy rằng không được bằng so với thời kì đỉnh cao nhưng sức lực vẫn rất tốt. Giống như mãnh hổ nhiều năm chịu sự nghi kị, bị áp chế phẫn nộ lúc này là lúc được bùng phát. Đao chém từng đường, ở những nơi Hoàng Trung đi qua, giết người Ô Hoàn ngã ngựa, máu chảy thành sông.

Gia Cát Lượng đứng trên gò núi nhìn Hoàng Trung đang tung hoành chiến trận, trong lòng không khỏi cảm thán.

- Khổng Minh, dù Hán Thăng đã lớn tuổi nhưng lão hổ vẫn oai hùng. Đệ không có nửa điều hoài nghi ông ta, thái độ đối với ông ta, và thái độ với ta là có một không hai. Vị lão tướng quân này là Liên Pha đương thời, đủ để độc chắn một mặt.

Lưu Sấm đánh giá Hoàng Trung rất cao, ngay từ đầu Gia Cát Lượng cũng không quá tin tưởng. Nhưng xem ra bây giờ vị lão tướng quân này không hề kém cỏi hơn Lưu Sấm, nặng sát khí, Lưu Sấm càng không theo kịp.

Giết đến tận hiện tại, Hoàng Trung không hề mệt mỏi một chút nào ngược lại càng giết lại càng mạnh. Đây đúng là theo như loại người mà huynh trưởng nói"càng già càng cay"! Gia Cát Lượng thầm khen ngợi trong lòng, đồng thời thấy người Ô Hoàn đã mất hết sức chống cự liền hạ lệnh cho toàn quân xuất kích. Hơn hai ngàn quân Hán như mạnh hổ xuống núi xông vào chiến trường, đối mặt với người Ô Hoàn điên cuồng triển khai đuổi giết chúng.

Trân chiến này kéo dài đến tận giờ sửu. Sau hai canh giờ, binh mã mà Ban Hạ dẫn theo gần như đã bị tiêu diệt hoàn toàn … Gần tám ngàn người bị quân Hán chém giết hơn hai ngàn, kẻ vứt bỏ khí giới đầu hàng càng nhiều vô số, gần một ngàn người, số còn lại gần đến năm ngàn người chạy trốn tứ tung. Thu được hơn hai ngàn chiến mã, vố số đao, thương.

Lúc trời sáng Hoàng Trung sai người quét dọn chiến trường. Gia Cát Lượng thì sai người đem hơn hai ngàn thi thể dựng thành kinh quan tại bên sông Lục Cổ, trong nắng sớm hiện ra khiến người người chấn động.

Cùng lúc đó, ngay lúc Hoàng Trung đánh tan Ô Hoàn Ban Hạ, Bàng Đức cũng suất bộ lẻn vào danh địa của Ô Hoàn Ban Hạ. Lần này Gia Cát Lượng cho tung tin, phải vận chuyển hàng vạn tấn lương thảo đến Bạch Lang Bảo. Sau khi Ban Hạ nghe được tin này sao có thể nhẫn nại được chứ? Gã gần như dốc hết toàn quân tinh nhuệ trong quân đội ra. Tuy trong doanh địa còn hơn vạn bộ hạ nhưng sao có thể ngăn cản được sự tập kích đột ngột của Bàng Đức chứ? Đây là sau khi Bàng Đức rơi vào tay Lưu Sấm, lần đầu tiên lĩnh binh tác chiến cho nên biểu hiện lại càng cực kì dũng mãnh. Toàn bộ doan địa bị một mồi lửa của Bàng Đức thiêu rụi. Bò, dê, ngựa trong doanh địa cùng đám bách tính bị người Ô Hoàn đến giết người cướp của toàn bộ được mang đi. Tiếp sau đó, Bàng Đức còn từ trong doanh trại của Ban Hạ Ô Hoàn bắt được gần một ngàn người Ô Hoàn, suốt đêm đưa đến Bạch Lang Bảo.

Quân đội sở bộ của Sử Hoán đã đến Bạch Lang Bảo, tăng thêm xây dựng cho Bạch Lang Bảo. Lúc này, Bạch Lang Bảo lại đang cần lao động … những người Ô Hoàn này đến đây đối với Sử Hoán mà nói là một lợi ích lớn.

Cuộc chiến Ban Hạ Ô Hoàn, lúc tất cả mọi người không kịp phản ứng liền vội vàng chấm dứt.

Dù là Đạp Đốn cũng khong ngờ Lưu Sấm lại dùng thủ đoạn dữ dằn như vậy để ứng phó, khiêu chiến và thử y. Ban Hạ chết trận, thanh niên cường tráng trong bộ tộc không còn đến mười phần trăm. Nói cách khác, từ nay về sau Ban Hạ Ô Hoàn không còn tồn tại nữa. Dù Đạp Đốn có tâm e rằng cũng khó mà có thể thành công.

Cuộc chiến ở Đại Cô Khẩu, hôm nay sau khi kết thúc thì Đạp Đốn nhận được tin tức. Ban Hạ Ô Hoàn bị giết cũng khiến cho toàn bộ Liêu Tây bị chấn động … Đạp Đốn nổi trận lôi đình thề là phải tìm Lưu Sấm báo thù rửa hận. Y lập tức triệu tập bộ hạ chuẩn bị hướng về Lâm Du phát động cuộc trả thù. Dưới sự trị hạ của U Châu, bát đại Ô Hoàn Thiền Vu cũng đều "mài đao soàn soạt". Ngay lúc đó không chỉ là Liêu Tây mà toàn bộ U Châu đều rung chuyển. Dù Viên Hi ở Trác quận phía xa cũng phải hoảng sợ.

Ô Hoàn Bát Đại Thiền Vu bao gồm Ngư Dương Hãn Lư Duy, Đại quận Năng Thần Để, Hữu bắc Bình Ô Diên, Thượng Cốc Quận Nan Lâu, Liêu Đông Chúc quốc Lâu Ban và Tô Phó Diên, thêm nữa là Đạp Đốn và Ban Hạ bị Hoàng Trung chém chết.

Bát Đại Thiền Vu được xưng nhất thể. Trong trường hợp đó sự bền chặt với nhau thực sự là không được bền chắc như thép mà lã có những mâu thuẫu rất lớn. Đặc biệt là sau khi Đạp Đốn và Viên Thiệu kết giao hòa thân, dựa vào sự ủng hộ của Viên Thiệu, hùng bá Liêu Tây có thể nói là ngang ngược càn rỡ. Chỉ có điều không ngờ lần này lại gặp cú vấp ngã lớn như vậy.

Tuy hưởng ứng sự kêu gọi của Đạp Đốn, các bộ Ô Hoàn đều tập kết binh mã nhưng mỗi người đều có một suy nghĩ riêng.

- Thúc phụ, không ngờ Lưu hoàng thúc này lại lỗ mãng như vậy. Ô Hoàn và Viên Thiệu ta từ trước đến nay quan hệ tốt, không thể khiến hai bên ta nảy sinh chiến sự được.

Sau khi Viên Hi nhận được tin vội vàng tìm đến Thuần Vu Quỳnh, mời y lên đường đi Liêu Tây ngăn sự tranh giành lộn xộn này lại, chèn ép Lưu Sấm.