Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 377: Bảo vệ




Khám thai xong, Cảnh Dật Thần lái xe chở Thượng Quan Ngưng về nhà.

Dọc theo đường đi, anh nắm chặt tay Thượng Quan Ngưng, giống như sợ cô sẽ bị cướp mất.

Khi về tới nhà, Thượng Quan Ngưng nhẹ nhàng dựa đầu lên vai Cảnh Dật Thần, nghe anh dùng giọng nói trầm thấp kể chuyện cười.

Con trai nơm nớp lo sợ về nhà: “Ba, hôm nay con thi chỉ được 60 điểm.”

Ba ba rất tức giận: “Lần sau thi mà lại điểm thấp, đừng gọi tao là ba!”

Ngày hôm sua đứa con trở lại: “Thật xin lỗi, anh!”

Thượng Quan Ngưng nghe anh lấy giọng điệu bình thản kể chuyện, lập tức xì cười: “Em đoán con mình sẽ không có cơ hội gọi anh là anh đâu, yên tâm đi!”

Cảnh Dật Thần cũng cười: “Ừ, đúng, tuy chỉ số thông minh của em không cao, nhưng chỉ số thông minh của anh sẽ di truyền cho con một nữa, nó vẫn thông minh!”

Thượng Quan Ngưng lập tức nhéo anh.

Cảnh Dật Thần có ý kêu đau cầu xin tha thứ, cười nói: “Anh kể cho em nghe một chuyện nữa.”

Đứa con gửi cho ba ba một email: “Ba à, Berlin là chỗ tốt, người ở đây rất thân thiện. Nhưng mà khi con vào trường học có hơi ngại một chút. Người khác đều đi tàu điện ngầm đến trường, con lại chạy Mercedes mạ vàng.”

Ba ba trả lời: “Con trai, ba đã gửi cho con 2 triệu đô la. Đừng doạ bạn bè nữa, nhanh mua một cái tàu điện ngầm đi.”

Thượng Quan Ngưng suy ngẫm ý nghĩa, sau đó cười đến không ngồi dậy được.

Vị ba ba này đúng là bản sao của Cảnh Dật Thần mà, sau này nếu anh có con, có lẽ anh cũng làm ra chuyện như thế!

Vui vẻ một lát, lại nghe anh kể vài chuyện cười giữa cha và con, Thượng Quan Ngưng cười đến nỗi chảy nước mắt, ngã vào trong lòng Cảnh Dật Thần: “Anh tìm ở đâu mà được nhiều chuyện cười cha con như thế? Làm em cười sắp chết rồi!”

Bàn tay to lớn của Cảnh Dật Thần nhẹ nhàng vuốt ve vùng bụng Thượng Quan Ngưng, ánh mắt ôn nhu, khoé môi mang theo ý cười rõ ràng: “Hai ngày trước anh vô tình nhìn thấy, cảm thấy rất hay, đã muốn kể cho em nghe.”

Anh cảm thấy, sau này mình có con, nhất định là chuyện cực kỳ vui vẻ và hạnh phúc nhất.

Anh nhất định sẽ không làm giống như cha mình, đối xử với con mình vừa lạnh lùng vừa hà khắc.

Khi cần nghiêm khắc thì sẽ nghiêm khúc, lúc thân thiết với con cũng phải thân thiết, anh nhất định sẽ cho đứa con thời thơ ấu vui vẻ khó quên nhất.

Đương nhiên, quan trọng nhất là, anh muốn bảo vệ Thượng Quan Ngưng thật tốt, nhà của anh, nhất định phải đầy đủ!

Vợ và con, làm cho Cảnh Dật Thần cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng, đồng thời cũng hiểu được trách nhiệm của mình càng thêm to lớn, sau này anh không chỉ là chồng, còn là cha!

Nói đến cha, đột nhiên Cảnh Dật Thần nhớ mới một chuyện.

Anh hôn lên má Thượng Quan Ngưng, khẽ cười: “Chờ anh một chút.”

Anh nói xong liền đứng dậy đi vào thư phòng, sau đó liền trở lại, ôm Thượng Quan Ngưng vào ngực, đưa cho cô mọt thứ: “Ba đưa cho em đó, nói là nhìn thấy cuộc sống thai phụ của em rất vất vả, cho nên tặng quà cho em.”

Thượng Quan Ngưng nhận lấy rồi nhìn thấy, đó là chìa khoá, nhìn biểu tượng thì là xe Volkswagen.

Cô sửng sốt, đây không phải phong cách của Cảnh Trung Tu! Nếu ông muốn tặng xe cũng không tặng loại xe phổ thông như vậy mới đúng.

Quả nhiên, Cảnh Dật Thần cười nói: “Tuy Volkswagen là xe phổ thông, vẻ ngoài cũng rất bình thường, nhưng mà, từ trong ra ngoài chiếc xe này không hề phổ thông đâu, là chiếc xe cố ý chế tạo cho em với hệ số an toàn cao nhất, không chỉ có cửa thuỷ tinh chống đạn, lốp xe cũng là loại thăng bằng, thân xe không thấm nước không bắt lửa, còn trang bị thêm súng ống, trên cơ bản không khác xe tăng cho lắm.”

