Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

Chương 237




Đứng trước mặt Ngọc Nhi và Cổ Viêm, Thiên La Dạ Nguyệt không một chút ngại ngùng cởi bỏ toàn bộ y phục của mình trước mặt họ, toàn bộ thân thể tuyệt mỹ trắng như bạch ngọc phô diễn ra trước mặt một Cổ Viêm, hương thơm từ trên cơ thể nàng ta tỏa ra lan tỏa khắp không gian, mùi hương mê người khiến bất kỳ nam nhân nào khó có thể cưỡng lại được vậy mà trước mặt tên Cổ Viêm hắn lại không biểu lộ cảm xúc thèm thuồng xác thịt nữ nhân xinh đẹp, cách nhìn của hắn đối với nàng ta giống như một đứa trẻ đang ngẩn đầu xem một bức tranh văn tự cổ hoàn toàn không hiểu được ý nghĩa bên trong của nó viết gì.

Biểu cảm này của hắn Ngọc Nhi cũng không lấy làm lạ, tính cách đơn thuần như một đứa trẻ của hắn đối với cơ thể nữ nhân theo nhận định của hắn của ai cũng giống như của ai, đối với cơ thể của nàng hắn đã khám phá hết rồi thì cơ thể của Thiên La Dạ Nguyệt cũng tương tự như của nàng hoàn toàn tương đông không có điểm gì khác biệt nên không gây một chút hứng thú nào với hắn.

Vì hắn không phải con người nên cách suy nghĩ của hắn cũng khác con người nói hắn là một đứa trẻ không biết thưởng thức cái đẹp cũng không sai.

Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau cởi y phục ra đi.

Thiên La Dạ Nguyệt vào bồn tắm trước quay đầu lại nhìn hắn mở miệng khẽ giục.

Viêm ca, mau làm theo lời ả đi, muội ở bên ngoài hộ pháp cho hai người.

Ngọc Nhi bên cạnh mở miệng khẽ khuyên.

Muội sẽ ổn đấy chứ, muội có thể ngăn cản ta lại mà, nếu ta giao phối với ả, ả ta mà có chửa sau này phiền phức lớn đấy.

Cổ Viêm mặt nghiêm túc hỏi lại nàng.

Ván đã đóng thuyền bây giờ ngăn cản có ích gì, trước đó ả ta đã lên giường chiếm đoạt cơ thể của huynh một lần, cũng kể từ lần đó ả ta định sẵn đã là nữ nhân của huynh.

Huynh không cần lo cho muội đâu, ả ta chủ động trước huynh chỉ có lợi không có hại, giờ đây muội chỉ cần biết tình cảm của huynh dành cho muội là lớn nhất thế là đủ rồi, những chuyện khác muội không quan tâm, nếu huynh thấy áy náy khi làm chuyện đó với nữ nhân khác trước mặt muội thì cứ nghĩ đây chỉ là song tu luyện tập thôi.

Ngọc Nhi mở miệng cười khẽ khuyên.

Haiz!

Hết nói nổi với muội, có điều ta rất vui khi có thê tử hiểu chuyện như muội.

Cổ Viêm hôn nhẹ lên trán nàng cười nói.

Hai các ngươi tình tứ xong chưa vậy, các ngươi còn để ta đứng trong này đợi đến khi nào đây.

Thiên La Dạ Nguyệt trong bồn tắm đứng nhìn từ xa với ánh mắt ghen tị mở miệng quát.

Bình tĩnh đi, ta đến ngay đây.

Cổ Viêm quay sang nhìn nàng ta tỏ vẻ khó chịu quát.

Không để Thiên La Dạ Nguyệt đợi lâu Cổ Viêm cởi bỏ toàn bộ y phục của mình xuống bước đến khu vực bồn tắm với nàng ta.

