[Quyển 1] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 186: Còn gì gọi là được ông trời sủng ái nhất?




Edit: Thu Hương

"Mẹ nó, Loan Loan muội muội trâu chó a!"

Nghe được hệ thống thông báo, Xã Hội Nhĩ Lôi Ca từ phòng bếp như một luồng gió chạy tới trước mặt Giang Tiểu Loan, mặt đầy hưng phấn nhìn cô: "Đến đến đến, anh đây muốn cùng em gái chụp ảnh, đăng lên diễn đàn, làm bọn họ hâm mộ chết đi!"

Vừa nói chuyện, Lôi ca đã mở ra chức năng quay phim trong trò chơi.

"Đến, Loan Loan muội muội, nhìn nơi này!"

Giang Tiểu Loan lúc này còn đang mù mờ, theo bản năng cùng Lôi Ca chụp một bức ảnh.

"Đúng rồi, danh hiệu đó em mang lên chưa? Lợi hại không?"

Lôi Ca kích động hỏi.

"A, mang lên đây."

Giang Tiểu Loan theo ban năng trả lời một câu: "Tinh thần lực +10, sức mạnh +10, danh hiệu song thuộc tính."

"Lợi hại, lợi hại!"

Lôi ca giơ ngón tay cái lên, vào lúc này hắn theo bản năng nhìn lại level của mình, làm một cái bữa sáng, lại chuẩn bị xong bữa trưa, bây giờ hắn đã là một dũng giả level 8.


Vốn nghĩ mình đã rất giỏi rồi, nhưng mà...

aizz...

"Loan Loan, không tệ không tệ."

Lúc này, Lăng Hiểu yên lặng đi đến bên cạnh hai người, vốn Lăng Hiểu còn định có khen Giang Tiểu Loan vài câu.

Nhưng mà...

Giang Tiểu Loan thật không có chỗ nào cho cô khen, trừ việc cô gái này có thể ăn ra...

Lăng Hiểu: Được rồi.

Chỉ có thể nói Giang Tiểu Loan là một người chơi rất may mắn.

Mỗi thế giới đều sẽ có một ít người như vậy, bọn họ không có cái ưu điểm gì đặc biệt, nhưng hết lần này đến lần khác đều được số mệnh ưu ái.

Có một số thứ, chúng ta rất cố gắng đi tranh giành, vẫn như cũ không có được, mà bọn họ không chút để tâm, lại có được dễ dàng.

Lăng Hiểu: Đại khái chính là sự khác biệt giữa được thiên vị và không được đi.

Lăng Hiểu nói với chính mình, làm một NPC mình cần đối xử bình đẳng, cho nên...


Lăng Hiểu không nhìn Giang Tiểu Loan nữa, ngược lại quay đầu về phía Lôi ca: "Lát nữa thu dọn phòng bếp, ta lại "bàn luận" với ngươi một chút, Tiểu Lôi, ngươi phải thành một tiến công đầu bếp!"

Nghe được Lăng Hiểu muốn "bàn luận" với mình, Lôi ca dĩ nhiên không màng bận rộn đáp ứng ngay, sau đó liền chạy nhanh trở về phòng bếp thu dọn.

Ngay lúc này, một bóng người cao gầy xuất hiện ở cửa trang viên Áo Ni Nhĩ.

Mạnh Tân hít một hơi thật sâu, sải bước vào cửa trang viên, vừa vào liền nhìn thấy bóng người của Lăng Hiểu và Giang Tiểu Loan.

"Oa?"

Giang Tiểu Loan lúc này cũng để ý đến level của Mạnh Tân.

Hắn cũng là level 10 a!

Thật là nhanh a!

Hai người nhìn nhau một cái.

Giang Tiểu Loan thật ra tự biết, mình sở dĩ thăng cấp được nhanh như vậy, bởi vì mình ôm đùi Phù Lạp Nhã tiểu thư, NPC bật hack cho cô!


Mà Mạnh Tân hắn...

Làm sao hắn cũng nhanh như vậy?

Mạnh Tân: Không dám, ta là người được lão thiên sủng ái nhất, nhưng nửa đường xông ra một con nhãi ranh là ái nữ của NPC, chuyện quái gì đã xảy ra?

Ta đường đường là người vị diện trọng sinh, chẳng lẽ còn không bằng một cái ôm đùi NPC?

Mạnh Tân lúc này nhìn Giang Tiểu Loan tâm tình rất phức tạp, nhưng mà chỉ chớp mắt, ánh mắt hắn liền nhìn về Lăng Hiểu: "Phù Lạp Nhã tiểu thư, ta bây giờ đã đủ cường đại!"

"Ừ, không tồi, không tồi!"

Lăng Hiểu nhìn được từ trên người Mạnh Tân có một cổ khí sắc bén không ngăn được, còn có mơ hồ chết chóc.

Không hổ là nam chủ đại nhân a!

Đây mới thực sự là một người chơi có năng lực được tôi luyện trong lúc sinh tử a!

Nhìn đến hai người bên cạnh...

Lăng Hiểu biết, bất kể là Loan Loan hay Lôi ca, cũng kém hơn Mạnh Tân rất nhiều.
Một bên là người chơi được bật hack đốt cháy giai đoạn, một bên là nam chủ chân chính trải qua gió mưa, so sánh, còn không phải kém cực xa.

Nhưng mà...

Có sự tồn tại của bọn hắn, nói không chừng có thể khiến cho nam chủ tiến thêm một bước.