Thượng Quan Ngưng kinh hoảng rồi, có phải là quá... Long trọng rồi không!

“Hình như em không cần loại xe tốt như vậy đâu? Ba ba đối xử với em thật tốt!”

“Ừ, ba ba đúng là bất công, rõ ràng anh mới là con ruột của ba, cuối cùng ông lại không cho anh cái gì, thứ gì tốt cũng cho em.” Giọng nói Cảnh Dật Thần có chút tủi thân, nhưng trên mặt đều là ý cười: “Anh đã muốn đổi chiếc Audi cũ kỹ của em từ lâu, đáng tiếc là em vẫn luôn không đồng ý, may mà ba ba đã cho một chiếc Volkswagen, em bỏ chiếc xe kia đi! Chạy chiếc xe này, anh sẽ yên tâm hơn.”

Thượng Quan Ngưng có chút hưng phấn rời khỏi lồng ngực Cảnh Dật Thần: “Xe tăng nhỏ của em đâu, em muốn chạy thử!”

Cảnh Dật Thần bật cười, dẫn cô vào gara trong lòng đất.

Bề ngoài chiếc xe không khác những chiếc Volkswagen phổ thông, nhưng mà ngồi vào bên trong mới phát hiện thay đổi rất nhỏ.

Cảnh Dật Thần nghiêm túc chỉ dạy cho cô biết chức năng của nó, bởi vì được tạo ra dựa theo kích thước cơ thể của Thượng Quan Ngưng, cho nên rất nhiều thứ làm Thượng Quan Ngưng sử dụng rất thuận tay, chỉ có đạn và súng ống trong xe là cô chưa gặp qua lần nào.

Cảnh Dật Thần giải thích cho cô nghe những thao tác cần phải chú ý, cuối cùng nói thản nhiên: “Đó là dùng để bảo đảm an toàn, ba ba sợ em lái xe một mình không an toàn, cố ý trang bị thêm.”

Thật ra, bây giờ lái xe đúng là không an toàn, nếu không thì Cảnh Dật Thần cũng sẽ không trang bị súng ống và dạy những chuyện kỳ lạ như thế cho Thượng Quan Ngưng.

Anh không thể ở bên cạnh Thượng Quan Ngưng mọi lúc mọi nơi, cho dù anh ở bên cạnh, cũng có rất nhiều nguy hiểm khó mà đề phòng cho được, chỉ có chiếc xe như vậy, cô mới được đảm bảo an toàn.

Kẻ thù của Cảnh gia, nếu có thể hại chết Trầm Lăng Băng, cũng có thể nhằm vào Thượng Quan Ngưng. Tuy chuyện cô mang thai đã được giữ bí mật tuyệt đối, nhưng mà trên đời này không có bức tường nào mà không lọt gió, chỉ cần Cảnh Dật Nhiên biết cô mang thai, như vậy những người lợi dụng hắn cũng sẽ biết đến.

Cảnh Dật Thần cảm thấy, đây là quà tặng tốt nhất của Cảnh Trung Tu, độc nhất vô nhị.

Nhưng mà, Cảnh Dật Thần không có biểu hiện ra có gì không ổn, sắc mặt anh vẫn bình tĩnh như trước, giọng điệu vẫn luôn ôn nhu chiều chuộng.

Không phải nguy hiểm nhất định sẽ xuất hiện, anh không muốn nói ra làm Thượng Quan Ngưng lo lắng sợ hãi, bây giờ cô phải giữ tâm trạng thoải mái vui vẻ, bồi dưỡng cơ thể cho thật tốt.

Anh sẽ dùng tốc độ nhanh nhất, giải quyết tai hoạ ngầm này, giải quyết Cảnh Dật Nhiên.

Thượng Quan Ngưng không phát hiện suy nghĩ trong lòng Cảnh Dật Thần, nhưng cô vẫn nghiêm túc học tập như trước.

Cô không muốn dùng súng, nhưng Cảnh Dật Thần dạy cô như thế, nhất định là có mục đích.

Có người chồng nào lựa lúc vợ mình mang thay lại dạy cô ấy dùng súng đâu chứ?

Đương nhiên là có vấn đề.

Nhưng mà cô thông minh không hỏi, cô tin Cảnh Dật Thần, tin anh sẽ dùng năng lực của mình, bảo vệ cô và đứa nhỏ.

Có anh ở đây, cô rất yên tâm.

Nhưng mà, mấy ngày kế tiếp, Thượng Quan Ngưng liền phát hiện, Cảnh Dật Thần tăng thêm rất nhiều bảo vệ.

Đầu tiên là tiểu khu, bảo vệ ngoài cổng đã được đổi thành người của Cảnh Dật Thần, sau đó, cô ra ngoài thì có người đi theo, rõ ràng là tăng lên, hơn nữa còn trực tiếp đi bên cạnh cô, không giống như lúc trước theo dõi từ xa.

Ngay cả buổi tối khi cô và Cảnh Dật Thần ra ngoài tản bộ, khu vực bờ biển cũng có người của anh bao vây, ngoại trừ hai người bọn họ, không còn ai khác.