Lúc này đây đối diện trực tiếp với Cổ Viêm, Thiên La Dạ Nguyệt lại cảm thấy có chút thẹn thùng hai gò má ửng hồng lên, nàng như một bông hoa mới nở sắp bị một con ong to khỏe như Cổ Viêm hút mật, đây chẳng phải giống như biểu cảm của con gái mười tám mới lớn sao, biểu cảm này nếu là một nam nhân khác có lẽ sẽ phải đỏ mắt kích động trước vẻ đẹp đầy yêu mị này.

Ngươi …

Sao của quý của ngươi lại mềm nhũn ra vậy, không lẽ ta phô diễn toàn bộ cơ thể của mình trước mặt ngươi vậy mà ngươi không chút dục vọng gì sao.

Thiên La Dạ Nguyệt hướng tầm mắt của mình xuống hạ bộ của Cổ Viêm lộ vẻ mặt chấn kinh nói.

Ta cũng không biết nữa, có vẻ như ta với ngươi không có tình cảm nên nó không dựng lên được.

Cổ Viêm thản nhiên mở miệng phán. — QUẢNG CÁO —

Có chuyện gì vậy, tại sao hai người còn chưa song tu, còn đứng ngây ra đó làm gì.

Ngọc Nhi đứng nhìn từ xa không hiểu chuyện gì xảy ra bèn tiến đến gần vị trí hai người vội hỏi.

Ngươi nhìn xem, tên tiểu tử này có phải là nam nhân không vậy, ta đã phô diễn cơ thể xinh đẹp của mình cho hắn vậy mà hắn tỉnh bơ làm như không có chuyện gì, đã vậy cái chỗ đó của hắn còn mềm nhũn ra vậy, ngươi đừng có nói hắn thuộc vào loại nam không ra nam nữ không ra nữ đó.

Thiên La Dạ Nguyệt nét mặt nghi ngờ nói.

Nữ nhân này vì biểu cảm quá sức bình thường của Cổ Viêm làm cho tức giận, trái lại làm cho Ngọc Nhi phì cười, nhớ những lần nàng cùng làm chuyện đó với hắn lần nào của quý của hắn cũng phấn khởi dựng ngược lên nhưng đối với Thiên La Dạ Nguyệt lại mềm nhũn, hiển nhiên hắn không tình cảm với nữ nhân này cũng không có hứng thú làm chuyện đó, nay bảo của quý của hắn dựng lên đúng là làm khó hắn.

Viêm ca không còn cách nào để nó dựng lên được sao.

Ngọc Nhi híp mắt phì cười ghé vào tai thì thầm nói.

Hết cách rồi, nghĩ tới nữ nhân này sống đến mấy vạn năm quá già so với độ tuổi của ta, làm ta không thể hứng nên nổi.

Cổ Viêm nhỏ giọng ghé vào tai nàng đáp lại.

Huynh có chắc không vậy, độ tuổi của ả nếu mà so với bản thể của huynh không biết huynh, huynh còn hơn ả ta gấp bao nhiêu lần đấy.

Ngọc Nhi tiếp tục phì cười nói.

Nhưng đây là ta đang tính độ tuổi của con người, tính ra ta mới có hơn hai trăm tuổi, ta còn quá trẻ mà ả ta thì quá già.

Cổ Viêm mở miệng đáp lại.

Các ngươi thì thầm to nhỏ gì đấy, định cho ta làm người ngoài cuộc sao.

Ngọc Nhi ngươi mau giải thích đi, Cổ Viêm hắn có phải loại người đó không vậy.

Thiên La Dạ Nguyệt nhíu mày hỏi nàng nói.

Ngươi hỏi dư thừa quá rồi đấy, nếu Viêm ca là loại người đó thì làm sao có thể làm ta có chửa được, chỉ một lý do duy nhất chính là huynh ấy không có tình cảm với ngươi nên không thể hứng thú với khoái cảm dục vọng với ngươi.

Ngọc Nhi nhếch mép cười khinh thường nói.

Vậy phải làm sao đây, nếu tiểu đệ của ta không dựng lên được, sao có thể tiến hành song tu.

Cổ Viêm sắc mặt lo lắng nói.

Khó khăn thật đấy, không lẽ không còn cách nào khác thật sao.

