Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 558: Nó sẽ xin em lấy nó




Hai người này đúng là người một nhà, vậy mà đều có khí thế áp chế người khác như nhau!

Xem ra, trước kia hắn không hiểu Thượng Quan Ngưng, chỉ nhìn thấy một mặt ôn hoà lạnh nhạt của cô, quên mất một mặt cường thế sắc bén như vậy.

“Ừ, chị tin em, vừa rồi chỉ là ví dụ mà thôi.”

Giọng nói của Thượng Quan Ngưng vẫn thản nhiên như trước, nhưng sắc mặt lại không dịu đi.

Đương nhiên cô tin Mộc Thanh, nếu không sao cô dám cho một kẻ tai hoạ như Mễ Hiểu Hiểu đi xem mắt với hắn chứ! Chuyện này, nếu làm không tốt thì sẽ là lấy đá đập vào chân mình!

“Chuyện này vẫn cần em phối hợp, sau này không được lùi bước, hai tháng tiếp theo, trừ khi có chuyện quan trọng, nếu không thì em không được gặp riêng An An, cho dù nó đau đến chết đi sống lại, cũng không cho em trộm an ủi nó, lại càng không cho phép em làm lộ kế hoạch của chị! Chị sẽ tìm người trông chừng em!”

“A? Chị dâu, này...” Mộc Thanh không muốn!

“A cái gì mà a, cứ như vậy đi! An An cũng không phải trẻ con, năng lực thừa nhận của nó không có yếu ớt như em nghĩ đâu! Sau này em có thể quản nó, nhưng hai tháng này thì không!”

Mộc Thanh vẫn không muốn, hôm nay, chính mắt hắn nhìn thấy biểu tình của Triệu An An.

Chắc chắn cô không ngờ hắn lại thích người khác, chắc chắn trong lòng cô sẽ đau đơn và tuyệt vọng như bị nước lạnh thấm ướt.

Kế hoạch này, tất cả mọi người đều biết, chỉ có một mình Triệu An An chẳng hay biết gì, chỉ có một mình cô đau khổ, dày vò!

Hắn không làm được!

Thượng Quan Ngưng nhìn thấy biểu tình rối rắm của Mộc Thanh liền hiểu được, hắn không muốn.

Cô thở dài, nhẹ giọng nói: “Người, chỉ có sau khi trải qua thất bại thì mới biết bản thân không giỏi, chỉ có khi mất đi thì mới biết quý trọng. An An sống quá thuận buồm xuôi gió, kiêu ngạo và tự phụ, ở mặt khác, nó rất dũng cảm, cho dù bị bệnh nan y cũng không tuyệt vọng. Duy chỉ có tình cảm, nó rất ỷ lại vào em, nó nghĩ không có em nó vẫn sống tốt, nó nghĩ nó rất kiên cường, nhưng mà em phải làm cho nó biết, không có em, nó sẽ sống không nổi!”

“Mộc Thanh, em chờ, chờ chị trả cho em một Triệu An An hoàn toàn mới! Được không? Em sẽ không chờ lâu đâu, đã đợi mười một năm rồi, chẳng lẽ không đợi được thêm mấy tháng nữa sao? Chị cam đoan, trải qua những chuyện này, sau này An An không bao giờ trốn em nữa! Nó sẽ xin em lấy nó, tin chị đi!”

Trong lòng Mộc Thanh rung động!

Chờ chị trả cho em một Triệu An An hoàn toàn mới!

Nó sẽ xin em lấy nó!

Thật sự có thể chứ?

Hắn có thể ở bên cạnh An An vĩnh viễn sao?

Sau này em ấy sẽ không trốn hắn nữa đúng không?

Mộc Thanh ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt kiên định và chấp nhất của Thượng Quan Ngưng, hắn phải quyết tâm, cuối cùng cũng gật đầu nói: “Được, em chờ, ân tình của chị dâu, Mộc Thanh vĩnh viễn không quên!”

Thượng Quan Ngưng thấy hắn đồng ý, cuối cũng cũng nở nụ cười: “Không cần em cảm kích, chị làm tất cả là vì An An, sau này hai đứa kết hôn, nhớ cho chị một bao lì xì thật lớn là được! Sau này xem nó còn có mặt mũi đem việc nó là bà mối ra uy hiếp chị nữa không!”

Giọng điệu của cô đã khôi phục vẻ ôn hoà trầm tĩnh ngày xưa, nhưng lại mang theo ý đùa cợt rõ ràng.

Bây giờ, khi Mộc Thanh nói chuyện với Thượng Quan Ngưng, đã không còn cảm giác Thượng Quan Ngưng chỉ là vợ của Cảnh Dật Thần nữa rồi, mà là tôn trọng, bởi vì cô đối xử với bạn bè hết lòng, cô kiên định chấp nhất, cô bình tĩnh cường thế.

