[Quyển 1] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 196: An an phận phận làm việc




Edit: Thu Hương

"Các vị dũng sĩ, các vị đến tìm Phù Lạp Nhã tiểu thư sao? Thật đáng tiếc, cách đây nửa tháng, Phù Lạp Nhã tiểu thư đã rời khỏi Ốc Đặc thành, đến tiền tuyến!"

Lão quản gia phủ Thành chủ nhìn thấy bốn người, rất tiếc nuối nói trước.

Tiền tuyến...

Là nơi tiên phong dẫn đầu giao chiến với đại quân ma thú sao?

Bốn người không nghĩ đến Phù Lạp Nhã sẽ không còn ở phủ Thành chủ.

"Phù Lạp Nhã tiểu thư đến tiền tuyến chiến đấu vì tương lai nhân loại, vì an toàn Ốc Đặc thành! Ta ở Ốc Đặc thành nhưng vẫn luôn cầu nguyện cho nàng!"

Lão quản gia vẫn tiếp tục nói, biểu cảm chân thành.

Đám người chơi: ...

Tại sao bọn họ lại cảm thấy Phù Lạp Nhã đi không phải vì tương lai nhân loại, nàng là vì đi ăn ma thú nhỉ?

Được rồi, những thứ này không phải trọng điểm.


"Bốn vị dũng sĩ là bằng hữu của Phù Lạp Nhã tiểu thư, nàng trước khi đi đã giao phó, nếu như các vị đến, liền đem lễ vật mà nàng đã chuẩn bị cho các vị." Lão quản gia vẫn tiếp tục nói khẽ.

Lễ vật?

Bốn người ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng lấy được lễ vật của mình từ chỗ quản gia.

Lễ vật của Phù Lạp Nhã.

Là một lễ bao hạn chế người chơi level 30 mới có thể mở!

"Xem ra Phù Lạp Nhã tiểu thư thật sự dành cho chúng ta kỳ vọng rất lớn!" Lôi ca nhận được lễ bao, không kiềm được than thở.

Mặc dù Phù Lạp Nhã chỉ là một NPC, nhưng được ở cùng với nàng thật sự rất may mắn.

Đáng tiếc bản thân không thể luôn làm đầu bếp cho nàng, không biết nàng gần đây ăn uống có được không?

... ...

Chiến trường - tiền tuyến.

Đây là nơi nguy hiểm nhất cũng là gian khổ nhất trong thế giới .


Nhưng mà đối với Lăng Hiểu mà nói, chỗ này rất tốt, bởi vì... nơi này mới có thể có thịt ma thú tươi mới ăn mỗi ngày.

Vốn các chiến sĩ trên tiền tuyến, đều dùng lương thực vật tư là chủ yếu, dù sao thi thể ma thú xử lý rất phiền, hơn nữa bọn họ chế biến cũng quá khó ăn.

Nhưng từ khi Lăng Hiểu đến, tất cả đã khác.

Lăng Hiểu: Không sai, hãy gọi ta Hoa Hạ Lăng đại trù!

Nấu ăn là một kỹ thuật, làm thế nào có thể đem thịt ma thú làm thành đồ ăn ngon lại dinh dưỡng, vậy thì lại càng là một công việc đòi hỏi hàm lượng kỹ thuật rất cao, không phải là đầu bếp thâm niên cũng không thể hoàn thành!

Có Lăng Hiểu đến, tinh thần tại tiền tuyến cũng theo đó nâng cao, toàn bộ doanh trại hậu cần, càng lúc càng khí thế ngất trời---

"Phù Lạp Nhã tiểu thư, con Huyết Kỳ Lân này ta đã xử lý sạch vảy rồi!"


"Phù Lạp Nhã tiểu thư, hôm nay chúng ta còn nấu canh sao?"

"Phù Lạp Nhã tiểu thư, đây là báo cáo ăn thử ba ngàn ma thú của ta, vừa mới viết xong, ngài giúp ta nhận xét một chút được sao?"

Trước kia, lúc này chiến trường là thời gian nghỉ ngơi khô khan nhàm chán, nhưng hiện tại không giống...

Lăng Hiểu cầm báo cáo, rất hài lòng.

Nhìn một chút, xem tất cả!

Dáng vẻ tràn đầy hăng hái như bây giờ thật tuyệt vời!

Ma thú có gì đáng sợ?

Bọn chúng sinh nở nhanh, chúng ta ăn còn nhanh hơn!

Sớm muộn đem bọn chúng ăn đến sạch sẽ!

Như vậy... cả thế giới rất nhanh sẽ hòa bình!

... ...

Lúc đầu để bốn người chơi đi, Lăng Hiểu vốn định ở lại phủ Thành chủ yên yên ổn ổn làm đại tiểu thư quý tộc, tiếp tục cuộc sống khô khan vô vị của người có tiền.

Ai biết được nửa tháng trước, một phong thư từ tiền tuyến gửi về, nói tiền tuyến gặp nạn, Đới Duy bị thương nặng.
Là con gái Đới Duy, người thừa kế Ốc Đặc thành, Lăng Hiểu không chút do dự mang người đi chiến trường, mở ra cuộc sống mỗi ngày đánh đánh ma thú, ăn ăn thịt, cuộc sống hạnh phúc mỗi ngày đều đổi mới khẩu vị.

Bây giờ tính một chút thời gian, closed beta cũng sắp kết thúc.

Closed beta kết thúc, thế giới cũng sẽ không dừng lại, nó vẫn phải tiếp tục.

Không biết công việc NPC này, cần tiếp tục ở thế giới này bao lâu đây?

Ừm.

Lần này ngược lại Lăng Hiểu nghĩ nhiều rồi.

Bởi vì ngay buổi trưa ngày mà bản thử nghiệm kết thúc, Lăng Hiểu đang ở trên chiến trường dùng cục gạch không để ý mà đập ma thú, kết quả....

Trong lúc bất ngờ, một cái gai nhọn, đâm xuyên cơ thể cô, vốn đầy cây máu, nháy mắt tụt sạch.

Lăng Hiểu: Đợi chút, chuyện gì xảy ra?

Ai đánh lén cô?
Trước mắt Lăng Hiểu tối dần đi, vốn một mảng màu đỏ máu chiến trường, từ từ biến thành trắng xám, ngay sau đó, ngay sau đó, tất cả tựa tro bụi từ từ tiêu tán... (cú búng tay phiên bản )

"Đinh! NPC cao cấp số 107, bị lực lượng nguyên thế giới bài xích, kết thúc nhiệm vụ trước kì hạn! Đang tiến hành kết toán điểm công trạng!"

"Thế giới hoàn thành kết toán! Điểm công trạng: 5, NPC cao cấp mã số 107, thời gian làm việc rất không đứng đắn, dẫn đến bị lực lượng nguyên thế giới bài xích, tại đây đặc biệt đưa ra cảnh cáo--- mời an an phận phận làm việc, bình bình thản thản sinh hoạt!"

Lăng Hiểu: Ta đặc biệt... chỗ nào không an phân? Chỗ nào không đoàng hoàng? Ta không phải ăn mấy con ma thú của ngươi thôi sao?