Còn ngươi lần trước ngươi làm cách nào để cho của quý của huynh ấy vào trong người ngươi, thì lần này ngươi làm tương tự vậy đi.

Ngọc Nhi quay sang hỏi nàng ta.

Phải làm chuyện xấu hổ đó tại đây sao, thật là không còn sự lựa chọn nào khác sao.

Thiên La Dạ Nguyệt nghĩ tới chuyện này đỏ mặt xấu hổ nói. — QUẢNG CÁO —

Biết cách thì mau nói ra đi, đừng làm mất thời gian của ta, còn không nhanh làm ta chán là ta sẽ mặc y phục quay về đi ngủ đấy.

Cổ Viêm nhăn mặt quát.

Biết rồi, nếu không còn cách nào khác vậy thì cứ làm theo cách của Dâm đ*o tiền bối vậy.

Thiên La Dạ Nguyệt cúi thấp người xuống phía dưới hạ bộ của Cổ Viêm hai tay nắm chặt của quý của hắn bắt đầu cho vào miệng mình bắt đầu ngậm như ngậm một thanh kẹo.

Lúc này đây Cổ Viêm bắt đầu cảm thấy rạo rực khắp người, cảm giác này lần đầu hắn được trải nghiệm qua như thể đang bay cao chín tầng mây, chiếc lưỡi của Thiên La Dạ Nguyệt quả thật như một chiếc lông vũ đang vuốt ve của quý của hắn làm hắn cảm thấy nhột người, lần này không dựng cũng rất khó.

Rất nhanh sau đó, của quý mềm nhũn của Cổ Viêm đã có dấu hiệu cương cứng lên, nó không còn yếu đuối như trước mà trở nên cuồn cuộn dũng mãnh như một con thú dữ tràn đầy sức sống, từ đầu của nó liên tục phun ra dịch trắng trong miệng của Thiên La Dạ Nguyệt.

Của quý to dài của Cổ Viêm lúc này đã lấp đầy khuôn miệng của Thiên La Dạ Nguyệt khiến cho nàng ta không thở được, làm cho khoái cảm nàng ta dâng trào đến nỗi khu vực hạ bộ của nàng đang có dấu hiệu chảy ra dòng nước thần thánh.

Càng ngậm tiểu đệ của Cổ Viêm càng lâu, không hiểu sao Thiên La Dạ Nguyệt lại càng thấy thèm, làm nàng liên tục dùng miệng mút lấy lấy mút để như mút một thanh kẹo ngọt, nếu để nàng ta mút cái đó Cổ Viêm cả ngày nàng ta cũng không thấy chán.

Cách làm đầy thô tục bẩn thỉu của Thiên La Dạ Nguyệt lần đầu Ngọc Nhi được chứng kiến, cách làm này chỉ có cuốn hắc thư Dâm đ*o đó nghĩ ra, tuy có chút ghê tởm nhưng Ngọc Nhi không phủ định cách này rất có hiệu quả.

Đủ rồi đấy, của quý của huynh ấy cứng lại rồi, ngươi lên thực hiện nghĩa vụ song tu của mình đi.

Ngọc Nhi cau mày khó chịu lên tiếng nhắc nhở.

Ngọc Nhi không nhắc Thiên Lạ Dạ Nguyệt cũng quên mất chuyện này, trước đó nàng hoàn toàn bị của quý trắng trẻo to dài khỏe của Cổ Viêm hớp hồn không cách nào thoát ra được, cảm giác này dù là trải qua lần hai nhưng vẫn làm cho nàng ta kích thích đến phát điên.

Mau đâm nó vào trong cơ thể của ta đi.

Thiên La Dạ Nguyệt chổng cặp mông đầy đặn trắng trẻo của mình trước mặt Cổ Viêm phô diễn toàn bộ khu cấm địa hoa anh đào hồng hào của mình cho hắn xem mặt ửng hồng xấu hổ nói.

Tất cả chỉ là song tu không có gì hơn ở đây, là do ngươi tự nguyện sau này đừng có mà oán trách ta đấy.