Thật ra, bày ra chuyện này, nhắm vào Triệu An An, Thượng Quan Ngưng không có chiếm được lợi ích gì, còn phải tốn kém tinh thần và thể lực, lỡ như bị Triệu An An biết, chắc chắn Triệu An An sẽ quậy một trận với Thượng Quan Ngưng, thậm chí còn tức giận.

Thượng Quan Ngưng thừa nhận phiêu lưu rất lớn, cũng thừa nhận áp lực rất lớn.

Mộc Thanh nhìn thoáng qua nụ cười trên mặt Thượng Quan Ngưng, hắn vô cùng cảm kích mà rời khỏi phòng.

Thấy Mộc Thanh đi ra ngoài, Cảnh Dật Thần mới thản nhiên nói: “A Ngưng, em không cần phải xen vào bọn nó, đây là chuyện của bọn nó, nếu Mộc Thanh xử lý không tốt, cô độc suốt đời là được, em phí tâm lực giúp bọn nó như thế, người đau lòng là anh.”

Thượng Quan Ngưng cười hì hì đứng dậy đi đến bên cạnh anh, hôn anh một cái.

“Đương nhiên ông xã em sẽ đau lòng vì em rồi, em là người hạnh phúc nhất, cho nên, cũng phải giúp bà mối của chúng ta được hạnh phúc.”

Lúc đầu Cảnh Dật Thần cũng giúp đỡ kế hoạch của Thượng Quan Ngưng, nhưng mà nhìn thấy dáng vẻ không tình nguyện của Mộc Thanh, anh tức giận!

Thượng Quan Ngưng tốn sức như vậy là vì ai, vậy mà hắn còn không cảm kích!

Triệu An An cũng làm cho Cảnh Dật Thần tức giận, anh thấy nó lớn như vậy rồi mà vẫn không làm cho người ta bớt lo, hai đứa nó dây dưa quá lâu, đợi đến khi tám mươi tuổi rồi phát hiện ung thư không tái phát, để bọn nó ôm nhau khóc rống hối hận cho rồi!

Một tay Cảnh Dật Thần giữ chân Cảnh Duệ, một tay ôm thắt lưng vợ mình, trên mặt lộ ra vẻ ôn nhu thản nhiên: “Không phải em rất ngốc, không biết tính kế sao? Sao bây giờ chỉ số thông minh lại cao lên thế? Đùa giỡn An An quay vòng vòng, sau này phải trao giải đạo diễn xuất sắc nhất cho em mới được.”

Thượng Quan Ngưng làm nũng ôm cổ Cảnh Dật Thần, cười nói: “Không phải em không biết tính kế, mà là em không muốn, rất mệt rất tốn thời gian, với lại những người đó cũng không đáng để em làm thế. Em mất nhiều công sức tính kế An An như vậy, chỉ vì hạnh phúc của em ấy thôi! Đây là chuyện người tốt thường làm, cho nên em mới làm!”

Thật ra Thượng Quan Ngưng không giỏi tính kế, nhưng vì Triệu An An, cô liều mạng, hao kém vô số tế bào não, lặp đi lặp lại vở diễn vô số lần, lúc này mới tạo ra được một bản kế hoạch đầy đủ.

“Còn nữa, em còn có chuyện muốn nhờ anh!” Thượng Quan Ngưng cười nói.

Cảnh Dật Thần nghe cô nói muốn mình giúp đỡ, lập tức nở nụ cười: “Được, anh cam đoan hoàn thành nhiệm vụ bà xã giao cho. Khó có khi anh có thể giúp đỡ em, mấy ngày nay thấy em chỉ huy cái này chỉ huy cái kia, còn an bài tay trong và nhờ người ngoài giúp đỡ, ngay cả Lý Đa và đàn em của hắn cũng bị em sử dụng, dáng vẻ vương giả quét ngang thiên hạ, anh còn nghĩ em sắp xưng bá võ lâm lên làm minh chủ, sau đó để ông xã như anh lui về sau màn, chuyên môn ở nhà làm bảo mẫu chăm sóc Cảnh Duệ!”

Thượng Quan Ngưng bị anh chọc cười, cô cúi đầu nhìn Cảnh Duệ, lại ngẩng đầu nhìn Cảnh Dật Thần đang giữ không cho Cảnh Duệ lộn xộn, đột nhiên cảm thấy, anh đúng là có tư chất làm ba.

“Ừ, em muốn anh giao An An công việc thoải mái mà em ấy có thể làm được! Như vậy vừa không làm em ấy mệt mà còn có thể ràng buộc, còn có lợi cho việc em sắp người tiếp cận em ấy!”

“Không thành vấn đề, chuyện này đơn giản, để ông xã làm cho!”

Cảnh Dật Thần thoải mái đồng ý.