Cổ Viêm tiến lại gần nàng mở miệng lạnh lùng nói.

Ta không quan tâm ngươi có tình cảm với ta không, ta chỉ cần biết ta chịu thiệt thòi song tu cách này với ngươi, nếu ta mà có chửa với ngươi, ngươi phải chịu trách nhiệm với ta và con của ta, nếu ngươi dám có thái độ chối bỏ mẫu tử ta, ta thề sẽ hủy diệt tất cả mọi thứ của ngươi bao gồm cả Ngọc Nhi của ngươi mà không một chút thương tiếc.

Thiên La Dạ Nguyệt mở miệng lạnh lùng cảnh cáo nói.

Chuyện đó sau này tính sau, bây giờ chúng ta song tu trước đã.

Cổ Viêm dứt lời từ phía sau ôm chiếc eo thon của nàng ta cố định thân thể nàng, thân thể cường tráng hứng về phía trước đẩy mạnh đưa tiểu đệ mình xông thẳng vào khu cấm địa của Thiên La Dạ Nguyệt.

Kích thước của tiểu đệ này của hắn quá lớn vừa to vừa dài rất nhanh đã đâm thẳng tới điểm cuối cùng của cấm địa khiến cho Thiên La Dạ Nguyệt sướng phát điên lên trong đầu nàng ta lúc này hoàn toàn không thể nghĩ được gì khác ngoài Cổ Viêm, khoảnh khắc tuyệt vời này nàng chỉ mong ước không bao giờ kết thúc.

Nhìn khuôn mặt tràn đầy sự thỏa mãn dâm dục của Thiên La Dạ Nguyệt khi bị Cổ Viêm dùng tiểu đệ của mình nhấp mông liên tục, Ngọc Nhi không thể tưởng tượng ra được nữ nhân này từng là một ác ma lạnh lùng mà ai ai cũng kính sợ, nhưng trước mặt Cổ Viêm thì nàng ta chỉ giống như một con mèo con hoàn toàn bị hắn chinh phục.

Thiên La Dạ Nguyệt rên rỉ trong sung sướng đến vậy Ngọc Nhi có thể hiểu được, trước kia làm chuyện đó với Cổ Viêm nàng còn rên lớn hơn nữ nhân này rất nhiều.

Thiên La Dạ Nguyệt có lợi hại đến đâu cũng chỉ là một nữ nhân, trước sự sung mãn tuổi trẻ của Cổ Viêm làm sao nàng ta cưỡng lại được.

Sướng quá, sướng quá, Cổ Viêm nhấp mạnh hơn nữa đi, làm ơn hãy giết chết ta trong sự sung sướng này đi.

— QUẢNG CÁO —

Thiên La Dạ Nguyệt không nhịn nổi cảm giác sung sướng này mở miệng rên rỉ nói.

Đồ yêu nữ xấu xa, hôm nay ngươi chết chắc với ta, hôm nay ta sẽ hành hạ cho ngươi sống không được mà chết không xong.

Cổ Viêm phẫn nộ giữ chặt lấy phần mông nàng ta đẩy mạnh với tốc độ vô cùng nhanh, tiếng cơ thể hai người chạm vào nhau gây ra tiếng " bạch bạch " làm cho Thiên La Dạ Nguyệt sướng phát điên lúc này nàng ta đang tận hưởng cảm giác hạnh phúc bất tận này.

Cùng lúc Cổ Viêm nhấp mông Thiên La Dạ Nguyệt, trong cơ thể hắn Dâm đ*o Tà Thần Quyết đang được vận chuyển, của quý của hắn lúc này đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.

Từ vị trí của quý của mình một đạo văn tự cổ kim sắc bỗng nhiên xuất hiện lan khắp toàn bộ cơ thể hắn, tốc độ lan của đạo văn tự này dựa vào tốc độ nhấp mông của Cổ Viêm hắn nhấp càng nhanh thì tốc độ đạo văn tự này càng nhanh mà tại trung tâm vùng bụng của hắn đạo văn tự tập trung hình thành một vòng tròn với những hoa văn kỳ dị giống như một trận pháp đang hình thành.

Lạ quá ta cảm thấy tu vi mình đang tăng tiến, không lẽ là do đạo văn tự này giúp ta.

Cổ Viêm bỗng nhiên dừng lại cảm nhận sự thay đổi của mình tự hỏi.

Sao vậy Cổ Viêm, sao tự nhiên ngươi lại dừng lại, nhấp mông ta tiếp đi chứ.

Thiên La Dạ Nguyệt mở miệng khẽ giục nói.

Quả nhiên cách này rất có hiệu quả chỉ có nó mới kích hoạt được Dâm đ*o trên cơ thể hắn, càng nhấp mông nhanh thì hắn càng hấp thu được tu vi và sức mạnh của Thiên La Dạ Nguyệt.

Hai canh giờ liên tục nhấp mông với Thiên La Dạ Nguyệt, Cổ Viêm cảm nhận bản thân mình càng ngày càng mạnh mẽ lên rất nhiều, có điều năng lượng tích trữ quá nhiều trong cơ thể nhất thời cơ thể chưa kịp tiêu hóa làm cho toàn bộ da thịt của hắn đỏ bừng như lửa đốt buộc hắn phải dừng lại nếu còn tiếp tục không biết sẽ có chuyện gì xấu xảy ra.

Tiểu tử thối nhà người bắn nhiều dịch lỏng này trong cơ thể ta quá, sớm muộn gì ta cũng mang thai, lúc đó ngươi mà chối bỏ trách nhiệm với mẫu tử ta thì đừng có trách ta.

Thiên La Dạ Nguyệt nhíu mày cảnh cáo nói.

Cổ Viêm bước ra bồn tắm thở hổn hển, lúc này Dâm đ*o Tà Thần Quyết vẫn đang tiếp tục nhiệm vụ của mình điều hòa phần còn lại năng lượng dư thừa ổn định lại cơ thể hắn.

Sau khi ổn định cơ thể hắn không còn phát đỏ như trước những đạo văn tự cổ xưa cùng lúc đó xong nhiệm vụ của mình đã biến mất hoàn toàn.

Trong đan điền của mình Cổ Viêm cảm nhận hạt giống Thiên Đạo màu đen đang lay chuyển tuy là rất nhỏ nhưng cũng là biến hóa không biết lúc nó phát triển ra sẽ thành cái thứ gì nhưng theo suy đoán của hắn có thể là một cái cây, bởi vì hắn cảm thấy hạt giống không mọc ra cây thì mọc ra cái gì khác được.

Trời đất Viêm ca, tu vi của huynh nhảy vọt lên đến võ tông cảnh đỉnh phong rồi kìa chỉ có một chút nửa thôi là có thể trở thành võ tôn cảnh rồi.

Ngọc Nhi đỡ hắn dậy mỉm cười mở miệng tán thưởng nói.

Mặc dù Dâm đ*o Tà Thần Quyết của Dâm đ*o đó tuy là loại công pháp mất dạy nhất ta từng thấy, nhưng ta không thể không cho nó một lời khen về công pháp của nó, tốc độ này quá nhanh đi, cho dù nuốt đan dược hay thiên cấp công pháp cũng không nhanh đến như vậy, cứ cái đà này võ thần cảnh sớm muộn gì ta cũng đã đạt được.

Cổ Viêm mỉm cười đắc ý nói.

Không có Thiên La Dạ Nguyệt ta, ngươi đâu có được như ngày hôm nay, kể cả không có công pháp của Dâm đ*o tiền bối ta cũng có vô số cách để ngươi tăng tiến tu vi, đừng nói là đỉnh cao cảnh giới dưới phàm nhân giới, ngay cả trên thiên giới chỉ cần ta muốn bồi dưỡng ngươi làm một Chí Tôn Thánh Nhân như Ngọc Nhi cũng không có gì là khó.